古诗词

同孔常父作张夫人诗

苏辙

女子勿言弱,男儿何必强。nǚ zi wù yán ruò,nán ér hé bì qiáng。
君看张夫人,身举十五丧。jūn kàn zhāng fū rén,shēn jǔ shí wǔ sàng。
头上脱笄珥,箧中斥襦裳。tóu shàng tuō jī ěr,qiè zhōng chì rú shang。
筑坟连丘山,松柏郁苍苍。zhù fén lián qiū shān,sōng bǎi yù cāng cāng。
亲戚不为助,涕泣感道傍。qīn qī bù wèi zhù,tì qì gǎn dào bàng。
昔有王氏老,身为尚书郎。xī yǒu wáng shì lǎo,shēn wèi shàng shū láng。
亲死弃不葬,簪裾日翱翔。qīn sǐ qì bù zàng,zān jū rì áo xiáng。
白骨委庐陵,宦游在岐阳。bái gǔ wěi lú líng,huàn yóu zài qí yáng。
一旦有丈夫,轩轩类佯狂。yī dàn yǒu zhàng fū,xuān xuān lèi yáng kuáng。
相面识心腹,开口言灾祥。xiāng miàn shí xīn fù,kāi kǒu yán zāi xiáng。
嗟汝平生事,不了令谁当。jiē rǔ píng shēng shì,bù le lìng shuí dāng。
汝身暖丝绵,汝口甘稻粱。rǔ shēn nuǎn sī mián,rǔ kǒu gān dào liáng。
衣食未尝废,此事乃可忘。yī shí wèi cháng fèi,cǐ shì nǎi kě wàng。
一言中肝心,投身拜其床。yī yán zhōng gān xīn,tóu shēn bài qí chuáng。
傍人漫不知,相视空茫茫。bàng rén màn bù zhī,xiāng shì kōng máng máng。
终言汝不悛,物理久必偿。zhōng yán rǔ bù quān,wù lǐ jiǔ bì cháng。
儿女病手足,相随就沦亡。ér nǚ bìng shǒu zú,xiāng suí jiù lún wáng。
鄙夫本愚悍,过耳风吹墙。bǐ fū běn yú hàn,guò ěr fēng chuī qiáng。
明年及前期,长子忧骭疡。míng nián jí qián qī,zhǎng zi yōu gàn yáng。
一麾守巴峡,双柩还故乡。yī huī shǒu bā xiá,shuāng jiù hái gù xiāng。
弱息虽仅存,蹒跚亦非良。ruò xī suī jǐn cún,pán shān yì fēi liáng。
谁言天地宽,网目固自张。shuí yán tiān dì kuān,wǎng mù gù zì zhāng。
古事远不信,近事世所详。gǔ shì yuǎn bù xìn,jìn shì shì suǒ xiáng。
企张非求福,祸败当惩王。qǐ zhāng fēi qiú fú,huò bài dāng chéng wáng。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

和子瞻三游南山九首仙游潭五首

苏辙

洞门苍藓合,逼仄不容身。dòng mén cāng xiǎn hé,bī zè bù róng shēn。
传有虚明处,中藏窈窕人。chuán yǒu xū míng chù,zhōng cáng yǎo tiǎo rén。
吹笙桥上月,拾翠洞南春。chuī shēng qiáo shàng yuè,shí cuì dòng nán chūn。
往往来山下,萧然雨洒尘。wǎng wǎng lái shān xià,xiāo rán yǔ sǎ chén。

送张唐英监阆州税

苏辙

阆中虽近蜀,监税本闲官。láng zhōng suī jìn shǔ,jiān shuì běn xián guān。
岂足淹贤俊,聊应长羽翰。qǐ zú yān xián jùn,liáo yīng zhǎng yǔ hàn。
读书心健否,答策意何阑。dú shū xīn jiàn fǒu,dá cè yì hé lán。
未可厌畋猎,田中有走貆。wèi kě yàn tián liè,tián zhōng yǒu zǒu huán。

送家定国同年赴永康掾

苏辙

清慎岷山掾,登科已七年。qīng shèn mín shān yuàn,dēng kē yǐ qī nián。
迎亲就鱼稻,为吏择林泉。yíng qīn jiù yú dào,wèi lì zé lín quán。
去骑关中热,归心沫水鲜。qù qí guān zhōng rè,guī xīn mò shuǐ xiān。
官闲幸可乐,记买鹧鸪煎。guān xián xìng kě lè,jì mǎi zhè gū jiān。

送霸州司理翟曼

苏辙

大梁能赋客,边郡系囚曹。dà liáng néng fù kè,biān jùn xì qiú cáo。
官职不相称,声名终自高。guān zhí bù xiāng chēng,shēng míng zhōng zì gāo。
试观为吏苦,应过读书劳。shì guān wèi lì kǔ,yīng guò dú shū láo。
努力事初宦,尺丝无厌缫。nǔ lì shì chū huàn,chǐ sī wú yàn sāo。

利路提刑亡伯郎中挽词二首

苏辙

好学先乡党,登科复妙年。hǎo xué xiān xiāng dǎng,dēng kē fù miào nián。
谁为耆旧传,最处缙绅先。shuí wèi qí jiù chuán,zuì chù jìn shēn xiān。
沦谢今亡矣,风流孰继焉。lún xiè jīn wáng yǐ,fēng liú shú jì yān。
魂归食里社,世世仰仁贤。hún guī shí lǐ shè,shì shì yǎng rén xián。

利路提刑亡伯郎中挽词二首

苏辙

晚岁官仍困,终身耻自言。wǎn suì guān réng kùn,zhōng shēn chǐ zì yán。
廉明汉循吏,仁爱郑公孙。lián míng hàn xún lì,rén ài zhèng gōng sūn。
赤县朝称理,衡山德共尊。chì xiàn cháo chēng lǐ,héng shān dé gòng zūn。
远人应罢市,处处有遗恩。yuǎn rén yīng bà shì,chù chù yǒu yí ēn。

亡伯母同安县君杨氏挽词

苏辙

德盛诸杨族,贤宜伯父家。dé shèng zhū yáng zú,xián yí bó fù jiā。
周姜职蘋藻,歜母事桑麻。zhōu jiāng zhí píng zǎo,chù mǔ shì sāng má。
大邑移封近,阴堂去日赊。dà yì yí fēng jìn,yīn táng qù rì shē。
空馀镜奁在,时出旧笄珈。kōng yú jìng lián zài,shí chū jiù jī jiā。

次韵王临太博马上

苏辙

冬晚霜露重,城遥鞍马劳。dōng wǎn shuāng lù zhòng,chéng yáo ān mǎ láo。
徒知事奔走,曾未补毫毛。tú zhī shì bēn zǒu,céng wèi bǔ háo máo。
水旱嗟颦蹙,疮痍费抑搔。shuǐ hàn jiē pín cù,chuāng yí fèi yì sāo。
莫归何暇食,堆桉簿书高。mò guī hé xiá shí,duī ān bù shū gāo。

次韵王君

苏辙

河转金堤近,天高魏阙新。hé zhuǎn jīn dī jìn,tiān gāo wèi quē xīn。
千夫奉儒将,百兽伏麒麟。qiān fū fèng rú jiāng,bǎi shòu fú qí lín。
校猎沙场莫,谈兵玉帐春。xiào liè shā chǎng mò,tán bīng yù zhàng chūn。
关南知不远,谁试问蕃邻。guān nán zhī bù yuǎn,shuí shì wèn fān lín。

次韵王君

苏辙

天宝乱已定,河壖兵更多。tiān bǎo luàn yǐ dìng,hé ruán bīng gèng duō。
故城埋白骨,遗俗喜长戈。gù chéng mái bái gǔ,yí sú xǐ zhǎng gē。
卧兽常思肉,奔鲸不受罗。wò shòu cháng sī ròu,bēn jīng bù shòu luó。
纵横竟安在,唯见冢嵯峨。zòng héng jìng ān zài,wéi jiàn zhǒng cuó é。

次韵王君

苏辙

禁籞封金殿,清河贯石门。jìn yù fēng jīn diàn,qīng hé guàn shí mén。
时平馀古木,兵散有空屯。shí píng yú gǔ mù,bīng sàn yǒu kōng tún。
形胜山围阔,蕃宣海内尊。xíng shèng shān wéi kuò,fān xuān hǎi nèi zūn。
川原不论顷,云梦可胜吞。chuān yuán bù lùn qǐng,yún mèng kě shèng tūn。

初到陈州二首

苏辙

谋拙身无向,归田久未成。móu zhuō shēn wú xiàng,guī tián jiǔ wèi chéng。
来陈为懒计,传道愧虚名。lái chén wèi lǎn jì,chuán dào kuì xū míng。
俎豆终难合,诗书强欲明。zǔ dòu zhōng nán hé,shī shū qiáng yù míng。
斯文吾已试,深恐误诸生。sī wén wú yǐ shì,shēn kǒng wù zhū shēng。

初到陈州二首

苏辙

久爱闲居乐,兹行恐遂不。jiǔ ài xián jū lè,zī xíng kǒng suì bù。
上官容碌碌,饱食更悠悠。shàng guān róng lù lù,bǎo shí gèng yōu yōu。
枕畔书成癖,湖边柳散愁。zhěn pàn shū chéng pǐ,hú biān liǔ sàn chóu。
疏慵愧韩子,文字化潮州。shū yōng kuì hán zi,wén zì huà cháo zhōu。

次韵李简夫秋园

苏辙

秋色岂相负,小园仍有花。qiū sè qǐ xiāng fù,xiǎo yuán réng yǒu huā。
绕栏吟落日,拾径得残葩。rào lán yín luò rì,shí jìng dé cán pā。
菊细初藏蝶,桐疏不庇鸦。jú xì chū cáng dié,tóng shū bù bì yā。
游观须作意,霜雪仅留槎。yóu guān xū zuò yì,shuāng xuě jǐn liú chá。

题李简夫葆光亭

苏辙

径草侵芒屩,庭花堕石台。jìng cǎo qīn máng juē,tíng huā duò shí tái。
小亭幽事足,野色向人来。xiǎo tíng yōu shì zú,yě sè xiàng rén lái。
坐上乌皮几,墙间大瓠罍。zuò shàng wū pí jǐ,qiáng jiān dà hù léi。
老成无不可,谈笑得徘徊。lǎo chéng wú bù kě,tán xiào dé pái huái。
17321234567»