古诗词

赠霆伯侄

姚勉

灵源聚英气,融作云霞精。líng yuán jù yīng qì,róng zuò yún xiá jīng。
霆伯挹其秀,胸府怀光晶。tíng bó yì qí xiù,xiōng fǔ huái guāng jīng。
诵书过万卷,落笔超群英。sòng shū guò wàn juǎn,luò bǐ chāo qún yīng。
文章有馀力,赋诗吟性情。wén zhāng yǒu yú lì,fù shī yín xìng qíng。
短章或大篇,点翰长风生。duǎn zhāng huò dà piān,diǎn hàn zhǎng fēng shēng。
或吐健丽句,气象高峥嵘。huò tǔ jiàn lì jù,qì xiàng gāo zhēng róng。
云涛汹万里,出没蛟龙惊。yún tāo xiōng wàn lǐ,chū méi jiāo lóng jīng。
或写闲逸句,句法如天成。huò xiě xián yì jù,jù fǎ rú tiān chéng。
微泉溜石壁,清吹调松声。wēi quán liū shí bì,qīng chuī diào sōng shēng。
或句和且婉,纯如奏英茎。huò jù hé qiě wǎn,chún rú zòu yīng jīng。
晴风舞雪絮,晓日歌春莺。qíng fēng wǔ xuě xù,xiǎo rì gē chūn yīng。
或句端且严,凛凛不可轻。huò jù duān qiě yán,lǐn lǐn bù kě qīng。
星辰列云汉,营垒森甲兵。xīng chén liè yún hàn,yíng lěi sēn jiǎ bīng。
变化千万状,发越无定名。biàn huà qiān wàn zhuàng,fā yuè wú dìng míng。
清标镇浮态,沈谢隳文成。qīng biāo zhèn fú tài,shěn xiè huī wén chéng。
劲气拟古作,甫白焚诗泓。jìn qì nǐ gǔ zuò,fǔ bái fén shī hóng。
不负飘逸姿,孰争前辈衡。bù fù piāo yì zī,shú zhēng qián bèi héng。
学海不汗漫,安见酌复盈。xué hǎi bù hàn màn,ān jiàn zhuó fù yíng。
文章用无尽,盖以天才宏。wén zhāng yòng wú jǐn,gài yǐ tiān cái hóng。
宏才戏翰墨,笔势宜如倾。hóng cái xì hàn mò,bǐ shì yí rú qīng。
譬之一轮月,皎皎当天明。pì zhī yī lún yuè,jiǎo jiǎo dāng tiān míng。
晴辉照春夜,花柳皆敷荣。qíng huī zhào chūn yè,huā liǔ jiē fū róng。
高秋爽气盛,桂影翻凄清。gāo qiū shuǎng qì shèng,guì yǐng fān qī qīng。
又如百川水,滔滔地中行。yòu rú bǎi chuān shuǐ,tāo tāo dì zhōng xíng。
江湖风雨霁,碧色连天平。jiāng hú fēng yǔ jì,bì sè lián tiān píng。
奔流出三峡,谹吼雷霆争。bēn liú chū sān xiá,hóng hǒu léi tíng zhēng。
诗歌具众体,古人所难并。shī gē jù zhòng tǐ,gǔ rén suǒ nán bìng。
子诗得神助,逸思随纵横。zi shī dé shén zhù,yì sī suí zòng héng。
失手堕之地,声作金石铿。shī shǒu duò zhī dì,shēng zuò jīn shí kēng。
俊才有如此,九万飞鹏程。jùn cái yǒu rú cǐ,jiǔ wàn fēi péng chéng。
卑哉沟渎中,安可容鳣鲸。bēi zāi gōu dú zhōng,ān kě róng zhān jīng。
子以见吾家,人才世登瀛。zi yǐ jiàn wú jiā,rén cái shì dēng yíng。
勉哉复祖业,谨勿寒宗盟。miǎn zāi fù zǔ yè,jǐn wù hán zōng méng。
某也习箕裘,生涯风露檠。mǒu yě xí jī qiú,shēng yá fēng lù qíng。
家徒四壁立,独以道为耕。jiā tú sì bì lì,dú yǐ dào wèi gēng。
文章厌卑薾,壮志思轩轰。wén zhāng yàn bēi ěr,zhuàng zhì sī xuān hōng。
纷纷笑馀子,藐视如孩婴。fēn fēn xiào yú zi,miǎo shì rú hái yīng。
诗书自娱悦,终日关柴荆。shī shū zì yú yuè,zhōng rì guān chái jīng。
欣然得子至,倒屣来相迎。xīn rán dé zi zhì,dào xǐ lái xiāng yíng。
佳篇出见遗,未读颜先赪。jiā piān chū jiàn yí,wèi dú yán xiān chēng。
迁乔不择木,求通乃于盲。qiān qiáo bù zé mù,qiú tōng nǎi yú máng。
视我如土鴳,视子如鹪鹏。shì wǒ rú tǔ yàn,shì zi rú jiāo péng。
英风当远避,况敢事酬赓。yīng fēng dāng yuǎn bì,kuàng gǎn shì chóu gēng。
新篘日初熟,我姑酌彼觥。xīn chōu rì chū shú,wǒ gū zhuó bǐ gōng。
晚风入帘幕,窗外斜阳晴。wǎn fēng rù lián mù,chuāng wài xié yáng qíng。
红炉坐相对,檐马声鏦铮。hóng lú zuò xiāng duì,yán mǎ shēng cōng zhēng。
试将今古诗,与子细共评。shì jiāng jīn gǔ shī,yǔ zi xì gòng píng。
幽怀味此乐,鼓瑟仍吹笙。yōu huái wèi cǐ lè,gǔ sè réng chuī shēng。
胡为不留处,驾言欲西征。hú wèi bù liú chù,jià yán yù xī zhēng。
清饮不可再,使我摇心旌。qīng yǐn bù kě zài,shǐ wǒ yáo xīn jīng。
努力各自爱,共濯江湖缨。nǔ lì gè zì ài,gòng zhuó jiāng hú yīng。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

用乐魁声道寄李后林韵寄声道

姚勉

一叶梧桐唤动秋,分投闲散亦无邮。yī yè wú tóng huàn dòng qiū,fēn tóu xián sàn yì wú yóu。
超逾未羡诏金马,迟钝不妨骑土牛。chāo yú wèi xiàn zhào jīn mǎ,chí dùn bù fáng qí tǔ niú。
天爵夐殊人爵贵,伪心那似德心休。tiān jué xiòng shū rén jué guì,wěi xīn nà shì dé xīn xiū。
读书岂为荣身计,何必三公要黑头。dú shū qǐ wèi róng shēn jì,hé bì sān gōng yào hēi tóu。

再用前韵寄后林

姚勉

别来知是几三秋,书倩洪乔懒作邮。bié lái zhī shì jǐ sān qiū,shū qiàn hóng qiáo lǎn zuò yóu。
帛足忽传来自雁,轴腰更喜大如牛。bó zú hū chuán lái zì yàn,zhóu yāo gèng xǐ dà rú niú。
信知盖世名非枉,吟到惊人句未休。xìn zhī gài shì míng fēi wǎng,yín dào jīng rén jù wèi xiū。
何日杖藜参口诀,归来闭户学从头。hé rì zhàng lí cān kǒu jué,guī lái bì hù xué cóng tóu。

再用前韵寄后林

姚勉

贞心古干健凌秋,人似渊明愧督邮。zhēn xīn gǔ gàn jiàn líng qiū,rén shì yuān míng kuì dū yóu。
览德未能仪舜凤,干时那肯食秦牛。lǎn dé wèi néng yí shùn fèng,gàn shí nà kěn shí qín niú。
纹楸失著谁能整,黄间同机底未休。wén qiū shī zhù shuí néng zhěng,huáng jiān tóng jī dǐ wèi xiū。
杜若山中人窈窕,白蘋风袅楚江头。dù ruò shān zhōng rén yǎo tiǎo,bái píng fēng niǎo chǔ jiāng tóu。

送王新恩赴省

姚勉

老泉坡颍成名了,曾应君家木假山。lǎo quán pō yǐng chéng míng le,céng yīng jūn jiā mù jiǎ shān。
父与子偕升礼部,弟随兄去入贤关。fù yǔ zi xié shēng lǐ bù,dì suí xiōng qù rù xián guān。
龙驱万马空如洗,凤挟双雏逸莫攀。lóng qū wàn mǎ kōng rú xǐ,fèng xié shuāng chú yì mò pān。
早早归来荣昼锦,绿衣争映彩衣斑。zǎo zǎo guī lái róng zhòu jǐn,lǜ yī zhēng yìng cǎi yī bān。

送万仲荣赴省

姚勉

梅梢枯处忽东风,魁压千花一点红。méi shāo kū chù hū dōng fēng,kuí yā qiān huā yī diǎn hóng。
欢喜马头飞雪处,安排龙首彩云中。huān xǐ mǎ tóu fēi xuě chù,ān pái lóng shǒu cǎi yún zhōng。
内讧外阻忧方大,东拄西撑策已穷。nèi hòng wài zǔ yōu fāng dà,dōng zhǔ xī chēng cè yǐ qióng。
试了南宫趋北阙,好输鲠论发天聪。shì le nán gōng qū běi quē,hǎo shū gěng lùn fā tiān cōng。

送童子敬赴省

姚勉

满望飞腾几许年,一闻充赋喜如颠。mǎn wàng fēi téng jǐ xǔ nián,yī wén chōng fù xǐ rú diān。
金经炉冶锋方锐,木饱风霜节始坚。jīn jīng lú yě fēng fāng ruì,mù bǎo fēng shuāng jié shǐ jiān。
此去稳登云里路,定知荣冠籍中仙。cǐ qù wěn dēng yún lǐ lù,dìng zhī róng guān jí zhōng xiān。
近闻上蔡鸬洲合,一似前年锦水连。jìn wén shàng cài lú zhōu hé,yī shì qián nián jǐn shuǐ lián。

送王元高兄弟东上

姚勉

前岁亲从月殿回,素娥引领到瑶台。qián suì qīn cóng yuè diàn huí,sù é yǐn lǐng dào yáo tái。
桂枝指点教先折,仙籍披陈看后来。guì zhī zhǐ diǎn jiào xiān zhé,xiān jí pī chén kàn hòu lái。
恰见拱辰名字接,一如公序弟兄魁。qià jiàn gǒng chén míng zì jiē,yī rú gōng xù dì xiōng kuí。
预将消息而今报,好作百花头上梅。yù jiāng xiāo xī ér jīn bào,hǎo zuò bǎi huā tóu shàng méi。

送王元高兄弟东上

姚勉

去去龙门客又新,一鞭猛过禹涛春。qù qù lóng mén kè yòu xīn,yī biān měng guò yǔ tāo chūn。
伫观极论陈三策,切莫潜兵救八人。zhù guān jí lùn chén sān cè,qiè mò qián bīng jiù bā rén。
沂国素无温饱志,梅溪不作谄谀臣。yí guó sù wú wēn bǎo zhì,méi xī bù zuò chǎn yú chén。
二难兄弟当如此,及第归来喜拜亲。èr nán xiōng dì dāng rú cǐ,jí dì guī lái xǐ bài qīn。

送罗道甫归庐陵应举

姚勉

西风满路桂枝香,催整登云步月装。xī fēng mǎn lù guì zhī xiāng,cuī zhěng dēng yún bù yuè zhuāng。
群辈总皆推德行,三年稔已听文章。qún bèi zǒng jiē tuī dé xíng,sān nián rěn yǐ tīng wén zhāng。
琅琅议论须披腹,琐琐功名只探囊。láng láng yì lùn xū pī fù,suǒ suǒ gōng míng zhǐ tàn náng。
捷了早来谈杰作,耸闻鸣凤瑞朝阳。jié le zǎo lái tán jié zuò,sǒng wén míng fèng ruì cháo yáng。

送陈县尉之太和新任

姚勉

古来尉自号神仙,况是栖身快阁天。gǔ lái wèi zì hào shén xiān,kuàng shì qī shēn kuài gé tiān。
好向盘根施利器,如登熟路著先鞭。hǎo xiàng pán gēn shī lì qì,rú dēng shú lù zhù xiān biān。
可知岂患无知己,自爱应能不爱钱。kě zhī qǐ huàn wú zhī jǐ,zì ài yīng néng bù ài qián。
近世末僚卿相少,愿储远业继前贤。jìn shì mò liáo qīng xiāng shǎo,yuàn chǔ yuǎn yè jì qián xián。

送洪右司去官

姚勉

恋陟怀迁怕去官,近时君子退如难。liàn zhì huái qiān pà qù guān,jìn shí jūn zi tuì rú nán。
中书堂拂高风袖,神武门留太华冠。zhōng shū táng fú gāo fēng xiù,shén wǔ mén liú tài huá guān。
此举直堪惊醉梦,斯人端是障狂澜。cǐ jǔ zhí kān jīng zuì mèng,sī rén duān shì zhàng kuáng lán。
先生真正平斋子,凛凛清标万古寒。xiān shēng zhēn zhèng píng zhāi zi,lǐn lǐn qīng biāo wàn gǔ hán。

寄题陈肩夔兄弟梦草堂

姚勉

谢池草句本无奇,千古流传五字诗。xiè chí cǎo jù běn wú qí,qiān gǔ liú chuán wǔ zì shī。
只是可人醒枕席,许多生意在埙篪。zhǐ shì kě rén xǐng zhěn xí,xǔ duō shēng yì zài xūn chí。
信渠风雨听眠处,快甚江山得助时。xìn qú fēng yǔ tīng mián chù,kuài shén jiāng shān dé zhù shí。
顾我此怀今已矣,羡君兄弟撚吟髭。gù wǒ cǐ huái jīn yǐ yǐ,xiàn jūn xiōng dì niǎn yín zī。

寄题陈肩夔云锦窗

姚勉

八窗面面受新凉,万盖盈盈拥靓妆。bā chuāng miàn miàn shòu xīn liáng,wàn gài yíng yíng yōng jìng zhuāng。
倩得天孙云杼轴,织成骚客锦衣裳。qiàn dé tiān sūn yún zhù zhóu,zhī chéng sāo kè jǐn yī shang。
雨翻绿净盘中玉,风搅红娇镜底香。yǔ fān lǜ jìng pán zhōng yù,fēng jiǎo hóng jiāo jìng dǐ xiāng。
个里搜诗最奇绝,吐为黼黻五文章。gè lǐ sōu shī zuì qí jué,tǔ wèi fǔ fú wǔ wén zhāng。

奉题吕氏宜老堂

姚勉

此堂清不著珠玑,只要双亲佚老宜。cǐ táng qīng bù zhù zhū jī,zhǐ yào shuāng qīn yì lǎo yí。
春酒尽堪眉寿介,斑衣长似乳时嬉。chūn jiǔ jǐn kān méi shòu jiè,bān yī zhǎng shì rǔ shí xī。
妇垂鹤发陪姑纬,翁撚银髯课子诗。fù chuí hè fā péi gū wěi,wēng niǎn yín rán kè zi shī。
饱饮菊花潭上水,鸡窠犹自拜孙枝。bǎo yǐn jú huā tán shàng shuǐ,jī kē yóu zì bài sūn zhī。

和丰城邹端简韵就送其归

姚勉

千里携书谒帝阍,如君忠义出天根。qiān lǐ xié shū yè dì hūn,rú jūn zhōng yì chū tiān gēn。
筳篿已卜回渊听,寸草还思报厚恩。tíng tuán yǐ bo huí yuān tīng,cùn cǎo hái sī bào hòu ēn。
且共渔樵谈帝霸,岂无豪俊整乾坤。qiě gòng yú qiáo tán dì bà,qǐ wú háo jùn zhěng qián kūn。
细吟窗下庐山句,亦欲乡人访道原。xì yín chuāng xià lú shān jù,yì yù xiāng rén fǎng dào yuán。