古诗词

新湾

刘子翚

苒苒寒生水面烟,吴歌唱罢月微偏。rǎn rǎn hán shēng shuǐ miàn yān,wú gē chàng bà yuè wēi piān。
停桡又向湾前宿,一夜西风浪打船。tíng ráo yòu xiàng wān qián sù,yī yè xī fēng làng dǎ chuán。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

感白发

刘子翚

儿时坐涧石,散发如浮烟。ér shí zuò jiàn shí,sàn fā rú fú yān。
风惊绿鬅鬙,意欲凌飞仙。fēng jīng lǜ péng sēng,yì yù líng fēi xiān。
那知二毛见,倏忽到老边。nà zhī èr máo jiàn,shū hū dào lǎo biān。
蒙纱犹铲彩,猎鬓强呈鲜。méng shā yóu chǎn cǎi,liè bìn qiáng chéng xiān。
星星傥未已,遂恐华吾颠。xīng xīng tǎng wèi yǐ,suì kǒng huá wú diān。
骑省叹遇合,郎潜感迍邅。qí shěng tàn yù hé,láng qián gǎn zhūn zhān。
万古寄一辙,长歌悲昔贤。wàn gǔ jì yī zhé,zhǎng gē bēi xī xián。
流光不假借,志抱何由宣。liú guāng bù jiǎ jiè,zhì bào hé yóu xuān。
馀龄事可知,已矣宁非天。yú líng shì kě zhī,yǐ yǐ níng fēi tiān。
穷通各有待,憔悴孰使然。qióng tōng gè yǒu dài,qiáo cuì shú shǐ rán。
凄其槁梧畔,惕若明镜前。qī qí gǎo wú pàn,tì ruò míng jìng qián。
灵膏讵能涅,薅拂事可怜。líng gāo jù néng niè,hāo fú shì kě lián。
惟应幽室处,一猛放万缘。wéi yīng yōu shì chù,yī měng fàng wàn yuán。
尝闻卫生要,心白发自玄。cháng wén wèi shēng yào,xīn bái fā zì xuán。

同吴居安入开善四首游松庵

刘子翚

虚廊附山翔,泉声小庵闭。xū láng fù shān xiáng,quán shēng xiǎo ān bì。
斋馀恣行遨,剥啄忻屡至。zhāi yú zì xíng áo,bō zhuó xīn lǚ zhì。
午阴遇兰芳,夕照坐松吹。wǔ yīn yù lán fāng,xī zhào zuò sōng chuī。
徜徉无所为,聊尽今日意。cháng yáng wú suǒ wèi,liáo jǐn jīn rì yì。

同吴居安入开善四首游松庵

刘子翚

夜空合一寂,扰扰息万劳。yè kōng hé yī jì,rǎo rǎo xī wàn láo。
幽怀耿不寐,孤灯侧残膏。yōu huái gěng bù mèi,gū dēng cè cán gāo。
稍知山雨来,声在横林高。shāo zhī shān yǔ lái,shēng zài héng lín gāo。
凄然却成梦,梦泛秋江涛。qī rán què chéng mèng,mèng fàn qiū jiāng tāo。

同吴居安入开善四首游松庵

刘子翚

循溪踏危矼,路入筼筜坞。xún xī tà wēi gāng,lù rù yún dāng wù。
森森翠棂间,一干横清雨。sēn sēn cuì líng jiān,yī gàn héng qīng yǔ。
茶烟日月静,石壁轩扉古。chá yān rì yuè jìng,shí bì xuān fēi gǔ。
尽兹北山旁,小胜无遗取。jǐn zī běi shān páng,xiǎo shèng wú yí qǔ。

同吴居安入开善四首游松庵

刘子翚

日日冬气昏,霜风不镰面。rì rì dōng qì hūn,shuāng fēng bù lián miàn。
回舆始见山,数点寒中现。huí yú shǐ jiàn shān,shù diǎn hán zhōng xiàn。
我行得胜友,笑语生华绚。wǒ xíng dé shèng yǒu,xiào yǔ shēng huá xuàn。
如何剑峰南,咫尺不常见。rú hé jiàn fēng nán,zhǐ chǐ bù cháng jiàn。

次韵茂元独速歌

刘子翚

大儿行文学苏黄,暗潮无声走茫茫。dà ér xíng wén xué sū huáng,àn cháo wú shēng zǒu máng máng。
小儿分题拟甫白,手抉蟆颐取冰魄。xiǎo ér fēn tí nǐ fǔ bái,shǒu jué má yí qǔ bīng pò。
自成机杼谁如君,悲歌乃有可怜色。zì chéng jī zhù shuí rú jūn,bēi gē nǎi yǒu kě lián sè。
晓来春归荠叶新,青女摧之良不仁。xiǎo lái chūn guī jì yè xīn,qīng nǚ cuī zhī liáng bù rén。
那知妙龄气如许,一睨辟易惊千人。nà zhī miào líng qì rú xǔ,yī nì pì yì jīng qiān rén。
我亦归为村衰翁,接花成条攲屋红。wǒ yì guī wèi cūn shuāi wēng,jiē huā chéng tiáo qī wū hóng。
跣行肯追蹀躞步,杯饮不羡琉璃钟。xiǎn xíng kěn zhuī dié xiè bù,bēi yǐn bù xiàn liú lí zhōng。
相逢他事不发语,醉面彻日承溪风。xiāng féng tā shì bù fā yǔ,zuì miàn chè rì chéng xī fēng。
君不见丰碑模糊立岘首,又不见穗帷虚斟百眉侑。jūn bù jiàn fēng bēi mó hú lì xiàn shǒu,yòu bù jiàn suì wéi xū zhēn bǎi méi yòu。
何如吾侪见在身,有口犹堪著醇酎。hé rú wú chái jiàn zài shēn,yǒu kǒu yóu kān zhù chún zhòu。
陶陶兀兀未全非,赫赫炎炎岂长有。táo táo wù wù wèi quán fēi,hè hè yán yán qǐ zhǎng yǒu。
砚峰绝顶抚孤松,伊谁及此苍髯寿。yàn fēng jué dǐng fǔ gū sōng,yī shuí jí cǐ cāng rán shòu。

和李似之秉烛观梅诗

刘子翚

冻色沈万象,晴巅露皑皑。dòng sè shěn wàn xiàng,qíng diān lù ái ái。
通宵月观梦,梦破东风来。tōng xiāo yuè guān mèng,mèng pò dōng fēng lái。
小立值芳气,微寻见寒胚。xiǎo lì zhí fāng qì,wēi xún jiàn hán pēi。
我病亦呼客,沙边久徘徊。wǒ bìng yì hū kè,shā biān jiǔ pái huái。
恍然惊老眼,一枝印清杯。huǎng rán jīng lǎo yǎn,yī zhī yìn qīng bēi。
应知尘意尽,故向癯儒开。yīng zhī chén yì jǐn,gù xiàng qú rú kāi。
谪仙爱逃禅,兹心政难灰。zhé xiān ài táo chán,zī xīn zhèng nán huī。
觇新不待晨,烧烛寒岩隈。chān xīn bù dài chén,shāo zhú hán yán wēi。
草木有含章,发挥要天才。cǎo mù yǒu hán zhāng,fā huī yào tiān cái。
赖公管领春,笔端起潜雷。lài gōng guǎn lǐng chūn,bǐ duān qǐ qián léi。

行夫寄黄山榧子有诗因同来韵

刘子翚

老坡文中哮阚声,凛凛常如对英峙。lǎo pō wén zhōng xiāo hǎn shēng,lǐn lǐn cháng rú duì yīng zhì。
琅然讽咏兴凌云,瞠若追攀颡流泚。láng rán fěng yǒng xīng líng yún,chēng ruò zhuī pān sǎng liú cǐ。
玉山妙唱久寂寥,可与言诗有之子。yù shān miào chàng jiǔ jì liáo,kě yǔ yán shī yǒu zhī zi。
裁笺远饷风露新,坐我千尺黄山底。cái jiān yuǎn xiǎng fēng lù xīn,zuò wǒ qiān chǐ huáng shān dǐ。
初挼玄縠出冰霜,小嚼清香泛窗几。chū ruá xuán hú chū bīng shuāng,xiǎo jué qīng xiāng fàn chuāng jǐ。
已轻魏帝昵蒲桃,肯许唐贤魁绿李。yǐ qīng wèi dì nì pú táo,kěn xǔ táng xián kuí lǜ lǐ。
极知人口无正味,苦谈甘酸各矜美。jí zhī rén kǒu wú zhèng wèi,kǔ tán gān suān gè jīn měi。
不经真识为品题,此物初筵几不齿。bù jīng zhēn shí wèi pǐn tí,cǐ wù chū yán jǐ bù chǐ。
青菁有用拔蒿莱,白粲无酬腐糠秕。qīng jīng yǒu yòng bá hāo lái,bái càn wú chóu fǔ kāng bǐ。
士怀瑰玮勿自神,邂逅飞沈同一理。shì huái guī wěi wù zì shén,xiè hòu fēi shěn tóng yī lǐ。
子才超矣会晔然,外泽中真期是以。zi cái chāo yǐ huì yè rán,wài zé zhōng zhēn qī shì yǐ。
味果固已驱烦邪,味道更须沦骨髓。wèi guǒ gù yǐ qū fán xié,wèi dào gèng xū lún gǔ suǐ。

刘道祖江程万丘顺甫讲易孟子拾其意为二十韵

刘子翚

吾初读七篇,未领跃如义。wú chū dú qī piān,wèi lǐng yuè rú yì。
晚而窥大易,稍解寂然意。wǎn ér kuī dà yì,shāo jiě jì rán yì。
乃知平放著,的的目前事。nǎi zhī píng fàng zhù,de de mù qián shì。
尽心则无馀,穷神忽超诣。jǐn xīn zé wú yú,qióng shén hū chāo yì。
以斯印群书,拈出句句是。yǐ sī yìn qún shū,niān chū jù jù shì。
君臣父子间,运量周旋际。jūn chén fù zi jiān,yùn liàng zhōu xuán jì。
体之则光明,杂物了无累。tǐ zhī zé guāng míng,zá wù le wú lèi。
伟哉此陈编,孔孟心所寄。wěi zāi cǐ chén biān,kǒng mèng xīn suǒ jì。
有如撞洪钟,合响入迢递。yǒu rú zhuàng hóng zhōng,hé xiǎng rù tiáo dì。
言高听者聩,不绝仅如缀。yán gāo tīng zhě kuì,bù jué jǐn rú zhuì。
幸兹良友集,一发万古秘。xìng zī liáng yǒu jí,yī fā wàn gǔ mì。
真长富辞原,百折无留势。zhēn zhǎng fù cí yuán,bǎi zhé wú liú shì。
文通秉文均,裁度取中制。wén tōng bǐng wén jūn,cái dù qǔ zhōng zhì。
宛丘坐忘言,袖手岂深闭。wǎn qiū zuò wàng yán,xiù shǒu qǐ shēn bì。
鄙怀顿为空,快若扫长彗。bǐ huái dùn wèi kōng,kuài ruò sǎo zhǎng huì。
旁观二三子,耳剽咸愕眙。páng guān èr sān zi,ěr piāo xián è yí。
诱之循循然,活处鱍鱍地。yòu zhī xún xún rán,huó chù bō bō dì。
气质虽有拘,学问欲如蜕。qì zhì suī yǒu jū,xué wèn yù rú tuì。
时乎不再来,过此恐少味。shí hū bù zài lái,guò cǐ kǒng shǎo wèi。
大书镵坐隅,以起衰惰气。dà shū chán zuò yú,yǐ qǐ shuāi duò qì。

韩干画马阙四足龙眠拓而全之

刘子翚

吾闻两臂天下重,马失四蹄将底用。wú wén liǎng bì tiān xià zhòng,mǎ shī sì tí jiāng dǐ yòng。
平生想似万里游,对此惟心恻然动。píng shēng xiǎng shì wàn lǐ yóu,duì cǐ wéi xīn cè rán dòng。
得非曾落驽骀群,踠脱泥涂良已勤。dé fēi céng luò nú dài qún,wǎn tuō ní tú liáng yǐ qín。
又疑逸气厌拘系,绝蹯径欲超浮云。yòu yí yì qì yàn jū xì,jué fán jìng yù chāo fú yún。
谛观事乃不尔剧,破练丹青老无色。dì guān shì nǎi bù ěr jù,pò liàn dān qīng lǎo wú sè。
轩昂自有尊足存,顾眄一株阴山碧。xuān áng zì yǒu zūn zú cún,gù miǎn yī zhū yīn shān bì。
韩生笔法妙此图,龙眠拓出了不殊。hán shēng bǐ fǎ miào cǐ tú,lóng mián tuò chū le bù shū。
断鳌自昔徒闻说,续凫虽工计已疏。duàn áo zì xī tú wén shuō,xù fú suī gōng jì yǐ shū。
何如染作沧江远明灭,要看追风蹴微云。hé rú rǎn zuò cāng jiāng yuǎn míng miè,yào kàn zhuī fēng cù wēi yún。

次明仲矼字韵诗

刘子翚

頖宫德厚仍信矼,北扉笔力谈笑扛。pàn gōng dé hòu réng xìn gāng,běi fēi bǐ lì tán xiào káng。
重圭叠璧凛群视,不使东瓯成陋邦。zhòng guī dié bì lǐn qún shì,bù shǐ dōng ōu chéng lòu bāng。
日边时见召仙李,林下那容栖老庞。rì biān shí jiàn zhào xiān lǐ,lín xià nà róng qī lǎo páng。
故园此日成胜聚,归梦不泛潇湘江。gù yuán cǐ rì chéng shèng jù,guī mèng bù fàn xiāo xiāng jiāng。
万畦流泉裹云屋,一点远岫低吟窗。wàn qí liú quán guǒ yún wū,yī diǎn yuǎn xiù dī yín chuāng。
客来有酒辄均醉,长啸手拊高梧幢。kè lái yǒu jiǔ zhé jūn zuì,zhǎng xiào shǒu fǔ gāo wú chuáng。
挽蔬唯便玉本脆,碎鲤屡惜银鋋双。wǎn shū wéi biàn yù běn cuì,suì lǐ lǚ xī yín chán shuāng。
伊予于世真长物,扫迹自分逃崆?。yī yǔ yú shì zhēn zhǎng wù,sǎo jì zì fēn táo kōng kāng。
骤揄扬之则过矣,岂有骨相当奇厖。zhòu yú yáng zhī zé guò yǐ,qǐ yǒu gǔ xiāng dāng qí páng。
左提右挈傥闻道,一了快若船下泷。zuǒ tí yòu qiè tǎng wén dào,yī le kuài ruò chuán xià lóng。
极知鲁卫兄弟国,邾小尚许趋风降。jí zhī lǔ wèi xiōng dì guó,zhū xiǎo shàng xǔ qū fēng jiàng。
峣峣岌岌正壁立,涛濑未敢轻舂撞。yáo yáo jí jí zhèng bì lì,tāo lài wèi gǎn qīng chōng zhuàng。

寄致明兼简余时升

刘子翚

筼筜有利材,要自为本观。yún dāng yǒu lì cái,yào zì wèi běn guān。
绿虬挟春怒,穴土气已完。lǜ qiú xié chūn nù,xué tǔ qì yǐ wán。
达士审所施,穷士审所安。dá shì shěn suǒ shī,qióng shì shěn suǒ ān。
癯刘烛人镜,伪态了莫干。qú liú zhú rén jìng,wěi tài le mò gàn。
常吹嘘二余,传以摩云翰。cháng chuī xū èr yú,chuán yǐ mó yún hàn。
大余携书来,一见意已殚。dà yú xié shū lái,yī jiàn yì yǐ dān。
似为殊胜摇,胸中衮涛澜。shì wèi shū shèng yáo,xiōng zhōng gǔn tāo lán。
皴肤褫厚袭,枵腹拾众残。cūn fū chǐ hòu xí,xiāo fù shí zhòng cán。
那知艺圃游,宇宙自尔宽。nà zhī yì pǔ yóu,yǔ zhòu zì ěr kuān。
黄间跳镞易,省括眼要端。huáng jiān tiào zú yì,shěng kuò yǎn yào duān。
幸公调护之,无使困所难。xìng gōng diào hù zhī,wú shǐ kùn suǒ nán。
鹅峰横几上,晚翠深作寒。é fēng héng jǐ shàng,wǎn cuì shēn zuò hán。
徜徉有真乐,未应悔儒冠。cháng yáng yǒu zhēn lè,wèi yīng huǐ rú guān。

次韵明仲畦字韵

刘子翚

祝融散仙在西溪,此老平生无町畦。zhù róng sàn xiān zài xī xī,cǐ lǎo píng shēng wú tīng qí。
一日不见十日恨,绿稻渺渺吞幽思。yī rì bù jiàn shí rì hèn,lǜ dào miǎo miǎo tūn yōu sī。
细红时浇垒块胸,跣行笑逆泠然风。xì hóng shí jiāo lěi kuài xiōng,xiǎn xíng xiào nì líng rán fēng。
意消万事如燎发,小醉扶头须半月。yì xiāo wàn shì rú liáo fā,xiǎo zuì fú tóu xū bàn yuè。
叩梧林谷为呼号,隐几乾坤有超越。kòu wú lín gǔ wèi hū hào,yǐn jǐ qián kūn yǒu chāo yuè。
自怜顽钝不可鞭,挽之欲置名流边。zì lián wán dùn bù kě biān,wǎn zhī yù zhì míng liú biān。
长言为我澡袢暑,洒目万线琮琤悬。zhǎng yán wèi wǒ zǎo pàn shǔ,sǎ mù wàn xiàn cóng chēng xuán。

入白水怀士特温其

刘子翚

晓山随意开,夏气含露澄。xiǎo shān suí yì kāi,xià qì hán lù chéng。
扶筇过巇崄,飞仙亦凌兢。fú qióng guò xī xiǎn,fēi xiān yì líng jīng。
松涛净可漱,岚烟起如蒸。sōng tāo jìng kě shù,lán yān qǐ rú zhēng。
巨崿转鼎鼎,危塍上层层。jù è zhuǎn dǐng dǐng,wēi chéng shàng céng céng。
悠然瞻眺地,仿佛记昔曾。yōu rán zhān tiào dì,fǎng fú jì xī céng。
是乡虽穷深,泥泥秀色凝。shì xiāng suī qióng shēn,ní ní xiù sè níng。
高扉静相对,招邀足嘉朋。gāo fēi jìng xiāng duì,zhāo yāo zú jiā péng。
宴席覆大斗,吟窗烨华灯。yàn xí fù dà dòu,yín chuāng yè huá dēng。
于今安在哉,骨冷唤不应。yú jīn ān zài zāi,gǔ lěng huàn bù yīng。
轩轩鸾凤游,惊飙失飞腾。xuān xuān luán fèng yóu,jīng biāo shī fēi téng。
岂伊黄壤恨,兴言鲠烦膺。qǐ yī huáng rǎng hèn,xīng yán gěng fán yīng。
含章不震辉,憔悴非所应。hán zhāng bù zhèn huī,qiáo cuì fēi suǒ yīng。
虽微三字显,要许二豪称。suī wēi sān zì xiǎn,yào xǔ èr háo chēng。
余衰怠好修,故态了不惩。yú shuāi dài hǎo xiū,gù tài le bù chéng。
倏尔念离索,终焉愧瑰能。shū ěr niàn lí suǒ,zhōng yān kuì guī néng。
噫嘻长风来,踌蹰素蟾升。yī xī zhǎng fēng lái,chóu chú sù chán shēng。
及时痛自策,迅彩不可凭。jí shí tòng zì cè,xùn cǎi bù kě píng。

胡明仲潭溪三日饮

刘子翚

潭溪梧竹堆,无地浮高荫。tán xī wú zhú duī,wú dì fú gāo yīn。
暑中犹未佳,袒膊俯清深。shǔ zhōng yóu wèi jiā,tǎn bó fǔ qīng shēn。
急雨翳幽芬,空山落啼鵀。jí yǔ yì yōu fēn,kōng shān luò tí rén。
村醪得旧烧,时果出寒沈。cūn láo dé jiù shāo,shí guǒ chū hán shěn。
醺然三日醉,是乡绝呵禁。xūn rán sān rì zuì,shì xiāng jué hē jìn。
岩风故吹醒,偷逸嫌太甚。yán fēng gù chuī xǐng,tōu yì xián tài shén。
人生唯一真,扰扰万缘渗。rén shēng wéi yī zhēn,rǎo rǎo wàn yuán shèn。
斯游不屡寻,老境恐遂寖。sī yóu bù lǚ xún,lǎo jìng kǒng suì jìn。
窥樽有馀波,扪腹犹可饮。kuī zūn yǒu yú bō,mén fù yóu kě yǐn。
澹蟾如晓色,渺渺长空浸。dàn chán rú xiǎo sè,miǎo miǎo zhǎng kōng jìn。
常忧景过清,浮云忽飞谮。cháng yōu jǐng guò qīng,fú yún hū fēi zèn。
酣歌金石号,慷慨君独任。hān gē jīn shí hào,kāng kǎi jūn dú rèn。
俾予酬对之,只作寒蝉噤。bǐ yǔ chóu duì zhī,zhǐ zuò hán chán jìn。
吾惟善咍台,忘形卧相枕。wú wéi shàn hāi tái,wàng xíng wò xiāng zhěn。