古诗词

赠霆伯侄

姚勉

灵源聚英气,融作云霞精。líng yuán jù yīng qì,róng zuò yún xiá jīng。
霆伯挹其秀,胸府怀光晶。tíng bó yì qí xiù,xiōng fǔ huái guāng jīng。
诵书过万卷,落笔超群英。sòng shū guò wàn juǎn,luò bǐ chāo qún yīng。
文章有馀力,赋诗吟性情。wén zhāng yǒu yú lì,fù shī yín xìng qíng。
短章或大篇,点翰长风生。duǎn zhāng huò dà piān,diǎn hàn zhǎng fēng shēng。
或吐健丽句,气象高峥嵘。huò tǔ jiàn lì jù,qì xiàng gāo zhēng róng。
云涛汹万里,出没蛟龙惊。yún tāo xiōng wàn lǐ,chū méi jiāo lóng jīng。
或写闲逸句,句法如天成。huò xiě xián yì jù,jù fǎ rú tiān chéng。
微泉溜石壁,清吹调松声。wēi quán liū shí bì,qīng chuī diào sōng shēng。
或句和且婉,纯如奏英茎。huò jù hé qiě wǎn,chún rú zòu yīng jīng。
晴风舞雪絮,晓日歌春莺。qíng fēng wǔ xuě xù,xiǎo rì gē chūn yīng。
或句端且严,凛凛不可轻。huò jù duān qiě yán,lǐn lǐn bù kě qīng。
星辰列云汉,营垒森甲兵。xīng chén liè yún hàn,yíng lěi sēn jiǎ bīng。
变化千万状,发越无定名。biàn huà qiān wàn zhuàng,fā yuè wú dìng míng。
清标镇浮态,沈谢隳文成。qīng biāo zhèn fú tài,shěn xiè huī wén chéng。
劲气拟古作,甫白焚诗泓。jìn qì nǐ gǔ zuò,fǔ bái fén shī hóng。
不负飘逸姿,孰争前辈衡。bù fù piāo yì zī,shú zhēng qián bèi héng。
学海不汗漫,安见酌复盈。xué hǎi bù hàn màn,ān jiàn zhuó fù yíng。
文章用无尽,盖以天才宏。wén zhāng yòng wú jǐn,gài yǐ tiān cái hóng。
宏才戏翰墨,笔势宜如倾。hóng cái xì hàn mò,bǐ shì yí rú qīng。
譬之一轮月,皎皎当天明。pì zhī yī lún yuè,jiǎo jiǎo dāng tiān míng。
晴辉照春夜,花柳皆敷荣。qíng huī zhào chūn yè,huā liǔ jiē fū róng。
高秋爽气盛,桂影翻凄清。gāo qiū shuǎng qì shèng,guì yǐng fān qī qīng。
又如百川水,滔滔地中行。yòu rú bǎi chuān shuǐ,tāo tāo dì zhōng xíng。
江湖风雨霁,碧色连天平。jiāng hú fēng yǔ jì,bì sè lián tiān píng。
奔流出三峡,谹吼雷霆争。bēn liú chū sān xiá,hóng hǒu léi tíng zhēng。
诗歌具众体,古人所难并。shī gē jù zhòng tǐ,gǔ rén suǒ nán bìng。
子诗得神助,逸思随纵横。zi shī dé shén zhù,yì sī suí zòng héng。
失手堕之地,声作金石铿。shī shǒu duò zhī dì,shēng zuò jīn shí kēng。
俊才有如此,九万飞鹏程。jùn cái yǒu rú cǐ,jiǔ wàn fēi péng chéng。
卑哉沟渎中,安可容鳣鲸。bēi zāi gōu dú zhōng,ān kě róng zhān jīng。
子以见吾家,人才世登瀛。zi yǐ jiàn wú jiā,rén cái shì dēng yíng。
勉哉复祖业,谨勿寒宗盟。miǎn zāi fù zǔ yè,jǐn wù hán zōng méng。
某也习箕裘,生涯风露檠。mǒu yě xí jī qiú,shēng yá fēng lù qíng。
家徒四壁立,独以道为耕。jiā tú sì bì lì,dú yǐ dào wèi gēng。
文章厌卑薾,壮志思轩轰。wén zhāng yàn bēi ěr,zhuàng zhì sī xuān hōng。
纷纷笑馀子,藐视如孩婴。fēn fēn xiào yú zi,miǎo shì rú hái yīng。
诗书自娱悦,终日关柴荆。shī shū zì yú yuè,zhōng rì guān chái jīng。
欣然得子至,倒屣来相迎。xīn rán dé zi zhì,dào xǐ lái xiāng yíng。
佳篇出见遗,未读颜先赪。jiā piān chū jiàn yí,wèi dú yán xiān chēng。
迁乔不择木,求通乃于盲。qiān qiáo bù zé mù,qiú tōng nǎi yú máng。
视我如土鴳,视子如鹪鹏。shì wǒ rú tǔ yàn,shì zi rú jiāo péng。
英风当远避,况敢事酬赓。yīng fēng dāng yuǎn bì,kuàng gǎn shì chóu gēng。
新篘日初熟,我姑酌彼觥。xīn chōu rì chū shú,wǒ gū zhuó bǐ gōng。
晚风入帘幕,窗外斜阳晴。wǎn fēng rù lián mù,chuāng wài xié yáng qíng。
红炉坐相对,檐马声鏦铮。hóng lú zuò xiāng duì,yán mǎ shēng cōng zhēng。
试将今古诗,与子细共评。shì jiāng jīn gǔ shī,yǔ zi xì gòng píng。
幽怀味此乐,鼓瑟仍吹笙。yōu huái wèi cǐ lè,gǔ sè réng chuī shēng。
胡为不留处,驾言欲西征。hú wèi bù liú chù,jià yán yù xī zhēng。
清饮不可再,使我摇心旌。qīng yǐn bù kě zài,shǐ wǒ yáo xīn jīng。
努力各自爱,共濯江湖缨。nǔ lì gè zì ài,gòng zhuó jiāng hú yīng。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

郁孤台九日

姚勉

天风吹上郁孤台,太守登高领客来。tiān fēng chuī shàng yù gū tái,tài shǒu dēng gāo lǐng kè lái。
地近九霄星斗大,秋涵八景水云开。dì jìn jiǔ xiāo xīng dòu dà,qiū hán bā jǐng shuǐ yún kāi。
吟成一径黄花笑,召节欢传紫诏催。yín chéng yī jìng huáng huā xiào,zhào jié huān chuán zǐ zhào cuī。
琴鹤自随千古事,兴来且与尽馀杯。qín hè zì suí qiān gǔ shì,xīng lái qiě yǔ jǐn yú bēi。

挽杨玉溪

姚勉

蜀道艰难又几年,锦城断础带凄烟。shǔ dào jiān nán yòu jǐ nián,jǐn chéng duàn chǔ dài qī yān。
从今井络亏全势,只恨坤舆失巨贤。cóng jīn jǐng luò kuī quán shì,zhǐ hèn kūn yú shī jù xián。
山有蛾眉空积雪,国无峻柱可擎天。shān yǒu é méi kōng jī xuě,guó wú jùn zhù kě qíng tiān。
英魂楚楚能知否,应在青城作浪仙。yīng hún chǔ chǔ néng zhī fǒu,yīng zài qīng chéng zuò làng xiān。

秋夜

姚勉

明明月影带河流,雁在天边鹤在洲。míng míng yuè yǐng dài hé liú,yàn zài tiān biān hè zài zhōu。
四壁蛩催幽梦觉,满囊萤助读书油。sì bì qióng cuī yōu mèng jué,mǎn náng yíng zhù dú shū yóu。
金茎露点三更冷,银汉星移万里秋。jīn jīng lù diǎn sān gèng lěng,yín hàn xīng yí wàn lǐ qiū。
醉倚不堪回首处,双清风月尽淹留。zuì yǐ bù kān huí shǒu chù,shuāng qīng fēng yuè jǐn yān liú。

示同学

姚勉

蚕丝义理苦追寻,方寸那容外物侵。cán sī yì lǐ kǔ zhuī xún,fāng cùn nà róng wài wù qīn。
伯乐未逢无识价,子期不遇少知音。bó lè wèi féng wú shí jià,zi qī bù yù shǎo zhī yīn。
泉源有本渊渊静,学海无涯步步深。quán yuán yǒu běn yuān yuān jìng,xué hǎi wú yá bù bù shēn。
仰望泰山高北斗,何时许我一登临。yǎng wàng tài shān gāo běi dòu,hé shí xǔ wǒ yī dēng lín。

戏叔纳宠

姚勉

阿大中郎喜事宜,黄金不惜买蛾眉。ā dà zhōng láng xǐ shì yí,huáng jīn bù xī mǎi é méi。
春风带醉欺桃叶,暮雨凝丝滞柳枝。chūn fēng dài zuì qī táo yè,mù yǔ níng sī zhì liǔ zhī。
香阁鸾偕双雁奠,妆台凤引两皇来。xiāng gé luán xié shuāng yàn diàn,zhuāng tái fèng yǐn liǎng huáng lái。
从兹准协熊罴梦,多办库钱为洗儿。cóng zī zhǔn xié xióng pí mèng,duō bàn kù qián wèi xǐ ér。

梅境

姚勉

仙家瑶林天,移来在江国。xiān jiā yáo lín tiān,yí lái zài jiāng guó。
谁欤境中人,山立而玉色。shuí yú jìng zhōng rén,shān lì ér yù sè。

桂庄

姚勉

不求田二顷,只种桂为庄。bù qiú tián èr qǐng,zhǐ zhǒng guì wèi zhuāng。
秋满黄金粟,饱餐风露香。qiū mǎn huáng jīn sù,bǎo cān fēng lù xiāng。

仁山

姚勉

山为仁者乐,况复字为仁。shān wèi rén zhě lè,kuàng fù zì wèi rén。
坐与兹山对,静中天地春。zuò yǔ zī shān duì,jìng zhōng tiān dì chūn。

题月矶诗稿

姚勉

古苔矶上立,钓为月明垂。gǔ tái jī shàng lì,diào wèi yuè míng chuí。
夜半清歌起,无鱼钓得诗。yè bàn qīng gē qǐ,wú yú diào dé shī。

湖上钓者

姚勉

荷风湖面晓,垂钓柳阴中。hé fēng hú miàn xiǎo,chuí diào liǔ yīn zhōng。
何日能蓑笠,扁舟此兴同。hé rì néng suō lì,biǎn zhōu cǐ xīng tóng。

题雪竹扇

姚勉

此君腰不折,玉立有馀清。cǐ jūn yāo bù zhé,yù lì yǒu yú qīng。
晓窗拥鼻吟,听渠落冰声。xiǎo chuāng yōng bí yín,tīng qú luò bīng shēng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

家住山水国,种花以为城。jiā zhù shān shuǐ guó,zhǒng huā yǐ wèi chéng。
诗将日登陴,围春驱酒兵。shī jiāng rì dēng pí,wéi chūn qū jiǔ bīng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

密粟出浓紫,幽花间深黄。mì sù chū nóng zǐ,yōu huā jiān shēn huáng。
有谁吟其间,含香一薇郎。yǒu shuí yín qí jiān,hán xiāng yī wēi láng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

静中见万物,各各有春意。jìng zhōng jiàn wàn wù,gè gè yǒu chūn yì。
收拾入襟怀,阳和散天地。shōu shí rù jīn huái,yáng hé sàn tiān dì。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

群花各娇春,粲若锦绣谷。qún huā gè jiāo chūn,càn ruò jǐn xiù gǔ。
于焉日逍遥,中有人如玉。yú yān rì xiāo yáo,zhōng yǒu rén rú yù。