古诗词

念奴娇·其四寿姚橘州

陈著

紧头上立,问如何、犹向清溪盘礴。jǐn tóu shàng lì,wèn rú hé yóu xiàng qīng xī pán bó。
应为春防须熟局,且借轻裘弹压。yīng wèi chūn fáng xū shú jú,qiě jiè qīng qiú dàn yā。
野聚晴炊,烟波暖唱,尽出江南北。yě jù qíng chuī,yān bō nuǎn chàng,jǐn chū jiāng nán běi。
从容归衮,三年功满棋柝。cóng róng guī gǔn,sān nián gōng mǎn qí tuò。
真个福比南山,谁无富贵,无此团圞乐。zhēn gè fú bǐ nán shān,shuí wú fù guì,wú cǐ tuán luán lè。
锦瑟瑶琴清对处,青紫诸郎参错。jǐn sè yáo qín qīng duì chù,qīng zǐ zhū láng cān cuò。
楚楚孙枝,温温婿玉,帘幕欢声拍。chǔ chǔ sūn zhī,wēn wēn xù yù,lián mù huān shēng pāi。
抠衣小子,寿公也趁龟鹤。kōu yī xiǎo zi,shòu gōng yě chèn guī hè。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

夜梦在旧京忽闻卖花声有感至于恸哭觉而泪满枕上因趁笔记之

陈著

卖花声,卖花声,识得万紫千红名。mài huā shēng,mài huā shēng,shí dé wàn zǐ qiān hóng míng。
与花结习夙有分,宛转说出花平生。yǔ huā jié xí sù yǒu fēn,wǎn zhuǎn shuō chū huā píng shēng。
低发缓引晨气软,此断彼续春风萦。dī fā huǎn yǐn chén qì ruǎn,cǐ duàn bǐ xù chūn fēng yíng。
九街儿女芳睡醒,争先买新开门迎。jiǔ jiē ér nǚ fāng shuì xǐng,zhēng xiān mǎi xīn kāi mén yíng。
泥沙视钱不问价,惟欲荡意摇双睛。ní shā shì qián bù wèn jià,wéi yù dàng yì yáo shuāng jīng。
薄鬟高髻团团插,玉盆巧浸金盆盛。báo huán gāo jì tuán tuán chā,yù pén qiǎo jìn jīn pén shèng。
人心世态本浮靡,庶几治象犹承平。rén xīn shì tài běn fú mí,shù jǐ zhì xiàng yóu chéng píng。
卖花声,卖花声,如今风景那可评。mài huā shēng,mài huā shēng,rú jīn fēng jǐng nà kě píng。
向时楼台买花户,凄烟落日迷荆榛。xiàng shí lóu tái mǎi huā hù,qī yān luò rì mí jīng zhēn。
但见马嘶逐水草,狐狸白昼嗥荒城。dàn jiàn mǎ sī zhú shuǐ cǎo,hú lí bái zhòu háo huāng chéng。
万花厄运至此极,纵有卖声谁耳倾。wàn huā è yùn zhì cǐ jí,zòng yǒu mài shēng shuí ěr qīng。
我生不辰苦怀旧,如病入痼酒宿酲。wǒ shēng bù chén kǔ huái jiù,rú bìng rù gù jiǔ sù chéng。
况被春风暗撩拨,傍无知我难号鸣。kuàng bèi chūn fēng àn liāo bō,bàng wú zhī wǒ nán hào míng。
忽焉夜枕发为梦,恍恍惚惚行故京。hū yān yè zhěn fā wèi mèng,huǎng huǎng hū hū xíng gù jīng。
一唱再唱破垣隔,闻声不见花分明。yī chàng zài chàng pò yuán gé,wén shēng bù jiàn huā fēn míng。
谓此何日尚有此,倾面大恸泪纵横。wèi cǐ hé rì shàng yǒu cǐ,qīng miàn dà tòng lèi zòng héng。
久而方觉更哽塞,拥被危坐百感并。jiǔ ér fāng jué gèng gěng sāi,yōng bèi wēi zuò bǎi gǎn bìng。
我年今已七十一,岂是年少闲关情。wǒ nián jīn yǐ qī shí yī,qǐ shì nián shǎo xián guān qíng。
天空地阔说不尽,山外杜鹃啼残更。tiān kōng dì kuò shuō bù jǐn,shān wài dù juān tí cán gèng。

看花吟

陈著

少陵野老老更痴,看花看开千万枝。shǎo líng yě lǎo lǎo gèng chī,kàn huā kàn kāi qiān wàn zhī。
安乐窝中打乖叟,看花只看半开时。ān lè wō zhōng dǎ guāi sǒu,kàn huā zhǐ kàn bàn kāi shí。
二贤看花各有意,我亦有意看离披。èr xián kàn huā gè yǒu yì,wǒ yì yǒu yì kàn lí pī。
红飞换得绿阴出,潇洒颇与老眼宜。hóng fēi huàn dé lǜ yīn chū,xiāo sǎ pǒ yǔ lǎo yǎn yí。
麦风扬尘野色秀,梅雨蒸叶香气滋。mài fēng yáng chén yě sè xiù,méi yǔ zhēng yè xiāng qì zī。
避人好鸟著巢稳,争春蜂蝶今何之。bì rén hǎo niǎo zhù cháo wěn,zhēng chūn fēng dié jīn hé zhī。
本来生意无间断,静看游戏造物儿。běn lái shēng yì wú jiān duàn,jìng kàn yóu xì zào wù ér。
不观圣人画剥卦,剥穷于上复下随。bù guān shèng rén huà bō guà,bō qióng yú shàng fù xià suí。
嗟乎人事正如此,盛非终盛衰非衰。jiē hū rén shì zhèng rú cǐ,shèng fēi zhōng shèng shuāi fēi shuāi。
衰盛相乘乃常理,盛不必喜衰奚悲。shuāi shèng xiāng chéng nǎi cháng lǐ,shèng bù bì xǐ shuāi xī bēi。
谁知世情偏喜盛,我看花衰我自知。shuí zhī shì qíng piān xǐ shèng,wǒ kàn huā shuāi wǒ zì zhī。

六月五日大风雨水弟观有诗道其事因和之

陈著

自古人间多水旱,人事尽时功过半。zì gǔ rén jiān duō shuǐ hàn,rén shì jǐn shí gōng guò bàn。
区区事空不事实,三代以后人心乱。qū qū shì kōng bù shì shí,sān dài yǐ hòu rén xīn luàn。
吾乡薄产寄山溪,崎岖随势无尺齐。wú xiāng báo chǎn jì shān xī,qí qū suí shì wú chǐ qí。
受水通灌盍预备,堤防以石堰筑泥。shòu shuǐ tōng guàn hé yù bèi,dī fáng yǐ shí yàn zhù ní。
顾不此信信偶木,鴂舌呗诵淫比屋。gù bù cǐ xìn xìn ǒu mù,jué shé bei sòng yín bǐ wū。
岂知性本依人行,方信之中神所宿。qǐ zhī xìng běn yī rén xíng,fāng xìn zhī zhōng shén suǒ sù。
大云遮日雷无声,兼旬望霓忧群生。dà yún zhē rì léi wú shēng,jiān xún wàng ní yōu qún shēng。
更兼五日天不雨,原无黍稷田无粳。gèng jiān wǔ rì tiān bù yǔ,yuán wú shǔ jì tián wú jīng。
田里倚龙为人命,百拜哀鸣聒龙听。tián lǐ yǐ lóng wèi rén mìng,bǎi bài āi míng guā lóng tīng。
忽焉夜雨一沾濡,咸谓卧龙今睡醒。hū yān yè yǔ yī zhān rú,xián wèi wò lóng jīn shuì xǐng。
胡为诘朝天晦冥,飓母横挟扬威灵。hú wèi jí cháo tiān huì míng,jù mǔ héng xié yáng wēi líng。
撼山崩谷发庐舍,掀播两间摧万形。hàn shān bēng gǔ fā lú shě,xiān bō liǎng jiān cuī wàn xíng。
初谓得雨龙之赐,谁料此风随后至。chū wèi dé yǔ lóng zhī cì,shuí liào cǐ fēng suí hòu zhì。
或者风雨自有数,龙亦无知天做事。huò zhě fēng yǔ zì yǒu shù,lóng yì wú zhī tiān zuò shì。
不如反己自求天,难独靠龙图万全。bù rú fǎn jǐ zì qiú tiān,nán dú kào lóng tú wàn quán。
况持纸钱徼妄想,正似衔石将海填。kuàng chí zhǐ qián jiǎo wàng xiǎng,zhèng shì xián shí jiāng hǎi tián。
里无千户分十甲,谄鬼诛裒知几匝。lǐ wú qiān hù fēn shí jiǎ,chǎn guǐ zhū póu zhī jǐ zā。
流俗酣溺死不怪,我有苦言谁听纳。liú sú hān nì sǐ bù guài,wǒ yǒu kǔ yán shuí tīng nà。

绿萼梅歌

陈著

君不见宣和艮岳绿萼梅,百花魁中此为魁。jūn bù jiàn xuān hé gěn yuè lǜ è méi,bǎi huā kuí zhōng cǐ wèi kuí。
绛霄灯火不终夕,剪为荆薪燬为灰。jiàng xiāo dēng huǒ bù zhōng xī,jiǎn wèi jīng xīn huǐ wèi huī。
又不见驻跸钱塘开聚景,此梅又花天宠幸。yòu bù jiàn zhù bì qián táng kāi jù jǐng,cǐ méi yòu huā tiān chǒng xìng。
江神不才马飞渡,踏碎禁地花无影。jiāng shén bù cái mǎ fēi dù,tà suì jìn dì huā wú yǐng。
两地百五十年馀,花与国都相有无。liǎng dì bǎi wǔ shí nián yú,huā yǔ guó dōu xiāng yǒu wú。
谁知造物不尽意,尚留人间一种癯。shuí zhī zào wù bù jǐn yì,shàng liú rén jiān yī zhǒng qú。
山中佳人清似水,放开吟饕嚼花髓。shān zhōng jiā rén qīng shì shuǐ,fàng kāi yín tāo jué huā suǐ。
我未见花得见诗,见诗便与花相似。wǒ wèi jiàn huā dé jiàn shī,jiàn shī biàn yǔ huā xiāng shì。
且闻九月花已芳,奇观到眼诗为忙。qiě wén jiǔ yuè huā yǐ fāng,qí guān dào yǎn shī wèi máng。
腊前年后是正候,忽为秋光岂其常。là qián nián hòu shì zhèng hòu,hū wèi qiū guāng qǐ qí cháng。
大庾岭头炎瘴地,年年早开不为异。dà yǔ lǐng tóu yán zhàng dì,nián nián zǎo kāi bù wèi yì。
四明相去数千里,不应早花亦如此。sì míng xiāng qù shù qiān lǐ,bù yīng zǎo huā yì rú cǐ。
吁嗟地气如车轮,自南而北知几春。xū jiē dì qì rú chē lún,zì nán ér běi zhī jǐ chūn。
如今所见到草木,不独飞鸟啼天津。rú jīn suǒ jiàn dào cǎo mù,bù dú fēi niǎo tí tiān jīn。
梅乎梅乎本清绝,花如白玉枝如铁。méi hū méi hū běn qīng jué,huā rú bái yù zhī rú tiě。
矫矫胡为心亦随,不念从前傲霜雪。jiǎo jiǎo hú wèi xīn yì suí,bù niàn cóng qián ào shuāng xuě。
唐苑九月夸梨花,鹤林九月艳杜鹃。táng yuàn jiǔ yuè kuā lí huā,hè lín jiǔ yuè yàn dù juān。
我欲梅根一酹酒,谨勿与彼争取非时妍。wǒ yù méi gēn yī lèi jiǔ,jǐn wù yǔ bǐ zhēng qǔ fēi shí yán。

丙戌二月廿五日梅山弟为孙试周遂赋

陈著

梅山种梅封且培,梅山种善如种梅。méi shān zhǒng méi fēng qiě péi,méi shān zhǒng shàn rú zhǒng méi。
有善必报既有子,有子且复生孙来。yǒu shàn bì bào jì yǒu zi,yǒu zi qiě fù shēng sūn lái。
萧艾中间芝挺出,今朝才为两三日。xiāo ài zhōng jiān zhī tǐng chū,jīn cháo cái wèi liǎng sān rì。
咿呕似欲指之无,烨烨眼光如点漆。yī ǒu shì yù zhǐ zhī wú,yè yè yǎn guāng rú diǎn qī。
中庭展席分排铺,童冠环立觇所趋。zhōng tíng zhǎn xí fēn pái pù,tóng guān huán lì chān suǒ qū。
从容顾视前举手,干戈俎豆诗与书。cóng róng gù shì qián jǔ shǒu,gàn gē zǔ dòu shī yǔ shū。
吾家昆弟存者几,六十见孙有吾弟。wú jiā kūn dì cún zhě jǐ,liù shí jiàn sūn yǒu wú dì。
未闻他日成人事,庶几正脉存祖祢。wèi wén tā rì chéng rén shì,shù jǐ zhèng mài cún zǔ mí。
杯盘团栾家庭春,岂是闲心竞芳辰。bēi pán tuán luán jiā tíng chūn,qǐ shì xián xīn jìng fāng chén。
危时闭门独生意,一醉有感天犹仁。wēi shí bì mén dú shēng yì,yī zuì yǒu gǎn tiān yóu rén。
吾弟所喜吾亦喜,亦欲含饴娱晚岁。wú dì suǒ xǐ wú yì xǐ,yì yù hán yí yú wǎn suì。
自知无德开后人,有不尽泽吾先世。zì zhī wú dé kāi hòu rén,yǒu bù jǐn zé wú xiān shì。
不观吕范两名家,贤子若是何其多。bù guān lǚ fàn liǎng míng jiā,xián zi ruò shì hé qí duō。
皆从世积心上出,安知他日吾非他。jiē cóng shì jī xīn shàng chū,ān zhī tā rì wú fēi tā。

夜饮慈云诸公索诗因成长篇

陈著

世艳明灭萤尾光,客气腾跃烟中香。shì yàn míng miè yíng wěi guāng,kè qì téng yuè yān zhōng xiāng。
烟消萤死竟何有,要知人事亦何常。yān xiāo yíng sǐ jìng hé yǒu,yào zhī rén shì yì hé cháng。
今夕何夕山中集,六客相对通肺肠。jīn xī hé xī shān zhōng jí,liù kè xiāng duì tōng fèi cháng。
樽中不问酒圣贤,得醉即是无何乡。zūn zhōng bù wèn jiǔ shèng xián,dé zuì jí shì wú hé xiāng。
耳边鼓笛有自好,忽散而去何吾妨。ěr biān gǔ dí yǒu zì hǎo,hū sàn ér qù hé wú fáng。
吾辈本非淫湎流,聊以寄意齐兴亡。wú bèi běn fēi yín miǎn liú,liáo yǐ jì yì qí xīng wáng。
老禅知我酷信我,谓此非痴亦非狂。lǎo chán zhī wǒ kù xìn wǒ,wèi cǐ fēi chī yì fēi kuáng。
呼童展纸快磨墨,听我趁笔穷夜长。hū tóng zhǎn zhǐ kuài mó mò,tīng wǒ chèn bǐ qióng yè zhǎng。
砉然一笑如梦觉,清风明月自有天文章。huò rán yī xiào rú mèng jué,qīng fēng míng yuè zì yǒu tiān wén zhāng。

登慈云阁示龄叟月峤

陈著

人间何处无春风,春风好处山林中。rén jiān hé chù wú chūn fēng,chūn fēng hǎo chù shān lín zhōng。
我与龄叟心事通,去年雪外来共松炉红。wǒ yǔ líng sǒu xīn shì tōng,qù nián xuě wài lái gòng sōng lú hóng。
梅花窗下今日还相逢,铿然者谁敲竹筇。méi huā chuāng xià jīn rì hái xiāng féng,kēng rán zhě shuí qiāo zhú qióng。
吾友月峤勤相从,拍手一笑意气同。wú yǒu yuè jiào qín xiāng cóng,pāi shǒu yī xiào yì qì tóng。
各馔所有留从容,丛盘簇豆异味重。gè zhuàn suǒ yǒu liú cóng róng,cóng pán cù dòu yì wèi zhòng。
倾壶倒榼新篘浓,瀹我以茶鼎之芳茸。qīng hú dào kē xīn chōu nóng,yuè wǒ yǐ chá dǐng zhī fāng rōng。
战我以诗笔之铦锋,浮生谁能百岁终。zhàn wǒ yǐ shī bǐ zhī xiān fēng,fú shēng shuí néng bǎi suì zhōng。
世变翕忽云飞空,乌轮无情已下舂。shì biàn xī hū yún fēi kōng,wū lún wú qíng yǐ xià chōng。
白鸟翩翩投前峰,归兴浩浩舞而东,醉中无语可谢两主翁。bái niǎo piān piān tóu qián fēng,guī xīng hào hào wǔ ér dōng,zuì zhōng wú yǔ kě xiè liǎng zhǔ wēng。

寄卢致远

陈著

春来日日雪满山,雪晴初放春风还。chūn lái rì rì xuě mǎn shān,xuě qíng chū fàng chūn fēng hái。
高人佳处独先得,挼蓝新涨溪一湾。gāo rén jiā chù dú xiān dé,ruá lán xīn zhǎng xī yī wān。
垂杨隔岸竹隔水,梅花飞香莎草斑。chuí yáng gé àn zhú gé shuǐ,méi huā fēi xiāng shā cǎo bān。
市声咫尺自辟易,天景呈发无留悭。shì shēng zhǐ chǐ zì pì yì,tiān jǐng chéng fā wú liú qiān。
何须学徐生东泛海,也休问老子西入关。hé xū xué xú shēng dōng fàn hǎi,yě xiū wèn lǎo zi xī rù guān。
手招鸿鹄碧云远,耳狎鸡犬白日闲。shǒu zhāo hóng gǔ bì yún yuǎn,ěr xiá jī quǎn bái rì xián。
雨畦灌蔬翠鼎鼎,春槽压酒红潺潺。yǔ qí guàn shū cuì dǐng dǐng,chūn cáo yā jiǔ hóng chán chán。
可以仙吾气,可以童吾颜。kě yǐ xiān wú qì,kě yǐ tóng wú yán。
可以平步骚吾吟,免著蜡屐穷跻攀。kě yǐ píng bù sāo wú yín,miǎn zhù là jī qióng jī pān。
可以旷视舞吾醉,安用长袖妍弓弯。kě yǐ kuàng shì wǔ wú zuì,ān yòng zhǎng xiù yán gōng wān。
乾坤虽大此辄少,愧我衰老非其班。qián kūn suī dà cǐ zhé shǎo,kuì wǒ shuāi lǎo fēi qí bān。
投我之辖下我榻,便欲援我起尘寰。tóu wǒ zhī xiá xià wǒ tà,biàn yù yuán wǒ qǐ chén huán。
携持雅道归破屋,分与松菊盟长跧。xié chí yǎ dào guī pò wū,fēn yǔ sōng jú méng zhǎng quán。
君如不能弃我去,倘可画我浮邱洪崖间。jūn rú bù néng qì wǒ qù,tǎng kě huà wǒ fú qiū hóng yá jiān。

正月二日游慈云为龄叟作

陈著

丹霞前,慈云顶,两壁相看苍铁冷。dān xiá qián,cí yún dǐng,liǎng bì xiāng kàn cāng tiě lěng。
春风秋月一逢迎,菜碗茶瓯拍香鼎。chūn fēng qiū yuè yī féng yíng,cài wǎn chá ōu pāi xiāng dǐng。
有时话到有处无,有时瞑到入禅定。yǒu shí huà dào yǒu chù wú,yǒu shí míng dào rù chán dìng。
本来僧俗不相干,气味投时堪隽永。běn lái sēng sú bù xiāng gàn,qì wèi tóu shí kān juàn yǒng。
九年卓锡兴百废,谁与挽之欲去猛。jiǔ nián zhuó xī xīng bǎi fèi,shuí yǔ wǎn zhī yù qù měng。
我年今已七十六,师五十二亦多病。wǒ nián jīn yǐ qī shí liù,shī wǔ shí èr yì duō bìng。
人生契合是因缘,临老相分重悽哽。rén shēng qì hé shì yīn yuán,lín lǎo xiāng fēn zhòng qī gěng。
东湖水宽万顷烟,风波簸弄羲娥影。dōng hú shuǐ kuān wàn qǐng yān,fēng bō bǒ nòng xī é yǐng。
西山有寺古佛境,啼鸟落花云水静。xī shān yǒu sì gǔ fú jìng,tí niǎo luò huā yún shuǐ jìng。
醉中覶缕醒时语,师亦两下如何领。zuì zhōng luó lǚ xǐng shí yǔ,shī yì liǎng xià rú hé lǐng。

庚寅仲冬七日醉书梅山弟家

陈著

我来不为一醉期,忽焉一醉留者谁。wǒ lái bù wèi yī zuì qī,hū yān yī zuì liú zhě shuí。
山川无言岂有意,阴与造物昌吾诗。shān chuān wú yán qǐ yǒu yì,yīn yǔ zào wù chāng wú shī。
吾诗不受世促迫,亦不肯与人谐嬉。wú shī bù shòu shì cù pò,yì bù kěn yǔ rén xié xī。
鸢飞戾天鱼跃渊,动笔自有风月随。yuān fēi lì tiān yú yuè yuān,dòng bǐ zì yǒu fēng yuè suí。
我欲写时君莫问,君欲问时我不知。wǒ yù xiě shí jūn mò wèn,jūn yù wèn shí wǒ bù zhī。
此时此意有此乐,梅山□梅花开时,为我痛饮而读之。cǐ shí cǐ yì yǒu cǐ lè,méi shān méi huā kāi shí,wèi wǒ tòng yǐn ér dú zhī。

醉书

陈著

庚寅仲冬之八日,与诸兄弟诸子侄。gēng yín zhòng dōng zhī bā rì,yǔ zhū xiōng dì zhū zi zhí。
浊酒数杯菜一盆,醉后相忘见真实。zhuó jiǔ shù bēi cài yī pén,zuì hòu xiāng wàng jiàn zhēn shí。
谁云人闲天地窄,但觉物外山林逸。shuí yún rén xián tiān dì zhǎi,dàn jué wù wài shān lín yì。
人生安能皆百年,洪崖浮邱亦浪传。rén shēng ān néng jiē bǎi nián,hóng yá fú qiū yì làng chuán。
妻孥安稳鸡犬乐,此外无复有神仙。qī nú ān wěn jī quǎn lè,cǐ wài wú fù yǒu shén xiān。
甚哉世人不知足,苦积铢缕多买田。shén zāi shì rén bù zhī zú,kǔ jī zhū lǚ duō mǎi tián。
子孙贤否谁能料,近足此身难自保。zi sūn xián fǒu shuí néng liào,jìn zú cǐ shēn nán zì bǎo。
举头问天天不应,聊向虚空一舒啸。jǔ tóu wèn tiān tiān bù yīng,liáo xiàng xū kōng yī shū xiào。
得一聚首便为福,得一晌闲真是宝。dé yī jù shǒu biàn wèi fú,dé yī shǎng xián zhēn shì bǎo。
但愿如安乐窝中长打乖,微醺著面春拍怀。dàn yuàn rú ān lè wō zhōng zhǎng dǎ guāi,wēi xūn zhù miàn chūn pāi huái。
不愿如荷锸自随死便埋,以酒为命忘形骸。bù yuàn rú hé chā zì suí sǐ biàn mái,yǐ jiǔ wèi mìng wàng xíng hái。

老兴行慈云醉中

陈著

梅花斓斑春渐芳,山弄晴色溪生光。méi huā lán bān chūn jiàn fāng,shān nòng qíng sè xī shēng guāng。
笋担自随信老步,一步一伫春意长。sǔn dān zì suí xìn lǎo bù,yī bù yī zhù chūn yì zhǎng。
路逢邻叟笑谓我,须鬓皓矣脚尚强。lù féng lín sǒu xiào wèi wǒ,xū bìn hào yǐ jiǎo shàng qiáng。
及今行乐刻当岁,莫学痴人无知死亦忙。jí jīn xíng lè kè dāng suì,mò xué chī rén wú zhī sǐ yì máng。
味哉此语举手谢,乘兴迤逦入宝坊。wèi zāi cǐ yǔ jǔ shǒu xiè,chéng xīng yí lǐ rù bǎo fāng。
住山老子拍手喜,翠微摇曳白鸟翔。zhù shān lǎo zi pāi shǒu xǐ,cuì wēi yáo yè bái niǎo xiáng。
本来未有十日别,已似故知久别遇他乡。běn lái wèi yǒu shí rì bié,yǐ shì gù zhī jiǔ bié yù tā xiāng。
坐我以蒲团叠膝之榻,薰我以柏鼎醒心之香。zuò wǒ yǐ pú tuán dié xī zhī tà,xūn wǒ yǐ bǎi dǐng xǐng xīn zhī xiāng。
饱我以银丝之饼长菜之馔,瀹我以石花之水申椒之汤。bǎo wǒ yǐ yín sī zhī bǐng zhǎng cài zhī zhuàn,yuè wǒ yǐ shí huā zhī shuǐ shēn jiāo zhī tāng。
世方慕羡黄粱枕,谁顾萧飒芙蓉裳。shì fāng mù xiàn huáng liáng zhěn,shuí gù xiāo sà fú róng shang。
独如羊枣昌歜嗜,要与古柏寒松苍。dú rú yáng zǎo chāng chù shì,yào yǔ gǔ bǎi hán sōng cāng。
可但三宿桑下生恩爱,已是十年方外通肝肠。kě dàn sān sù sāng xià shēng ēn ài,yǐ shì shí nián fāng wài tōng gān cháng。
畴昔尽随电光一抹过,方来能有日晷几寸量。chóu xī jǐn suí diàn guāng yī mǒ guò,fāng lái néng yǒu rì guǐ jǐ cùn liàng。
划然长啸出门去,弟遵吾前子扶傍。huà rán zhǎng xiào chū mén qù,dì zūn wú qián zi fú bàng。
慈云信美非吾□,归与归与仰面天茫茫。cí yún xìn měi fēi wú,guī yǔ guī yǔ yǎng miàn tiān máng máng。

送春醉吟

陈著

三月二十有一日,絮云弄日风力薄。sān yuè èr shí yǒu yī rì,xù yún nòng rì fēng lì báo。
家人报我明日夏,草草杯盘软春脚。jiā rén bào wǒ míng rì xià,cǎo cǎo bēi pán ruǎn chūn jiǎo。
世人心眼最无常,景物流禅争顷刻。shì rén xīn yǎn zuì wú cháng,jǐng wù liú chán zhēng qǐng kè。
南风一转垂青阴,回首芳尘是陈迹。nán fēng yī zhuǎn chuí qīng yīn,huí shǒu fāng chén shì chén jì。
天公好事亦世情,约束花神呈未著。tiān gōng hǎo shì yì shì qíng,yuē shù huā shén chéng wèi zhù。
放开酴醾紫心香,安排芍药无留发。fàng kāi tú mí zǐ xīn xiāng,ān pái sháo yào wú liú fā。
流莺调笙舌尚存,倦蝶依然舞还拍。liú yīng diào shēng shé shàng cún,juàn dié yī rán wǔ hái pāi。
杜鹃无知只催归,何物恶声谁听著。dù juān wú zhī zhǐ cuī guī,hé wù è shēng shuí tīng zhù。
不妨长筵达诘旦,饯旧迎新两无怍。bù fáng zhǎng yán dá jí dàn,jiàn jiù yíng xīn liǎng wú zuò。
傍观笑我八十翁,翁亦自知身是客。bàng guān xiào wǒ bā shí wēng,wēng yì zì zhī shēn shì kè。
安问家无担石储,时节犹自沈沈酌。ān wèn jiā wú dān shí chǔ,shí jié yóu zì shěn shěn zhuó。
我闻此语三叹息,酒边寄耳非莫逆。wǒ wén cǐ yǔ sān tàn xī,jiǔ biān jì ěr fēi mò nì。
杜老忧怀醒时多,谁道醉狂放吟如李白。dù lǎo yōu huái xǐng shí duō,shuí dào zuì kuáng fàng yín rú lǐ bái。

赏转官毬花酒边分韵得剪字

陈著

天机地轴随时转,万物生生就裁剪。tiān jī dì zhóu suí shí zhuǎn,wàn wù shēng shēng jiù cái jiǎn。
庭前一种可人花,独殿春深交夏浅。tíng qián yī zhǒng kě rén huā,dú diàn chūn shēn jiāo xià qiǎn。
团团自是浑沌胎,皎皎不事儿女婉。tuán tuán zì shì hún dùn tāi,jiǎo jiǎo bù shì ér nǚ wǎn。
照见胸中本色正,洗尽世上芳容腼。zhào jiàn xiōng zhōng běn sè zhèng,xǐ jǐn shì shàng fāng róng miǎn。
我来把酒笑问花,花为我开恐非便。wǒ lái bǎ jiǔ xiào wèn huā,huā wèi wǒ kāi kǒng fēi biàn。
意将逊归金谷园,不则直进玉华苑。yì jiāng xùn guī jīn gǔ yuán,bù zé zhí jìn yù huá yuàn。
庶几异质逢异顾,百卉千葩羞著面。shù jǐ yì zhì féng yì gù,bǎi huì qiān pā xiū zhù miàn。
花不解答我已醉,醉梦恍与花神见。huā bù jiě dá wǒ yǐ zuì,zuì mèng huǎng yǔ huā shén jiàn。
若曰幸自托君家,朝夕安知有贫贱。ruò yuē xìng zì tuō jūn jiā,cháo xī ān zhī yǒu pín jiàn。
香何用多无眩鬻,静与谁争却悠远。xiāng hé yòng duō wú xuàn yù,jìng yǔ shuí zhēng què yōu yuǎn。
纷纷桃李吾舆台,只许雪里梅同传。fēn fēn táo lǐ wú yú tái,zhǐ xǔ xuě lǐ méi tóng chuán。
富贵自有富贵花,强颜谄事非其愿。fù guì zì yǒu fù guì huā,qiáng yán chǎn shì fēi qí yuàn。
妄人或呼转官毬,正欲冯君力辞免。wàng rén huò hū zhuǎn guān qiú,zhèng yù féng jūn lì cí miǎn。
胡为亦动流俗心,忽向醉中遭发遣。hú wèi yì dòng liú sú xīn,hū xiàng zuì zhōng zāo fā qiǎn。
跫然而喜豁然醒,前言戏耳起舞花前心服善。qióng rán ér xǐ huō rán xǐng,qián yán xì ěr qǐ wǔ huā qián xīn fú shàn。

戴时可家赏木芙蓉花醉赋

陈著

西风不是芳菲节,木落山空景凄切。xī fēng bù shì fāng fēi jié,mù luò shān kōng jǐng qī qiè。
赖有桂菊聊记时,殿后拒霜花始发。lài yǒu guì jú liáo jì shí,diàn hòu jù shuāng huā shǐ fā。
我携樽酒来问花,花于此时擅奇绝。wǒ xié zūn jiǔ lái wèn huā,huā yú cǐ shí shàn qí jué。
先白后红知物变,有色无香自韵别。xiān bái hòu hóng zhī wù biàn,yǒu sè wú xiāng zì yùn bié。
寓轩主人古风流,不肯移种防慢亵。yù xuān zhǔ rén gǔ fēng liú,bù kěn yí zhǒng fáng màn xiè。
两根两花相妩媚,自况鸿光自娱悦。liǎng gēn liǎng huā xiāng wǔ mèi,zì kuàng hóng guāng zì yú yuè。
幸而桃李不同时,彼纷纷者当愧杀。xìng ér táo lǐ bù tóng shí,bǐ fēn fēn zhě dāng kuì shā。
颇云此花最宜霜,待有霜时酒还设。pǒ yún cǐ huā zuì yí shuāng,dài yǒu shuāng shí jiǔ hái shè。
良辰美景休拈掇,白发朱颜易交割。liáng chén měi jǐng xiū niān duō,bái fā zhū yán yì jiāo gē。
我今耄矣不足云,劝君年年自此醉倒梅花雪。wǒ jīn mào yǐ bù zú yún,quàn jūn nián nián zì cǐ zuì dào méi huā xuě。