古诗词

和刘山居见惠之什

姚勉

久矣莼鲈欲趁归,自知花样不随时。jiǔ yǐ chún lú yù chèn guī,zì zhī huā yàng bù suí shí。
岩张欲保君心泰,英竦终嫌圣德诗。yán zhāng yù bǎo jūn xīn tài,yīng sǒng zhōng xián shèng dé shī。
荣辱不知欣我在,怨尤俱泯恃天知。róng rǔ bù zhī xīn wǒ zài,yuàn yóu jù mǐn shì tiān zhī。
达官格子那能学,横艇何妨钓野池。dá guān gé zi nà néng xué,héng tǐng hé fáng diào yě chí。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

清江曲

姚勉

夹岸桃花燕子飞,一江春水鳜鱼肥。jiā àn táo huā yàn zi fēi,yī jiāng chūn shuǐ guì yú féi。
丝纶百尺烟波阔,午夜鸣榔载月归。sī lún bǎi chǐ yān bō kuò,wǔ yè míng láng zài yuè guī。
扁舟一叶横沙觜,得鱼烂醉东风里。biǎn zhōu yī yè héng shā zī,dé yú làn zuì dōng fēng lǐ。
绿杨深处酒醒时,半江潮落天如水。lǜ yáng shēn chù jiǔ xǐng shí,bàn jiāng cháo luò tiān rú shuǐ。
万顷沧波五月凉,一川红锦藕花香。wàn qǐng cāng bō wǔ yuè liáng,yī chuān hóng jǐn ǒu huā xiāng。
绿蓑青笠鸣疏雨,老树残烟带夕阳。lǜ suō qīng lì míng shū yǔ,lǎo shù cán yān dài xī yáng。
野船细火夜明灭,一笛风清楚天阔。yě chuán xì huǒ yè míng miè,yī dí fēng qīng chǔ tiān kuò。
无鱼无酒且归来,篷底萧疏卧明月。wú yú wú jiǔ qiě guī lái,péng dǐ xiāo shū wò míng yuè。
万里西风双鬓华,江南江北老天涯。wàn lǐ xī fēng shuāng bìn huá,jiāng nán jiāng běi lǎo tiān yá。
潇潇两岸梧桐叶,漠漠半川芦荻花。xiāo xiāo liǎng àn wú tóng yè,mò mò bàn chuān lú dí huā。
柔橹声中山水绿,一丝买断黄金屋。róu lǔ shēng zhōng shān shuǐ lǜ,yī sī mǎi duàn huáng jīn wū。
沙边鸥鸟莫相猜,是非不到清江曲。shā biān ōu niǎo mò xiāng cāi,shì fēi bù dào qīng jiāng qū。
苇折荷枯人未归,波寒霜落雁初飞。wěi zhé hé kū rén wèi guī,bō hán shuāng luò yàn chū fēi。
不知节物时时换,又折梅花下钓矶。bù zhī jié wù shí shí huàn,yòu zhé méi huā xià diào jī。
青山四面清歌发,几点沙鸥起天末。qīng shān sì miàn qīng gē fā,jǐ diǎn shā ōu qǐ tiān mò。
一任长年醉则休,醒时独钓寒江雪。yī rèn zhǎng nián zuì zé xiū,xǐng shí dú diào hán jiāng xuě。

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。

送陈纠任满归

姚勉

江西道院春风里,田里叹愁声不起。jiāng xī dào yuàn chūn fēng lǐ,tián lǐ tàn chóu shēng bù qǐ。
黄堂太守政如神,馆阁掾官清似水。huáng táng tài shǒu zhèng rú shén,guǎn gé yuàn guān qīng shì shuǐ。
掾官皆清谁最优,寮中录参陈太丘。yuàn guān jiē qīng shuí zuì yōu,liáo zhōng lù cān chén tài qiū。
奋身原自科第出,不比刀笔庸常流。fèn shēn yuán zì kē dì chū,bù bǐ dāo bǐ yōng cháng liú。
生平妙得书中趣,默会钦哉恤刑句。shēng píng miào dé shū zhōng qù,mò huì qīn zāi xù xíng jù。
木天玉堂未肯游,且为黎黔了冤诉。mù tiān yù táng wèi kěn yóu,qiě wèi lí qián le yuān sù。
操心仁恕真崔公,汤沈沐浴群囚同。cāo xīn rén shù zhēn cuī gōng,tāng shěn mù yù qún qiú tóng。
雷轰电烛不留滞,狴犴昔满今俱空。léi hōng diàn zhú bù liú zhì,bì àn xī mǎn jīn jù kōng。
归巢群鹊依庭木,春昼圜扉芳草绿。guī cháo qún què yī tíng mù,chūn zhòu huán fēi fāng cǎo lǜ。
政成来泛幕中莲,吏案凝尘无讼牍。zhèng chéng lái fàn mù zhōng lián,lì àn níng chén wú sòng dú。
几年摧政冰霜严,生怕欢与愁俱添。jǐ nián cuī zhèng bīng shuāng yán,shēng pà huān yǔ chóu jù tiān。
公挥椽笔议革弊,和气霭霭生青帘。gōng huī chuán bǐ yì gé bì,hé qì ǎi ǎi shēng qīng lián。
感恩戴德殊未已,凤诏飞来趣行李。gǎn ēn dài dé shū wèi yǐ,fèng zhào fēi lái qù xíng lǐ。
云衢直上骤骅骝,一日追风千万里。yún qú zhí shàng zhòu huá liú,yī rì zhuī fēng qiān wàn lǐ。
昔公留此民如瘳,今公去此民如愁。xī gōng liú cǐ mín rú chōu,jīn gōng qù cǐ mín rú chóu。
父老何尝欲君去,州县但恐难公留。fù lǎo hé cháng yù jūn qù,zhōu xiàn dàn kǒng nán gōng liú。
陈平他日宰天下,大志奇材见分社。chén píng tā rì zǎi tiān xià,dà zhì qí cái jiàn fēn shè。
况公阴德似于公,宁不高车乘驷马。kuàng gōng yīn dé shì yú gōng,níng bù gāo chē chéng sì mǎ。
于公受报在子孙,天今报公及公身。yú gōng shòu bào zài zi sūn,tiān jīn bào gōng jí gōng shēn。
公身荣显复子孙,造物岂负真贤人。gōng shēn róng xiǎn fù zi sūn,zào wù qǐ fù zhēn xián rén。
锦帆招飐鼕鼕鼓,愁听数声离岸橹。jǐn fān zhāo zhǎn dōng dōng gǔ,chóu tīng shù shēng lí àn lǔ。
公还为雨泽九州,多为高安添滴雨。gōng hái wèi yǔ zé jiǔ zhōu,duō wèi gāo ān tiān dī yǔ。

送杨帅参之任

姚勉

古来幕府俱才雄,子美严武韩裴公。gǔ lái mù fǔ jù cái xióng,zi měi yán wǔ hán péi gōng。
近时幕府养清望,一事不到筹帷中。jìn shí mù fǔ yǎng qīng wàng,yī shì bù dào chóu wéi zhōng。
先生人物宜台省,岂合官曹坐闲冷。xiān shēng rén wù yí tái shěng,qǐ hé guān cáo zuò xián lěng。
只今时事欠撑拄,袖手旁观应不肯。zhǐ jīn shí shì qiàn chēng zhǔ,xiù shǒu páng guān yīng bù kěn。
浔阳戈甲屯如云,天子命我参卿军。xún yáng gē jiǎ tún rú yún,tiān zi mìng wǒ cān qīng jūn。
江头策马枭黠虏,快作当年虞允文。jiāng tóu cè mǎ xiāo xiá lǔ,kuài zuò dāng nián yú yǔn wén。
欲知允文宰相业,只观采石江头捷。yù zhī yǔn wén zǎi xiāng yè,zhǐ guān cǎi shí jiāng tóu jié。
满望麒麟第一功,不唱阳关第三叠。mǎn wàng qí lín dì yī gōng,bù chàng yáng guān dì sān dié。

送高录参美任

姚勉

高安之民椎且质,空蒙恶声头上笔。gāo ān zhī mín chuí qiě zhì,kōng méng è shēng tóu shàng bǐ。
独惟猾吏可怕人,架鹰腾霄柙虎出。dú wéi huá lì kě pà rén,jià yīng téng xiāo xiá hǔ chū。
贪官乞钱吏手中,庸官仰笔描吏容。tān guān qǐ qián lì shǒu zhōng,yōng guān yǎng bǐ miáo lì róng。
狱情黯菼直为曲,虽欲辨雪何由从。yù qíng àn tǎn zhí wèi qū,suī yù biàn xuě hé yóu cóng。
先生来纠高安狱,直道仁心作民福。xiān shēng lái jiū gāo ān yù,zhí dào rén xīn zuò mín fú。
吏知积德不忍欺,囚感吐诚争首服。lì zhī jī dé bù rěn qī,qiú gǎn tǔ chéng zhēng shǒu fú。
掉头不肯徇上官,几回拂意思挂冠。diào tóu bù kěn xùn shàng guān,jǐ huí fú yì sī guà guān。
伸冤振抑必得请,愧杀同列双颧丹。shēn yuān zhèn yì bì dé qǐng,kuì shā tóng liè shuāng quán dān。
先生种满甘棠了,天子知贤恨官小。xiān shēng zhǒng mǎn gān táng le,tiān zi zhī xián hèn guān xiǎo。
若人底处可安排,不在玉堂应凤沼。ruò rén dǐ chù kě ān pái,bù zài yù táng yīng fèng zhǎo。
鳣鲸自不沟渎留,郡官无贤民却愁。zhān jīng zì bù gōu dú liú,jùn guān wú xián mín què chóu。
愁公归去莫报德,但祝高门于定国。chóu gōng guī qù mò bào dé,dàn zhù gāo mén yú dìng guó。

送郑编修

姚勉

江城雪作阴如莫,儿样老翁啼塞路。jiāng chéng xuě zuò yīn rú mò,ér yàng lǎo wēng tí sāi lù。
云深日隐天不知,驱马萧萧使君去。yún shēn rì yǐn tiān bù zhī,qū mǎ xiāo xiāo shǐ jūn qù。
使君四海郑村边,人是白玉堂中仙。shǐ jūn sì hǎi zhèng cūn biān,rén shì bái yù táng zhōng xiān。
君谟政事文永叔,五花为笔蒲为鞭。jūn mó zhèng shì wén yǒng shū,wǔ huā wèi bǐ pú wèi biān。
民酣醇酎春风里,吏奸如鱼在寒水。mín hān chún zhòu chūn fēng lǐ,lì jiān rú yú zài hán shuǐ。
横江立石霓截流,要使千年履如砥。héng jiāng lì shí ní jié liú,yào shǐ qiān nián lǚ rú dǐ。
瓜时且及报政成,汉法选表宜公卿。guā shí qiě jí bào zhèng chéng,hàn fǎ xuǎn biǎo yí gōng qīng。
况今世号天清明,如何饥乌啼夜声。kuàng jīn shì hào tiān qīng míng,rú hé jī wū tí yè shēng。
饥乌聒聒正攫肉,惊起鸾凤腾去速。jī wū guā guā zhèng jué ròu,jīng qǐ luán fèng téng qù sù。
世间公论竟有否,污此无瑕雪团玉。shì jiān gōng lùn jìng yǒu fǒu,wū cǐ wú xiá xuě tuán yù。
杭州白傅亦自无,若有薏苡犹疑珠。háng zhōu bái fù yì zì wú,ruò yǒu yì yǐ yóu yí zhū。
中湖筑堤到今赐,当时憸儿群谤苏。zhōng hú zhù dī dào jīn cì,dāng shí xiān ér qún bàng sū。
先生去住轻蝉翼,一笑归欤黜如陟。xiān shēng qù zhù qīng chán yì,yī xiào guī yú chù rú zhì。
但民失母士失师,欲取谗人投有北。dàn mín shī mǔ shì shī shī,yù qǔ chán rén tóu yǒu běi。
浮云岂解终为昏,先生即来直北门。fú yún qǐ jiě zhōng wèi hūn,xiān shēng jí lái zhí běi mén。
偏州毕竟著不得,滂沛霖雨苏乾坤。piān zhōu bì jìng zhù bù dé,pāng pèi lín yǔ sū qián kūn。

次杨监簿上陈守赈灾韵

姚勉

稻田棋局分郊区,人烟尽障联城隅。dào tián qí jú fēn jiāo qū,rén yān jǐn zhàng lián chéng yú。
新秧入夏种俱了,一色秀绿连天铺。xīn yāng rù xià zhǒng jù le,yī sè xiù lǜ lián tiān pù。
年丰正为忧国愿,雨霪忽动民愁吁。nián fēng zhèng wèi yōu guó yuàn,yǔ yín hū dòng mín chóu xū。
浪浪竹瓦日鸣瀑,烂烂苔砌长跳珠。làng làng zhú wǎ rì míng pù,làn làn tái qì zhǎng tiào zhū。
江流入市舞篙楫,野潦断路迷樵苏。jiāng liú rù shì wǔ gāo jí,yě lǎo duàn lù mí qiáo sū。
孤树空留白屋少,平地欲缩青天舒。gū shù kōng liú bái wū shǎo,píng dì yù suō qīng tiān shū。
犬鸡登檐叫云雾,蛟鼍上岸疑江湖。quǎn jī dēng yán jiào yún wù,jiāo tuó shàng àn yí jiāng hú。
使君视民容有蹙,忧且萧墙非颛臾。shǐ jūn shì mín róng yǒu cù,yōu qiě xiāo qiáng fēi zhuān yú。
家没半扉蛙上灶,食不一粟糟为餔。jiā méi bàn fēi wā shàng zào,shí bù yī sù zāo wèi bù。
鹑衣鹄形避沦没,槁项髫额相携扶。chún yī gǔ xíng bì lún méi,gǎo xiàng tiáo é xiāng xié fú。
下车以来宣德意,但有宽政无急符。xià chē yǐ lái xuān dé yì,dàn yǒu kuān zhèng wú jí fú。
溺饥沓至盖由己,食必稷奏土禹敷。nì jī dá zhì gài yóu jǐ,shí bì jì zòu tǔ yǔ fū。
故侯遗我四百万,指此亟作民良图。gù hóu yí wǒ sì bǎi wàn,zhǐ cǐ jí zuò mín liáng tú。
馈无所处不受是,君子货取安可乎。kuì wú suǒ chù bù shòu shì,jūn zi huò qǔ ān kě hū。
分甘固欲买不语,沟清那肯同渠污。fēn gān gù yù mǎi bù yǔ,gōu qīng nà kěn tóng qú wū。
一朝尽散色不靳,可使被泽遗匹夫。yī cháo jǐn sàn sè bù jìn,kě shǐ bèi zé yí pǐ fū。
钱从民来复还民,涂血不用子母蚨。qián cóng mín lái fù hái mín,tú xuè bù yòng zi mǔ fú。
坐令雁泽得复集,岂但鱼沫聊相濡。zuò lìng yàn zé dé fù jí,qǐ dàn yú mò liáo xiāng rú。
四旬奚堪水五至,十室不忍烟九无。sì xún xī kān shuǐ wǔ zhì,shí shì bù rěn yān jiǔ wú。
只求编氓易菜色,宁计私橐如匏虚。zhǐ qiú biān máng yì cài sè,níng jì sī tuó rú páo xū。
方今污吏争侵渔,溪壑不厌求赢馀。fāng jīn wū lì zhēng qīn yú,xī hè bù yàn qiú yíng yú。
官钱花破入私帑,期限火急催民输。guān qián huā pò rù sī tǎng,qī xiàn huǒ jí cuī mín shū。
贪者尽笑公迂儒,安得天下皆公迂。tān zhě jǐn xiào gōng yū rú,ān dé tiān xià jiē gōng yū。

次杨监簿新辟小西湖韵

姚勉

搜奇抉异三十载,此湖如玉韫而待。sōu qí jué yì sān shí zài,cǐ hú rú yù yùn ér dài。
发源远自锦江来,汇流近与柴门对。fā yuán yuǎn zì jǐn jiāng lái,huì liú jìn yǔ chái mén duì。
山川融结自古有,造物扃藏深意在。shān chuān róng jié zì gǔ yǒu,zào wù jiōng cáng shēn yì zài。
瘦筇曾作日寻讨,一见便觉天广大。shòu qióng céng zuò rì xún tǎo,yī jiàn biàn jué tiān guǎng dà。
两山宛似南北峰,况有层塔相映带。liǎng shān wǎn shì nán běi fēng,kuàng yǒu céng tǎ xiāng yìng dài。
芰荷十里萼绿华,雪月三千银色界。jì hé shí lǐ è lǜ huá,xuě yuè sān qiān yín sè jiè。
深藏最有君子意,自炫殊非小人态。shēn cáng zuì yǒu jūn zi yì,zì xuàn shū fēi xiǎo rén tài。
西湖每遇苏雪堂,妙句尚忆秦淮海。xī hú měi yù sū xuě táng,miào jù shàng yì qín huái hǎi。
此湖端为旧游发,㘲重未信吾州隘。cǐ hú duān wèi jiù yóu fā,jú zhòng wèi xìn wú zhōu ài。
铁庵蜀珍坡仙派,下笔作诗风雨快。tiě ān shǔ zhēn pō xiān pài,xià bǐ zuò shī fēng yǔ kuài。
从今新瑞次古杭,敢贺此湖贡庆会。cóng jīn xīn ruì cì gǔ háng,gǎn hè cǐ hú gòng qìng huì。

题河沙寺西崖

姚勉

河沙古寺临江干,山如蜿蜒翠龙蟠。hé shā gǔ sì lín jiāng gàn,shān rú wān yán cuì lóng pán。
入门双石踞虎豹,排云万竹森琅玕。rù mén shuāng shí jù hǔ bào,pái yún wàn zhú sēn láng gān。
山中有景开屏面,路入西崖羊角转。shān zhōng yǒu jǐng kāi píng miàn,lù rù xī yá yáng jiǎo zhuǎn。
一湖横陈白于银,一溪西来净如练。yī hú héng chén bái yú yín,yī xī xī lái jìng rú liàn。
僧言此处好结亭,孔方绝交呼不应。sēng yán cǐ chù hǎo jié tíng,kǒng fāng jué jiāo hū bù yīng。
竹阴深中即亭子,风月为户云为棂。zhú yīn shēn zhōng jí tíng zi,fēng yuè wèi hù yún wèi líng。
寄赀录事今岂少,不日诛茅坐林杪。jì zī lù shì jīn qǐ shǎo,bù rì zhū máo zuò lín miǎo。
饭馀曳杖一登临,看尽青天没飞鸟。fàn yú yè zhàng yī dēng lín,kàn jǐn qīng tiān méi fēi niǎo。
晚天落日浮湖光,渔舟相连鸿雁行。wǎn tiān luò rì fú hú guāng,yú zhōu xiāng lián hóng yàn xíng。
浩歌横笛互相答,底处更欲求潇湘。hào gē héng dí hù xiāng dá,dǐ chù gèng yù qiú xiāo xiāng。
荷山对面不盈咫,门前吾家锦江水。hé shān duì miàn bù yíng zhǐ,mén qián wú jiā jǐn jiāng shuǐ。
何时亭子高崔嵬,年年钓蓑为此来。hé shí tíng zi gāo cuī wéi,nián nián diào suō wèi cǐ lái。

题南昌邑大夫俞君尊公坦庵

姚勉

人心机擭日以非,太行羊肠同一巇。rén xīn jī wò rì yǐ fēi,tài xíng yáng cháng tóng yī xī。
坦庵先生独不尔,方寸境界天平夷。tǎn ān xiān shēng dú bù ěr,fāng cùn jìng jiè tiān píng yí。
弦歌武城有贤子,宽旷襟怀亦如此。xián gē wǔ chéng yǒu xián zi,kuān kuàng jīn huái yì rú cǐ。
会令天下归此庵,荡荡康庄行九轨。huì lìng tiān xià guī cǐ ān,dàng dàng kāng zhuāng xíng jiǔ guǐ。

梁新恩送龙涎香杯

姚勉

神龙侧枕琼瑰卧,表里透薰香玉唾。shén lóng cè zhěn qióng guī wò,biǎo lǐ tòu xūn xiāng yù tuò。
巧工斫取破天馨,碎屑沉兰百芳和。qiǎo gōng zhuó qǔ pò tiān xīn,suì xiè chén lán bǎi fāng hé。
制成七宝金霞觞,犹带岭外梅花香。zhì chéng qī bǎo jīn xiá shāng,yóu dài lǐng wài méi huā xiāng。
醁醽一酌发奇馥,满中滟滟浮龙光。lù líng yī zhuó fā qí fù,mǎn zhōng yàn yàn fú lóng guāng。
感君遗我真情厚,归拜庭椿一杯酒。gǎn jūn yí wǒ zhēn qíng hòu,guī bài tíng chūn yī bēi jiǔ。
峻第高官不足荣,人生只愿亲庭寿。jùn dì gāo guān bù zú róng,rén shēng zhǐ yuàn qīn tíng shòu。

谢胡龙溪惠酒材及五德

姚勉

腊寒无酒虚瓶罍,雪窗孤此梅花开。là hán wú jiǔ xū píng léi,xuě chuāng gū cǐ méi huā kāi。
乾檐鹊噪帐鹤舞,苍头疾足龙溪来。qián yán què zào zhàng hè wǔ,cāng tóu jí zú lóng xī lái。
龙溪遗我明珠斛,玉蕊仙花光照目。lóng xī yí wǒ míng zhū hú,yù ruǐ xiān huā guāng zhào mù。
急呼侍儿洗瓮盎,压此蒲萄一江绿。jí hū shì ér xǐ wèng àng,yā cǐ pú táo yī jiāng lǜ。
缸中酒熟鸡更肥,瘿樽竹箸常相随。gāng zhōng jiǔ shú jī gèng féi,yǐng zūn zhú zhù cháng xiāng suí。
故人故人来何时,安得勇赴鸡黍期。gù rén gù rén lái hé shí,ān dé yǒng fù jī shǔ qī。

余评事惠龙团兽炭香璎凫实且许以百丈山楮衾而未至

姚勉

青禽衔云落蓬壶,风檐快读光眉须。qīng qín xián yún luò péng hú,fēng yán kuài dú guāng méi xū。
百朋珍贶罗庭隅,一一皆可当清娱。bǎi péng zhēn kuàng luó tíng yú,yī yī jiē kě dāng qīng yú。
建溪龙焙香云腴,香璎巧制来东吴。jiàn xī lóng bèi xiāng yún yú,xiāng yīng qiǎo zhì lái dōng wú。
鬅鬙兽炭奇形模,辟邪天禄狮熊貙。péng sēng shòu tàn qí xíng mó,pì xié tiān lù shī xióng chū。
王家舄种君家凫,晴沙暖抱明月珠。wáng jiā xì zhǒng jūn jiā fú,qíng shā nuǎn bào míng yuè zhū。
雅意下照仙人癯,矮窗醉兀诗情孤。yǎ yì xià zhào xiān rén qú,ǎi chuāng zuì wù shī qíng gū。
蒲团松拂烧红炉,蜗庐积冻春潜驱。pú tuán sōng fú shāo hóng lú,wō lú jī dòng chūn qián qū。
侍儿金珞香玉肤,月铛著雪煎春酥。shì ér jīn luò xiāng yù fū,yuè dāng zhù xuě jiān chūn sū。
窗前笑玩娇黄雏,能言直可贡上都。chuāng qián xiào wán jiāo huáng chú,néng yán zhí kě gòng shàng dōu。
其波及晋皆君馀,独欠一幅横云铺。qí bō jí jìn jiē jūn yú,dú qiàn yī fú héng yún pù。
王孙醉拥红氍毹,楮生长揖非吾徒。wáng sūn zuì yōng hóng qú shū,chǔ shēng zhǎng yī fēi wú tú。
藤床纸帐恰此须,能供梅花清梦无。téng chuáng zhǐ zhàng qià cǐ xū,néng gōng méi huā qīng mèng wú。

赠棋翁挟二童皆高弈

姚勉

蓬莱阆风白云乡,琼楼玉馆相低昂。péng lái láng fēng bái yún xiāng,qióng lóu yù guǎn xiāng dī áng。
蟠桃影滴仙露湿,壶天昼日和春长。pán táo yǐng dī xiān lù shī,hú tiān zhòu rì hé chūn zhǎng。
老仙鬓眉白于雪,双侍女仙冰玉洁。lǎo xiān bìn méi bái yú xuě,shuāng shì nǚ xiān bīng yù jié。
龙牙棋子琅玕盘,消遣洞中闲日月。lóng yá qí zi láng gān pán,xiāo qiǎn dòng zhōng xián rì yuè。
乘风来戏尘凡中,皓鹄骖以双鸾红。chéng fēng lái xì chén fán zhōng,hào gǔ cān yǐ shuāng luán hóng。
女仙似是王屋妇,老仙似是商山翁。nǚ xiān shì shì wáng wū fù,lǎo xiān shì shì shāng shān wēng。
一声飞雹枰中落,应手钧天仙乐作。yī shēng fēi báo píng zhōng luò,yīng shǒu jūn tiān xiān lè zuò。
环看侧睨惊相呀,尽是人间未曾著。huán kàn cè nì jīng xiāng ya,jǐn shì rén jiān wèi céng zhù。
人间事变如云轮,面势更改番番新。rén jiān shì biàn rú yún lún,miàn shì gèng gǎi fān fān xīn。
抚枰不是少奇著,往往当局多迷人。fǔ píng bù shì shǎo qí zhù,wǎng wǎng dāng jú duō mí rén。
五老峰前白鹤址,昼眠扃门日清美。wǔ lǎo fēng qián bái hè zhǐ,zhòu mián jiōng mén rì qīng měi。
棋声流水古松间,忽然闻之雪堂喜。qí shēng liú shuǐ gǔ sōng jiān,hū rán wén zhī xuě táng xǐ。
雪堂欲学竟不能,不如旁观眼自明。xuě táng yù xué jìng bù néng,bù rú páng guān yǎn zì míng。
马鞍听朽柯听烂,局中有路能长生。mǎ ān tīng xiǔ kē tīng làn,jú zhōng yǒu lù néng zhǎng shēng。

赠定轩游季升

姚勉

海风吹潮浊如泥,咫尺不辨鱼与龟。hǎi fēng chuī cháo zhuó rú ní,zhǐ chǐ bù biàn yú yǔ guī。
秋潭表里冰镜净,下瞰直可茎须眉。qiū tán biǎo lǐ bīng jìng jìng,xià kàn zhí kě jīng xū méi。
乃知有万不齐物,心到定处皆能窥。nǎi zhī yǒu wàn bù qí wù,xīn dào dìng chù jiē néng kuī。
君心久矣波不起,天地不逃圆镜里。jūn xīn jiǔ yǐ bō bù qǐ,tiān dì bù táo yuán jìng lǐ。
胸中玲珑列星宿,眼底远近佳山水。xiōng zhōng líng lóng liè xīng sù,yǎn dǐ yuǎn jìn jiā shān shuǐ。
人言君脚踏四方,不知君闲谓君忙。rén yán jūn jiǎo tà sì fāng,bù zhī jūn xián wèi jūn máng。
寒炉曾与话清夜,始觉牖户虚生光。hán lú céng yǔ huà qīng yè,shǐ jué yǒu hù xū shēng guāng。
我生之日直南斗,逢人得骂不脱口。wǒ shēng zhī rì zhí nán dòu,féng rén dé mà bù tuō kǒu。
而今只把定眼看,得失空花总何有。ér jīn zhǐ bǎ dìng yǎn kàn,dé shī kōng huā zǒng hé yǒu。
但愁国事纷披猖,举棋不定观惊旁。dàn chóu guó shì fēn pī chāng,jǔ qí bù dìng guān jīng páng。
天倾地仄欠撑拄,安得不动铁脊梁。tiān qīng dì zè qiàn chēng zhǔ,ān dé bù dòng tiě jí liáng。