古诗词

次杨监簿上陈守赈灾韵

姚勉

稻田棋局分郊区,人烟尽障联城隅。dào tián qí jú fēn jiāo qū,rén yān jǐn zhàng lián chéng yú。
新秧入夏种俱了,一色秀绿连天铺。xīn yāng rù xià zhǒng jù le,yī sè xiù lǜ lián tiān pù。
年丰正为忧国愿,雨霪忽动民愁吁。nián fēng zhèng wèi yōu guó yuàn,yǔ yín hū dòng mín chóu xū。
浪浪竹瓦日鸣瀑,烂烂苔砌长跳珠。làng làng zhú wǎ rì míng pù,làn làn tái qì zhǎng tiào zhū。
江流入市舞篙楫,野潦断路迷樵苏。jiāng liú rù shì wǔ gāo jí,yě lǎo duàn lù mí qiáo sū。
孤树空留白屋少,平地欲缩青天舒。gū shù kōng liú bái wū shǎo,píng dì yù suō qīng tiān shū。
犬鸡登檐叫云雾,蛟鼍上岸疑江湖。quǎn jī dēng yán jiào yún wù,jiāo tuó shàng àn yí jiāng hú。
使君视民容有蹙,忧且萧墙非颛臾。shǐ jūn shì mín róng yǒu cù,yōu qiě xiāo qiáng fēi zhuān yú。
家没半扉蛙上灶,食不一粟糟为餔。jiā méi bàn fēi wā shàng zào,shí bù yī sù zāo wèi bù。
鹑衣鹄形避沦没,槁项髫额相携扶。chún yī gǔ xíng bì lún méi,gǎo xiàng tiáo é xiāng xié fú。
下车以来宣德意,但有宽政无急符。xià chē yǐ lái xuān dé yì,dàn yǒu kuān zhèng wú jí fú。
溺饥沓至盖由己,食必稷奏土禹敷。nì jī dá zhì gài yóu jǐ,shí bì jì zòu tǔ yǔ fū。
故侯遗我四百万,指此亟作民良图。gù hóu yí wǒ sì bǎi wàn,zhǐ cǐ jí zuò mín liáng tú。
馈无所处不受是,君子货取安可乎。kuì wú suǒ chù bù shòu shì,jūn zi huò qǔ ān kě hū。
分甘固欲买不语,沟清那肯同渠污。fēn gān gù yù mǎi bù yǔ,gōu qīng nà kěn tóng qú wū。
一朝尽散色不靳,可使被泽遗匹夫。yī cháo jǐn sàn sè bù jìn,kě shǐ bèi zé yí pǐ fū。
钱从民来复还民,涂血不用子母蚨。qián cóng mín lái fù hái mín,tú xuè bù yòng zi mǔ fú。
坐令雁泽得复集,岂但鱼沫聊相濡。zuò lìng yàn zé dé fù jí,qǐ dàn yú mò liáo xiāng rú。
四旬奚堪水五至,十室不忍烟九无。sì xún xī kān shuǐ wǔ zhì,shí shì bù rěn yān jiǔ wú。
只求编氓易菜色,宁计私橐如匏虚。zhǐ qiú biān máng yì cài sè,níng jì sī tuó rú páo xū。
方今污吏争侵渔,溪壑不厌求赢馀。fāng jīn wū lì zhēng qīn yú,xī hè bù yàn qiú yíng yú。
官钱花破入私帑,期限火急催民输。guān qián huā pò rù sī tǎng,qī xiàn huǒ jí cuī mín shū。
贪者尽笑公迂儒,安得天下皆公迂。tān zhě jǐn xiào gōng yū rú,ān dé tiān xià jiē gōng yū。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

禽言十咏不如归去

姚勉

郭公古时亡国馀,姓名尚挂春秋书。guō gōng gǔ shí wáng guó yú,xìng míng shàng guà chūn qiū shū。
问其故国何丘墟,知善不用恶不除。wèn qí gù guó hé qiū xū,zhī shàn bù yòng è bù chú。
今人皆知笑亡郭,胸中亦自镜善恶。jīn rén jiē zhī xiào wáng guō,xiōng zhōng yì zì jìng shàn è。
不知山高正呼君,身是郭公犹未觉。bù zhī shān gāo zhèng hū jūn,shēn shì guō gōng yóu wèi jué。

禽言十咏不如归去

姚勉

晨起凉润疑秋肃,格磔軥辀叫云木。chén qǐ liáng rùn yí qiū sù,gé zhé qú zhōu jiào yún mù。
似催农父急腰镰,村北村南麦皆熟。shì cuī nóng fù jí yāo lián,cūn běi cūn nán mài jiē shú。
屋头场地初雨乾,柳声拍拍儿童欢。wū tóu chǎng dì chū yǔ qián,liǔ shēng pāi pāi ér tóng huān。
田家未敢冀一饱,父老相呼先了官。tián jiā wèi gǎn jì yī bǎo,fù lǎo xiāng hū xiān le guān。

禽言十咏不如归去

姚勉

流莺前身织丝女,犹抛金梭学机杼。liú yīng qián shēn zhī sī nǚ,yóu pāo jīn suō xué jī zhù。
隔窗娇唤看蚕姑,娘子看蚕得几许。gé chuāng jiāo huàn kàn cán gū,niáng zi kàn cán dé jǐ xǔ。
今年蚕悭熟处稀,采馀桑叶青满枝。jīn nián cán qiān shú chù xī,cǎi yú sāng yè qīng mǎn zhī。
一年养蚕四番熟,安得长似开元时。yī nián yǎng cán sì fān shú,ān dé zhǎng shì kāi yuán shí。

禽言十咏不如归去

姚勉

趁晴割麦收云黄,熬炉新熟饼饵香。chèn qíng gē mài shōu yún huáng,áo lú xīn shú bǐng ěr xiāng。
阿婆炙饼半焦赤,阿妇骂儿嗔不食。ā pó zhì bǐng bàn jiāo chì,ā fù mà ér chēn bù shí。
山禽戏语婆勿嗔,有饼可焦犹食新。shān qín xì yǔ pó wù chēn,yǒu bǐng kě jiāo yóu shí xīn。
西家割迟麦烂死,妇姑对泣空酸辛。xī jiā gē chí mài làn sǐ,fù gū duì qì kōng suān xīn。

禽言十咏不如归去

姚勉

烟林望帝声思归,风枝齐后音悽悲。yān lín wàng dì shēng sī guī,fēng zhī qí hòu yīn qī bēi。
如何入水化为鸟,犹诉姑恶无停时。rú hé rù shuǐ huà wèi niǎo,yóu sù gū è wú tíng shí。
纯孝通神泉鲤跃,冤气感天霜为虐。chún xiào tōng shén quán lǐ yuè,yuān qì gǎn tiān shuāng wèi nüè。
蛴螬有味安得珍,妇自不贤姑不恶。qí cáo yǒu wèi ān dé zhēn,fù zì bù xián gū bù è。

禽言十咏不如归去

姚勉

晴烟如泼春光浓,万花笑日争嫣红。qíng yān rú pō chūn guāng nóng,wàn huā xiào rì zhēng yān hóng。
百金沽酒直取醉,有酒不醉孤东风。bǎi jīn gū jiǔ zhí qǔ zuì,yǒu jiǔ bù zuì gū dōng fēng。
不如遂我丰年愿,秫米价如黄土贱。bù rú suì wǒ fēng nián yuàn,shú mǐ jià rú huáng tǔ jiàn。
家家有酒不用沽,何用提葫苦相劝。jiā jiā yǒu jiǔ bù yòng gū,hé yòng tí hú kǔ xiāng quàn。

禽言十咏不如归去

姚勉

百禽巧作百种音,一禽却学百种禽。bǎi qín qiǎo zuò bǎi zhǒng yīn,yī qín què xué bǎi zhǒng qín。
晴风暖日意自乐,圆吭变换皆清吟。qíng fēng nuǎn rì yì zì lè,yuán kēng biàn huàn jiē qīng yín。
多能不如止一得,多言不如止一默。duō néng bù rú zhǐ yī dé,duō yán bù rú zhǐ yī mò。
一朝闭口不敢声,莫有谗人在君侧。yī cháo bì kǒu bù gǎn shēng,mò yǒu chán rén zài jūn cè。

问雁

姚勉

家山已作一月疏,嘱雁为取秋风书。jiā shān yǐ zuò yī yuè shū,zhǔ yàn wèi qǔ qiū fēng shū。
雁飞竟去已几日,乃尔寂寂知何如。yàn fēi jìng qù yǐ jǐ rì,nǎi ěr jì jì zhī hé rú。
晓霜雁声又东去,急起出门呼雁住。xiǎo shuāng yàn shēng yòu dōng qù,jí qǐ chū mén hū yàn zhù。
前时嘱尔为寄书,汝今将书落何处。qián shí zhǔ ěr wèi jì shū,rǔ jīn jiāng shū luò hé chù。
雁言丈夫志非常,桑弧蓬矢示四方。yàn yán zhàng fū zhì fēi cháng,sāng hú péng shǐ shì sì fāng。
顾家安足就大事,底用屑屑悲故乡。gù jiā ān zú jiù dà shì,dǐ yòng xiè xiè bēi gù xiāng。
吁嗟来汝空中雁,黄耳犹能书往返。xū jiē lái rǔ kōng zhōng yàn,huáng ěr yóu néng shū wǎng fǎn。
飞奴解递丞相笺,鷾鸸亦传商妇简。fēi nú jiě dì chéng xiāng jiān,yì ér yì chuán shāng fù jiǎn。
帛书自古倩汝传,诗人流咏知几年。bó shū zì gǔ qiàn rǔ chuán,shī rén liú yǒng zhī jǐ nián。
汝今何事倦来往,应我不如苏武贤。rǔ jīn hé shì juàn lái wǎng,yīng wǒ bù rú sū wǔ xián。
雁言君拟乃如此,信史不如无此史。yàn yán jūn nǐ nǎi rú cǐ,xìn shǐ bù rú wú cǐ shǐ。
当年常侍枉教欺,我亦安能书万里。dāng nián cháng shì wǎng jiào qī,wǒ yì ān néng shū wàn lǐ。
湖田漠漠多菰蒲,就食聊寄江南居。hú tián mò mò duō gū pú,jiù shí liáo jì jiāng nán jū。
书邮安得为人作,君欲觅书寻鲤鱼。shū yóu ān dé wèi rén zuò,jūn yù mì shū xún lǐ yú。

闻莺

姚勉

风吹微湍入松篁,云幢叶盖相低昂。fēng chuī wēi tuān rù sōng huáng,yún chuáng yè gài xiāng dī áng。
山禽此时似得意,杂奏一曲娱新凉。shān qín cǐ shí shì dé yì,zá zòu yī qū yú xīn liáng。
流莺颇嫌无宫商,飞来中间作笙簧。liú yīng pǒ xián wú gōng shāng,fēi lái zhōng jiān zuò shēng huáng。
广寒一阕新霓裳,天遣鼓吹吟诗肠。guǎng hán yī què xīn ní shang,tiān qiǎn gǔ chuī yín shī cháng。
取书细读与相和,金舂玉应声琅琅。qǔ shū xì dú yǔ xiāng hé,jīn chōng yù yīng shēng láng láng。
曲终书罢各无语,林影满庭清昼长。qū zhōng shū bà gè wú yǔ,lín yǐng mǎn tíng qīng zhòu zhǎng。

观风马

姚勉

檐间铁马何威狞,霜刀雪剑争鲜明。yán jiān tiě mǎ hé wēi níng,shuāng dāo xuě jiàn zhēng xiān míng。
秋风一吹阵脚动,跳梁舂击声鏦铮。qiū fēng yī chuī zhèn jiǎo dòng,tiào liáng chōng jī shēng cōng zhēng。
何时真提十万兵,金戈铁甲相磨鸣。hé shí zhēn tí shí wàn bīng,jīn gē tiě jiǎ xiāng mó míng。
缚俘斩馘墟龙庭,归来马后笳鼓声。fù fú zhǎn guó xū lóng tíng,guī lái mǎ hòu jiā gǔ shēng。

乌鹊吟

姚勉

鹊噪人所怜,乌啼人所唾。què zào rén suǒ lián,wū tí rén suǒ tuò。
谓鹊能报喜,谓乌常送祸。wèi què néng bào xǐ,wèi wū cháng sòng huò。
乌啼鹊噪何心然,孰为此者皆其天。wū tí què zào hé xīn rán,shú wèi cǐ zhě jiē qí tiān。
预言祸至使人避,比鹊以乌乌更贤。yù yán huò zhì shǐ rén bì,bǐ què yǐ wū wū gèng xián。
欲忠于人反嗔己,喜谀恶直常如此。yù zhōng yú rén fǎn chēn jǐ,xǐ yú è zhí cháng rú cǐ。
君不见九龄去国林甫相,崇侯得君比干死。jūn bù jiàn jiǔ líng qù guó lín fǔ xiāng,chóng hóu dé jūn bǐ gàn sǐ。

钱唐吟

姚勉

钱唐家家重生女,自小无人识机杼。qián táng jiā jiā zhòng shēng nǚ,zì xiǎo wú rén shí jī zhù。
教成歌舞十二三,花燕身材柳莺语。jiào chéng gē wǔ shí èr sān,huā yàn shēn cái liǔ yīng yǔ。
去年学得琵琶成,今年学得弹秦筝。qù nián xué dé pí pá chéng,jīn nián xué dé dàn qín zhēng。
豪家亟辇明珠斛,来换绿珠入金谷。háo jiā jí niǎn míng zhū hú,lái huàn lǜ zhū rù jīn gǔ。
启行小女肩舆来,亲情送别罗酒杯。qǐ xíng xiǎo nǚ jiān yú lái,qīn qíng sòng bié luó jiǔ bēi。
拜辞父母登车去,欢喜出门不回顾。bài cí fù mǔ dēng chē qù,huān xǐ chū mén bù huí gù。
亲恩无复雉将雏,儿意亦忘鸦反哺。qīn ēn wú fù zhì jiāng chú,ér yì yì wàng yā fǎn bǔ。
阿婆八十泣送门,自怜终身无阿孙。ā pó bā shí qì sòng mén,zì lián zhōng shēn wú ā sūn。
笑言阿婆不须泣,舟子乘潮渡江急。xiào yán ā pó bù xū qì,zhōu zi chéng cháo dù jiāng jí。

义娼吟

姚勉

燕子楼中一搦春,十年红袖消香尘。yàn zi lóu zhōng yī nuò chūn,shí nián hóng xiù xiāo xiāng chén。
尚书墓上白杨拱,晓灯犹伴孤眠人。shàng shū mù shàng bái yáng gǒng,xiǎo dēng yóu bàn gū mián rén。
楚楼佳丽清梅似,识得词中秦学士。chǔ lóu jiā lì qīng méi shì,shí dé cí zhōng qín xué shì。
玉盂一笑古藤阴,便学断肠河满子。yù yú yī xiào gǔ téng yīn,biàn xué duàn cháng hé mǎn zi。
燕楼寂寞楚楼空,郑家云英千古同。yàn lóu jì mò chǔ lóu kōng,zhèng jiā yún yīng qiān gǔ tóng。
崔徽心事照秋月,玉京旧恨啼春风。cuī huī xīn shì zhào qiū yuè,yù jīng jiù hèn tí chūn fēng。
人生交态分贵贱,况是死生情分变。rén shēng jiāo tài fēn guì jiàn,kuàng shì sǐ shēng qíng fēn biàn。
域蔹未绿拜无人,千里素车那复见。yù liǎn wèi lǜ bài wú rén,qiān lǐ sù chē nà fù jiàn。
知义如今到此流,冠猴襟马皆堪羞。zhī yì rú jīn dào cǐ liú,guān hóu jīn mǎ jiē kān xiū。

听筝

姚勉

春檐雪乾初日长,帘花深压梅影香。chūn yán xuě qián chū rì zhǎng,lián huā shēn yā méi yǐng xiāng。
美人帐中午睡起,钗横鬓亸慵添妆。měi rén zhàng zhōng wǔ shuì qǐ,chāi héng bìn duǒ yōng tiān zhuāng。
文窗窈窕鲛绡绿,卧按古筝横漆玉。wén chuāng yǎo tiǎo jiāo xiāo lǜ,wò àn gǔ zhēng héng qī yù。
微揎翠袖露春葱,学弄梁州初遍曲。wēi xuān cuì xiù lù chūn cōng,xué nòng liáng zhōu chū biàn qū。
拂弦轻揠三两声,问渠学曲成未成。fú xián qīng yà sān liǎng shēng,wèn qú xué qū chéng wèi chéng。
已成未成君莫问,听取軮轧伊嘤鸣。yǐ chéng wèi chéng jūn mò wèn,tīng qǔ yǎng yà yī yīng míng。
七弦一似焦琴样,立雁参差相下上。qī xián yī shì jiāo qín yàng,lì yàn cān chà xiāng xià shàng。
左按天孙织锦丝,右斡仙人飞海杖。zuǒ àn tiān sūn zhī jǐn sī,yòu wò xiān rén fēi hǎi zhàng。
轻拔浅揠声短长,疾徐洪纤抑复扬。qīng bá qiǎn yà shēng duǎn zhǎng,jí xú hóng xiān yì fù yáng。
瓶笙吐韵出蚓窍,云车碾响升羊肠。píng shēng tǔ yùn chū yǐn qiào,yún chē niǎn xiǎng shēng yáng cháng。
双龙晓日吟秋水,孤鸾春风悲镜里。shuāng lóng xiǎo rì yín qiū shuǐ,gū luán chūn fēng bēi jìng lǐ。
清猿嘹喨万松间,雏莺惺松百花底。qīng yuán liáo liàng wàn sōng jiān,chú yīng xīng sōng bǎi huā dǐ。
平生有耳喜此听,手不能作心自醒。píng shēng yǒu ěr xǐ cǐ tīng,shǒu bù néng zuò xīn zì xǐng。
除却高山与流水,琵琶箜篌俱径庭。chú què gāo shān yǔ liú shuǐ,pí pá kōng hóu jù jìng tíng。
楼中弄玉吹箫侣,同学丹山凤凰语。lóu zhōng nòng yù chuī xiāo lǚ,tóng xué dān shān fèng huáng yǔ。
凤凰凤凰来不来,萧史行云在何许。fèng huáng fèng huáng lái bù lái,xiāo shǐ xíng yún zài hé xǔ。

赠王生

姚勉

三年刻楮多苦心,不龟手方只百金。sān nián kè chǔ duō kǔ xīn,bù guī shǒu fāng zhǐ bǎi jīn。
近来自笑巧成拙,舍去二艺趋鸡林。jìn lái zì xiào qiǎo chéng zhuō,shě qù èr yì qū jī lín。
文章小巧虫雕刻,大巧天机五云色。wén zhāng xiǎo qiǎo chóng diāo kè,dà qiǎo tiān jī wǔ yún sè。
单传此印到人间,君亦当成近朱赤。dān chuán cǐ yìn dào rén jiān,jūn yì dāng chéng jìn zhū chì。
松麓先生叹数穷,请君专志毋分功。sōng lù xiān shēng tàn shù qióng,qǐng jūn zhuān zhì wú fēn gōng。
悲丝正谓可白黑,斫雕庶得还淳风。bēi sī zhèng wèi kě bái hēi,zhuó diāo shù dé hái chún fēng。
方今天诏兴贤急,家家倒屣迎君入。fāng jīn tiān zhào xīng xián jí,jiā jiā dào xǐ yíng jūn rù。
试按春风官柳汁,更刊进士题名集。shì àn chūn fēng guān liǔ zhī,gèng kān jìn shì tí míng jí。
从此君应百不忧,十万腰缠鹤扬州。cóng cǐ jūn yīng bǎi bù yōu,shí wàn yāo chán hè yáng zhōu。
虽然文章亦徒耳,万言不直一杯水。suī rán wén zhāng yì tú ěr,wàn yán bù zhí yī bēi shuǐ。
闻君一艺尤更精,明珠为人买娉婷。wén jūn yī yì yóu gèng jīng,míng zhū wèi rén mǎi pīng tíng。
血色罗裙掩雕字,囊金匮帛当充庭。xuè sè luó qún yǎn diāo zì,náng jīn kuì bó dāng chōng tíng。