古诗词

送陈纠任满归

姚勉

江西道院春风里,田里叹愁声不起。jiāng xī dào yuàn chūn fēng lǐ,tián lǐ tàn chóu shēng bù qǐ。
黄堂太守政如神,馆阁掾官清似水。huáng táng tài shǒu zhèng rú shén,guǎn gé yuàn guān qīng shì shuǐ。
掾官皆清谁最优,寮中录参陈太丘。yuàn guān jiē qīng shuí zuì yōu,liáo zhōng lù cān chén tài qiū。
奋身原自科第出,不比刀笔庸常流。fèn shēn yuán zì kē dì chū,bù bǐ dāo bǐ yōng cháng liú。
生平妙得书中趣,默会钦哉恤刑句。shēng píng miào dé shū zhōng qù,mò huì qīn zāi xù xíng jù。
木天玉堂未肯游,且为黎黔了冤诉。mù tiān yù táng wèi kěn yóu,qiě wèi lí qián le yuān sù。
操心仁恕真崔公,汤沈沐浴群囚同。cāo xīn rén shù zhēn cuī gōng,tāng shěn mù yù qún qiú tóng。
雷轰电烛不留滞,狴犴昔满今俱空。léi hōng diàn zhú bù liú zhì,bì àn xī mǎn jīn jù kōng。
归巢群鹊依庭木,春昼圜扉芳草绿。guī cháo qún què yī tíng mù,chūn zhòu huán fēi fāng cǎo lǜ。
政成来泛幕中莲,吏案凝尘无讼牍。zhèng chéng lái fàn mù zhōng lián,lì àn níng chén wú sòng dú。
几年摧政冰霜严,生怕欢与愁俱添。jǐ nián cuī zhèng bīng shuāng yán,shēng pà huān yǔ chóu jù tiān。
公挥椽笔议革弊,和气霭霭生青帘。gōng huī chuán bǐ yì gé bì,hé qì ǎi ǎi shēng qīng lián。
感恩戴德殊未已,凤诏飞来趣行李。gǎn ēn dài dé shū wèi yǐ,fèng zhào fēi lái qù xíng lǐ。
云衢直上骤骅骝,一日追风千万里。yún qú zhí shàng zhòu huá liú,yī rì zhuī fēng qiān wàn lǐ。
昔公留此民如瘳,今公去此民如愁。xī gōng liú cǐ mín rú chōu,jīn gōng qù cǐ mín rú chóu。
父老何尝欲君去,州县但恐难公留。fù lǎo hé cháng yù jūn qù,zhōu xiàn dàn kǒng nán gōng liú。
陈平他日宰天下,大志奇材见分社。chén píng tā rì zǎi tiān xià,dà zhì qí cái jiàn fēn shè。
况公阴德似于公,宁不高车乘驷马。kuàng gōng yīn dé shì yú gōng,níng bù gāo chē chéng sì mǎ。
于公受报在子孙,天今报公及公身。yú gōng shòu bào zài zi sūn,tiān jīn bào gōng jí gōng shēn。
公身荣显复子孙,造物岂负真贤人。gōng shēn róng xiǎn fù zi sūn,zào wù qǐ fù zhēn xián rén。
锦帆招飐鼕鼕鼓,愁听数声离岸橹。jǐn fān zhāo zhǎn dōng dōng gǔ,chóu tīng shù shēng lí àn lǔ。
公还为雨泽九州,多为高安添滴雨。gōng hái wèi yǔ zé jiǔ zhōu,duō wèi gāo ān tiān dī yǔ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

道中即事

姚勉

心驰家山恨不飞,两旬欲作一日归。xīn chí jiā shān hèn bù fēi,liǎng xún yù zuò yī rì guī。
征衫尚絺未足苦,天寒亲老未授衣。zhēng shān shàng chī wèi zú kǔ,tiān hán qīn lǎo wèi shòu yī。

道中即事

姚勉

荞麦花开如雪铺,新霜寒早半欲枯。qiáo mài huā kāi rú xuě pù,xīn shuāng hán zǎo bàn yù kū。
故山今年熟此否,读书夜饥需饼炉。gù shān jīn nián shú cǐ fǒu,dú shū yè jī xū bǐng lú。

道中即事

姚勉

谁家玉雪花娇儿,顿足嬉笑牵爷衣。shuí jiā yù xuě huā jiāo ér,dùn zú xī xiào qiān yé yī。
韩家阿拿今已矣,有谁门前迎我归。hán jiā ā ná jīn yǐ yǐ,yǒu shuí mén qián yíng wǒ guī。

道中即事

姚勉

天晴日短亦觉长,客行一日两舍强。tiān qíng rì duǎn yì jué zhǎng,kè xíng yī rì liǎng shě qiáng。
道傍萧萧木叶下,天风又办明朝霜。dào bàng xiāo xiāo mù yè xià,tiān fēng yòu bàn míng cháo shuāng。

道中即事

姚勉

橘累金印枫锦衣,夹路相照生光辉。jú lèi jīn yìn fēng jǐn yī,jiā lù xiāng zhào shēng guāng huī。
我非买臣与季子,但有菊佩芳菲菲。wǒ fēi mǎi chén yǔ jì zi,dàn yǒu jú pèi fāng fēi fēi。

道中即事

姚勉

我亦欲怀三赤珠,陆郎有母繄独无。wǒ yì yù huái sān chì zhū,lù láng yǒu mǔ yī dú wú。
治生复无人谏止,亦岂能有千头奴。zhì shēng fù wú rén jiàn zhǐ,yì qǐ néng yǒu qiān tóu nú。

道中即事

姚勉

怪梅蟠屈如龙蛇,小红如粒欲作花。guài méi pán qū rú lóng shé,xiǎo hóng rú lì yù zuò huā。
雪坡一株恰如此,归欤月明看横斜。xuě pō yī zhū qià rú cǐ,guī yú yuè míng kàn héng xié。

道傍纺女

姚勉

道傍女予双髻鸦,两足如雪踏纺车。dào bàng nǚ yǔ shuāng jì yā,liǎng zú rú xuě tà fǎng chē。
村庄人家只如此,齐宫步步生莲花。cūn zhuāng rén jiā zhǐ rú cǐ,qí gōng bù bù shēng lián huā。

赠陆伯容

姚勉

挂琴无壁一长吁,可是儒冠竟误儒。guà qín wú bì yī zhǎng xū,kě shì rú guān jìng wù rú。
好把清波回涸辙,莫教白眼哭穷途。hǎo bǎ qīng bō huí hé zhé,mò jiào bái yǎn kū qióng tú。

陈明卿觅瓦盖屋

姚勉

玉川幸有数间屋,子美怕卷三重茅。yù chuān xìng yǒu shù jiān wū,zi měi pà juǎn sān zhòng máo。
为君觅费易陶瓦,夜窗写诗听雨敲。wèi jūn mì fèi yì táo wǎ,yè chuāng xiě shī tīng yǔ qiāo。

早起观雨馀蛛网

姚勉

嫩凉催读矮窗书,晓色初分恰雨馀。nèn liáng cuī dú ǎi chuāng shū,xiǎo sè chū fēn qià yǔ yú。
莫笑颓檐无活计,四边宝网挂真珠。mò xiào tuí yán wú huó jì,sì biān bǎo wǎng guà zhēn zhū。

七夕分韵得丝字

姚勉

柳子中庭乞巧时,始知抱拙不污卑。liǔ zi zhōng tíng qǐ qiǎo shí,shǐ zhī bào zhuō bù wū bēi。
向令早似愚溪日,未必缁尘涅素丝。xiàng lìng zǎo shì yú xī rì,wèi bì zī chén niè sù sī。

题蜀江观

姚勉

光武中兴三十年,愈民痼疾发灵泉。guāng wǔ zhōng xīng sān shí nián,yù mín gù jí fā líng quán。
吾皇何止如光武,瑞井宜通瑞锦边。wú huáng hé zhǐ rú guāng wǔ,ruì jǐng yí tōng ruì jǐn biān。

题蜀江观

姚勉

孝祖淳熙极盛时,此泉曾发蜀江湄。xiào zǔ chún xī jí shèng shí,cǐ quán céng fā shǔ jiāng méi。
绣衣酷吏虽湮塞,难掩公朝赐石碑。xiù yī kù lì suī yān sāi,nán yǎn gōng cháo cì shí bēi。

题蜀江观

姚勉

飞升千载许旌阳,一念吾民尚未忘。fēi shēng qiān zài xǔ jīng yáng,yī niàn wú mín shàng wèi wàng。
循吏傥怜民疾苦,开泉疗疾又何妨。xún lì tǎng lián mín jí kǔ,kāi quán liáo jí yòu hé fáng。