古诗词

次杨监簿上陈守赈灾韵

姚勉

稻田棋局分郊区,人烟尽障联城隅。dào tián qí jú fēn jiāo qū,rén yān jǐn zhàng lián chéng yú。
新秧入夏种俱了,一色秀绿连天铺。xīn yāng rù xià zhǒng jù le,yī sè xiù lǜ lián tiān pù。
年丰正为忧国愿,雨霪忽动民愁吁。nián fēng zhèng wèi yōu guó yuàn,yǔ yín hū dòng mín chóu xū。
浪浪竹瓦日鸣瀑,烂烂苔砌长跳珠。làng làng zhú wǎ rì míng pù,làn làn tái qì zhǎng tiào zhū。
江流入市舞篙楫,野潦断路迷樵苏。jiāng liú rù shì wǔ gāo jí,yě lǎo duàn lù mí qiáo sū。
孤树空留白屋少,平地欲缩青天舒。gū shù kōng liú bái wū shǎo,píng dì yù suō qīng tiān shū。
犬鸡登檐叫云雾,蛟鼍上岸疑江湖。quǎn jī dēng yán jiào yún wù,jiāo tuó shàng àn yí jiāng hú。
使君视民容有蹙,忧且萧墙非颛臾。shǐ jūn shì mín róng yǒu cù,yōu qiě xiāo qiáng fēi zhuān yú。
家没半扉蛙上灶,食不一粟糟为餔。jiā méi bàn fēi wā shàng zào,shí bù yī sù zāo wèi bù。
鹑衣鹄形避沦没,槁项髫额相携扶。chún yī gǔ xíng bì lún méi,gǎo xiàng tiáo é xiāng xié fú。
下车以来宣德意,但有宽政无急符。xià chē yǐ lái xuān dé yì,dàn yǒu kuān zhèng wú jí fú。
溺饥沓至盖由己,食必稷奏土禹敷。nì jī dá zhì gài yóu jǐ,shí bì jì zòu tǔ yǔ fū。
故侯遗我四百万,指此亟作民良图。gù hóu yí wǒ sì bǎi wàn,zhǐ cǐ jí zuò mín liáng tú。
馈无所处不受是,君子货取安可乎。kuì wú suǒ chù bù shòu shì,jūn zi huò qǔ ān kě hū。
分甘固欲买不语,沟清那肯同渠污。fēn gān gù yù mǎi bù yǔ,gōu qīng nà kěn tóng qú wū。
一朝尽散色不靳,可使被泽遗匹夫。yī cháo jǐn sàn sè bù jìn,kě shǐ bèi zé yí pǐ fū。
钱从民来复还民,涂血不用子母蚨。qián cóng mín lái fù hái mín,tú xuè bù yòng zi mǔ fú。
坐令雁泽得复集,岂但鱼沫聊相濡。zuò lìng yàn zé dé fù jí,qǐ dàn yú mò liáo xiāng rú。
四旬奚堪水五至,十室不忍烟九无。sì xún xī kān shuǐ wǔ zhì,shí shì bù rěn yān jiǔ wú。
只求编氓易菜色,宁计私橐如匏虚。zhǐ qiú biān máng yì cài sè,níng jì sī tuó rú páo xū。
方今污吏争侵渔,溪壑不厌求赢馀。fāng jīn wū lì zhēng qīn yú,xī hè bù yàn qiú yíng yú。
官钱花破入私帑,期限火急催民输。guān qián huā pò rù sī tǎng,qī xiàn huǒ jí cuī mín shū。
贪者尽笑公迂儒,安得天下皆公迂。tān zhě jǐn xiào gōng yū rú,ān dé tiān xià jiē gōng yū。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

道中即事

姚勉

心驰家山恨不飞,两旬欲作一日归。xīn chí jiā shān hèn bù fēi,liǎng xún yù zuò yī rì guī。
征衫尚絺未足苦,天寒亲老未授衣。zhēng shān shàng chī wèi zú kǔ,tiān hán qīn lǎo wèi shòu yī。

道中即事

姚勉

荞麦花开如雪铺,新霜寒早半欲枯。qiáo mài huā kāi rú xuě pù,xīn shuāng hán zǎo bàn yù kū。
故山今年熟此否,读书夜饥需饼炉。gù shān jīn nián shú cǐ fǒu,dú shū yè jī xū bǐng lú。

道中即事

姚勉

谁家玉雪花娇儿,顿足嬉笑牵爷衣。shuí jiā yù xuě huā jiāo ér,dùn zú xī xiào qiān yé yī。
韩家阿拿今已矣,有谁门前迎我归。hán jiā ā ná jīn yǐ yǐ,yǒu shuí mén qián yíng wǒ guī。

道中即事

姚勉

天晴日短亦觉长,客行一日两舍强。tiān qíng rì duǎn yì jué zhǎng,kè xíng yī rì liǎng shě qiáng。
道傍萧萧木叶下,天风又办明朝霜。dào bàng xiāo xiāo mù yè xià,tiān fēng yòu bàn míng cháo shuāng。

道中即事

姚勉

橘累金印枫锦衣,夹路相照生光辉。jú lèi jīn yìn fēng jǐn yī,jiā lù xiāng zhào shēng guāng huī。
我非买臣与季子,但有菊佩芳菲菲。wǒ fēi mǎi chén yǔ jì zi,dàn yǒu jú pèi fāng fēi fēi。

道中即事

姚勉

我亦欲怀三赤珠,陆郎有母繄独无。wǒ yì yù huái sān chì zhū,lù láng yǒu mǔ yī dú wú。
治生复无人谏止,亦岂能有千头奴。zhì shēng fù wú rén jiàn zhǐ,yì qǐ néng yǒu qiān tóu nú。

道中即事

姚勉

怪梅蟠屈如龙蛇,小红如粒欲作花。guài méi pán qū rú lóng shé,xiǎo hóng rú lì yù zuò huā。
雪坡一株恰如此,归欤月明看横斜。xuě pō yī zhū qià rú cǐ,guī yú yuè míng kàn héng xié。

道傍纺女

姚勉

道傍女予双髻鸦,两足如雪踏纺车。dào bàng nǚ yǔ shuāng jì yā,liǎng zú rú xuě tà fǎng chē。
村庄人家只如此,齐宫步步生莲花。cūn zhuāng rén jiā zhǐ rú cǐ,qí gōng bù bù shēng lián huā。

赠陆伯容

姚勉

挂琴无壁一长吁,可是儒冠竟误儒。guà qín wú bì yī zhǎng xū,kě shì rú guān jìng wù rú。
好把清波回涸辙,莫教白眼哭穷途。hǎo bǎ qīng bō huí hé zhé,mò jiào bái yǎn kū qióng tú。

陈明卿觅瓦盖屋

姚勉

玉川幸有数间屋,子美怕卷三重茅。yù chuān xìng yǒu shù jiān wū,zi měi pà juǎn sān zhòng máo。
为君觅费易陶瓦,夜窗写诗听雨敲。wèi jūn mì fèi yì táo wǎ,yè chuāng xiě shī tīng yǔ qiāo。

早起观雨馀蛛网

姚勉

嫩凉催读矮窗书,晓色初分恰雨馀。nèn liáng cuī dú ǎi chuāng shū,xiǎo sè chū fēn qià yǔ yú。
莫笑颓檐无活计,四边宝网挂真珠。mò xiào tuí yán wú huó jì,sì biān bǎo wǎng guà zhēn zhū。

七夕分韵得丝字

姚勉

柳子中庭乞巧时,始知抱拙不污卑。liǔ zi zhōng tíng qǐ qiǎo shí,shǐ zhī bào zhuō bù wū bēi。
向令早似愚溪日,未必缁尘涅素丝。xiàng lìng zǎo shì yú xī rì,wèi bì zī chén niè sù sī。

题蜀江观

姚勉

光武中兴三十年,愈民痼疾发灵泉。guāng wǔ zhōng xīng sān shí nián,yù mín gù jí fā líng quán。
吾皇何止如光武,瑞井宜通瑞锦边。wú huáng hé zhǐ rú guāng wǔ,ruì jǐng yí tōng ruì jǐn biān。

题蜀江观

姚勉

孝祖淳熙极盛时,此泉曾发蜀江湄。xiào zǔ chún xī jí shèng shí,cǐ quán céng fā shǔ jiāng méi。
绣衣酷吏虽湮塞,难掩公朝赐石碑。xiù yī kù lì suī yān sāi,nán yǎn gōng cháo cì shí bēi。

题蜀江观

姚勉

飞升千载许旌阳,一念吾民尚未忘。fēi shēng qiān zài xǔ jīng yáng,yī niàn wú mín shàng wèi wàng。
循吏傥怜民疾苦,开泉疗疾又何妨。xún lì tǎng lián mín jí kǔ,kāi quán liáo jí yòu hé fáng。