古诗词

法石见李汉老参政

刘子翚

我识今朝李翰林,十年隔绝飞寸心。wǒ shí jīn cháo lǐ hàn lín,shí nián gé jué fēi cùn xīn。
素书每逢双鲤得,云路欲倚长梯寻。sù shū měi féng shuāng lǐ dé,yún lù yù yǐ zhǎng tī xún。
翰林昔参建炎政,想见中兴人物盛。hàn lín xī cān jiàn yán zhèng,xiǎng jiàn zhōng xīng rén wù shèng。
方圆龃龉不足论,角巾雅有江湖兴。fāng yuán jǔ yǔ bù zú lùn,jiǎo jīn yǎ yǒu jiāng hú xīng。
玉堂草诏褫凶魄,丹陛陈谟发天听。yù táng cǎo zhào chǐ xiōng pò,dān bì chén mó fā tiān tīng。
介圭便合趣公还,只今密勿才稀并。jiè guī biàn hé qù gōng hái,zhǐ jīn mì wù cái xī bìng。
自怜随牒东南奔,假道因得登龙门。zì lián suí dié dōng nán bēn,jiǎ dào yīn dé dēng lóng mén。
怪余髯面益老矣,一笑问劳情弥敦。guài yú rán miàn yì lǎo yǐ,yī xiào wèn láo qíng mí dūn。
僧坊萧萧远阛阓,岂料飘零获清对。sēng fāng xiāo xiāo yuǎn huán huì,qǐ liào piāo líng huò qīng duì。
牛行尚忆王相宅,曩日交游几人在。niú xíng shàng yì wáng xiāng zhái,nǎng rì jiāo yóu jǐ rén zài。
浊酒青灯梦寐间,九州四海烟尘内。zhuó jiǔ qīng dēng mèng mèi jiān,jiǔ zhōu sì hǎi yān chén nèi。
区区王事今有程,暂见复别难为情。qū qū wáng shì jīn yǒu chéng,zàn jiàn fù bié nán wèi qíng。
长亭唤马一悽断,璧月晓堕桐花城。zhǎng tíng huàn mǎ yī qī duàn,bì yuè xiǎo duò tóng huā chéng。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

快雨不相期,平湖忽萧飒。kuài yǔ bù xiāng qī,píng hú hū xiāo sà。
坐久日明檐,繁声静中灭。zuò jiǔ rì míng yán,fán shēng jìng zhōng miè。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

秋空晚自明,孤烟澹难起。qiū kōng wǎn zì míng,gū yān dàn nán qǐ。
适意一枝筇,时来对寒水。shì yì yī zhī qióng,shí lái duì hán shuǐ。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

谁怜组练寒,夜雪连营积。shuí lián zǔ liàn hán,yè xuě lián yíng jī。
有客卧衡茅,淮山梦中白。yǒu kè wò héng máo,huái shān mèng zhōng bái。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

取名慕横枝,要自同风格。qǔ míng mù héng zhī,yào zì tóng fēng gé。
虽微调鼎味,宛有金铉色。suī wēi diào dǐng wèi,wǎn yǒu jīn xuàn sè。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

浑疑蜡作花,貌野中抱幽。hún yí là zuò huā,mào yě zhōng bào yōu。
冷香不盈阶,意尽仍一流。lěng xiāng bù yíng jiē,yì jǐn réng yī liú。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

尖萼破微霜,明犀透清暾。jiān è pò wēi shuāng,míng xī tòu qīng tūn。
不有朱紫繁,那知中色尊。bù yǒu zhū zǐ fán,nà zhī zhōng sè zūn。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

今日寻此梅,危行石涧东。jīn rì xún cǐ méi,wēi xíng shí jiàn dōng。
花神欲宣令,万铎悬春风。huā shén yù xuān lìng,wàn duó xuán chūn fēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

秋风吹折碧,削玉如芳根。qiū fēng chuī zhé bì,xuē yù rú fāng gēn。
应傍鹅池发,中怀洒墨痕。yīng bàng é chí fā,zhōng huái sǎ mò hén。

园蔬十咏茭白

刘子翚

分得蹲鸱种,连根占地腴。fēn dé dūn chī zhǒng,lián gēn zhàn dì yú。
晓吹黏玉糁,深碗啖模糊。xiǎo chuī nián yù sǎn,shēn wǎn dàn mó hú。

园蔬十咏茭白

刘子翚

肉食嘲三九,终怜气韵清。ròu shí cháo sān jiǔ,zhōng lián qì yùn qīng。
一畦春雨足,翠发剪还生。yī qí chūn yǔ zú,cuì fā jiǎn hái shēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

溉釜熟轮囷,香清味仍美。gài fǔ shú lún qūn,xiāng qīng wèi réng měi。
一线解琼瑶,中有家人齿。yī xiàn jiě qióng yáo,zhōng yǒu jiā rén chǐ。

园蔬十咏茭白

刘子翚

叶实抱芳辛,气烈消烦滞。yè shí bào fāng xīn,qì liè xiāo fán zhì。
登俎效微劳,乍食惊频嚏。dēng zǔ xiào wēi láo,zhà shí jīng pín tì。

园蔬十咏茭白

刘子翚

周郎爱晚菘,对客蒙称赏。zhōu láng ài wǎn sōng,duì kè méng chēng shǎng。
今晨喜荐新,小嚼冰霜响。jīn chén xǐ jiàn xīn,xiǎo jué bīng shuāng xiǎng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

金镞因形制,临畦发永叹。jīn zú yīn xíng zhì,lín qí fā yǒng tàn。
时危思撷佩,楚客莫纫兰。shí wēi sī xié pèi,chǔ kè mò rèn lán。

园蔬十咏茭白

刘子翚

新芽肌理腻,映日净如空。xīn yá jī lǐ nì,yìng rì jìng rú kōng。
恰似匀妆指,柔尖带浅红。qià shì yún zhuāng zhǐ,róu jiān dài qiǎn hóng。