古诗词

有感三首

刘子翚

孝感柔强敌,和盟定一朝。xiào gǎn róu qiáng dí,hé méng dìng yī cháo。
龙輴来瀚海,鹤驾返神霄。lóng chūn lái hàn hǎi,hè jià fǎn shén xiāo。
歌吹仍祠禹,羹墙若见尧。gē chuī réng cí yǔ,gēng qiáng ruò jiàn yáo。
稽山同峻极,从此百神朝。jī shān tóng jùn jí,cóng cǐ bǎi shén cháo。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

同张守谒蔡子强观砚论琴偶书

刘子翚

共造中郎室,明窗玩好奇。gòng zào zhōng láng shì,míng chuāng wán hǎo qí。
砚珍镌子石,琴古斫孙枝。yàn zhēn juān zi shí,qín gǔ zhuó sūn zhī。
篆鼎飘香远,茶瓯转味迟。zhuàn dǐng piāo xiāng yuǎn,chá ōu zhuǎn wèi chí。
自惭尘土累,清话得移时。zì cán chén tǔ lèi,qīng huà dé yí shí。

与原仲至交溪桥

刘子翚

倦憩春桥午,回环翠碧重。juàn qì chūn qiáo wǔ,huí huán cuì bì zhòng。
乱溪流背海,新柳色欺松。luàn xī liú bèi hǎi,xīn liǔ sè qī sōng。
厌市常思野,为官不及农。yàn shì cháng sī yě,wèi guān bù jí nóng。
喜逢湖上客,谈话得从容。xǐ féng hú shàng kè,tán huà dé cóng róng。

山源

刘子翚

汩汩山源水,分流去若驰。gǔ gǔ shān yuán shuǐ,fēn liú qù ruò chí。
有声知尚浅,得势转徂卑。yǒu shēng zhī shàng qiǎn,dé shì zhuǎn cú bēi。
苇棘连荒浦,鱼虾聚小泜。wěi jí lián huāng pǔ,yú xiā jù xiǎo zhī。
起予湖海兴,惆怅念前期。qǐ yǔ hú hǎi xīng,chóu chàng niàn qián qī。

春望

刘子翚

杳杳尽寒色,乘高望更迷。yǎo yǎo jǐn hán sè,chéng gāo wàng gèng mí。
晓晴山气上,春涨野桥低。xiǎo qíng shān qì shàng,chūn zhǎng yě qiáo dī。
幽鸟啼无伴,闲花发欲齐。yōu niǎo tí wú bàn,xián huā fā yù qí。
几多沈寂景,醉笔为提撕。jǐ duō shěn jì jǐng,zuì bǐ wèi tí sī。

过天竺寺

刘子翚

一径联镳去,身疑在画图。yī jìng lián biāo qù,shēn yí zài huà tú。
林阴穿欲尽,山霭近还无。lín yīn chuān yù jǐn,shān ǎi jìn hái wú。
下榻聊盘礴,裁诗屡嗫嚅。xià tà liáo pán bó,cái shī lǚ niè rú。
道人留客意,片月出云孤。dào rén liú kè yì,piàn yuè chū yún gū。

道中

刘子翚

微风收宿霭,细路绕平皋。wēi fēng shōu sù ǎi,xì lù rào píng gāo。
石乱春溪急,山寒晓月高。shí luàn chūn xī jí,shān hán xiǎo yuè gāo。
鸟声时出树,花气欲侵袍。niǎo shēng shí chū shù,huā qì yù qīn páo。
行役兼清赏,驱驰未觉劳。xíng yì jiān qīng shǎng,qū chí wèi jué láo。

隆祐太后挽歌辞三首

刘子翚

三朝钦母训,四海被仁风。sān cháo qīn mǔ xùn,sì hǎi bèi rén fēng。
仓卒垂帘政,艰难取日功。cāng zú chuí lián zhèng,jiān nán qǔ rì gōng。
仙游暌懿范,孝慕惨皇衷。xiān yóu kuí yì fàn,xiào mù cǎn huáng zhōng。
寝隧休华饰,灵輀必返嵩。qǐn suì xiū huá shì,líng ér bì fǎn sōng。

隆祐太后挽歌辞三首

刘子翚

谥易徽名正,恩加戚属优。shì yì huī míng zhèng,ēn jiā qī shǔ yōu。
素心潜道妙,盛化秉坤柔。sù xīn qián dào miào,shèng huà bǐng kūn róu。
握玺终存汉,为梁实配周。wò xǐ zhōng cún hàn,wèi liáng shí pèi zhōu。
愿书班马纪,万古播芳猷。yuàn shū bān mǎ jì,wàn gǔ bō fāng yóu。

隆祐太后挽歌辞三首

刘子翚

俭约身为率,忧勤寿岂延。jiǎn yuē shēn wèi lǜ,yōu qín shòu qǐ yán。
钟残长乐夜,日断泰陵烟。zhōng cán zhǎng lè yè,rì duàn tài líng yān。
归驭应奔月,馀勋赖补天。guī yù yīng bēn yuè,yú xūn lài bǔ tiān。
伤心南渡日,一棹赣江船。shāng xīn nán dù rì,yī zhào gàn jiāng chuán。

徐大著挽诗二首

刘子翚

韦经传素业,汉策射巍科。wéi jīng chuán sù yè,hàn cè shè wēi kē。
史擅三长誉,书雠九写讹。shǐ shàn sān zhǎng yù,shū chóu jiǔ xiě é。
甑尘终寂寞,云路久蹉跎。zèng chén zhōng jì mò,yún lù jiǔ cuō tuó。
迅景崦嵫迫,知君恨独多。xùn jǐng yān zī pò,zhī jūn hèn dú duō。

徐大著挽诗二首

刘子翚

方同倾盖乐,遽起绝弦悲。fāng tóng qīng gài lè,jù qǐ jué xián bēi。
道向清朝屈,心惟静者知。dào xiàng qīng cháo qū,xīn wéi jìng zhě zhī。
阻修绵酒奠,谁序锦囊诗。zǔ xiū mián jiǔ diàn,shuí xù jǐn náng shī。
宣室空思贾,凄凉又一时。xuān shì kōng sī jiǎ,qī liáng yòu yī shí。

次韵原仲竹

刘子翚

夕烟浮野圃,春竹过邻墙。xī yān fú yě pǔ,chūn zhú guò lín qiáng。
石涧深深影,风轩远远凉。shí jiàn shēn shēn yǐng,fēng xuān yuǎn yuǎn liáng。
禅心敲有韵,翠袖倚生香。chán xīn qiāo yǒu yùn,cuì xiù yǐ shēng xiāng。
不有冰霜劲,蒿莱到汝长。bù yǒu bīng shuāng jìn,hāo lái dào rǔ zhǎng。

客路

刘子翚

客路经春雨,淹留未得归。kè lù jīng chūn yǔ,yān liú wèi dé guī。
径泥黄染屦,林雾白侵衣。jìng ní huáng rǎn jù,lín wù bái qīn yī。
直气何由吐,愁心只欲飞。zhí qì hé yóu tǔ,chóu xīn zhǐ yù fēi。
东风如解事,吹梦落渔矶。dōng fēng rú jiě shì,chuī mèng luò yú jī。

哭吕倅

刘子翚

瞑目荒山里,携家万里来。míng mù huāng shān lǐ,xié jiā wàn lǐ lái。
旅茔犹借地,儿哭不胜哀。lǚ yíng yóu jiè dì,ér kū bù shèng āi。
裂甑妖难测,藏舟事可猜。liè zèng yāo nán cè,cáng zhōu shì kě cāi。
大贤应有后,天道信悠哉。dà xián yīng yǒu hòu,tiān dào xìn yōu zāi。

赠詹道人

刘子翚

道人山北住,乡曲旧知名。dào rén shān běi zhù,xiāng qū jiù zhī míng。
语妙初疑简,神藏久益清。yǔ miào chū yí jiǎn,shén cáng jiǔ yì qīng。
夜衾寒楮白,归舄两凫轻。yè qīn hán chǔ bái,guī xì liǎng fú qīng。
心静皆仙境,何劳款玉京。xīn jìng jiē xiān jìng,hé láo kuǎn yù jīng。
5961234567»