古诗词

沁园春·其四次韵侄演自遣

陈著

无价韶华,一笑相酬,青钱似苔。wú jià sháo huá,yī xiào xiāng chóu,qīng qián shì tái。
奈东风轻劣,催红雨去,西园次第,放绿阴回。nài dōng fēng qīng liè,cuī hóng yǔ qù,xī yuán cì dì,fàng lǜ yīn huí。
老后时光,眉间心事,恰似怕酸人著梅。lǎo hòu shí guāng,méi jiān xīn shì,qià shì pà suān rén zhù méi。
须知道,有谁能百岁,日日开怀。xū zhī dào,yǒu shuí néng bǎi suì,rì rì kāi huái。
从教世变轮推。cóng jiào shì biàn lún tuī。
也莫问人间春去来。yě mò wèn rén jiān chūn qù lái。
看渊明归了,有形谁役,少陵醉里,无闷堪排。kàn yuān míng guī le,yǒu xíng shuí yì,shǎo líng zuì lǐ,wú mèn kān pái。
贫贱何妨,风流自别,不是沈沈浊世杯。pín jiàn hé fáng,fēng liú zì bié,bù shì shěn shěn zhuó shì bēi。
层霄上,与大鹏盘礴,下视浮埃。céng xiāo shàng,yǔ dà péng pán bó,xià shì fú āi。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

次韵黄子羽七十自叹

陈著

弃瓢巢父固云稀,解印陶潜未是非。qì piáo cháo fù gù yún xī,jiě yìn táo qián wèi shì fēi。
风雨似知人世换,溪山自爱主翁归。fēng yǔ shì zhī rén shì huàn,xī shān zì ài zhǔ wēng guī。
时消孤闷有茶屋,天把独醒存芰衣。shí xiāo gū mèn yǒu chá wū,tiān bǎ dú xǐng cún jì yī。
我亦岁寒松下草,相望百里借春晖。wǒ yì suì hán sōng xià cǎo,xiāng wàng bǎi lǐ jiè chūn huī。

次韵卢致远见示

陈著

新春欲洗旧氛埃,并竹寻溪试一来。xīn chūn yù xǐ jiù fēn āi,bìng zhú xún xī shì yī lái。
冻雨忽交疏霰下,严风不放寸云开。dòng yǔ hū jiāo shū xiàn xià,yán fēng bù fàng cùn yún kāi。
主人雅量诗相住,老客归心梦亦催。zhǔ rén yǎ liàng shī xiāng zhù,lǎo kè guī xīn mèng yì cuī。
滑道何妨徐著步,袖中金薤不虚回。huá dào hé fáng xú zhù bù,xiù zhōng jīn xiè bù xū huí。

次韵戴帅初以水涨不及赴茂林醵饮重午

陈著

回头林谷已云迟,心不怀疑遁自肥。huí tóu lín gǔ yǐ yún chí,xīn bù huái yí dùn zì féi。
有菊可寻方觉是,无根自药岂吾非。yǒu jú kě xún fāng jué shì,wú gēn zì yào qǐ wú fēi。
危时一醉便为福,好客相过莫放归。wēi shí yī zuì biàn wèi fú,hǎo kè xiāng guò mò fàng guī。
欲吊湘累波浩渺,但须珍重芰荷衣。yù diào xiāng lèi bō hào miǎo,dàn xū zhēn zhòng jì hé yī。

次韵前人祈雨未应二首

陈著

交秋苦旱走疲农,惟合投忱地府龙。jiāo qiū kǔ hàn zǒu pí nóng,wéi hé tóu chén dì fǔ lóng。
里社相师凭梵呗,山川无语笑盲聋。lǐ shè xiāng shī píng fàn bei,shān chuān wú yǔ xiào máng lóng。
忍教地宝罹枯渴,安得天机捷应舂。rěn jiào dì bǎo lí kū kě,ān dé tiān jī jié yīng chōng。
联日定劳君眼力,雨晴只隔望春峰。lián rì dìng láo jūn yǎn lì,yǔ qíng zhǐ gé wàng chūn fēng。

次韵前人祈雨未应二首

陈著

龙君非是忍忘农,一敬初终自见龙。lóng jūn fēi shì rěn wàng nóng,yī jìng chū zhōng zì jiàn lóng。
雨感通时元有待,天分晓处可曾聋。yǔ gǎn tōng shí yuán yǒu dài,tiān fēn xiǎo chù kě céng lóng。
雷车怒激腾东海,火伞忙收入下舂。léi chē nù jī téng dōng hǎi,huǒ sǎn máng shōu rù xià chōng。
我辈报神无别事,请裁佳句勒霞峰。wǒ bèi bào shén wú bié shì,qǐng cái jiā jù lēi xiá fēng。

连山王开诗试子午花

陈著

三数茎须细撚金,圆齐五瓣外红深。sān shù jīng xū xì niǎn jīn,yuán qí wǔ bàn wài hóng shēn。
酷憎媚俗长垂首,善处骄阳不动心。kù zēng mèi sú zhǎng chuí shǒu,shàn chù jiāo yáng bù dòng xīn。
色变化成丹灶火,时开落应土圭针。sè biàn huà chéng dān zào huǒ,shí kāi luò yīng tǔ guī zhēn。
感怀南北多分裂,此独全名古到今。gǎn huái nán běi duō fēn liè,cǐ dú quán míng gǔ dào jīn。

连山王开诗试子午花

陈著

嫩绿扶疏红倒垂,红闲黄染数茎丝。nèn lǜ fú shū hóng dào chuí,hóng xián huáng rǎn shù jīng sī。
牢存本色心为主,懒竞时妆面向谁。láo cún běn sè xīn wèi zhǔ,lǎn jìng shí zhuāng miàn xiàng shuí。
受二气中开止昼,当三伏里傲炎曦。shòu èr qì zhōng kāi zhǐ zhòu,dāng sān fú lǐ ào yán xī。
阴崖故国长安路,万里倾阳共藿葵。yīn yá gù guó zhǎng ān lù,wàn lǐ qīng yáng gòng huò kuí。

连山王开诗试子午花

陈著

赤日黄尘任涨浮,直茎疏叶里垂头。chì rì huáng chén rèn zhǎng fú,zhí jīng shū yè lǐ chuí tóu。
金心不逐时妆褪,赭面应为世态羞。jīn xīn bù zhú shí zhuāng tuì,zhě miàn yīng wèi shì tài xiū。
分昼夜闲开落准,备离坎气品题优。fēn zhòu yè xián kāi luò zhǔn,bèi lí kǎn qì pǐn tí yōu。
倚栏感物伤怀处,何日崔卢入此瓯。yǐ lán gǎn wù shāng huái chù,hé rì cuī lú rù cǐ ōu。

连山王开诗试子午花

陈著

低垂不足畏炎氛,自是居高避俗喧。dī chuí bù zú wèi yán fēn,zì shì jū gāo bì sú xuān。
五瓣圆黏猩血重,数丝牢缀蜡心存。wǔ bàn yuán nián xīng xuè zhòng,shù sī láo zhuì là xīn cún。
雅持本色明清昼,肯驻残妆媚黑昏。yǎ chí běn sè míng qīng zhòu,kěn zhù cán zhuāng mèi hēi hūn。
林下何人修炼到,丹馀流入此芳根。lín xià hé rén xiū liàn dào,dān yú liú rù cǐ fāng gēn。

访赵景文不值

陈著

见了西山叹复歌,老天元不奈人何。jiàn le xī shān tàn fù gē,lǎo tiān yuán bù nài rén hé。
一身死护松楸活,满眼生来兰玉多。yī shēn sǐ hù sōng qiū huó,mǎn yǎn shēng lái lán yù duō。
忍处要如顽铁石,平生能定恶风波。rěn chù yào rú wán tiě shí,píng shēng néng dìng è fēng bō。
世闲终有安时节,细把林泉岁月磨。shì xián zhōng yǒu ān shí jié,xì bǎ lín quán suì yuè mó。

次韵朱景伯

陈著

平生四海弟兄之,况是乡关见白眉。píng shēng sì hǎi dì xiōng zhī,kuàng shì xiāng guān jiàn bái méi。
方醉梦中能独醒,自离乱后笃相知。fāng zuì mèng zhōng néng dú xǐng,zì lí luàn hòu dǔ xiāng zhī。
溪山坎坎劳飞旆,风雨潇潇苦说诗。xī shān kǎn kǎn láo fēi pèi,fēng yǔ xiāo xiāo kǔ shuō shī。
老耳不堪闻别语,青镫对影复何时。lǎo ěr bù kān wén bié yǔ,qīng dèng duì yǐng fù hé shí。

次韵戴帅初见寄二首

陈著

胸次玲珑达事端,入山买屋贮清寒。xiōng cì líng lóng dá shì duān,rù shān mǎi wū zhù qīng hán。
奉亲最乐危时见,与俗相忘实处看。fèng qīn zuì lè wēi shí jiàn,yǔ sú xiāng wàng shí chù kàn。
闲辍琴书翻兔册,旋添竹树隔牛阑。xián chuò qín shū fān tù cè,xuán tiān zhú shù gé niú lán。
疏衣淡饭门多闭,章甫何妨独旧冠。shū yī dàn fàn mén duō bì,zhāng fǔ hé fáng dú jiù guān。

次韵戴帅初见寄二首

陈著

水镜空平取友端,频来山外伴酸寒。shuǐ jìng kōng píng qǔ yǒu duān,pín lái shān wài bàn suān hán。
交朋旧在弟兄列,古道新交世俗看。jiāo péng jiù zài dì xiōng liè,gǔ dào xīn jiāo shì sú kàn。
地近诗筒多便翼,月明心事两危阑。dì jìn shī tǒng duō biàn yì,yuè míng xīn shì liǎng wēi lán。
自家头恼冬烘甚,犹幸偷安未毁冠。zì jiā tóu nǎo dōng hōng shén,yóu xìng tōu ān wèi huǐ guān。

次韵弟观授学陈子得家

陈著

忆昨依依话别端,潇潇暮雨满山寒。yì zuó yī yī huà bié duān,xiāo xiāo mù yǔ mǎn shān hán。
去家幸是老亲健,坐馆当如初宦看。qù jiā xìng shì lǎo qīn jiàn,zuò guǎn dāng rú chū huàn kàn。
归梦随风扬绿袂,吟情逐日写诗阑。guī mèng suí fēng yáng lǜ mèi,yín qíng zhú rì xiě shī lán。
从今稳入林深处,涂炭何缘行污冠。cóng jīn wěn rù lín shēn chù,tú tàn hé yuán xíng wū guān。

赋陈子得书楼

陈著

危楼得地著身安,冬日烘檐夏气寒。wēi lóu dé dì zhù shēn ān,dōng rì hōng yán xià qì hán。
木末清风平与接,山中本色晚宜看。mù mò qīng fēng píng yǔ jiē,shān zhōng běn sè wǎn yí kàn。
课儿勤读书充架,留客高谈袖满阑。kè ér qín dú shū chōng jià,liú kè gāo tán xiù mǎn lán。
门外流渠源水活,不妨时濯自吾冠。mén wài liú qú yuán shuǐ huó,bù fáng shí zhuó zì wú guān。