古诗词

听筝

姚勉

春檐雪乾初日长,帘花深压梅影香。chūn yán xuě qián chū rì zhǎng,lián huā shēn yā méi yǐng xiāng。
美人帐中午睡起,钗横鬓亸慵添妆。měi rén zhàng zhōng wǔ shuì qǐ,chāi héng bìn duǒ yōng tiān zhuāng。
文窗窈窕鲛绡绿,卧按古筝横漆玉。wén chuāng yǎo tiǎo jiāo xiāo lǜ,wò àn gǔ zhēng héng qī yù。
微揎翠袖露春葱,学弄梁州初遍曲。wēi xuān cuì xiù lù chūn cōng,xué nòng liáng zhōu chū biàn qū。
拂弦轻揠三两声,问渠学曲成未成。fú xián qīng yà sān liǎng shēng,wèn qú xué qū chéng wèi chéng。
已成未成君莫问,听取軮轧伊嘤鸣。yǐ chéng wèi chéng jūn mò wèn,tīng qǔ yǎng yà yī yīng míng。
七弦一似焦琴样,立雁参差相下上。qī xián yī shì jiāo qín yàng,lì yàn cān chà xiāng xià shàng。
左按天孙织锦丝,右斡仙人飞海杖。zuǒ àn tiān sūn zhī jǐn sī,yòu wò xiān rén fēi hǎi zhàng。
轻拔浅揠声短长,疾徐洪纤抑复扬。qīng bá qiǎn yà shēng duǎn zhǎng,jí xú hóng xiān yì fù yáng。
瓶笙吐韵出蚓窍,云车碾响升羊肠。píng shēng tǔ yùn chū yǐn qiào,yún chē niǎn xiǎng shēng yáng cháng。
双龙晓日吟秋水,孤鸾春风悲镜里。shuāng lóng xiǎo rì yín qiū shuǐ,gū luán chūn fēng bēi jìng lǐ。
清猿嘹喨万松间,雏莺惺松百花底。qīng yuán liáo liàng wàn sōng jiān,chú yīng xīng sōng bǎi huā dǐ。
平生有耳喜此听,手不能作心自醒。píng shēng yǒu ěr xǐ cǐ tīng,shǒu bù néng zuò xīn zì xǐng。
除却高山与流水,琵琶箜篌俱径庭。chú què gāo shān yǔ liú shuǐ,pí pá kōng hóu jù jìng tíng。
楼中弄玉吹箫侣,同学丹山凤凰语。lóu zhōng nòng yù chuī xiāo lǚ,tóng xué dān shān fèng huáng yǔ。
凤凰凤凰来不来,萧史行云在何许。fèng huáng fèng huáng lái bù lái,xiāo shǐ xíng yún zài hé xǔ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

花障

姚勉

绿外秾黄白外红,一屏香锦立春风。lǜ wài nóng huáng bái wài hóng,yī píng xiāng jǐn lì chūn fēng。
天真步障豪难敌,借与王家赛石崇。tiān zhēn bù zhàng háo nán dí,jiè yǔ wáng jiā sài shí chóng。

绿阴

姚勉

红满芳蹊绿满丛,未须惆怅怨东风。hóng mǎn fāng qī lǜ mǎn cóng,wèi xū chóu chàng yuàn dōng fēng。
绿阴正耐经秋看,不比花才十日红。lǜ yīn zhèng nài jīng qiū kàn,bù bǐ huā cái shí rì hóng。

昼步江村

姚勉

碧空一片水云飞,竹里人家午唱鸡。bì kōng yī piàn shuǐ yún fēi,zhú lǐ rén jiā wǔ chàng jī。
江路雨晴芳草润,杖藜行遍水东西。jiāng lù yǔ qíng fāng cǎo rùn,zhàng lí xíng biàn shuǐ dōng xī。

山中

姚勉

俯掬清泉漱齿牙,仰看白日照山花。fǔ jū qīng quán shù chǐ yá,yǎng kàn bái rì zhào shān huā。
山中闲趣谁能会,更过僧房话午茶。shān zhōng xián qù shuí néng huì,gèng guò sēng fáng huà wǔ chá。

豫章道间

姚勉

平畴雨过稻花香,草木风前舞翠光。píng chóu yǔ guò dào huā xiāng,cǎo mù fēng qián wǔ cuì guāng。
天意知侬今日出,先期一夕荐新凉。tiān yì zhī nóng jīn rì chū,xiān qī yī xī jiàn xīn liáng。

书塘浦桥壁

姚勉

密迩松楸彩雾开,卧龙行矣起春雷。mì ěr sōng qiū cǎi wù kāi,wò lóng xíng yǐ qǐ chūn léi。
大挥椽笔刚题柱,即日高车驷马来。dà huī chuán bǐ gāng tí zhù,jí rì gāo chē sì mǎ lái。

离京留题蒋店

姚勉

閤门传旨放朝参,归觐亲庭晓整骖。gé mén chuán zhǐ fàng cháo cān,guī jìn qīn tíng xiǎo zhěng cān。
葵藿丹心犹恋恋,五云缭绕望宫南。kuí huò dān xīn yóu liàn liàn,wǔ yún liáo rào wàng gōng nán。

离京留题蒋店

姚勉

琼瑶为室玉为台,隔岸群花照水开。qióng yáo wèi shì yù wèi tái,gé àn qún huā zhào shuǐ kāi。
莫道此楼容易上,天香曾到此中来。mò dào cǐ lóu róng yì shàng,tiān xiāng céng dào cǐ zhōng lái。

宿珠桥见龙上天

姚勉

升天旧说有神龙,今睹蜿蜒在目中。shēng tiān jiù shuō yǒu shén lóng,jīn dǔ wān yán zài mù zhōng。
莫道已腾霄汉了,愿施霖雨作年丰。mò dào yǐ téng xiāo hàn le,yuàn shī lín yǔ zuò nián fēng。

赠李枢干三首

姚勉

身方否极当如泰,命到通时亦似穷。shēn fāng fǒu jí dāng rú tài,mìng dào tōng shí yì shì qióng。
此事总皆由自己,算来都不属天工。cǐ shì zǒng jiē yóu zì jǐ,suàn lái dōu bù shǔ tiān gōng。

赠李枢干三首

姚勉

尽道抡魁世所荣,谁知须要似王曾。jǐn dào lūn kuí shì suǒ róng,shuí zhī xū yào shì wáng céng。
凤池身到浑闲事,如董如何岂足称。fèng chí shēn dào hún xián shì,rú dǒng rú hé qǐ zú chēng。

赠李枢干三首

姚勉

富贵功名不足夸,肯将一第博荣华。fù guì gōng míng bù zú kuā,kěn jiāng yī dì bó róng huá。
春分正欲均天下,何必长安看尽花。chūn fēn zhèng yù jūn tiān xià,hé bì zhǎng ān kàn jǐn huā。

赠达斋术士二首

姚勉

昔年瓮牖读书时,谁许蟾宫第一枝。xī nián wèng yǒu dú shū shí,shuí xǔ chán gōng dì yī zhī。
今日误恩才入手,便来争说凤凰池。jīn rì wù ēn cái rù shǒu,biàn lái zhēng shuō fèng huáng chí。

赠达斋术士二首

姚勉

凤凰池上亦何荣,道义曾知有利名。fèng huáng chí shàng yì hé róng,dào yì céng zhī yǒu lì míng。
达则春风天下共,穷时晓雨陇头耕。dá zé chūn fēng tiān xià gòng,qióng shí xiǎo yǔ lǒng tóu gēng。

赠吕南叔谈命二首

姚勉

开口谈天数似麻,向人谄笑诧荣华。kāi kǒu tán tiān shù shì má,xiàng rén chǎn xiào chà róng huá。
惟君说命能穷理,说到精微别一家。wéi jūn shuō mìng néng qióng lǐ,shuō dào jīng wēi bié yī jiā。