古诗词

问雁

姚勉

家山已作一月疏,嘱雁为取秋风书。jiā shān yǐ zuò yī yuè shū,zhǔ yàn wèi qǔ qiū fēng shū。
雁飞竟去已几日,乃尔寂寂知何如。yàn fēi jìng qù yǐ jǐ rì,nǎi ěr jì jì zhī hé rú。
晓霜雁声又东去,急起出门呼雁住。xiǎo shuāng yàn shēng yòu dōng qù,jí qǐ chū mén hū yàn zhù。
前时嘱尔为寄书,汝今将书落何处。qián shí zhǔ ěr wèi jì shū,rǔ jīn jiāng shū luò hé chù。
雁言丈夫志非常,桑弧蓬矢示四方。yàn yán zhàng fū zhì fēi cháng,sāng hú péng shǐ shì sì fāng。
顾家安足就大事,底用屑屑悲故乡。gù jiā ān zú jiù dà shì,dǐ yòng xiè xiè bēi gù xiāng。
吁嗟来汝空中雁,黄耳犹能书往返。xū jiē lái rǔ kōng zhōng yàn,huáng ěr yóu néng shū wǎng fǎn。
飞奴解递丞相笺,鷾鸸亦传商妇简。fēi nú jiě dì chéng xiāng jiān,yì ér yì chuán shāng fù jiǎn。
帛书自古倩汝传,诗人流咏知几年。bó shū zì gǔ qiàn rǔ chuán,shī rén liú yǒng zhī jǐ nián。
汝今何事倦来往,应我不如苏武贤。rǔ jīn hé shì juàn lái wǎng,yīng wǒ bù rú sū wǔ xián。
雁言君拟乃如此,信史不如无此史。yàn yán jūn nǐ nǎi rú cǐ,xìn shǐ bù rú wú cǐ shǐ。
当年常侍枉教欺,我亦安能书万里。dāng nián cháng shì wǎng jiào qī,wǒ yì ān néng shū wàn lǐ。
湖田漠漠多菰蒲,就食聊寄江南居。hú tián mò mò duō gū pú,jiù shí liáo jì jiāng nán jū。
书邮安得为人作,君欲觅书寻鲤鱼。shū yóu ān dé wèi rén zuò,jūn yù mì shū xún lǐ yú。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

郁孤台九日

姚勉

天风吹上郁孤台,太守登高领客来。tiān fēng chuī shàng yù gū tái,tài shǒu dēng gāo lǐng kè lái。
地近九霄星斗大,秋涵八景水云开。dì jìn jiǔ xiāo xīng dòu dà,qiū hán bā jǐng shuǐ yún kāi。
吟成一径黄花笑,召节欢传紫诏催。yín chéng yī jìng huáng huā xiào,zhào jié huān chuán zǐ zhào cuī。
琴鹤自随千古事,兴来且与尽馀杯。qín hè zì suí qiān gǔ shì,xīng lái qiě yǔ jǐn yú bēi。

挽杨玉溪

姚勉

蜀道艰难又几年,锦城断础带凄烟。shǔ dào jiān nán yòu jǐ nián,jǐn chéng duàn chǔ dài qī yān。
从今井络亏全势,只恨坤舆失巨贤。cóng jīn jǐng luò kuī quán shì,zhǐ hèn kūn yú shī jù xián。
山有蛾眉空积雪,国无峻柱可擎天。shān yǒu é méi kōng jī xuě,guó wú jùn zhù kě qíng tiān。
英魂楚楚能知否,应在青城作浪仙。yīng hún chǔ chǔ néng zhī fǒu,yīng zài qīng chéng zuò làng xiān。

秋夜

姚勉

明明月影带河流,雁在天边鹤在洲。míng míng yuè yǐng dài hé liú,yàn zài tiān biān hè zài zhōu。
四壁蛩催幽梦觉,满囊萤助读书油。sì bì qióng cuī yōu mèng jué,mǎn náng yíng zhù dú shū yóu。
金茎露点三更冷,银汉星移万里秋。jīn jīng lù diǎn sān gèng lěng,yín hàn xīng yí wàn lǐ qiū。
醉倚不堪回首处,双清风月尽淹留。zuì yǐ bù kān huí shǒu chù,shuāng qīng fēng yuè jǐn yān liú。

示同学

姚勉

蚕丝义理苦追寻,方寸那容外物侵。cán sī yì lǐ kǔ zhuī xún,fāng cùn nà róng wài wù qīn。
伯乐未逢无识价,子期不遇少知音。bó lè wèi féng wú shí jià,zi qī bù yù shǎo zhī yīn。
泉源有本渊渊静,学海无涯步步深。quán yuán yǒu běn yuān yuān jìng,xué hǎi wú yá bù bù shēn。
仰望泰山高北斗,何时许我一登临。yǎng wàng tài shān gāo běi dòu,hé shí xǔ wǒ yī dēng lín。

戏叔纳宠

姚勉

阿大中郎喜事宜,黄金不惜买蛾眉。ā dà zhōng láng xǐ shì yí,huáng jīn bù xī mǎi é méi。
春风带醉欺桃叶,暮雨凝丝滞柳枝。chūn fēng dài zuì qī táo yè,mù yǔ níng sī zhì liǔ zhī。
香阁鸾偕双雁奠,妆台凤引两皇来。xiāng gé luán xié shuāng yàn diàn,zhuāng tái fèng yǐn liǎng huáng lái。
从兹准协熊罴梦,多办库钱为洗儿。cóng zī zhǔn xié xióng pí mèng,duō bàn kù qián wèi xǐ ér。

梅境

姚勉

仙家瑶林天,移来在江国。xiān jiā yáo lín tiān,yí lái zài jiāng guó。
谁欤境中人,山立而玉色。shuí yú jìng zhōng rén,shān lì ér yù sè。

桂庄

姚勉

不求田二顷,只种桂为庄。bù qiú tián èr qǐng,zhǐ zhǒng guì wèi zhuāng。
秋满黄金粟,饱餐风露香。qiū mǎn huáng jīn sù,bǎo cān fēng lù xiāng。

仁山

姚勉

山为仁者乐,况复字为仁。shān wèi rén zhě lè,kuàng fù zì wèi rén。
坐与兹山对,静中天地春。zuò yǔ zī shān duì,jìng zhōng tiān dì chūn。

题月矶诗稿

姚勉

古苔矶上立,钓为月明垂。gǔ tái jī shàng lì,diào wèi yuè míng chuí。
夜半清歌起,无鱼钓得诗。yè bàn qīng gē qǐ,wú yú diào dé shī。

湖上钓者

姚勉

荷风湖面晓,垂钓柳阴中。hé fēng hú miàn xiǎo,chuí diào liǔ yīn zhōng。
何日能蓑笠,扁舟此兴同。hé rì néng suō lì,biǎn zhōu cǐ xīng tóng。

题雪竹扇

姚勉

此君腰不折,玉立有馀清。cǐ jūn yāo bù zhé,yù lì yǒu yú qīng。
晓窗拥鼻吟,听渠落冰声。xiǎo chuāng yōng bí yín,tīng qú luò bīng shēng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

家住山水国,种花以为城。jiā zhù shān shuǐ guó,zhǒng huā yǐ wèi chéng。
诗将日登陴,围春驱酒兵。shī jiāng rì dēng pí,wéi chūn qū jiǔ bīng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

密粟出浓紫,幽花间深黄。mì sù chū nóng zǐ,yōu huā jiān shēn huáng。
有谁吟其间,含香一薇郎。yǒu shuí yín qí jiān,hán xiāng yī wēi láng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

静中见万物,各各有春意。jìng zhōng jiàn wàn wù,gè gè yǒu chūn yì。
收拾入襟怀,阳和散天地。shōu shí rù jīn huái,yáng hé sàn tiān dì。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

群花各娇春,粲若锦绣谷。qún huā gè jiāo chūn,càn ruò jǐn xiù gǔ。
于焉日逍遥,中有人如玉。yú yān rì xiāo yáo,zhōng yǒu rén rú yù。