古诗词

次观表文韵

洪皓

求成虐执四三年,一木难支大厦颠。qiú chéng nüè zhí sì sān nián,yī mù nán zhī dà shà diān。
致死存孤思杵臼,恃强轻敌笑苻坚。zhì sǐ cún gū sī chǔ jiù,shì qiáng qīng dí xiào fú jiān。
国家未免中衰者,日月何妨薄食焉。guó jiā wèi miǎn zhōng shuāi zhě,rì yuè hé fáng báo shí yān。
今日一成终祀夏,艰难启圣赖皇天。jīn rì yī chéng zhōng sì xià,jiān nán qǐ shèng lài huáng tiān。
洪皓

洪皓

洪皓(1088~1155),字光弼,徽宗政和五年(1115)进士。历台州宁海主簿,秀州录事参军。宋代词人。 洪皓的作品>>

猜您喜欢

药名一绝

洪皓

独活他乡已九秋,刚肠续断更淹留。dú huó tā xiāng yǐ jiǔ qiū,gāng cháng xù duàn gèng yān liú。
宁知老母相思子,没药医治白尽头。níng zhī lǎo mǔ xiāng sī zi,méi yào yī zhì bái jǐn tóu。

次李通奉韵见招

洪皓

万里流离只一身,东西南北与谁亲。wàn lǐ liú lí zhǐ yī shēn,dōng xī nán běi yǔ shuí qīn。
登高且伴高僧话,揖孟怀陶任世人。dēng gāo qiě bàn gāo sēng huà,yī mèng huái táo rèn shì rén。

次李通奉韵见招

洪皓

未税南冠为有身,忘形尔汝见情亲。wèi shuì nán guān wèi yǒu shēn,wàng xíng ěr rǔ jiàn qíng qīn。
我诗速客酬嘉节,倾盖从前有几人。wǒ shī sù kè chóu jiā jié,qīng gài cóng qián yǒu jǐ rén。

寄范郎中

洪皓

才闻家世便心倾,何况通经古是程。cái wén jiā shì biàn xīn qīng,hé kuàng tōng jīng gǔ shì chéng。
范叔青云能自致,不须河朔寄柴荆。fàn shū qīng yún néng zì zhì,bù xū hé shuò jì chái jīng。

寄范郎中

洪皓

相门有相未多年,德行双全亚子骞。xiāng mén yǒu xiāng wèi duō nián,dé xíng shuāng quán yà zi qiān。
匪晚南归施有政,也应示辱用蒲鞭。fěi wǎn nán guī shī yǒu zhèng,yě yīng shì rǔ yòng pú biān。

寄孙修撰顷尝同舍讶予多忘有见过之意

洪皓

未见古人心已倾,扬鞭何惜一朝程。wèi jiàn gǔ rén xīn yǐ qīng,yáng biān hé xī yī cháo chéng。
自惭病忘非多忘,傥逐班荆即负荆。zì cán bìng wàng fēi duō wàng,tǎng zhú bān jīng jí fù jīng。

寄孙修撰顷尝同舍讶予多忘有见过之意

洪皓

不挹风猷二十年,天涯沦落看腾骞。bù yì fēng yóu èr shí nián,tiān yá lún luò kàn téng qiān。
若无大故休遐弃,唁我何方早著鞭。ruò wú dà gù xiū xiá qì,yàn wǒ hé fāng zǎo zhù biān。

再寄

洪皓

樽酒摇期共细倾,孙郎假道莫贪程。zūn jiǔ yáo qī gòng xì qīng,sūn láng jiǎ dào mò tān chéng。
科名虽已追何仅,隐语尤当继子荆。kē míng suī yǐ zhuī hé jǐn,yǐn yǔ yóu dāng jì zi jīng。

再寄

洪皓

馆阁飞声彊仕年,胸中藻思若云骞。guǎn gé fēi shēng jiàng shì nián,xiōng zhōng zǎo sī ruò yún qiān。
驽骀失主无光彩,遐想骐驎受玉鞭。nú dài shī zhǔ wú guāng cǎi,xiá xiǎng qí lín shòu yù biān。

愆期

洪皓

久留家酿待公倾,引领东望屡问程。jiǔ liú jiā niàng dài gōng qīng,yǐn lǐng dōng wàng lǚ wèn chéng。
新作小亭堪小宴,几时低唱进南荆。xīn zuò xiǎo tíng kān xiǎo yàn,jǐ shí dī chàng jìn nán jīng。

愆期

洪皓

日长岑寂度如年,然诺胡为我辈骞。rì zhǎng cén jì dù rú nián,rán nuò hú wèi wǒ bèi qiān。
渐入清和宜枉驾,坐邀勿讶亟挥鞭。jiàn rù qīng hé yí wǎng jià,zuò yāo wù yà jí huī biān。

再寄孙文

洪皓

中原分裂似天倾,公带群英世作程。zhōng yuán fēn liè shì tiān qīng,gōng dài qún yīng shì zuò chéng。
我坐儒冠稽复命,王郎代匮已之荆。wǒ zuò rú guān jī fù mìng,wáng láng dài kuì yǐ zhī jīng。

再寄孙文

洪皓

见危讵敢惜馀年,若欲全生义则骞。jiàn wēi jù gǎn xī yú nián,ruò yù quán shēng yì zé qiān。
久困盐车思仰首,如蒙赠策胜金鞭。jiǔ kùn yán chē sī yǎng shǒu,rú méng zèng cè shèng jīn biān。

发池潭至卢沟河

洪皓

燕山除馆俯池潭,逾月羁孤苦吏贪。yàn shān chú guǎn fǔ chí tán,yú yuè jī gū kǔ lì tān。
摇望卢河一舍阻,著鞭信宿次关南。yáo wàng lú hé yī shě zǔ,zhù biān xìn sù cì guān nán。

邺都

洪皓

流离万里偶生还,暂得安阳一日闲。liú lí wàn lǐ ǒu shēng hái,zàn dé ān yáng yī rì xián。
飞盖曳裾何处去,西园不见见青山。fēi gài yè jū hé chù qù,xī yuán bù jiàn jiàn qīng shān。