古诗词

忆旧游·重到金陵

张翥

怅麟残废井,凤去荒台。chàng lín cán fèi jǐng,fèng qù huāng tái。
烟树敧斜。yān shù jī xié。
再到登临处,渺秦淮自碧,目断云沙。zài dào dēng lín chù,miǎo qín huái zì bì,mù duàn yún shā。
后庭谩有遗曲,玉树已无花。hòu tíng mán yǒu yí qū,yù shù yǐ wú huā。
向宛寺裁诗,江亭把酒,暗换年华。xiàng wǎn sì cái shī,jiāng tíng bǎ jiǔ,àn huàn nián huá。
双双旧时燕,问巷陌归来,王谢谁家。shuāng shuāng jiù shí yàn,wèn xiàng mò guī lái,wáng xiè shuí jiā。
自昔西州泪,等生存零落,何事兴嗟。zì xī xī zhōu lèi,děng shēng cún líng luò,hé shì xīng jiē。
庾郎似我憔悴,回首又天涯。yǔ láng shì wǒ qiáo cuì,huí shǒu yòu tiān yá。
但满耳西风,关河冷落凝暮笳。dàn mǎn ěr xī fēng,guān hé lěng luò níng mù jiā。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

庚辰元日立春

张翥

采燕方迎岁,苍龙忽建辰。cǎi yàn fāng yíng suì,cāng lóng hū jiàn chén。
车书时有道,宇宙物皆春。chē shū shí yǒu dào,yǔ zhòu wù jiē chūn。
红喜灯花重,青看菜甲新。hóng xǐ dēng huā zhòng,qīng kàn cài jiǎ xīn。
屠苏不辞后,已是白头人。tú sū bù cí hòu,yǐ shì bái tóu rén。

四月十四日习仪白塔寺有旨翥升院判

张翥

乍换朝衣紫,只怜客鬓华。zhà huàn cháo yī zǐ,zhǐ lián kè bìn huá。
才知无补世,官喜不离家。cái zhī wú bǔ shì,guān xǐ bù lí jiā。
海燕雏方乳,戎葵蕊未花。hǎi yàn chú fāng rǔ,róng kuí ruǐ wèi huā。
归来北窗卧,尘污满乌纱。guī lái běi chuāng wò,chén wū mǎn wū shā。

七月六夜对月

张翥

星会黄姑夕,天回白帝秋。xīng huì huáng gū xī,tiān huí bái dì qiū。
明河初左界,大火渐西流。míng hé chū zuǒ jiè,dà huǒ jiàn xī liú。
晚景逢多故,寒心集百忧。wǎn jǐng féng duō gù,hán xīn jí bǎi yōu。
山林莽寥落,何处觅丹丘。shān lín mǎng liáo luò,hé chù mì dān qiū。

戊子正月连雪苦寒答段助教天祐吉甫二首

张翥

雪寒浑未解,风力更狂吹。xuě hán hún wèi jiě,fēng lì gèng kuáng chuī。
强饭怜君瘦,重裘觉我衰。qiáng fàn lián jūn shòu,zhòng qiú jué wǒ shuāi。
酒香红面颊,灯影黑须眉。jiǔ xiāng hóng miàn jiá,dēng yǐng hēi xū méi。
黄鹤山中地,求田已有期。huáng hè shān zhōng dì,qiú tián yǐ yǒu qī。

戊子正月连雪苦寒答段助教天祐吉甫二首

张翥

三年冗博士,四海老诗人。sān nián rǒng bó shì,sì hǎi lǎo shī rén。
同是桑榆日,惟堪曲米春。tóng shì sāng yú rì,wéi kān qū mǐ chūn。
清羸元寿相,肮脏任长身。qīng léi yuán shòu xiāng,āng zàng rèn zhǎng shēn。
微子谁知我,从来懒更真。wēi zi shuí zhī wǒ,cóng lái lǎn gèng zhēn。

乙未元日

张翥

稍稍钟鼓动,纷纷车马朝。shāo shāo zhōng gǔ dòng,fēn fēn chē mǎ cháo。
张灯照白发,把酒送寒宵。zhāng dēng zhào bái fā,bǎ jiǔ sòng hán xiāo。
黄石终归汉,洪厓反见尧。huáng shí zhōng guī hàn,hóng yá fǎn jiàn yáo。
刍言欣见采,拭目望新条。chú yán xīn jiàn cǎi,shì mù wàng xīn tiáo。

岁除日

张翥

七十古稀有,欣然岁更新。qī shí gǔ xī yǒu,xīn rán suì gèng xīn。
换衣痴女喜,分粟故人贫。huàn yī chī nǚ xǐ,fēn sù gù rén pín。
软饱须官酿,奇温爱絮巾。ruǎn bǎo xū guān niàng,qí wēn ài xù jīn。
明当候云物,载笔纪王春。míng dāng hòu yún wù,zài bǐ jì wáng chūn。

暴风

张翥

闭户复闭户,黄尘千丈生。bì hù fù bì hù,huáng chén qiān zhàng shēng。
不雨草无色,冲风人倒行。bù yǔ cǎo wú sè,chōng fēng rén dào xíng。
游子念乡土,腐儒忧甲兵。yóu zi niàn xiāng tǔ,fǔ rú yōu jiǎ bīng。
狂吹不肯息,终夜为心惊。kuáng chuī bù kěn xī,zhōng yè wèi xīn jīng。

长至日

张翥

至节得休暇,闭关宜燕居。zhì jié dé xiū xiá,bì guān yí yàn jū。
孤怀愁易切,远信语多虚。gū huái chóu yì qiè,yuǎn xìn yǔ duō xū。
寿酒教儿劝,祥云听史书。shòu jiǔ jiào ér quàn,xiáng yún tīng shǐ shū。
亲知半湖海,无地问何如。qīn zhī bàn hú hǎi,wú dì wèn hé rú。

大风时送友南城

张翥

南国碧云暮,西风芳草多。nán guó bì yún mù,xī fēng fāng cǎo duō。
相思故人远,如此别情何。xiāng sī gù rén yuǎn,rú cǐ bié qíng hé。
清绝山僧笔,苍茫楚客歌。qīng jué shān sēng bǐ,cāng máng chǔ kè gē。
凭将万里意,一问洞庭波。píng jiāng wàn lǐ yì,yī wèn dòng tíng bō。

啸亭为盐令贾策治安题

张翥

老子掀髯处,云间孤草亭。lǎo zi xiān rán chù,yún jiān gū cǎo tíng。
不妨舒逸气,直恐动精灵。bù fáng shū yì qì,zhí kǒng dòng jīng líng。
风水划秋涌,鱼龙悲夜听。fēng shuǐ huà qiū yǒng,yú lóng bēi yè tīng。
几翻流响歇,江冷越山青。jǐ fān liú xiǎng xiē,jiāng lěng yuè shān qīng。

金山桥上闻苑池荷香

张翥

立马金河上,荷香出苑池。lì mǎ jīn hé shàng,hé xiāng chū yuàn chí。
石桥秋雨后,瑶海夕阳时。shí qiáo qiū yǔ hòu,yáo hǎi xī yáng shí。
深树栖霞早,微波浴象迟。shēn shù qī xiá zǎo,wēi bō yù xiàng chí。
烦襟一笑爽,正喜好风吹。fán jīn yī xiào shuǎng,zhèng xǐ hǎo fēng chuī。

寄题钦惟心山房三首

张翥

普照南徐寺,苍苍祗树林。pǔ zhào nán xú sì,cāng cāng zhī shù lín。
驮经惟白马,布地尽黄金。tuó jīng wéi bái mǎ,bù dì jǐn huáng jīn。
午梵钟声远,寒灯殿影深。wǔ fàn zhōng shēng yuǎn,hán dēng diàn yǐng shēn。
由来世界黑,谁与一明心。yóu lái shì jiè hēi,shuí yǔ yī míng xīn。

寄题钦惟心山房三首

张翥

朱方有真子,心印悟南宗。zhū fāng yǒu zhēn zi,xīn yìn wù nán zōng。
奏乐惟天女,听经化海龙。zòu lè wéi tiān nǚ,tīng jīng huà hǎi lóng。
香凝行道席,灯照着衣钟。xiāng níng xíng dào xí,dēng zhào zhe yī zhōng。
犹厌依城市,开门别种松。yóu yàn yī chéng shì,kāi mén bié zhǒng sōng。

寄题钦惟心山房三首

张翥

名山旦夕仰,方外宿心亲。míng shān dàn xī yǎng,fāng wài sù xīn qīn。
业白到初地,性空无一尘。yè bái dào chū dì,xìng kōng wú yī chén。
乞钟时出寺,坐夏不迎人。qǐ zhōng shí chū sì,zuò xià bù yíng rén。
想见惟心叟,风凉满㲲巾。xiǎng jiàn wéi xīn sǒu,fēng liáng mǎn dié jīn。