古诗词

次韵蔡学士梅诗

刘子翚

梅梢破白香清切,凊雨含春不成雪。méi shāo pò bái xiāng qīng qiè,qìng yǔ hán chūn bù chéng xuě。
瑶池仿佛万妃游,缟裙练帨何鲜洁。yáo chí fǎng fú wàn fēi yóu,gǎo qún liàn shuì hé xiān jié。
凌晨灿烂忽惊眼,客中又过嘉平月。líng chén càn làn hū jīng yǎn,kè zhōng yòu guò jiā píng yuè。
年年见梅非昔地,海角寻芳更愁绝。nián nián jiàn méi fēi xī dì,hǎi jiǎo xún fāng gèng chóu jué。
多情欲伴晓云飞,有恨只教啼鸟说。duō qíng yù bàn xiǎo yún fēi,yǒu hèn zhǐ jiào tí niǎo shuō。
兵厨况是酒如渑,东阁喜听谈吐屑。bīng chú kuàng shì jiǔ rú miǎn,dōng gé xǐ tīng tán tǔ xiè。
飘零使我欢意尽,山诚暮角声呜咽。piāo líng shǐ wǒ huān yì jǐn,shān chéng mù jiǎo shēng wū yàn。
庭边一树春最晚,照影遥怜水方折。tíng biān yī shù chūn zuì wǎn,zhào yǐng yáo lián shuǐ fāng zhé。
暂忙不到今几时,南北枝头开又歇。zàn máng bù dào jīn jǐ shí,nán běi zhī tóu kāi yòu xiē。
新辞婉媚发春妍,未害广平心似铁。xīn cí wǎn mèi fā chūn yán,wèi hài guǎng píng xīn shì tiě。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

和士特栽果十首桃

刘子翚

秋林黄叶晚霜严,熟蒂甘香味独兼。qiū lín huáng yè wǎn shuāng yán,shú dì gān xiāng wèi dú jiān。
火伞赪虬浪褒拂,风标那似邑中黔。huǒ sǎn chēng qiú làng bāo fú,fēng biāo nà shì yì zhōng qián。

山馆偶题

刘子翚

水绕山堂竹映桥,偶来尘意已潜消。shuǐ rào shān táng zhú yìng qiáo,ǒu lái chén yì yǐ qián xiāo。
最怜晓日浮波影,满壁煌煌玉电摇。zuì lián xiǎo rì fú bō yǐng,mǎn bì huáng huáng yù diàn yáo。

悠然堂和致明绝句

刘子翚

清霜一夜倒蒹葭,放出湖光彻远沙。qīng shuāng yī yè dào jiān jiā,fàng chū hú guāng chè yuǎn shā。
漠漠浮烟收欲尽,晚风轻浪蹴银花。mò mò fú yān shōu yù jǐn,wǎn fēng qīng làng cù yín huā。

燕子

刘子翚

燕子营巢得所依,衔泥辛苦傍人飞。yàn zi yíng cháo dé suǒ yī,xián ní xīn kǔ bàng rén fēi。
秋风一夜惊桐叶,不恋雕梁万里归。qiū fēng yī yè jīng tóng yè,bù liàn diāo liáng wàn lǐ guī。

下滩

刘子翚

乱石槎牙泻怒涛,满船性命等鸿毛。luàn shí chá yá xiè nù tāo,mǎn chuán xìng mìng děng hóng máo。
莫夸好手翻成误,寄语舟人稳著篙。mò kuā hǎo shǒu fān chéng wù,jì yǔ zhōu rén wěn zhù gāo。

绝句五首

刘子翚

目送孤鸿独倚楼,晚风吹泪更横流。mù sòng gū hóng dú yǐ lóu,wǎn fēng chuī lèi gèng héng liú。
蕉花落处蛮烟碧,六十三程是白州。jiāo huā luò chù mán yān bì,liù shí sān chéng shì bái zhōu。

绝句五首

刘子翚

双鱼来自瘴江滨,一读家书一怆神。shuāng yú lái zì zhàng jiāng bīn,yī dú jiā shū yī chuàng shén。
见说炎荒风土恶,可无神物护忠臣。jiàn shuō yán huāng fēng tǔ è,kě wú shén wù hù zhōng chén。

绝句五首

刘子翚

干戈扰扰恨何穷,南北东西任转蓬。gàn gē rǎo rǎo hèn hé qióng,nán běi dōng xī rèn zhuǎn péng。
世事不堪长龃龉,胸中赖有气如虹。shì shì bù kān zhǎng jǔ yǔ,xiōng zhōng lài yǒu qì rú hóng。

绝句五首

刘子翚

喜闻归骑已扬镳,载酒相迎不惮遥。xǐ wén guī qí yǐ yáng biāo,zài jiǔ xiāng yíng bù dàn yáo。
我是武夷东道主,便同蜡屐上岧峣。wǒ shì wǔ yí dōng dào zhǔ,biàn tóng là jī shàng tiáo yáo。

绝句五首

刘子翚

竹绕茅檐水绕阶,东风渐欲放春回。zhú rào máo yán shuǐ rào jiē,dōng fēng jiàn yù fàng chūn huí。
丁宁红紫休争发,待取山南刺史来。dīng níng hóng zǐ xiū zhēng fā,dài qǔ shān nán cì shǐ lái。

汴京纪事二十首

刘子翚

帝城王气杂妖氛,胡虏何知屡易君。dì chéng wáng qì zá yāo fēn,hú lǔ hé zhī lǚ yì jūn。
犹有太平遗老在,时时洒泪向南云。yóu yǒu tài píng yí lǎo zài,shí shí sǎ lèi xiàng nán yún。

汴京纪事二十首

刘子翚

玉玺相传舜绍尧,壶春堂上独逍遥。yù xǐ xiāng chuán shùn shào yáo,hú chūn táng shàng dú xiāo yáo。
唐虞盛事今寥落,尽卷清风入圣朝。táng yú shèng shì jīn liáo luò,jǐn juǎn qīng fēng rù shèng cháo。

汴京纪事二十首

刘子翚

圣君尝胆愤艰难,双跸无因日问安。shèng jūn cháng dǎn fèn jiān nán,shuāng bì wú yīn rì wèn ān。
汉节凋零胡地阔,北州何处是通汗。hàn jié diāo líng hú dì kuò,běi zhōu hé chù shì tōng hàn。

汴京纪事二十首

刘子翚

朝廷植党互相挻,政事纷更属纪年。cháo tíng zhí dǎng hù xiāng shān,zhèng shì fēn gèng shǔ jì nián。
曾读上皇哀痛诏,责躬犹是禹汤贤。céng dú shàng huáng āi tòng zhào,zé gōng yóu shì yǔ tāng xián。

汴京纪事二十首

刘子翚

联翩漕舸入神州,梁主经营授宋休。lián piān cáo gě rù shén zhōu,liáng zhǔ jīng yíng shòu sòng xiū。
一自胡儿来饮马,春波惟见断冰流。yī zì hú ér lái yǐn mǎ,chūn bō wéi jiàn duàn bīng liú。