古诗词

同王适赋雪

苏辙

北风吹雨雨不断,遍满虚空作飞霰。běi fēng chuī yǔ yǔ bù duàn,biàn mǎn xū kōng zuò fēi xiàn。
纸窗独卧不成眠,茅屋无声时一泫。zhǐ chuāng dú wò bù chéng mián,máo wū wú shēng shí yī xuàn。
鸟乌错莫寒未起,庭户空明夜惊旦。niǎo wū cuò mò hán wèi qǐ,tíng hù kōng míng yè jīng dàn。
重楼复阁烂生光,绝涧连山漫不见。zhòng lóu fù gé làn shēng guāng,jué jiàn lián shān màn bù jiàn。
夹砌双杉洗更碧,满田碧草埋应烂。jiā qì shuāng shān xǐ gèng bì,mǎn tián bì cǎo mái yīng làn。
城中闭户无履迹,市上孤烟数晨爨。chéng zhōng bì hù wú lǚ jì,shì shàng gū yān shù chén cuàn。
细排玉箸短垂檐,暗结轻冰时入研。xì pái yù zhù duǎn chuí yán,àn jié qīng bīng shí rù yán。
拨灰有客顾尊俎,迹兔何人试鹰犬。bō huī yǒu kè gù zūn zǔ,jì tù hé rén shì yīng quǎn。
未容行役扫车毂,应有老农歌麦饭。wèi róng xíng yì sǎo chē gǔ,yīng yǒu lǎo nóng gē mài fàn。
一来江城若俄顷,四见白花飞面旋。yī lái jiāng chéng ruò é qǐng,sì jiàn bái huā fēi miàn xuán。
坐看酒瓮谁敢尝,归踏冰泥屡成溅。zuò kàn jiǔ wèng shuí gǎn cháng,guī tà bīng ní lǚ chéng jiàn。
年来桥板断不属,莫出肩舆足忧患。nián lái qiáo bǎn duàn bù shǔ,mò chū jiān yú zú yōu huàn。
到家昏黑空自笑,诉妇勤劳每长叹。dào jiā hūn hēi kōng zì xiào,sù fù qín láo měi zhǎng tàn。
床头有酒未用沽,囊里无钱不劳算。chuáng tóu yǒu jiǔ wèi yòng gū,náng lǐ wú qián bù láo suàn。
更令雪片大如手,终胜溪瘴长熏眼。gèng lìng xuě piàn dà rú shǒu,zhōng shèng xī zhàng zhǎng xūn yǎn。
谒告犹能不出门,典衣共子成高宴。yè gào yóu néng bù chū mén,diǎn yī gòng zi chéng gāo yàn。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

送吴思道道人归吴兴二绝

苏辙

一去吴兴十五年,东归父老几人存。yī qù wú xīng shí wǔ nián,dōng guī fù lǎo jǐ rén cún。
惠山唯有钱夫子,一寸闲田晓日暾。huì shān wéi yǒu qián fū zi,yī cùn xián tián xiǎo rì tūn。

送吴思道道人归吴兴二绝

苏辙

遨游海上冀逢人,宴坐山中长闭门。áo yóu hǎi shàng jì féng rén,yàn zuò shān zhōng zhǎng bì mén。
去住只今谁定是,相逢一笑各无言。qù zhù zhǐ jīn shuí dìng shì,xiāng féng yī xiào gè wú yán。

高邮别秦观三首其二

苏辙

笔端大字鸦栖壁,袖里清诗句琢冰。bǐ duān dà zì yā qī bì,xiù lǐ qīng shī jù zuó bīng。
送我扁舟六十里,不嫌罪垢污交朋。sòng wǒ biǎn zhōu liù shí lǐ,bù xián zuì gòu wū jiāo péng。

高邮别秦观三首其二

苏辙

高安此去风涛恶,犹有庐山得纵游。gāo ān cǐ qù fēng tāo è,yóu yǒu lú shān dé zòng yóu。
便欲携君解船去,念君无罪去何求。biàn yù xié jūn jiě chuán qù,niàn jūn wú zuì qù hé qiú。

初至金陵

苏辙

山川过雨晓光浮,初看江南第一州。shān chuān guò yǔ xiǎo guāng fú,chū kàn jiāng nán dì yī zhōu。
路绕匡庐更南去,悬知是处可忘忧。lù rào kuāng lú gèng nán qù,xuán zhī shì chù kě wàng yōu。

次韵毛君见督和诗

苏辙

新诗落纸一城传,顾我疏芜岂足编。xīn shī luò zhǐ yī chéng chuán,gù wǒ shū wú qǐ zú biān。
他日杜陵诗集里,韦迢略见两三篇。tā rì dù líng shī jí lǐ,wéi tiáo lüè jiàn liǎng sān piān。

和毛君州宅八咏·其一·凤凰山

苏辙

山川蟠踞偶成形,威凤低回久未行。shān chuān pán jù ǒu chéng xíng,wēi fèng dī huí jiǔ wèi xíng。
更种梧桐真可致,高飞性似伯夷清。gèng zhǒng wú tóng zhēn kě zhì,gāo fēi xìng shì bó yí qīng。

和毛君州宅八咏·其二·披仙亭

苏辙

仙翁旧住蜀江边,千岁归来一鹤翩。xiān wēng jiù zhù shǔ jiāng biān,qiān suì guī lái yī hè piān。
城郭已非人事改,凄凉遗迹但披仙。chéng guō yǐ fēi rén shì gǎi,qī liáng yí jì dàn pī xiān。

和毛君州宅八咏·其三·方沼亭

苏辙

池上茅檐覆水低,早来秋雨尚虹霓。chí shàng máo yán fù shuǐ dī,zǎo lái qiū yǔ shàng hóng ní。
败荷折苇飞鸿下,正忆渔舟泊故溪。bài hé zhé wěi fēi hóng xià,zhèng yì yú zhōu pō gù xī。

和毛君州宅八咏·其四·翠樾亭

苏辙

一夜飞霜点绿苔,晓庭黄叶扫成堆。yī yè fēi shuāng diǎn lǜ tái,xiǎo tíng huáng yè sǎo chéng duī。
檐间翠樾雕疏尽,却放墙东好月来。yán jiān cuì yuè diāo shū jǐn,què fàng qiáng dōng hǎo yuè lái。

和毛君州宅八咏·其五·李八百洞

苏辙

洞府山川百里赊,洞门藤蔓锁烟霞。dòng fǔ shān chuān bǎi lǐ shē,dòng mén téng màn suǒ yān xiá。
神仙不与人间异,弟妹还应共一家。shén xiān bù yǔ rén jiān yì,dì mèi hái yīng gòng yī jiā。

和毛君州宅八咏·其六·炼丹井

苏辙

凿井烧丹八百年,尘缘消尽果初圆。záo jǐng shāo dān bā bǎi nián,chén yuán xiāo jǐn guǒ chū yuán。
石床藓甃人安在,绿水团团一片天。shí chuáng xiǎn zhòu rén ān zài,lǜ shuǐ tuán tuán yī piàn tiān。

和毛君州宅八咏·其七·磨剑池

苏辙

神仙铸剑本无硎,岸石班班尚铁鉎。shén xiān zhù jiàn běn wú xíng,àn shí bān bān shàng tiě shēng。
天上少年仍狡狯,不须还尔对方平。tiān shàng shǎo nián réng jiǎo kuài,bù xū hái ěr duì fāng píng。

和毛君州宅八咏·其八·山房

苏辙

岸帻携筇夜夜来,蒲团纸帐竹香台。àn zé xié qióng yè yè lái,pú tuán zhǐ zhàng zhú xiāng tái。
直须觅取僧为伴,更为开菴斸草莱。zhí xū mì qǔ sēng wèi bàn,gèng wèi kāi ān zhǔ cǎo lái。

次韵毛君山房即事十首

苏辙

案牍稀疏意自开,夜阑幽梦晓方回。àn dú xī shū yì zì kāi,yè lán yōu mèng xiǎo fāng huí。
青苔红叶骚人事,时见诗筒去又来。qīng tái hóng yè sāo rén shì,shí jiàn shī tǒng qù yòu lái。