古诗词

题王诜都尉画山水横卷三首

苏辙

我昔得罪迁南夷,性命顷刻存篙师。wǒ xī dé zuì qiān nán yí,xìng mìng qǐng kè cún gāo shī。
风吹波荡到官舍,号呼谁复相闻知。fēng chuī bō dàng dào guān shě,hào hū shuí fù xiāng wén zhī。
小园畜蚁防橘蠹,空庭养蜂收蜜脾。xiǎo yuán chù yǐ fáng jú dù,kōng tíng yǎng fēng shōu mì pí。
读书一生空自笑,卖盐竟日那复词。dú shū yī shēng kōng zì xiào,mài yán jìng rì nà fù cí。
城中清溪可濯漱,城上连峰堪幕帷。chéng zhōng qīng xī kě zhuó shù,chéng shàng lián fēng kān mù wéi。
十千薄俸聊足用,鱼多米贱忧无訾。shí qiān báo fèng liáo zú yòng,yú duō mǐ jiàn yōu wú zī。
东坡居士最岑寂,岌然深丛见狐罴。dōng pō jū shì zuì cén jì,jí rán shēn cóng jiàn hú pí。
坐隅止鵩偶成赋,盘中食蟆时作诗。zuò yú zhǐ fú ǒu chéng fù,pán zhōng shí má shí zuò shī。
怜君富贵可炙手,一时出走羞啜醨。lián jūn fù guì kě zhì shǒu,yī shí chū zǒu xiū chuài lí。
泽傍憔悴凡几岁,胸中芥蒂无一釐。zé bàng qiáo cuì fán jǐ suì,xiōng zhōng jiè dì wú yī lí。
江山别来今久矣,不独能言能画之。jiāng shān bié lái jīn jiǔ yǐ,bù dú néng yán néng huà zhī。
同朝执手不容久,笑我野马方受羁。tóng cháo zhí shǒu bù róng jiǔ,xiào wǒ yě mǎ fāng shòu jī。
袖中短卷墨犹湿,傍人笑指吾侪痴。xiù zhōng duǎn juǎn mò yóu shī,bàng rén xiào zhǐ wú chái chī。
方求农圃救贫病,它年未用讥樊迟。fāng qiú nóng pǔ jiù pín bìng,tā nián wèi yòng jī fán chí。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次韵毛君烧松花六绝

苏辙

黄蜡供炊自一家,锱铢贫富递矜夸。huáng là gōng chuī zì yī jiā,zī zhū pín fù dì jīn kuā。
都城争买方薪贵,却顾松花已自奢。dōu chéng zhēng mǎi fāng xīn guì,què gù sōng huā yǐ zì shē。

次韵王适春雪二首其二

苏辙

春雪飘摇旋不成,依稀履迹散空庭。chūn xuě piāo yáo xuán bù chéng,yī xī lǚ jì sàn kōng tíng。
山藏复阁犹残白,日照南峰已半青。shān cáng fù gé yóu cán bái,rì zhào nán fēng yǐ bàn qīng。

毛君惠温柑荔支二绝

苏辙

楚山黄橘弹丸小,未识洞庭三寸柑。chǔ shān huáng jú dàn wán xiǎo,wèi shí dòng tíng sān cùn gān。
不有风流吴越客,谁令千里送江南。bù yǒu fēng liú wú yuè kè,shuí lìng qiān lǐ sòng jiāng nán。

毛君惠温柑荔支二绝

苏辙

荔子生红无奈远,陈家晒白到犹难。lì zi shēng hóng wú nài yuǎn,chén jiā shài bái dào yóu nán。
虽无驿骑红尘起,尚得佳人一笑欢。suī wú yì qí hóng chén qǐ,shàng dé jiā rén yī xiào huān。

山橙花口号

苏辙

故乡寒食荼蘼发,百和香浓村巷深。gù xiāng hán shí tú mí fā,bǎi hé xiāng nóng cūn xiàng shēn。
漂泊江南春欲尽,山橙仿佛慰人心。piāo pō jiāng nán chūn yù jǐn,shān chéng fǎng fú wèi rén xīn。

次韵冯弋同年

苏辙

细雨蒙蒙江雾昏,坐曹聊且免泥奔。xì yǔ méng méng jiāng wù hūn,zuò cáo liáo qiě miǎn ní bēn。
卖盐酤酒知同病,一笑何劳赋北门。mài yán gū jiǔ zhī tóng bìng,yī xiào hé láo fù běi mén。

登郡谯偶见姜应明司马醉归

苏辙

苍然莫色映楼台,江市游人夜未回。cāng rán mò sè yìng lóu tái,jiāng shì yóu rén yè wèi huí。
何处酒仙无一事,肩舆鼾睡过桥来。hé chù jiǔ xiān wú yī shì,jiān yú hān shuì guò qiáo lái。

毛国镇生日二绝

苏辙

生日元同小赵公,里闾相接往还通。shēng rì yuán tóng xiǎo zhào gōng,lǐ lǘ xiāng jiē wǎng hái tōng。
怪公日夜归心切,欲寄此生丹灶中。guài gōng rì yè guī xīn qiè,yù jì cǐ shēng dān zào zhōng。

毛国镇生日二绝

苏辙

闻公归橐尚空虚,近送楞严十卷书。wén gōng guī tuó shàng kōng xū,jìn sòng léng yán shí juǎn shū。
心地本无生灭处,定逢生日亦如如。xīn dì běn wú shēng miè chù,dìng féng shēng rì yì rú rú。

次韵毛君绝句

苏辙

中池有士闭重关,夜发天光走玉环。zhōng chí yǒu shì bì zhòng guān,yè fā tiān guāng zǒu yù huán。
白日对人人不识,幅巾破褐任尘漫。bái rì duì rén rén bù shí,fú jīn pò hè rèn chén màn。

以蜜酒送柳真公

苏辙

床头酿酒一年馀,气味全非卓氏垆。chuáng tóu niàng jiǔ yī nián yú,qì wèi quán fēi zhuó shì lú。
送与幽人试尝看,不应知是百花须。sòng yǔ yōu rén shì cháng kàn,bù yīng zhī shì bǎi huā xū。

东轩长老二绝

苏辙

东轩正似虚空样,何处人家笼解盛。dōng xuān zhèng shì xū kōng yàng,hé chù rén jiā lóng jiě shèng。
纵使盛来无处著,雪堂自有老师兄。zòng shǐ shèng lái wú chù zhù,xuě táng zì yǒu lǎo shī xiōng。

东轩长老二绝

苏辙

担头挑得黄州笼,行过圆通一笑开。dān tóu tiāo dé huáng zhōu lóng,xíng guò yuán tōng yī xiào kāi。
却到山前人已寂,亦无一物可担回。què dào shān qián rén yǐ jì,yì wú yī wù kě dān huí。

乾荔支

苏辙

含露迎风惜不尝,故将赤日损容光。hán lù yíng fēng xī bù cháng,gù jiāng chì rì sǔn róng guāng。
红消白瘦香犹在,想见当年十八娘。hóng xiāo bái shòu xiāng yóu zài,xiǎng jiàn dāng nián shí bā niáng。

赠石台问长老二绝

苏辙

法达曾经见老卢,半生勤苦一朝虚。fǎ dá céng jīng jiàn lǎo lú,bàn shēng qín kǔ yī cháo xū。
心通口诵方无碍,笑把吴鸾细字书。xīn tōng kǒu sòng fāng wú ài,xiào bǎ wú luán xì zì shū。