古诗词

次韵子瞻与邓圣求承旨同直翰苑怀武昌西山旧游

苏辙

我游齐安十日回,东坡桃李初未栽。wǒ yóu qí ān shí rì huí,dōng pō táo lǐ chū wèi zāi。
扁舟乱流入樊口,山雨未止淫黄梅。biǎn zhōu luàn liú rù fán kǒu,shān yǔ wèi zhǐ yín huáng méi。
寒溪闻有古精舍,相与推挽登崔嵬。hán xī wén yǒu gǔ jīng shě,xiāng yǔ tuī wǎn dēng cuī wéi。
山深县令喜客至,寺荒蔓草生经台。shān shēn xiàn lìng xǐ kè zhì,sì huāng màn cǎo shēng jīng tái。
黄鹅白酒得野馈,藤床竹簟无纤埃。huáng é bái jiǔ dé yě kuì,téng chuáng zhú diàn wú xiān āi。
可怜迁客畏人见,共怪青山谁为堆。kě lián qiān kè wèi rén jiàn,gòng guài qīng shān shuí wèi duī。
行惊晚照催出谷,中止乱石倾馀罍。xíng jīng wǎn zhào cuī chū gǔ,zhōng zhǐ luàn shí qīng yú léi。
古今相望两令尹,文词洒落千山隈。gǔ jīn xiāng wàng liǎng lìng yǐn,wén cí sǎ luò qiān shān wēi。
野人岂复识遗趣,过客时为剜苍苔。yě rén qǐ fù shí yí qù,guò kè shí wèi wān cāng tái。
五年留滞屐齿秃,一朝挥手船头开。wǔ nián liú zhì jī chǐ tū,yī cháo huī shǒu chuán tóu kāi。
玉堂却忆昔游处,笑问五柳应雕摧。yù táng què yì xī yóu chù,xiào wèn wǔ liǔ yīng diāo cuī。
满朝文士蚤贵达,凭凌霄汉乘风雷。mǎn cháo wén shì zǎo guì dá,píng líng xiāo hàn chéng fēng léi。
入参秘殿出华省,何曾著足空山来。rù cān mì diàn chū huá shěng,hé céng zhù zú kōng shān lái。
漂流邂逅览遗躅,耳中尚有江声哀。piāo liú xiè hòu lǎn yí zhú,ěr zhōng shàng yǒu jiāng shēng āi。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

放榜后次韵毛守见招

苏辙

饱食安眠愧不材,疏帘翠帟幸相陪。bǎo shí ān mián kuì bù cái,shū lián cuì yì xìng xiāng péi。
深居正厌银袍乱,失喜初闻铁锁开。shēn jū zhèng yàn yín páo luàn,shī xǐ chū wén tiě suǒ kāi。
佳句径蒙探古锦,小槽仍报滴新醅。jiā jù jìng méng tàn gǔ jǐn,xiǎo cáo réng bào dī xīn pēi。
诸人欲见风流伯,不用招呼亦自来。zhū rén yù jiàn fēng liú bó,bù yòng zhāo hū yì zì lái。

送毛滂斋郎

苏辙

先志承颜善养亲,束装骑马试为臣。xiān zhì chéng yán shàn yǎng qīn,shù zhuāng qí mǎ shì wèi chén。
酒肠天予浑无敌,诗律家传便出人。jiǔ cháng tiān yǔ hún wú dí,shī lǜ jiā chuán biàn chū rén。
拥鼻高吟方自得,折腰奔走渐劳神。yōng bí gāo yín fāng zì dé,zhé yāo bēn zǒu jiàn láo shén。
归来一笑须勤取,花发陈吴二月春。guī lái yī xiào xū qín qǔ,huā fā chén wú èr yuè chūn。

次韵毛君清居探菊

苏辙

眼前黄叶畏秋霜,耳畔啼蛩怨夜长。yǎn qián huáng yè wèi qiū shuāng,ěr pàn tí qióng yuàn yè zhǎng。
佳节欣闻近萸菊,清商试为奏伊凉。jiā jié xīn wén jìn yú jú,qīng shāng shì wèi zòu yī liáng。
疏狂久笑谋生拙,贫病应怜为口忙。shū kuáng jiǔ xiào móu shēng zhuō,pín bìng yīng lián wèi kǒu máng。
今日共君拚一醉,从教人道亦高阳。jīn rì gòng jūn pàn yī zuì,cóng jiào rén dào yì gāo yáng。

次韵毛君见赠

苏辙

江国骚人不耐秋,夜吟清句晓相投。jiāng guó sāo rén bù nài qiū,yè yín qīng jù xiǎo xiāng tóu。
锋藏岂愿囊中脱,尾断终非俎上羞。fēng cáng qǐ yuàn náng zhōng tuō,wěi duàn zhōng fēi zǔ shàng xiū。
择地何年真得意,餔糟是处可同游。zé dì hé nián zhēn dé yì,bù zāo shì chù kě tóng yóu。
南迁尚有公知我,人事何须更预谋。nán qiān shàng yǒu gōng zhī wǒ,rén shì hé xū gèng yù móu。

次韵毛君偶成

苏辙

年来衰病正相兼,薄宦奔驰尚未厌。nián lái shuāi bìng zhèng xiāng jiān,báo huàn bēn chí shàng wèi yàn。
诗句空多浑漫兴,俗缘已重不须添。shī jù kōng duō hún màn xīng,sú yuán yǐ zhòng bù xū tiān。
聱牙向物知难合,疏懒怜公独未嫌。áo yá xiàng wù zhī nán hé,shū lǎn lián gōng dú wèi xián。
时听渊明咏归去,犹应为我故迟淹。shí tīng yuān míng yǒng guī qù,yóu yīng wèi wǒ gù chí yān。

孔平仲著作江州官舍小庵

苏辙

近山不作看山计,引水新成照水庵。jìn shān bù zuò kàn shān jì,yǐn shuǐ xīn chéng zhào shuǐ ān。
闭口忘言中自饱,安心度日更谁参。bì kǒu wàng yán zhōng zì bǎo,ān xīn dù rì gèng shuí cān。
简编围绕穿书蠹,窗户低回作茧蚕。jiǎn biān wéi rào chuān shū dù,chuāng hù dī huí zuò jiǎn cán。
我亦一轩容膝住,敝裘粗饭有馀甘。wǒ yì yī xuān róng xī zhù,bì qiú cū fàn yǒu yú gān。

次韵毛君将归

苏辙

疏傅思归不待时,孟轲出昼苦行迟。shū fù sī guī bù dài shí,mèng kē chū zhòu kǔ xíng chí。
新诗尚许留章句,故事谁从问典彝。xīn shī shàng xǔ liú zhāng jù,gù shì shuí cóng wèn diǎn yí。
金马尚应堪避世,石泉未信可忘饥。jīn mǎ shàng yīng kān bì shì,shí quán wèi xìn kě wàng jī。
不才似我真当去,零落衡茅隔雍岐。bù cái shì wǒ zhēn dāng qù,líng luò héng máo gé yōng qí。

次韵子瞻与安节夜坐三首

苏辙

前山积雪暮峥嵘,燕坐微闻落瓦声。qián shān jī xuě mù zhēng róng,yàn zuò wēi wén luò wǎ shēng。
共对一尊通夜语,相看万里故乡情。gòng duì yī zūn tōng yè yǔ,xiāng kàn wàn lǐ gù xiāng qíng。
信归岭上寒梅远,恨极江南春草生。xìn guī lǐng shàng hán méi yuǎn,hèn jí jiāng nán chūn cǎo shēng。
明日青铜添白发,且须醉睡倒灯檠。míng rì qīng tóng tiān bái fā,qiě xū zuì shuì dào dēng qíng。

次韵子瞻与安节夜坐三首

苏辙

少年高论苦峥嵘,老学寒蝉不复声。shǎo nián gāo lùn kǔ zhēng róng,lǎo xué hán chán bù fù shēng。
目断家山空记路,手披禅册渐忘情。mù duàn jiā shān kōng jì lù,shǒu pī chán cè jiàn wàng qíng。
功名久已知前错,婚嫁犹须毕此生。gōng míng jiǔ yǐ zhī qián cuò,hūn jià yóu xū bì cǐ shēng。
家世读书难便废,漫留案上铁灯檠。jiā shì dú shū nán biàn fèi,màn liú àn shàng tiě dēng qíng。

次韵子瞻与安节夜坐三首

苏辙

谪官似我无归计,落第怜渠有屈声。zhé guān shì wǒ wú guī jì,luò dì lián qú yǒu qū shēng。
握手天涯同一笑,倚门岁晚不胜情。wò shǒu tiān yá tóng yī xiào,yǐ mén suì wǎn bù shèng qíng。
黄冈俯仰成陈迹,白首蹉跎畏后生。huáng gāng fǔ yǎng chéng chén jì,bái shǒu cuō tuó wèi hòu shēng。
归去且安南巷乐,莫看歌舞醉长檠。guī qù qiě ān nán xiàng lè,mò kàn gē wǔ zuì zhǎng qíng。

次韵毛君上书求归未报

苏辙

白发忧民带减围,频闻慷慨赋将归。bái fā yōu mín dài jiǎn wéi,pín wén kāng kǎi fù jiāng guī。
近传道士连三咽,久悟禅门第一机。jìn chuán dào shì lián sān yàn,jiǔ wù chán mén dì yī jī。
夜永庵中诗自得,日高门外客来稀。yè yǒng ān zhōng shī zì dé,rì gāo mén wài kè lái xī。
此心素定谁能劝,只有丁宁诏莫违。cǐ xīn sù dìng shuí néng quàn,zhǐ yǒu dīng níng zhào mò wéi。

次韵毛君留别

苏辙

问天乞得不訾身,屈指人间今几人。wèn tiān qǐ dé bù zī shēn,qū zhǐ rén jiān jīn jǐ rén。
鱼纵江潭真窟宅,鹤飞松岭倍精神。yú zòng jiāng tán zhēn kū zhái,hè fēi sōng lǐng bèi jīng shén。
清风吹雨停归骑,旧圃留花送晚春。qīng fēng chuī yǔ tíng guī qí,jiù pǔ liú huā sòng wǎn chūn。
自号白云知有意,便从丹灶拂埃尘。zì hào bái yún zhī yǒu yì,biàn cóng dān zào fú āi chén。

雨后游大愚

苏辙

风光四月尚春馀,淫雨初干积潦除。fēng guāng sì yuè shàng chūn yú,yín yǔ chū gàn jī lǎo chú。
古寺萧条仍负郭,闲官疏散亦肩舆。gǔ sì xiāo tiáo réng fù guō,xián guān shū sàn yì jiān yú。
摘茶户外烝黄叶,掘笋林中间绿蔬。zhāi chá hù wài zhēng huáng yè,jué sǔn lín zhōng jiān lǜ shū。
一饱人生真易足,试营茅屋傍僧居。yī bǎo rén shēng zhēn yì zú,shì yíng máo wū bàng sēng jū。

送高安罗令

苏辙

一邑忧劳水旱中,牛刀闲暇似无功。yī yì yōu láo shuǐ hàn zhōng,niú dāo xián xiá shì wú gōng。
政成仍喜新蚕熟,归去还将旧橐空。zhèng chéng réng xǐ xīn cán shú,guī qù hái jiāng jiù tuó kōng。
清白久闻夸父老,沉埋谁为诉诸公。qīng bái jiǔ wén kuā fù lǎo,chén mái shuí wèi sù zhū gōng。
谪居长恨交游少,怅望肩舆又欲东。zhé jū zhǎng hèn jiāo yóu shǎo,chàng wàng jiān yú yòu yù dōng。

送唐觐

苏辙

溪上幽居少四邻,西家幸有著书人。xī shàng yōu jū shǎo sì lín,xī jiā xìng yǒu zhù shū rén。
经年食菜谁怜瘦,终日题诗自不贫。jīng nián shí cài shuí lián shòu,zhōng rì tí shī zì bù pín。
身在江湖钓竿地,心驰兰会战车尘。shēn zài jiāng hú diào gān dì,xīn chí lán huì zhàn chē chén。
此行便有飞腾处,笑杀年来老病身。cǐ xíng biàn yǒu fēi téng chù,xiào shā nián lái lǎo bìng shēn。