古诗词

次韵孔平仲著作见寄四首

苏辙

昔在京城南,成均对茅屋。xī zài jīng chéng nán,chéng jūn duì máo wū。
清晨屣履过,不顾车击毂。qīng chén xǐ lǚ guò,bù gù chē jī gǔ。
时有江南生,能使多士服。shí yǒu jiāng nán shēng,néng shǐ duō shì fú。
同侪畏锋锐,兄弟更驰逐。tóng chái wèi fēng ruì,xiōng dì gèng chí zhú。
文成剧翻水,赋罢有馀烛。wén chéng jù fān shuǐ,fù bà yǒu yú zhú。
连收颔底髭,未耗髀中肉。lián shōu hàn dǐ zī,wèi hào bì zhōng ròu。
飞腾困中路,黾勉啄场粟。fēi téng kùn zhōng lù,mǐn miǎn zhuó chǎng sù。
归来九江上,家有十亩竹。guī lái jiǔ jiāng shàng,jiā yǒu shí mǔ zhú。
一官粗包裹,万卷中自足。yī guān cū bāo guǒ,wàn juǎn zhōng zì zú。
还如白司马,日听杜鹃哭。hái rú bái sī mǎ,rì tīng dù juān kū。
我来万里外,命与江波触。wǒ lái wàn lǐ wài,mìng yǔ jiāng bō chù。
罪重惭故人,囊空仰微禄。zuì zhòng cán gù rén,náng kōng yǎng wēi lù。
已为达士笑,尚谓愚者福。yǐ wèi dá shì xiào,shàng wèi yú zhě fú。
米盐日草草,奔走常碌碌。mǐ yán rì cǎo cǎo,bēn zǒu cháng lù lù。
尺书慰贫病,佳句烂圭玉。chǐ shū wèi pín bìng,jiā jù làn guī yù。
多难畏人知,胡为强题目。duō nán wèi rén zhī,hú wèi qiáng tí mù。
徂年慕桑梓,归念寄鸿鹄。cú nián mù sāng zǐ,guī niàn jì hóng gǔ。
但愿洗馀愆,躬耕江一曲。dàn yuàn xǐ yú qiān,gōng gēng jiāng yī qū。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

赠石台问长老二绝

苏辙

蒲团布衲一绳床,心地虚明睡自亡。pú tuán bù nà yī shéng chuáng,xīn dì xū míng shuì zì wáng。
长伴空中月天子,东方行道到西方。zhǎng bàn kōng zhōng yuè tiān zi,dōng fāng xíng dào dào xī fāng。

问黄檗长老疾

苏辙

四大俱非五蕴空,身心河岳尽消镕。sì dà jù fēi wǔ yùn kōng,shēn xīn hé yuè jǐn xiāo róng。
病根何处容他住,日夜还将药石攻。bìng gēn hé chù róng tā zhù,rì yè hái jiāng yào shí gōng。

次韵子瞻临皋新葺南堂五绝

苏辙

江声六月撼长堤,雪岭千重过屋西。jiāng shēng liù yuè hàn zhǎng dī,xuě lǐng qiān zhòng guò wū xī。
一叶轩昂方断渡,南堂萧散梦寒溪。yī yè xuān áng fāng duàn dù,nán táng xiāo sàn mèng hán xī。

次韵子瞻临皋新葺南堂五绝

苏辙

旅食三年已是家,堂成非陋亦非华。lǚ shí sān nián yǐ shì jiā,táng chéng fēi lòu yì fēi huá。
何方道士知人意,授与炉中一粒砂。hé fāng dào shì zhī rén yì,shòu yǔ lú zhōng yī lì shā。

次韵子瞻临皋新葺南堂五绝

苏辙

北牖清风正满床,东坡野菜漫充肠。běi yǒu qīng fēng zhèng mǎn chuáng,dōng pō yě cài màn chōng cháng。
华池自有醍醐味,丈室仍闻薝卜香。huá chí zì yǒu tí hú wèi,zhàng shì réng wén zhān bo xiāng。

次韵子瞻临皋新葺南堂五绝

苏辙

邻人渐熟容赊酒,故客亲留为种蔬。lín rén jiàn shú róng shē jiǔ,gù kè qīn liú wèi zhǒng shū。
住稳不论归有日,船通何患出无车。zhù wěn bù lùn guī yǒu rì,chuán tōng hé huàn chū wú chē。

次韵子瞻临皋新葺南堂五绝

苏辙

客去知公醉欲眠,酒醒寒月堕江烟。kè qù zhī gōng zuì yù mián,jiǔ xǐng hán yuè duò jiāng yān。
床头复有三升蜜,贫困相资恐是天。chuáng tóu fù yǒu sān shēng mì,pín kùn xiāng zī kǒng shì tiān。

赠三局能师二绝

苏辙

得失从来似偶然,因师聊复问行年。dé shī cóng lái shì ǒu rán,yīn shī liáo fù wèn xíng nián。
此生竟堕阴阳数,方信修行力未全。cǐ shēng jìng duò yīn yáng shù,fāng xìn xiū xíng lì wèi quán。

赠三局能师二绝

苏辙

旅食江干秋复春,归耕未遂不胜贫。lǚ shí jiāng gàn qiū fù chūn,guī gēng wèi suì bù shèng pín。
凭师细考何年月,可买山田养病身。píng shī xì kǎo hé nián yuè,kě mǎi shān tián yǎng bìng shēn。

上高息轩起亭二绝

苏辙

山下清溪溪上市,溪光山色映人烟。shān xià qīng xī xī shàng shì,xī guāng shān sè yìng rén yān。
幽亭正在人声里,长与溪山共寂然。yōu tíng zhèng zài rén shēng lǐ,zhǎng yǔ xī shān gòng jì rán。

上高息轩起亭二绝

苏辙

溪父起收罾下鲤,山翁起卖焙中茶。xī fù qǐ shōu zēng xià lǐ,shān wēng qǐ mài bèi zhōng chá。
长官亦与人俱起,笑拥黄紬放早衙。zhǎng guān yì yǔ rén jù qǐ,xiào yōng huáng chóu fàng zǎo yá。

幽兰花

苏辙

李径桃蹊次第开,秾香百和袭人来。lǐ jìng táo qī cì dì kāi,nóng xiāng bǎi hé xí rén lái。
春风欲擅秋风巧,催出幽兰继落梅。chūn fēng yù shàn qiū fēng qiǎo,cuī chū yōu lán jì luò méi。

幽兰花

苏辙

珍重幽兰开一枝,清香耿耿听犹疑。zhēn zhòng yōu lán kāi yī zhī,qīng xiāng gěng gěng tīng yóu yí。
定应欲较香高下,故取群芳竞发时。dìng yīng yù jiào xiāng gāo xià,gù qǔ qún fāng jìng fā shí。

孙宾叟道人

苏辙

万里飘然不系舟,酒垆一笑便相投。wàn lǐ piāo rán bù xì zhōu,jiǔ lú yī xiào biàn xiāng tóu。
千金不换金丹诀,何事惟须一布裘。qiān jīn bù huàn jīn dān jué,hé shì wéi xū yī bù qiú。

次韵王适一百五日太平寺看花二绝

苏辙

遍入僧房花照眼,细寻芳径蝶随行。biàn rù sēng fáng huā zhào yǎn,xì xún fāng jìng dié suí xíng。
归时不怕江波晚,新有桥虹水上横。guī shí bù pà jiāng bō wǎn,xīn yǒu qiáo hóng shuǐ shàng héng。