古诗词

送陈纠任满归

姚勉

江西道院春风里,田里叹愁声不起。jiāng xī dào yuàn chūn fēng lǐ,tián lǐ tàn chóu shēng bù qǐ。
黄堂太守政如神,馆阁掾官清似水。huáng táng tài shǒu zhèng rú shén,guǎn gé yuàn guān qīng shì shuǐ。
掾官皆清谁最优,寮中录参陈太丘。yuàn guān jiē qīng shuí zuì yōu,liáo zhōng lù cān chén tài qiū。
奋身原自科第出,不比刀笔庸常流。fèn shēn yuán zì kē dì chū,bù bǐ dāo bǐ yōng cháng liú。
生平妙得书中趣,默会钦哉恤刑句。shēng píng miào dé shū zhōng qù,mò huì qīn zāi xù xíng jù。
木天玉堂未肯游,且为黎黔了冤诉。mù tiān yù táng wèi kěn yóu,qiě wèi lí qián le yuān sù。
操心仁恕真崔公,汤沈沐浴群囚同。cāo xīn rén shù zhēn cuī gōng,tāng shěn mù yù qún qiú tóng。
雷轰电烛不留滞,狴犴昔满今俱空。léi hōng diàn zhú bù liú zhì,bì àn xī mǎn jīn jù kōng。
归巢群鹊依庭木,春昼圜扉芳草绿。guī cháo qún què yī tíng mù,chūn zhòu huán fēi fāng cǎo lǜ。
政成来泛幕中莲,吏案凝尘无讼牍。zhèng chéng lái fàn mù zhōng lián,lì àn níng chén wú sòng dú。
几年摧政冰霜严,生怕欢与愁俱添。jǐ nián cuī zhèng bīng shuāng yán,shēng pà huān yǔ chóu jù tiān。
公挥椽笔议革弊,和气霭霭生青帘。gōng huī chuán bǐ yì gé bì,hé qì ǎi ǎi shēng qīng lián。
感恩戴德殊未已,凤诏飞来趣行李。gǎn ēn dài dé shū wèi yǐ,fèng zhào fēi lái qù xíng lǐ。
云衢直上骤骅骝,一日追风千万里。yún qú zhí shàng zhòu huá liú,yī rì zhuī fēng qiān wàn lǐ。
昔公留此民如瘳,今公去此民如愁。xī gōng liú cǐ mín rú chōu,jīn gōng qù cǐ mín rú chóu。
父老何尝欲君去,州县但恐难公留。fù lǎo hé cháng yù jūn qù,zhōu xiàn dàn kǒng nán gōng liú。
陈平他日宰天下,大志奇材见分社。chén píng tā rì zǎi tiān xià,dà zhì qí cái jiàn fēn shè。
况公阴德似于公,宁不高车乘驷马。kuàng gōng yīn dé shì yú gōng,níng bù gāo chē chéng sì mǎ。
于公受报在子孙,天今报公及公身。yú gōng shòu bào zài zi sūn,tiān jīn bào gōng jí gōng shēn。
公身荣显复子孙,造物岂负真贤人。gōng shēn róng xiǎn fù zi sūn,zào wù qǐ fù zhēn xián rén。
锦帆招飐鼕鼕鼓,愁听数声离岸橹。jǐn fān zhāo zhǎn dōng dōng gǔ,chóu tīng shù shēng lí àn lǔ。
公还为雨泽九州,多为高安添滴雨。gōng hái wèi yǔ zé jiǔ zhōu,duō wèi gāo ān tiān dī yǔ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

斯莲君子花,几为佛所污。sī lián jūn zi huā,jǐ wèi fú suǒ wū。
先生独拈出,万世知向慕。xiān shēng dú niān chū,wàn shì zhī xiàng mù。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

腰不为米折,头独采菊低。yāo bù wèi mǐ zhé,tóu dú cǎi jú dī。
晚节名元亮,思与隆中齐。wǎn jié míng yuán liàng,sī yǔ lóng zhōng qí。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

孤山养孤鹤,宜与梅为邻。gū shān yǎng gū hè,yí yǔ méi wèi lín。
处士若轻出,梅花应笑人。chù shì ruò qīng chū,méi huā yīng xiào rén。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

先生人中豪,志不肯司马。xiān shēng rén zhōng háo,zhì bù kěn sī mǎ。
一曲广陵散,绝世不可写。yī qū guǎng líng sàn,jué shì bù kě xiě。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

安石廊庙姿,岂不娴将略。ān shí láng miào zī,qǐ bù xián jiāng lüè。
氐奴惊伟人,良已先得著。dī nú jīng wěi rén,liáng yǐ xiān dé zhù。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

平生忠义心,一饭不少忘。píng shēng zhōng yì xīn,yī fàn bù shǎo wàng。
臣甫宁饿死,愿君尧舜唐。chén fǔ níng è sǐ,yuàn jūn yáo shùn táng。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

殿前伸脚时,奴视高力士。diàn qián shēn jiǎo shí,nú shì gāo lì shì。
群阉旁吐舌,翰林醒不醉。qún yān páng tǔ shé,hàn lín xǐng bù zuì。

春日即事

姚勉

梁燕无声半掩关,昼长人静觉春闲。liáng yàn wú shēng bàn yǎn guān,zhòu zhǎng rén jìng jué chūn xián。
闲中却有农歌起,声在晴烟绿处山。xián zhōng què yǒu nóng gē qǐ,shēng zài qíng yān lǜ chù shān。

花下闻莺

姚勉

吹花不起午风轻,懒絮闲丝扬暖晴。chuī huā bù qǐ wǔ fēng qīng,lǎn xù xián sī yáng nuǎn qíng。
诗料满前收不尽,海棠花下又闻莺。shī liào mǎn qián shōu bù jǐn,hǎi táng huā xià yòu wén yīng。

催海棠二首

姚勉

燕子衔春已几时,嫣然未见茜红枝。yàn zi xián chūn yǐ jǐ shí,yān rán wèi jiàn qiàn hóng zhī。
天开锦幄烘晴昼,着力东风一夜吹。tiān kāi jǐn wò hōng qíng zhòu,zhe lì dōng fēng yī yè chuī。

催海棠二首

姚勉

把酒叮咛蜀海棠,睡红何似未忺妆。bǎ jiǔ dīng níng shǔ hǎi táng,shuì hóng hé shì wèi xiān zhuāng。
不嫌老杜吟无句,定为渊材恨少香。bù xián lǎo dù yín wú jù,dìng wèi yuān cái hèn shǎo xiāng。

海棠一夜为风吹尽三首

姚勉

翠底红娇得几时,不甘飞动雪胭脂。cuì dǐ hóng jiāo dé jǐ shí,bù gān fēi dòng xuě yān zhī。
问天借醒书窗眼,为报东风且慢吹。wèn tiān jiè xǐng shū chuāng yǎn,wèi bào dōng fēng qiě màn chuī。

海棠一夜为风吹尽三首

姚勉

不作天开锦幄红,却成急雪舞回风。bù zuò tiān kāi jǐn wò hóng,què chéng jí xuě wǔ huí fēng。
多应欲衬吟春步,绣出香裀展径中。duō yīng yù chèn yín chūn bù,xiù chū xiāng yīn zhǎn jìng zhōng。

海棠一夜为风吹尽三首

姚勉

海棠自是百花仙,霞袂霓裳下九天。hǎi táng zì shì bǎi huā xiān,xiá mèi ní shang xià jiǔ tiān。
昨夜诏归红玉阙,但留翠幄锁晴烟。zuó yè zhào guī hóng yù quē,dàn liú cuì wò suǒ qíng yān。

海棠落尽叶间犹见数花

姚勉

狼藉吹花一夜风,锦裀织就锦机空。láng jí chuī huā yī yè fēng,jǐn yīn zhī jiù jǐn jī kōng。
叶间尚有馀春在,深处娇藏四五红。yè jiān shàng yǒu yú chūn zài,shēn chù jiāo cáng sì wǔ hóng。