古诗词

望月婆罗门引送徐容斋

张伯淳

容斋平日,一身用舍系安危。róng zhāi píng rì,yī shēn yòng shě xì ān wēi。
儿童走卒皆知。ér tóng zǒu zú jiē zhī。
谁料鲈鱼江山,忽忆故山薇。shuí liào lú yú jiāng shān,hū yì gù shān wēi。
任西风别酒,月正圆时。rèn xī fēng bié jiǔ,yuè zhèng yuán shí。
性斋有诗。xìng zhāi yǒu shī。
道扫舍,待吾归。dào sǎo shě,dài wú guī。
二老相招如此,公论畴依。èr lǎo xiāng zhāo rú cǐ,gōng lùn chóu yī。
人生行乐,对佳水佳山何必归。rén shēng xíng lè,duì jiā shuǐ jiā shān hé bì guī。
公笑曰、归去来兮。gōng xiào yuē guī qù lái xī。

张伯淳

张伯淳(1242—1302),字师道,号养蒙,崇德(今浙江桐乡)人。祖父张汝昌,官至迪功郎,与石门酒官张子修为邻,两家并有池馆园林之胜,号东西园,结社觞咏,时称东西二张。父张琥,南宋嘉定十三年(1220)进士,累官朝议大夫、崇德开国男。与赵孟頫为中表,人物相望。张伯淳9岁举童子科,以父荫铨迪功郎、淮阴尉,改扬州司户参军。 张伯淳的作品>>

猜您喜欢

萧兰英

张伯淳

翠袅腰肢绛点唇,楚兰买断四时春。cuì niǎo yāo zhī jiàng diǎn chún,chǔ lán mǎi duàn sì shí chūn。
丁宁莫向游尘老,却顾萧郎是后身。dīng níng mò xiàng yóu chén lǎo,què gù xiāo láng shì hòu shēn。

舞马图

张伯淳

独立天衢骨相奇,缣缃犹记写真时。dú lì tiān qú gǔ xiāng qí,jiān xiāng yóu jì xiě zhēn shí。
开元天宝今陈迹,舞破中原马不知。kāi yuán tiān bǎo jīn chén jì,wǔ pò zhōng yuán mǎ bù zhī。

洗马图

张伯淳

萧萧雾鬣与风騣,扑面征尘一洗空。xiāo xiāo wù liè yǔ fēng zōng,pū miàn zhēng chén yī xǐ kōng。
相愿倍增神骏气,恍疑初在渥洼中。xiāng yuàn bèi zēng shén jùn qì,huǎng yí chū zài wò wā zhōng。

寄蔡复斋二首

张伯淳

美人秋水隔丰标,老树阴森锁画桥。měi rén qiū shuǐ gé fēng biāo,lǎo shù yīn sēn suǒ huà qiáo。
几度经过须舣棹,不缘茅店酒旗招。jǐ dù jīng guò xū yǐ zhào,bù yuán máo diàn jiǔ qí zhāo。

寄蔡复斋二首

张伯淳

夜雨西窗铦岁寒,云萍自昔聚时难。yè yǔ xī chuāng xiān suì hán,yún píng zì xī jù shí nán。
殷勤不在同衾处,长作西窗夜雨看。yīn qín bù zài tóng qīn chù,zhǎng zuò xī chuāng yè yǔ kàn。

杨柳村

张伯淳

千丝万缕拂章台,陌上行人几去来。qiān sī wàn lǚ fú zhāng tái,mò shàng xíng rén jǐ qù lái。
何事结根荒寂处,东风青眼为谁开?hé shì jié gēn huāng jì chù,dōng fēng qīng yǎn wèi shuí kāi?

皇甫松竹梅图

张伯淳

三友亭亭岁晚时,政缘冷澹易相知。sān yǒu tíng tíng suì wǎn shí,zhèng yuán lěng dàn yì xiāng zhī。
何须近舍今皇甫,却向图中觅补之。hé xū jìn shě jīn huáng fǔ,què xiàng tú zhōng mì bǔ zhī。

钱舜举青骢图

张伯淳

翠鬣朱缨骨相殊,贡来名种出单于。cuì liè zhū yīng gǔ xiāng shū,gòng lái míng zhǒng chū dān yú。
唐韩宋李都休论,且看钱家进马图。táng hán sòng lǐ dōu xiū lùn,qiě kàn qián jiā jìn mǎ tú。

题赵子固水仙图

张伯淳

裙长带袅寒偏耐,玉质金相密更奇。qún zhǎng dài niǎo hán piān nài,yù zhì jīn xiāng mì gèng qí。
见画如花花似画,西兴渡口晚晴时。jiàn huà rú huā huā shì huà,xī xīng dù kǒu wǎn qíng shí。

挽杨忠斋

张伯淳

五年新召綍,六馆旧儒冠。wǔ nián xīn zhào fú,liù guǎn jiù rú guān。
枌社年来好,棠阴种处难。fén shè nián lái hǎo,táng yīn zhǒng chù nán。
家贫书簏富,居隘酒尊宽。jiā pín shū lù fù,jū ài jiǔ zūn kuān。
郡府多咨问,阎闾遂妥安。jùn fǔ duō zī wèn,yán lǘ suì tuǒ ān。
少游乡誉蔼,老杜士心欢。shǎo yóu xiāng yù ǎi,lǎo dù shì xīn huān。
盘屈千军笔,迟回四品官。pán qū qiān jūn bǐ,chí huí sì pǐn guān。
使车将秣马,仙驭已鞭鸾。shǐ chē jiāng mò mǎ,xiān yù yǐ biān luán。
忆昔亲师范,论交在岁寒。yì xī qīn shī fàn,lùn jiāo zài suì hán。
离群虽苦早,为善每相观。lí qún suī kǔ zǎo,wèi shàn měi xiāng guān。
顷日留班著,临风欠羽翰。qǐng rì liú bān zhù,lín fēng qiàn yǔ hàn。
嗣音无间断,满纸话辛酸。sì yīn wú jiān duàn,mǎn zhǐ huà xīn suān。
归恨幽明隔,时将简牍看。guī hèn yōu míng gé,shí jiāng jiǎn dú kàn。
殊方悲宿草,馀庆属庭兰。shū fāng bēi sù cǎo,yú qìng shǔ tíng lán。
身世谁能驻,声名死不□。shēn shì shuí néng zhù,shēng míng sǐ bù。
涉江传楚些,有泪湿毫端。shè jiāng chuán chǔ xiē,yǒu lèi shī háo duān。

送祥饯梦符行

张伯淳

古交重气谊,不为势位隔。gǔ jiāo zhòng qì yì,bù wèi shì wèi gé。
会少别离多,志士深所惜。huì shǎo bié lí duō,zhì shì shēn suǒ xī。
骢马东南来,来暮去何亟。cōng mǎ dōng nán lái,lái mù qù hé jí。
留连苦无计,杯酒聊永日。liú lián kǔ wú jì,bēi jiǔ liáo yǒng rì。
绝嫌城市喧,一舸访荒寂。jué xián chéng shì xuān,yī gě fǎng huāng jì。
孤山芳意歇,青子渐堪摘。gū shān fāng yì xiē,qīng zi jiàn kān zhāi。
凄凄风雨横,黯黯杨柳碧。qī qī fēng yǔ héng,àn àn yáng liǔ bì。
天公岂有意,助我动秋色。tiān gōng qǐ yǒu yì,zhù wǒ dòng qiū sè。
重来定何时,慰此长相忆。zhòng lái dìng hé shí,wèi cǐ zhǎng xiāng yì。

题董承旨野庄图

张伯淳

古人志道义,但觉利禄轻。gǔ rén zhì dào yì,dàn jué lì lù qīng。
朝市亦足隐,何必求郊坰。cháo shì yì zú yǐn,hé bì qiú jiāo jiōng。
论心不论迹,乃称人物评。lùn xīn bù lùn jì,nǎi chēng rén wù píng。
董公廊庙器,一门富簪缨。dǒng gōng láng miào qì,yī mén fù zān yīng。
石张汉世冑,崔郭唐家声。shí zhāng hàn shì zhòu,cuī guō táng jiā shēng。
笔下翻波澜,胸中韬甲兵。bǐ xià fān bō lán,xiōng zhōng tāo jiǎ bīng。
黄阁政柄举,乌台公道行。huáng gé zhèng bǐng jǔ,wū tái gōng dào xíng。
征谋与治法,和气与威棱。zhēng móu yǔ zhì fǎ,hé qì yǔ wēi léng。
随施无不宜,因物以赋形。suí shī wú bù yí,yīn wù yǐ fù xíng。
词林日月闲,班高地望清。cí lín rì yuè xián,bān gāo dì wàng qīng。
公馀扫俗轨,窗草阶苔青。gōng yú sǎo sú guǐ,chuāng cǎo jiē tái qīng。
楼台虽无地,诗礼胜金籯。lóu tái suī wú dì,shī lǐ shèng jīn yíng。
田园虽荒薄,松菊还欣荣。tián yuán suī huāng báo,sōng jú hái xīn róng。
有诗论国事,胆张目增明。yǒu shī lùn guó shì,dǎn zhāng mù zēng míng。
使公遁江湖,秉心亦朝廷。shǐ gōng dùn jiāng hú,bǐng xīn yì cháo tíng。
所志真在隐,非必身归耕。suǒ zhì zhēn zài yǐn,fēi bì shēn guī gēng。
野庄视绿野,他年定齐名。yě zhuāng shì lǜ yě,tā nián dìng qí míng。

题程雪楼黄庭经

张伯淳

雪楼之中有至人,手持一卷《黄庭经》。xuě lóu zhī zhōng yǒu zhì rén,shǒu chí yī juǎn huáng tíng jīng。
闲居无事心太平,审能行之可长生。xián jū wú shì xīn tài píng,shěn néng xíng zhī kě zhǎng shēng。
鼠须吐英玉螭蟠,山阴书仙脱尘凡。shǔ xū tǔ yīng yù chī pán,shān yīn shū xiān tuō chén fán。
传之琬琰坚且完,拓以茧素资陈玄。chuán zhī wǎn yǎn jiān qiě wán,tuò yǐ jiǎn sù zī chén xuán。
白黑粲粲久可观,双瞳炯炯常凝注。bái hēi càn càn jiǔ kě guān,shuāng tóng jiǒng jiǒng cháng níng zhù。
天君泰定归俗虑,自然神全守深固。tiān jūn tài dìng guī sú lǜ,zì rán shén quán shǒu shēn gù。
门中五城十二楼,粉黛当前身之蟊。mén zhōng wǔ chéng shí èr lóu,fěn dài dāng qián shēn zhī máo。
被服《黄庭》急回头,长生之方勿外求。bèi fú huáng tíng jí huí tóu,zhǎng shēng zhī fāng wù wài qiú。
古今日月车两轮,昆仑蓬莱无晨昏。gǔ jīn rì yuè chē liǎng lún,kūn lún péng lái wú chén hūn。
深藏巾笥培灵根,君能宝之可长生。shēn cáng jīn sì péi líng gēn,jūn néng bǎo zhī kě zhǎng shēng。

楞伽古木

张伯淳

楞伽古木山门前,下有山石摩苍天。léng gā gǔ mù shān mén qián,xià yǒu shān shí mó cāng tiān。
道林卓锡旧种此,仿佛于今八百年。dào lín zhuó xī jiù zhǒng cǐ,fǎng fú yú jīn bā bǎi nián。
皴皮刳腹不自爱,犹是童童一车盖。cūn pí kū fù bù zì ài,yóu shì tóng tóng yī chē gài。
矫然化作龙虎蟠,劲节不为霜雪改。jiǎo rán huà zuò lóng hǔ pán,jìn jié bù wèi shuāng xuě gǎi。
或时孤高烈风起,苍茫白日雷雨至。huò shí gū gāo liè fēng qǐ,cāng máng bái rì léi yǔ zhì。
从容下荫数百人,赤金六月流清气。cóng róng xià yīn shù bǎi rén,chì jīn liù yuè liú qīng qì。
卷曲拥肿也可怜,天赋樗散终天全。juǎn qū yōng zhǒng yě kě lián,tiān fù chū sàn zhōng tiān quán。
道材不世骨已朽,人间岁月何足言。dào cái bù shì gǔ yǐ xiǔ,rén jiān suì yuè hé zú yán。

赠彭莱山

张伯淳

总是江南倦客,君平到处生涯。zǒng shì jiāng nán juàn kè,jūn píng dào chù shēng yá。
老去黄尘没马,襟期付与莺花。lǎo qù huáng chén méi mǎ,jīn qī fù yǔ yīng huā。
601234