古诗词

赠彭花翁牡丹障

姚勉

洛之花图欧公诗,惊怪天巧呈新枝。luò zhī huā tú ōu gōng shī,jīng guài tiān qiǎo chéng xīn zhī。
自言当时记者数十种,姚魏后有潜溪绯。zì yán dāng shí jì zhě shù shí zhǒng,yáo wèi hòu yǒu qián xī fēi。
蜀之花图景仁句,香雪蕊金藏不露。shǔ zhī huā tú jǐng rén jù,xiāng xuě ruǐ jīn cáng bù lù。
径围三尺瑞云红,尚有二花添未具。jìng wéi sān chǐ ruì yún hóng,shàng yǒu èr huā tiān wèi jù。
此花非惟今所无,世间久亦无此图。cǐ huā fēi wéi jīn suǒ wú,shì jiān jiǔ yì wú cǐ tú。
东南花样自来小,如盘能几多如盂。dōng nán huā yàng zì lái xiǎo,rú pán néng jǐ duō rú yú。
晓来明眼花翁作,风韵宛然如蜀洛。xiǎo lái míng yǎn huā wēng zuò,fēng yùn wǎn rán rú shǔ luò。
写作花中第一花,群类一时都脱落。xiě zuò huā zhōng dì yī huā,qún lèi yī shí dōu tuō luò。
想渠攲笔小盘礴,心去化工无一膜。xiǎng qú qī bǐ xiǎo pán bó,xīn qù huà gōng wú yī mó。
天上司花巧不神,笔底春风光欲烁。tiān shàng sī huā qiǎo bù shén,bǐ dǐ chūn fēng guāng yù shuò。
笼寒不假青蒻庵,护日何须碧油幕。lóng hán bù jiǎ qīng ruò ān,hù rì hé xū bì yóu mù。
月坡堤,张家园,郭令公宅东街偏。yuè pō dī,zhāng jiā yuán,guō lìng gōng zhái dōng jiē piān。
锦衾绣帐相接连,一夜移入歌堂巅。jǐn qīn xiù zhàng xiāng jiē lián,yī yè yí rù gē táng diān。
吴台教战娃数百,汉宫列侍娥三千。wú tái jiào zhàn wá shù bǎi,hàn gōng liè shì é sān qiān。
鲛绡十丈思公谱,锦茵万态元舆赋。jiāo xiāo shí zhàng sī gōng pǔ,jǐn yīn wàn tài yuán yú fù。
花自长春蜡不封,根无下土虫难蠹。huā zì zhǎng chūn là bù fēng,gēn wú xià tǔ chóng nán dù。
花翁花翁子诚能,见渠此画万感增。huā wēng huā wēng zi chéng néng,jiàn qú cǐ huà wàn gǎn zēng。
此花昔惟载本草,流传至唐花始好。cǐ huā xī wéi zài běn cǎo,liú chuán zhì táng huā shǐ hǎo。
移来从武照,爱重由环儿。yí lái cóng wǔ zhào,ài zhòng yóu huán ér。
名花与倾国,初著沉香词。míng huā yǔ qīng guó,chū zhù chén xiāng cí。
从此帝城春,争逐赏花期。cóng cǐ dì chéng chūn,zhēng zhú shǎng huā qī。
径尺夸千朵,万钱买一枝。jìng chǐ kuā qiān duǒ,wàn qián mǎi yī zhī。
三街九陌沸游赏,冠盖车马相追随。sān jiē jiǔ mò fèi yóu shǎng,guān gài chē mǎ xiāng zhuī suí。
自入天朝花最盛,长寿不数唐崇敬。zì rù tiān cháo huā zuì shèng,zhǎng shòu bù shù táng chóng jìng。
岂非洛阳天下中,和气又非长安同。qǐ fēi luò yáng tiān xià zhōng,hé qì yòu fēi zhǎng ān tóng。
故令百卉巧变幻,黄绯紫白深浅红。gù lìng bǎi huì qiǎo biàn huàn,huáng fēi zǐ bái shēn qiǎn hóng。
簪花下至采樵子,献花上至蓬莱宫。zān huā xià zhì cǎi qiáo zi,xiàn huā shàng zhì péng lái gōng。
或言此花特妖媚,只解趋时争富贵。huò yán cǐ huā tè yāo mèi,zhǐ jiě qū shí zhēng fù guì。
阿照移来丑此妍,阿环贵重荣犹悴。ā zhào yí lái chǒu cǐ yán,ā huán guì zhòng róng yóu cuì。
四香阁上属谁家,朝恩宅里知何地。sì xiāng gé shàng shǔ shuí jiā,cháo ēn zhái lǐ zhī hé dì。
世人浪自相矜夸,看到子孙能几家。shì rén làng zì xiāng jīn kuā,kàn dào zi sūn néng jǐ jiā。
我言此罪不在花,自是时辈争荣华。wǒ yán cǐ zuì bù zài huā,zì shì shí bèi zhēng róng huá。
洛人珍重姚黄不轻畀,一根不入权豪第。luò rén zhēn zhòng yáo huáng bù qīng bì,yī gēn bù rù quán háo dì。
花知天朝真治世,万古天藏发奇秘。huā zhī tiān cháo zhēn zhì shì,wàn gǔ tiān cáng fā qí mì。
洛不爱宝蜀出珍,如凤如麟王者瑞。luò bù ài bǎo shǔ chū zhēn,rú fèng rú lín wáng zhě ruì。
洛中富推程与邵,蜀之苏范辉相照。luò zhōng fù tuī chéng yǔ shào,shǔ zhī sū fàn huī xiāng zhào。
人品亦如花品高,斯人斯花古来少。rén pǐn yì rú huā pǐn gāo,sī rén sī huā gǔ lái shǎo。
后来蜀洛党小分,世间万变如轮云。hòu lái shǔ luò dǎng xiǎo fēn,shì jiān wàn biàn rú lún yún。
洛阳名园占治乱,读书至此空三叹。luò yáng míng yuán zhàn zhì luàn,dú shū zhì cǐ kōng sān tàn。
洛宫禾黍今离离,蜀道峨眉更惨凄。luò gōng hé shǔ jīn lí lí,shǔ dào é méi gèng cǎn qī。
花翁作此岂无意,要见祖宗全盛时。huā wēng zuò cǐ qǐ wú yì,yào jiàn zǔ zōng quán shèng shí。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

寄感山二诗僧

姚勉

欲听茶鼎转风松,底事云房白昼封。yù tīng chá dǐng zhuǎn fēng sōng,dǐ shì yún fáng bái zhòu fēng。
应在山中采樵去,雪深何处问行踪。yīng zài shān zhōng cǎi qiáo qù,xuě shēn hé chù wèn xíng zōng。

寄感山二诗僧

姚勉

读君桑苇疏篱句,知得犹存用世心。dú jūn sāng wěi shū lí jù,zhī dé yóu cún yòng shì xīn。
拄杖借将来解虎,不须深卧白云深。zhǔ zhàng jiè jiāng lái jiě hǔ,bù xū shēn wò bái yún shēn。

赠僧雪翁

姚勉

雪翁来觅雪坡诗,冰雪相看太绝奇。xuě wēng lái mì xuě pō shī,bīng xuě xiāng kàn tài jué qí。
一片红炉参彻了,梅花香透玉横枝。yī piàn hóng lú cān chè le,méi huā xiāng tòu yù héng zhī。

丙辰祗召入京道信州题一杯亭

姚勉

山行颇觉兴悠哉,到此何妨饮一杯。shān xíng pǒ jué xīng yōu zāi,dào cǐ hé fáng yǐn yī bēi。
烂醉不须愁世事,明朝醉醒又愁来。làn zuì bù xū chóu shì shì,míng cháo zuì xǐng yòu chóu lái。

南台

姚勉

一片荒碑立翠苔,空馀基址郁崔嵬。yī piàn huāng bēi lì cuì tái,kōng yú jī zhǐ yù cuī wéi。
此台湮废浑闲事,山北如今未有莱。cǐ tái yān fèi hún xián shì,shān běi rú jīn wèi yǒu lái。

跨鹤台

姚勉

仙人白日上青冥,鹤去台空唤不应。xiān rén bái rì shàng qīng míng,hè qù tái kōng huàn bù yīng。
千载令威归得否,雪堂有客梦如冰。qiān zài lìng wēi guī dé fǒu,xuě táng yǒu kè mèng rú bīng。

寄题茶山

姚勉

文献风流想故家,玉川室迩已人遐。wén xiàn fēng liú xiǎng gù jiā,yù chuān shì ěr yǐ rén xiá。
何时细赏文清竹,与客同煎陆羽茶。hé shí xì shǎng wén qīng zhú,yǔ kè tóng jiān lù yǔ chá。

题祥符寺

姚勉

山在云间几上梯,最高缘有福王祠。shān zài yún jiān jǐ shàng tī,zuì gāo yuán yǒu fú wáng cí。
尚怜不及楼前木,得见祥符极盛时。shàng lián bù jí lóu qián mù,dé jiàn xiáng fú jí shèng shí。

赠长老洪野衲

姚勉

举目茫茫宇宙间,畏涂险甚太行山。jǔ mù máng máng yǔ zhòu jiān,wèi tú xiǎn shén tài xíng shān。
镬汤随地无冰处,只有僧庐野衲闲。huò tāng suí dì wú bīng chù,zhǐ yǒu sēng lú yě nà xián。

洪长老惠藤杖

姚勉

高僧挑月一枝藤,惠我登山脚便轻。gāo sēng tiāo yuè yī zhī téng,huì wǒ dēng shān jiǎo biàn qīng。
澒洞风尘豺虎恶,从今险路稳支撑。hòng dòng fēng chén chái hǔ è,cóng jīn xiǎn lù wěn zhī chēng。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

江行安可食无鱼,问著笭箵总道虚。jiāng xíng ān kě shí wú yú,wèn zhù líng xīng zǒng dào xū。
底事官船渠不卖,从来污吏喜侵渔。dǐ shì guān chuán qú bù mài,cóng lái wū lì xǐ qīn yú。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

分明翠笼掩金鳞,鼓枻飘飘不可亲。fēn míng cuì lóng yǎn jīn lín,gǔ yì piāo piāo bù kě qīn。
底事官船渠不卖,官人不是爱鱼人。dǐ shì guān chuán qú bù mài,guān rén bù shì ài yú rén。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

人间到处有鱼羹,我亦扁舟柳下横。rén jiān dào chù yǒu yú gēng,wǒ yì biǎn zhōu liǔ xià héng。
一任官船渠不卖,归欤鲙玉煮深铛。yī rèn guān chuán qú bù mài,guī yú kuài yù zhǔ shēn dāng。

过麻子湖遇逆风有作

姚勉

我自甘心欲背时,舟行一任逆风吹。wǒ zì gān xīn yù bèi shí,zhōu xíng yī rèn nì fēng chuī。
去帆今日夸轻捷,只恐前滩也怨迟。qù fān jīn rì kuā qīng jié,zhǐ kǒng qián tān yě yuàn chí。

过麻子湖遇逆风有作

姚勉

自喜扁舟载月明,涉湖底事不宜轻。zì xǐ biǎn zhōu zài yuè míng,shè hú dǐ shì bù yí qīng。
象痕深没风仍顺,今日天公亦世情。xiàng hén shēn méi fēng réng shùn,jīn rì tiān gōng yì shì qíng。