古诗词

沁园春·其四次韵侄演自遣

陈著

无价韶华,一笑相酬,青钱似苔。wú jià sháo huá,yī xiào xiāng chóu,qīng qián shì tái。
奈东风轻劣,催红雨去,西园次第,放绿阴回。nài dōng fēng qīng liè,cuī hóng yǔ qù,xī yuán cì dì,fàng lǜ yīn huí。
老后时光,眉间心事,恰似怕酸人著梅。lǎo hòu shí guāng,méi jiān xīn shì,qià shì pà suān rén zhù méi。
须知道,有谁能百岁,日日开怀。xū zhī dào,yǒu shuí néng bǎi suì,rì rì kāi huái。
从教世变轮推。cóng jiào shì biàn lún tuī。
也莫问人间春去来。yě mò wèn rén jiān chūn qù lái。
看渊明归了,有形谁役,少陵醉里,无闷堪排。kàn yuān míng guī le,yǒu xíng shuí yì,shǎo líng zuì lǐ,wú mèn kān pái。
贫贱何妨,风流自别,不是沈沈浊世杯。pín jiàn hé fáng,fēng liú zì bié,bù shì shěn shěn zhuó shì bēi。
层霄上,与大鹏盘礴,下视浮埃。céng xiāo shàng,yǔ dà péng pán bó,xià shì fú āi。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

次单君范

陈著

自古年年自有秋,悲秋元只是闲愁。zì gǔ nián nián zì yǒu qiū,bēi qiū yuán zhǐ shì xián chóu。
感时只有长庚子,说到衣冠成古邱。gǎn shí zhǐ yǒu zhǎng gēng zi,shuō dào yī guān chéng gǔ qiū。

次单君范

陈著

飞飞鸿雁旧山川,有泪沾衣感昔贤。fēi fēi hóng yàn jiù shān chuān,yǒu lèi zhān yī gǎn xī xián。
猛拍阑干因猛省,从来沧海变桑田。měng pāi lán gàn yīn měng shěng,cóng lái cāng hǎi biàn sāng tián。

次单君范

陈著

木犀风了桂花风,几日中闲景不同。mù xī fēng le guì huā fēng,jǐ rì zhōng xián jǐng bù tóng。
惟有黄花偏耐老,饱收霜露玉成功。wéi yǒu huáng huā piān nài lǎo,bǎo shōu shuāng lù yù chéng gōng。

次单君范

陈著

露穫归来妇爨催,西风满屋饭香来。lù huò guī lái fù cuàn cuī,xī fēng mǎn wū fàn xiāng lái。
痴儿得饱牛衣舞,也要人呼小老莱。chī ér dé bǎo niú yī wǔ,yě yào rén hū xiǎo lǎo lái。

次单君范

陈著

平生四海有知心,宿草秋风只感今。píng shēng sì hǎi yǒu zhī xīn,sù cǎo qiū fēng zhǐ gǎn jīn。
独向西皋一回首,未曾平面已兰金。dú xiàng xī gāo yī huí shǒu,wèi céng píng miàn yǐ lán jīn。

次单君范

陈著

梦断康衢立极谣,心如泥絮看萍飘。mèng duàn kāng qú lì jí yáo,xīn rú ní xù kàn píng piāo。
一清盍与金溪水,同味谁争盐海潮。yī qīng hé yǔ jīn xī shuǐ,tóng wèi shuí zhēng yán hǎi cháo。

次单君范

陈著

昏眵望杳水云村,好句从来风月人。hūn chī wàng yǎo shuǐ yún cūn,hǎo jù cóng lái fēng yuè rén。
瓦缶不量追大吕,冰壶何惜受纤尘。wǎ fǒu bù liàng zhuī dà lǚ,bīng hú hé xī shòu xiān chén。

赞龄叟留东隐二首

陈著

才出家来恩爱轻,师于东隐却关情。cái chū jiā lái ēn ài qīng,shī yú dōng yǐn què guān qíng。
一盂菜饭留分与,方信空门有弟兄。yī yú cài fàn liú fēn yǔ,fāng xìn kōng mén yǒu dì xiōng。

赞龄叟留东隐二首

陈著

一片丹山云出山,慈云高处共清闲。yī piàn dān shān yún chū shān,cí yún gāo chù gòng qīng xián。
春风轻借吹嘘力,出本无心也会还。chūn fēng qīng jiè chuī xū lì,chū běn wú xīn yě huì hái。

蒙斋习庵皆有诗在慈云阁沈端宪又有记文刻石因成二绝

陈著

习老蒙翁两达尊,借他僧偈说慈云。xí lǎo méng wēng liǎng dá zūn,jiè tā sēng jì shuō cí yún。
一番入寺一感怆,细读古碑端宪文。yī fān rù sì yī gǎn chuàng,xì dú gǔ bēi duān xiàn wén。

蒙斋习庵皆有诗在慈云阁沈端宪又有记文刻石因成二绝

陈著

景照堂中憩佛骚,阑干凭处接云高。jǐng zhào táng zhōng qì fú sāo,lán gàn píng chù jiē yún gāo。
赋诗时会苦吟甫,破约难留嗜酒陶。fù shī shí huì kǔ yín fǔ,pò yuē nán liú shì jiǔ táo。

寄南湖主人海雪岑

陈著

别雪岑翁不记年,翁今来管四明天。bié xuě cén wēng bù jì nián,wēng jīn lái guǎn sì míng tiān。
看翁卷起南湖浪,洗尽浮尘结净缘。kàn wēng juǎn qǐ nán hú làng,xǐ jǐn fú chén jié jìng yuán。

哭赵观使

陈著

十载重来古树阴,眼前新冢泪沾襟。shí zài zhòng lái gǔ shù yīn,yǎn qián xīn zhǒng lèi zhān jīn。
归家当与诸儿说,要识如今展拜心。guī jiā dāng yǔ zhū ér shuō,yào shí rú jīn zhǎn bài xīn。

送酒与蒲萄与来石门

陈著

山泉酿出苦醅硬,野蔓生来酸子圆。shān quán niàng chū kǔ pēi yìng,yě màn shēng lái suān zi yuán。
此味不投甜世界,遣教参透石翁禅。cǐ wèi bù tóu tián shì jiè,qiǎn jiào cān tòu shí wēng chán。

早晴出门

陈著

山光溪色晓晴闲,鸥鹭在溪雪在山。shān guāng xī sè xiǎo qíng xián,ōu lù zài xī xuě zài shān。
忽然自笑还自语,白日何似溪山闲。hū rán zì xiào hái zì yǔ,bái rì hé shì xī shān xián。