古诗词

送庐陵郭佥判致仕归

姚勉

世俗风波甚,谁能退急流。shì sú fēng bō shén,shuí néng tuì jí liú。
渊明存菊日,张翰忆鲈秋。yuān míng cún jú rì,zhāng hàn yì lú qiū。
高躅今云远,清风孰与侔。gāo zhú jīn yún yuǎn,qīng fēng shú yǔ móu。
明公回末习,逸韵踵前修。míng gōng huí mò xí,yì yùn zhǒng qián xiū。
元振才高古,林宗学鲜俦。yuán zhèn cái gāo gǔ,lín zōng xué xiān chóu。
未为川上楫,姑运幄中筹。wèi wèi chuān shàng jí,gū yùn wò zhōng chóu。
太守先公孝,同僚上伯游。tài shǒu xiān gōng xiào,tóng liáo shàng bó yóu。
德偕才并茂,文与政俱优。dé xié cái bìng mào,wén yǔ zhèng jù yōu。
士有春风慕,民无北雪愁。shì yǒu chūn fēng mù,mín wú běi xuě chóu。
宽平人自服,欺绐吏应羞。kuān píng rén zì fú,qī dài lì yīng xiū。
逸足方当展,闲身欲早抽。yì zú fāng dāng zhǎn,xián shēn yù zǎo chōu。
声名从日起,富贵等云浮。shēng míng cóng rì qǐ,fù guì děng yún fú。
帝许挂冠请,人多卧辙留。dì xǔ guà guān qǐng,rén duō wò zhé liú。
山中无怨鹤,海上有盟鸥。shān zhōng wú yuàn hè,hǎi shàng yǒu méng ōu。
西涧先生涣,平园老叟周。xī jiàn xiān shēng huàn,píng yuán lǎo sǒu zhōu。
高风追故国,雅节映吾州。gāo fēng zhuī gù guó,yǎ jié yìng wú zhōu。
巧禄惭奔竞,怀安鄙懦偷。qiǎo lù cán bēn jìng,huái ān bǐ nuò tōu。
号应重拜散,亭欲遂名休。hào yīng zhòng bài sàn,tíng yù suì míng xiū。
亲戚娱清话,溪山豁远眸。qīn qī yú qīng huà,xī shān huō yuǎn móu。
诗情入囊锦,世事付纹楸。shī qíng rù náng jǐn,shì shì fù wén qiū。
陆子新茶具,严滩旧钓裘。lù zi xīn chá jù,yán tān jiù diào qiú。
问松犹在径,种秫喜盈畴。wèn sōng yóu zài jìng,zhǒng shú xǐ yíng chóu。
眼觉功名梦,心轻利禄沤。yǎn jué gōng míng mèng,xīn qīng lì lù ōu。
窦山森桂茂,谢砌长兰幽。dòu shān sēn guì mào,xiè qì zhǎng lán yōu。
清白传家法,诗书遗子谋。qīng bái chuán jiā fǎ,shī shū yí zi móu。
摩空已雕鹗,得路即骅骝。mó kōng yǐ diāo è,dé lù jí huá liú。
事业今犹啬,功勋后必收。shì yè jīn yóu sè,gōng xūn hòu bì shōu。
三槐终得相,驷马会封侯。sān huái zhōng dé xiāng,sì mǎ huì fēng hóu。
满砌皆朱绂,看公尚黑头。mǎn qì jiē zhū fú,kàn gōng shàng hēi tóu。
定知丰有报,此去浩无忧。dìng zhī fēng yǒu bào,cǐ qù hào wú yōu。
草色风翻翠,杨花雪滚毬。cǎo sè fēng fān cuì,yáng huā xuě gǔn qiú。
同归春作伴,欲借路无由。tóng guī chūn zuò bàn,yù jiè lù wú yóu。
某也真疏陋,公焉辱庇庥。mǒu yě zhēn shū lòu,gōng yān rǔ bì xiū。
龙门曾足履,鳣席屡衣抠。lóng mén céng zú lǚ,zhān xí lǚ yī kōu。
奖借情俱厚,掀腾志愿酬。jiǎng jiè qíng jù hòu,xiān téng zhì yuàn chóu。
东门闻祖帐,南浦想离讴。dōng mén wén zǔ zhàng,nán pǔ xiǎng lí ōu。
心曲怀依恋,江乡恨逗遛。xīn qū huái yī liàn,jiāng xiāng hèn dòu liú。
诸生数千两,怅望送仙舟。zhū shēng shù qiān liǎng,chàng wàng sòng xiān zhōu。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

郁孤台九日

姚勉

天风吹上郁孤台,太守登高领客来。tiān fēng chuī shàng yù gū tái,tài shǒu dēng gāo lǐng kè lái。
地近九霄星斗大,秋涵八景水云开。dì jìn jiǔ xiāo xīng dòu dà,qiū hán bā jǐng shuǐ yún kāi。
吟成一径黄花笑,召节欢传紫诏催。yín chéng yī jìng huáng huā xiào,zhào jié huān chuán zǐ zhào cuī。
琴鹤自随千古事,兴来且与尽馀杯。qín hè zì suí qiān gǔ shì,xīng lái qiě yǔ jǐn yú bēi。

挽杨玉溪

姚勉

蜀道艰难又几年,锦城断础带凄烟。shǔ dào jiān nán yòu jǐ nián,jǐn chéng duàn chǔ dài qī yān。
从今井络亏全势,只恨坤舆失巨贤。cóng jīn jǐng luò kuī quán shì,zhǐ hèn kūn yú shī jù xián。
山有蛾眉空积雪,国无峻柱可擎天。shān yǒu é méi kōng jī xuě,guó wú jùn zhù kě qíng tiān。
英魂楚楚能知否,应在青城作浪仙。yīng hún chǔ chǔ néng zhī fǒu,yīng zài qīng chéng zuò làng xiān。

秋夜

姚勉

明明月影带河流,雁在天边鹤在洲。míng míng yuè yǐng dài hé liú,yàn zài tiān biān hè zài zhōu。
四壁蛩催幽梦觉,满囊萤助读书油。sì bì qióng cuī yōu mèng jué,mǎn náng yíng zhù dú shū yóu。
金茎露点三更冷,银汉星移万里秋。jīn jīng lù diǎn sān gèng lěng,yín hàn xīng yí wàn lǐ qiū。
醉倚不堪回首处,双清风月尽淹留。zuì yǐ bù kān huí shǒu chù,shuāng qīng fēng yuè jǐn yān liú。

示同学

姚勉

蚕丝义理苦追寻,方寸那容外物侵。cán sī yì lǐ kǔ zhuī xún,fāng cùn nà róng wài wù qīn。
伯乐未逢无识价,子期不遇少知音。bó lè wèi féng wú shí jià,zi qī bù yù shǎo zhī yīn。
泉源有本渊渊静,学海无涯步步深。quán yuán yǒu běn yuān yuān jìng,xué hǎi wú yá bù bù shēn。
仰望泰山高北斗,何时许我一登临。yǎng wàng tài shān gāo běi dòu,hé shí xǔ wǒ yī dēng lín。

戏叔纳宠

姚勉

阿大中郎喜事宜,黄金不惜买蛾眉。ā dà zhōng láng xǐ shì yí,huáng jīn bù xī mǎi é méi。
春风带醉欺桃叶,暮雨凝丝滞柳枝。chūn fēng dài zuì qī táo yè,mù yǔ níng sī zhì liǔ zhī。
香阁鸾偕双雁奠,妆台凤引两皇来。xiāng gé luán xié shuāng yàn diàn,zhuāng tái fèng yǐn liǎng huáng lái。
从兹准协熊罴梦,多办库钱为洗儿。cóng zī zhǔn xié xióng pí mèng,duō bàn kù qián wèi xǐ ér。

梅境

姚勉

仙家瑶林天,移来在江国。xiān jiā yáo lín tiān,yí lái zài jiāng guó。
谁欤境中人,山立而玉色。shuí yú jìng zhōng rén,shān lì ér yù sè。

桂庄

姚勉

不求田二顷,只种桂为庄。bù qiú tián èr qǐng,zhǐ zhǒng guì wèi zhuāng。
秋满黄金粟,饱餐风露香。qiū mǎn huáng jīn sù,bǎo cān fēng lù xiāng。

仁山

姚勉

山为仁者乐,况复字为仁。shān wèi rén zhě lè,kuàng fù zì wèi rén。
坐与兹山对,静中天地春。zuò yǔ zī shān duì,jìng zhōng tiān dì chūn。

题月矶诗稿

姚勉

古苔矶上立,钓为月明垂。gǔ tái jī shàng lì,diào wèi yuè míng chuí。
夜半清歌起,无鱼钓得诗。yè bàn qīng gē qǐ,wú yú diào dé shī。

湖上钓者

姚勉

荷风湖面晓,垂钓柳阴中。hé fēng hú miàn xiǎo,chuí diào liǔ yīn zhōng。
何日能蓑笠,扁舟此兴同。hé rì néng suō lì,biǎn zhōu cǐ xīng tóng。

题雪竹扇

姚勉

此君腰不折,玉立有馀清。cǐ jūn yāo bù zhé,yù lì yǒu yú qīng。
晓窗拥鼻吟,听渠落冰声。xiǎo chuāng yōng bí yín,tīng qú luò bīng shēng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

家住山水国,种花以为城。jiā zhù shān shuǐ guó,zhǒng huā yǐ wèi chéng。
诗将日登陴,围春驱酒兵。shī jiāng rì dēng pí,wéi chūn qū jiǔ bīng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

密粟出浓紫,幽花间深黄。mì sù chū nóng zǐ,yōu huā jiān shēn huáng。
有谁吟其间,含香一薇郎。yǒu shuí yín qí jiān,hán xiāng yī wēi láng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

静中见万物,各各有春意。jìng zhōng jiàn wàn wù,gè gè yǒu chūn yì。
收拾入襟怀,阳和散天地。shōu shí rù jīn huái,yáng hé sàn tiān dì。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

群花各娇春,粲若锦绣谷。qún huā gè jiāo chūn,càn ruò jǐn xiù gǔ。
于焉日逍遥,中有人如玉。yú yān rì xiāo yáo,zhōng yǒu rén rú yù。