古诗词

次韵孔平仲著作见寄四首

苏辙

昔在京城南,成均对茅屋。xī zài jīng chéng nán,chéng jūn duì máo wū。
清晨屣履过,不顾车击毂。qīng chén xǐ lǚ guò,bù gù chē jī gǔ。
时有江南生,能使多士服。shí yǒu jiāng nán shēng,néng shǐ duō shì fú。
同侪畏锋锐,兄弟更驰逐。tóng chái wèi fēng ruì,xiōng dì gèng chí zhú。
文成剧翻水,赋罢有馀烛。wén chéng jù fān shuǐ,fù bà yǒu yú zhú。
连收颔底髭,未耗髀中肉。lián shōu hàn dǐ zī,wèi hào bì zhōng ròu。
飞腾困中路,黾勉啄场粟。fēi téng kùn zhōng lù,mǐn miǎn zhuó chǎng sù。
归来九江上,家有十亩竹。guī lái jiǔ jiāng shàng,jiā yǒu shí mǔ zhú。
一官粗包裹,万卷中自足。yī guān cū bāo guǒ,wàn juǎn zhōng zì zú。
还如白司马,日听杜鹃哭。hái rú bái sī mǎ,rì tīng dù juān kū。
我来万里外,命与江波触。wǒ lái wàn lǐ wài,mìng yǔ jiāng bō chù。
罪重惭故人,囊空仰微禄。zuì zhòng cán gù rén,náng kōng yǎng wēi lù。
已为达士笑,尚谓愚者福。yǐ wèi dá shì xiào,shàng wèi yú zhě fú。
米盐日草草,奔走常碌碌。mǐ yán rì cǎo cǎo,bēn zǒu cháng lù lù。
尺书慰贫病,佳句烂圭玉。chǐ shū wèi pín bìng,jiā jù làn guī yù。
多难畏人知,胡为强题目。duō nán wèi rén zhī,hú wèi qiáng tí mù。
徂年慕桑梓,归念寄鸿鹄。cú nián mù sāng zǐ,guī niàn jì hóng gǔ。
但愿洗馀愆,躬耕江一曲。dàn yuàn xǐ yú qiān,gōng gēng jiāng yī qū。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

腊月九日雪三绝句

苏辙

腊中得雪春宜麦,瓮里无糟寒恼人。là zhōng dé xuě chūn yí mài,wèng lǐ wú zāo hán nǎo rén。
未暇樽罍伴佳客,先将饼饵许比邻。wèi xiá zūn léi bàn jiā kè,xiān jiāng bǐng ěr xǔ bǐ lín。

同外孙文九新春五绝句

苏辙

佳人旋贴钗头胜,园父初挑雪底芹。jiā rén xuán tiē chāi tóu shèng,yuán fù chū tiāo xuě dǐ qín。
欲得春来怕春晚,春来会似出山云。yù dé chūn lái pà chūn wǎn,chūn lái huì shì chū shān yún。

同外孙文九新春五绝句

苏辙

瓮中腊脚长忧冻,户外春风那得知。wèng zhōng là jiǎo zhǎng yōu dòng,hù wài chūn fēng nà dé zhī。
酒熟定应花未动,举瓢先对柳千丝。jiǔ shú dìng yīng huā wèi dòng,jǔ piáo xiān duì liǔ qiān sī。

同外孙文九新春五绝句

苏辙

菊叶萱芽初出土,冻齑冷面欲宜人。jú yè xuān yá chū chū tǔ,dòng jī lěng miàn yù yí rén。
老人脾病难随汝,洗釜磨刀待晚春。lǎo rén pí bìng nán suí rǔ,xǐ fǔ mó dāo dài wǎn chūn。

同外孙文九新春五绝句

苏辙

筑室恨除千本竹,及春先补百株花。zhù shì hèn chú qiān běn zhú,jí chūn xiān bǔ bǎi zhū huā。
隔年预与园夫约,春雨晴时问汝家。gé nián yù yǔ yuán fū yuē,chūn yǔ qíng shí wèn rǔ jiā。

同外孙文九新春五绝句

苏辙

雪覆西山三顷麦,一犁春雨祝天工。xuě fù xī shān sān qǐng mài,yī lí chūn yǔ zhù tiān gōng。
麦秋幸与人同饱,昔日黄门今老农。mài qiū xìng yǔ rén tóng bǎo,xī rì huáng mén jīn lǎo nóng。

上元前雪三绝句

苏辙

腊中平地雪盈尺,嵩隗山田麦尚乾。là zhōng píng dì xuě yíng chǐ,sōng kuí shān tián mài shàng qián。
不管上元灯火夜,飞花处处作春寒。bù guǎn shàng yuán dēng huǒ yè,fēi huā chù chù zuò chūn hán。

上元前雪三绝句

苏辙

闭门不问门前事,灯火薰天自不知。bì mén bù wèn mén qián shì,dēng huǒ xūn tiān zì bù zhī。
闻道朝来雪又下,老人今岁未应饥。wén dào cháo lái xuě yòu xià,lǎo rén jīn suì wèi yīng jī。

上元前雪三绝句

苏辙

天公似管人间事,近事传闻半是非。tiān gōng shì guǎn rén jiān shì,jìn shì chuán wén bàn shì fēi。
但使麦田饶雨雪,饥人得饱未相违。dàn shǐ mài tián ráo yǔ xuě,jī rén dé bǎo wèi xiāng wéi。

两中秋绝句二首

苏辙

颍川城下两中秋,金气初凝火尚流。yǐng chuān chéng xià liǎng zhōng qiū,jīn qì chū níng huǒ shàng liú。
脾病家人不教饮,官厨好酒亦难求。pí bìng jiā rén bù jiào yǐn,guān chú hǎo jiǔ yì nán qiú。

两中秋绝句二首

苏辙

两逢重九尉佗城,蜑叟相从倒酒瓶。liǎng féng zhòng jiǔ wèi tuó chéng,dàn sǒu xiāng cóng dào jiǔ píng。
十二年来均寂寞,此心南北两冥冥。shí èr nián lái jūn jì mò,cǐ xīn nán běi liǎng míng míng。

戏题三绝

苏辙

懊恼嘉荣白发年,逢人依旧唱阳关。ào nǎo jiā róng bái fā nián,féng rén yī jiù chàng yáng guān。
渭城朝雨今谁听,砑鼓跳踉一破颜。wèi chéng cháo yǔ jīn shuí tīng,yà gǔ tiào liáng yī pò yán。

戏题三绝

苏辙

谢傅凄凉已老年,胡琴羌笛怨遗贤。xiè fù qī liáng yǐ lǎo nián,hú qín qiāng dí yuàn yí xián。
使君于此虽不俗,挽断髭须谁见怜。shǐ jūn yú cǐ suī bù sú,wǎn duàn zī xū shuí jiàn lián。

戏题三绝

苏辙

遍地花钿叹百年,苍颜白发意凄然。biàn dì huā diàn tàn bǎi nián,cāng yán bái fā yì qī rán。
回头笑指此郎子,破贼将来知有天。huí tóu xiào zhǐ cǐ láng zi,pò zéi jiāng lái zhī yǒu tiān。

补种牡丹二绝

苏辙

野草凡花著地生,洛阳千叶种难成。yě cǎo fán huā zhù dì shēng,luò yáng qiān yè zhǒng nán chéng。
姚黄性似天人洁,粪壤埋根气不平。yáo huáng xìng shì tiān rén jié,fèn rǎng mái gēn qì bù píng。