古诗词

送庐陵郭佥判致仕归

姚勉

世俗风波甚,谁能退急流。shì sú fēng bō shén,shuí néng tuì jí liú。
渊明存菊日,张翰忆鲈秋。yuān míng cún jú rì,zhāng hàn yì lú qiū。
高躅今云远,清风孰与侔。gāo zhú jīn yún yuǎn,qīng fēng shú yǔ móu。
明公回末习,逸韵踵前修。míng gōng huí mò xí,yì yùn zhǒng qián xiū。
元振才高古,林宗学鲜俦。yuán zhèn cái gāo gǔ,lín zōng xué xiān chóu。
未为川上楫,姑运幄中筹。wèi wèi chuān shàng jí,gū yùn wò zhōng chóu。
太守先公孝,同僚上伯游。tài shǒu xiān gōng xiào,tóng liáo shàng bó yóu。
德偕才并茂,文与政俱优。dé xié cái bìng mào,wén yǔ zhèng jù yōu。
士有春风慕,民无北雪愁。shì yǒu chūn fēng mù,mín wú běi xuě chóu。
宽平人自服,欺绐吏应羞。kuān píng rén zì fú,qī dài lì yīng xiū。
逸足方当展,闲身欲早抽。yì zú fāng dāng zhǎn,xián shēn yù zǎo chōu。
声名从日起,富贵等云浮。shēng míng cóng rì qǐ,fù guì děng yún fú。
帝许挂冠请,人多卧辙留。dì xǔ guà guān qǐng,rén duō wò zhé liú。
山中无怨鹤,海上有盟鸥。shān zhōng wú yuàn hè,hǎi shàng yǒu méng ōu。
西涧先生涣,平园老叟周。xī jiàn xiān shēng huàn,píng yuán lǎo sǒu zhōu。
高风追故国,雅节映吾州。gāo fēng zhuī gù guó,yǎ jié yìng wú zhōu。
巧禄惭奔竞,怀安鄙懦偷。qiǎo lù cán bēn jìng,huái ān bǐ nuò tōu。
号应重拜散,亭欲遂名休。hào yīng zhòng bài sàn,tíng yù suì míng xiū。
亲戚娱清话,溪山豁远眸。qīn qī yú qīng huà,xī shān huō yuǎn móu。
诗情入囊锦,世事付纹楸。shī qíng rù náng jǐn,shì shì fù wén qiū。
陆子新茶具,严滩旧钓裘。lù zi xīn chá jù,yán tān jiù diào qiú。
问松犹在径,种秫喜盈畴。wèn sōng yóu zài jìng,zhǒng shú xǐ yíng chóu。
眼觉功名梦,心轻利禄沤。yǎn jué gōng míng mèng,xīn qīng lì lù ōu。
窦山森桂茂,谢砌长兰幽。dòu shān sēn guì mào,xiè qì zhǎng lán yōu。
清白传家法,诗书遗子谋。qīng bái chuán jiā fǎ,shī shū yí zi móu。
摩空已雕鹗,得路即骅骝。mó kōng yǐ diāo è,dé lù jí huá liú。
事业今犹啬,功勋后必收。shì yè jīn yóu sè,gōng xūn hòu bì shōu。
三槐终得相,驷马会封侯。sān huái zhōng dé xiāng,sì mǎ huì fēng hóu。
满砌皆朱绂,看公尚黑头。mǎn qì jiē zhū fú,kàn gōng shàng hēi tóu。
定知丰有报,此去浩无忧。dìng zhī fēng yǒu bào,cǐ qù hào wú yōu。
草色风翻翠,杨花雪滚毬。cǎo sè fēng fān cuì,yáng huā xuě gǔn qiú。
同归春作伴,欲借路无由。tóng guī chūn zuò bàn,yù jiè lù wú yóu。
某也真疏陋,公焉辱庇庥。mǒu yě zhēn shū lòu,gōng yān rǔ bì xiū。
龙门曾足履,鳣席屡衣抠。lóng mén céng zú lǚ,zhān xí lǚ yī kōu。
奖借情俱厚,掀腾志愿酬。jiǎng jiè qíng jù hòu,xiān téng zhì yuàn chóu。
东门闻祖帐,南浦想离讴。dōng mén wén zǔ zhàng,nán pǔ xiǎng lí ōu。
心曲怀依恋,江乡恨逗遛。xīn qū huái yī liàn,jiāng xiāng hèn dòu liú。
诸生数千两,怅望送仙舟。zhū shēng shù qiān liǎng,chàng wàng sòng xiān zhōu。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

和龚宗谕五绝

姚勉

学不求名况为官,官甜初不似儒酸。xué bù qiú míng kuàng wèi guān,guān tián chū bù shì rú suān。
无能富贵都磨灭,直作浮云一样看。wú néng fù guì dōu mó miè,zhí zuò fú yún yī yàng kàn。

和龚宗谕五绝

姚勉

闻仅二知虽赐也,道传一贯必参乎。wén jǐn èr zhī suī cì yě,dào chuán yī guàn bì cān hū。
己私克尽融天理,表里通明月在壶。jǐ sī kè jǐn róng tiān lǐ,biǎo lǐ tōng míng yuè zài hú。

和龚宗谕五绝

姚勉

名下惟知不可居,诲言终日反三隅。míng xià wéi zhī bù kě jū,huì yán zhōng rì fǎn sān yú。
爱人以德今忠献,莫道前贤久已无。ài rén yǐ dé jīn zhōng xiàn,mò dào qián xián jiǔ yǐ wú。

劝学示子元夫

姚勉

事业功名在读书,圣贤妙处著工夫。shì yè gōng míng zài dú shū,shèng xián miào chù zhù gōng fū。
区区只为潭潭府,不敢如韩训阿符。qū qū zhǐ wèi tán tán fǔ,bù gǎn rú hán xùn ā fú。

弈棋有感

姚勉

奕秋鸿鹄未须惊,一著才差败一枰。yì qiū hóng gǔ wèi xū jīng,yī zhù cái chà bài yī píng。
不信但来茅屋里,纸棋盘上看输赢。bù xìn dàn lái máo wū lǐ,zhǐ qí pán shàng kàn shū yíng。

己未秋杪虏

姚勉

窗纸暾红枕上知,破寒初听一声鸡。chuāng zhǐ tūn hóng zhěn shàng zhī,pò hán chū tīng yī shēng jī。
虽无风雨潇潇度,也胜邻家晓不啼。suī wú fēng yǔ xiāo xiāo dù,yě shèng lín jiā xiǎo bù tí。

己未秋杪虏

姚勉

积雨霖霪忽报晴,元来依旧有清明。jī yǔ lín yín hū bào qíng,yuán lái yī jiù yǒu qīng míng。
霜天护取晴牢著,莫放寒云半点生。shuāng tiān hù qǔ qíng láo zhù,mò fàng hán yún bàn diǎn shēng。

嘲猫

姚勉

斑虎皮毛洁且新,绣裀娇睡似亲人。bān hǔ pí máo jié qiě xīn,xiù yīn jiāo shuì shì qīn rén。
梁间纵鼠浑无策,门外攘鸡太不仁。liáng jiān zòng shǔ hún wú cè,mén wài rǎng jī tài bù rén。

嘲燕

姚勉

蓬蒿塞径掩柴关,紫燕离巢更不还。péng hāo sāi jìng yǎn chái guān,zǐ yàn lí cháo gèng bù hái。
大厦连云成就日,重游帘幕有何颜。dà shà lián yún chéng jiù rì,zhòng yóu lián mù yǒu hé yán。

咏蜂

姚勉

百花头上选群芳,收拾香腴入洞房。bǎi huā tóu shàng xuǎn qún fāng,shōu shí xiāng yú rù dòng fáng。
但得蜜成甘众口,一身虽苦又何妨。dàn dé mì chéng gān zhòng kǒu,yī shēn suī kǔ yòu hé fáng。

赠电眸陈相士

姚勉

岩电当年说阿戎,清谈于世竟何功。yán diàn dāng nián shuō ā róng,qīng tán yú shì jìng hé gōng。
君今双目真如电,举世忠邪一览中。jūn jīn shuāng mù zhēn rú diàn,jǔ shì zhōng xié yī lǎn zhōng。

赠谈天星数王子贵

姚勉

谈天客子昼敲门,相对晴窗话一樽。tán tiān kè zi zhòu qiāo mén,xiāng duì qíng chuāng huà yī zūn。
到底忘言方是妙,梅花枝上看乾坤。dào dǐ wàng yán fāng shì miào,méi huā zhī shàng kàn qián kūn。

雪后同友人观梅

姚勉

檐珠沥沥雪初晴,酒滴寒槽杂溜声。yán zhū lì lì xuě chū qíng,jiǔ dī hán cáo zá liū shēng。
旋釂梅花斟夜月,人间那得个般清。xuán jiào méi huā zhēn yè yuè,rén jiān nà dé gè bān qīng。

和姚榷院送茉莉韵

姚勉

清甚冰葩淡不妆,能从盛暑到秋凉。qīng shén bīng pā dàn bù zhuāng,néng cóng shèng shǔ dào qiū liáng。
琼楼合著移春槛,却向山斋供净香。qióng lóu hé zhù yí chūn kǎn,què xiàng shān zhāi gōng jìng xiāng。

赠金斗相士

姚勉

君有金斗盍自珍,持此量我非其人。jūn yǒu jīn dòu hé zì zhēn,chí cǐ liàng wǒ fēi qí rén。
欲我觅印如苏秦,我宁满吃三斗尘。yù wǒ mì yìn rú sū qín,wǒ níng mǎn chī sān dòu chén。