古诗词

靖康改元四十韵

刘子翚

肉食开边衅,天骄负汉恩。ròu shí kāi biān xìn,tiān jiāo fù hàn ēn。
阴谋招叛将,喋血犯中原。yīn móu zhāo pàn jiāng,dié xuè fàn zhōng yuán。
饮马江河竭,鸣笳宇宙喧。yǐn mǎ jiāng hé jié,míng jiā yǔ zhòu xuān。
氛埃缠帝座,猰㺄吠宫垣。fēn āi chán dì zuò,yà yǔ fèi gōng yuán。
鼓锐梯飞壁,弯强矢及门。gǔ ruì tī fēi bì,wān qiáng shǐ jí mén。
黔黎惊瓦解,冠盖尽星奔。qián lí jīng wǎ jiě,guān gài jǐn xīng bēn。
走辙秦城地,浮航楚峡村。zǒu zhé qín chéng dì,fú háng chǔ xiá cūn。
画堂空锁钥,乐府散婵媛。huà táng kōng suǒ yào,lè fǔ sàn chán yuàn。
夜诏闻传玺,春王记改元。yè zhào wén chuán xǐ,chūn wáng jì gǎi yuán。
三辰光尽匿,四海浪横翻。sān chén guāng jǐn nì,sì hǎi làng héng fān。
伏阁惟群彦,兴邦在一言。fú gé wéi qún yàn,xīng bāng zài yī yán。
雉城期必守,虎旅更增屯。zhì chéng qī bì shǒu,hǔ lǚ gèng zēng tún。
龙困虽忧蚁,牛羸尚覆豚。lóng kùn suī yōu yǐ,niú léi shàng fù tún。
谋成擒颉利,义可绝乌孙。móu chéng qín jié lì,yì kě jué wū sūn。
坚壁师弥老,穷兵火自燔。jiān bì shī mí lǎo,qióng bīng huǒ zì fán。
钩鱼犹假息,幕燕暂游魂。gōu yú yóu jiǎ xī,mù yàn zàn yóu hún。
恳款情先露,诛锄党实繁。kěn kuǎn qíng xiān lù,zhū chú dǎng shí fán。
横磨非嗜杀,下策且和番。héng mó fēi shì shā,xià cè qiě hé fān。
割地烦专使,要盟胁至尊。gē dì fán zhuān shǐ,yào méng xié zhì zūn。
赐弓垂拱殿,留宴玉津园。cì gōng chuí gǒng diàn,liú yàn yù jīn yuán。
回骑桑干北,游军广武原。huí qí sāng gàn běi,yóu jūn guǎng wǔ yuán。
驱驰无立草,剖斫露空坟。qū chí wú lì cǎo,pōu zhuó lù kōng fén。
太子悲秦粟,明妃泣汉轩。tài zi bēi qín sù,míng fēi qì hàn xuān。
敌情终未测,邻好久宜敦。dí qíng zhōng wèi cè,lín hǎo jiǔ yí dūn。
晋赵封疆远,金汤阻固存。jìn zhào fēng jiāng yuǎn,jīn tāng zǔ gù cún。
短衣求李广,长啸得刘琨。duǎn yī qiú lǐ guǎng,zhǎng xiào dé liú kūn。
御极朝仪盛,胪传诏语温。yù jí cháo yí shèng,lú chuán zhào yǔ wēn。
神霄分别仗,法驾引双辕。shén xiāo fēn bié zhàng,fǎ jià yǐn shuāng yuán。
内柳东风软,宫花丽日暄。nèi liǔ dōng fēng ruǎn,gōng huā lì rì xuān。
闾阎多喜气,箫鼓送芳樽。lǘ yán duō xǐ qì,xiāo gǔ sòng fāng zūn。
运契天同力,时危祸有根。yùn qì tiān tóng lì,shí wēi huò yǒu gēn。
覆车宜自戒,曲突更深论。fù chē yí zì jiè,qū tū gèng shēn lùn。
落拓江南士,飘零塞北藩。luò tuò jiāng nán shì,piāo líng sāi běi fān。
蚤尝专翰墨,晚厌属櫜鞬。zǎo cháng zhuān hàn mò,wǎn yàn shǔ gāo jiān。
拔剑思摩垒,怀书拟叩阍。bá jiàn sī mó lěi,huái shū nǐ kòu hūn。
蹉跎谋不遂,感激气潜吞。cuō tuó móu bù suì,gǎn jī qì qián tūn。
野迥寒烽照,楼高暮雨昏。yě jiǒng hán fēng zhào,lóu gāo mù yǔ hūn。
望乡心恍惘,忧国涕潺湲。wàng xiāng xīn huǎng wǎng,yōu guó tì chán yuán。
仄席勤咨访,垂绅乐引援。zè xí qín zī fǎng,chuí shēn lè yǐn yuán。
鹓鸾方竞集,短翼待腾鶱。yuān luán fāng jìng jí,duǎn yì dài téng xiān。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

蒲团宴坐若还家,罗縠如空了不遮。pú tuán yàn zuò ruò hái jiā,luó hú rú kōng le bù zhē。
可是春风摇得我,兰芳轻噀淡黄芽。kě shì chūn fēng yáo dé wǒ,lán fāng qīng xùn dàn huáng yá。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

莫遣潇湘双鲤来,归心生怕晓禽催。mò qiǎn xiāo xiāng shuāng lǐ lái,guī xīn shēng pà xiǎo qín cuī。
咄嗟新转渠渠屋,寒士欢颜正尔开。duō jiē xīn zhuǎn qú qú wū,hán shì huān yán zhèng ěr kāi。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

䠞䠞鸣山筇一枝,逢春聊复咏歌之。cù cù míng shān qióng yī zhī,féng chūn liáo fù yǒng gē zhī。
故园风光本具足,浪蕊浮花莫作迷。gù yuán fēng guāng běn jù zú,làng ruǐ fú huā mò zuò mí。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

蓬松衰发倦重簪,一榻惟便独寝甘。péng sōng shuāi fā juàn zhòng zān,yī tà wéi biàn dú qǐn gān。
却忆少陵诗句好,依然云木晓相参。què yì shǎo líng shī jù hǎo,yī rán yún mù xiǎo xiāng cān。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

近邻分得续随栽,准拟新晴手自培。jìn lín fēn dé xù suí zāi,zhǔn nǐ xīn qíng shǒu zì péi。
不奈馀寒侵病骨,锄耰无味却归来。bù nài yú hán qīn bìng gǔ,chú yōu wú wèi què guī lái。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

岂惭辛苦把渔竿,犹有机心傍钓滩。qǐ cán xīn kǔ bǎ yú gān,yóu yǒu jī xīn bàng diào tān。
文定书堂最深稳,何如袖手试观澜。wén dìng shū táng zuì shēn wěn,hé rú xiù shǒu shì guān lán。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

桃花偏傍谪仙居,点缀高岩今几株。táo huā piān bàng zhé xiān jū,diǎn zhuì gāo yán jīn jǐ zhū。
力士铛边欠何物,著鞭跨马是狂图。lì shì dāng biān qiàn hé wù,zhù biān kuà mǎ shì kuáng tú。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

饭了呼童叠石门,雨馀幽事不胜繁。fàn le hū tóng dié shí mén,yǔ yú yōu shì bù shèng fán。
花残不用深惆怅,梧竹新阴又满园。huā cán bù yòng shēn chóu chàng,wú zhú xīn yīn yòu mǎn yuán。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

偶随流水到僧家,身世浑如焦谷芽。ǒu suí liú shuǐ dào sēng jiā,shēn shì hún rú jiāo gǔ yá。
午梦不知缘底破,篆烟烧遍一盘花。wǔ mèng bù zhī yuán dǐ pò,zhuàn yān shāo biàn yī pán huā。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

闻道清湖别有春,花边玉笋想长身。wén dào qīng hú bié yǒu chūn,huā biān yù sǔn xiǎng zhǎng shēn。
怪来几日诗筒少,尽写瑰奇赋洛神。guài lái jǐ rì shī tǒng shǎo,jǐn xiě guī qí fù luò shén。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

潭边春水碧于苔,为听泠泠溪畔来。tán biān chūn shuǐ bì yú tái,wèi tīng líng líng xī pàn lái。
不耐颠风阻人兴,渔舟欲上又吹开。bù nài diān fēng zǔ rén xīng,yú zhōu yù shàng yòu chuī kāi。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

蠲病惟应一日晴,小窗萤度暗还明。juān bìng wéi yīng yī rì qíng,xiǎo chuāng yíng dù àn hái míng。
韦编读罢闻幽鸟,演出精微是此声。wéi biān dú bà wén yōu niǎo,yǎn chū jīng wēi shì cǐ shēng。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

酒恶时来漱浅溪,玉池汩汩自生肥。jiǔ è shí lái shù qiǎn xī,yù chí gǔ gǔ zì shēng féi。
游鯈岂解吾曹意,聊复蓬头坐钓矶。yóu tiáo qǐ jiě wú cáo yì,liáo fù péng tóu zuò diào jī。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

春来太半在农畴,邂逅相逢皆饮流。chūn lái tài bàn zài nóng chóu,xiè hòu xiāng féng jiē yǐn liú。
贪看暮烟驰万柳,不知明月上前洲。tān kàn mù yān chí wàn liǔ,bù zhī míng yuè shàng qián zhōu。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

庾郎食事惟三九,适口方知味味珍。yǔ láng shí shì wéi sān jiǔ,shì kǒu fāng zhī wèi wèi zhēn。
拟欲招邀无此客,虎头不是个中人。nǐ yù zhāo yāo wú cǐ kè,hǔ tóu bù shì gè zhōng rén。