古诗词

兼道携古墨来墨面龙纹墨背识云保大九年奉敕造长春殿供御龙印香煤旁又识云墨务官臣庭邽监官臣夷中臣子和臣卞等进盖江南李氏物也感之为作此诗

刘子翚

长春殿古生荆荟,犹有前朝遗物在。zhǎng chūn diàn gǔ shēng jīng huì,yóu yǒu qián cháo yí wù zài。
锦囊珍重出玄圭,双虬刻作蜿蜒态。jǐn náng zhēn zhòng chū xuán guī,shuāng qiú kè zuò wān yán tài。
枯皮剥制弄几刓,断玦精坚磨不杀。kū pí bō zhì nòng jǐ wán,duàn jué jīng jiān mó bù shā。
吾闻李氏据江左,文采风流高一代。wú wén lǐ shì jù jiāng zuǒ,wén cǎi fēng liú gāo yī dài。
当时好玩不独此,器用往往穷奢汰。dāng shí hǎo wán bù dú cǐ,qì yòng wǎng wǎng qióng shē tài。
徵工选技填御府,不惜千金为赏赉。zhēng gōng xuǎn jì tián yù fǔ,bù xī qiān jīn wèi shǎng lài。
治兵唐推英卫精,治民汉许龚黄最。zhì bīng táng tuī yīng wèi jīng,zhì mín hàn xǔ gōng huáng zuì。
惜哉取士不知术,妙手独得庭邽辈。xī zāi qǔ shì bù zhī shù,miào shǒu dú dé tíng guī bèi。
真主驱驰八极中,荒王逸乐孤城内。zhēn zhǔ qū chí bā jí zhōng,huāng wáng yì lè gū chéng nèi。
汗青得失更谁论,尤物竞为人宝爱。hàn qīng dé shī gèng shuí lùn,yóu wù jìng wèi rén bǎo ài。
嗟余视此真粪土,事有至微犹足戒。jiē yú shì cǐ zhēn fèn tǔ,shì yǒu zhì wēi yóu zú jiè。
投文欲往吊江流,幽魂未泯应惭悔。tóu wén yù wǎng diào jiāng liú,yōu hún wèi mǐn yīng cán huǐ。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

策杖

刘子翚

策杖农家去,萧条绝四邻。cè zhàng nóng jiā qù,xiāo tiáo jué sì lín。
空田依垄峻,断稿布窠匀。kōng tián yī lǒng jùn,duàn gǎo bù kē yún。
地薄惟供税,年丰尚苦贫。dì báo wéi gōng shuì,nián fēng shàng kǔ pín。
平生饱官粟,愧尔力耕人。píng shēng bǎo guān sù,kuì ěr lì gēng rén。

喜诛大将

刘子翚

自提乌合众,南北久跳梁。zì tí wū hé zhòng,nán běi jiǔ tiào liáng。
避事几危国,专权拟僭王。bì shì jǐ wēi guó,zhuān quán nǐ jiàn wáng。
然脐诛未快,擢发罪难详。rán qí zhū wèi kuài,zhuó fā zuì nán xiáng。
膏血污砧斧,何曾洒战场。gāo xuè wū zhēn fǔ,hé céng sǎ zhàn chǎng。

叠嶂

刘子翚

益遣归心快,愁霖喜乍晴。yì qiǎn guī xīn kuài,chóu lín xǐ zhà qíng。
树阴迎马合,波影照人清。shù yīn yíng mǎ hé,bō yǐng zhào rén qīng。
不见云山路,时闻樵斧声。bù jiàn yún shān lù,shí wén qiáo fǔ shēng。
暮云偏有意,相伴隔溪行。mù yún piān yǒu yì,xiāng bàn gé xī xíng。

和李巽伯

刘子翚

浦树冥茫茫,云山浅淡中。pǔ shù míng máng máng,yún shān qiǎn dàn zhōng。
客愁生远望,春意入晴空。kè chóu shēng yuǎn wàng,chūn yì rù qíng kōng。
酒忆相如病,途怜阮籍穷。jiǔ yì xiāng rú bìng,tú lián ruǎn jí qióng。
殷勤桃叶句,欲和愧难工。yīn qín táo yè jù,yù hé kuì nán gōng。

野步

刘子翚

野步忘归远,春心不自休。yě bù wàng guī yuǎn,chūn xīn bù zì xiū。
管弦非老伴,风雨定花雠。guǎn xián fēi lǎo bàn,fēng yǔ dìng huā chóu。
柳暗深深路,溪寒小小楼。liǔ àn shēn shēn lù,xī hán xiǎo xiǎo lóu。
谢娘歌白纻,此意可忘忧。xiè niáng gē bái zhù,cǐ yì kě wàng yōu。

泊舟

刘子翚

莽莽荒茨岸,回回乱石滩。mǎng mǎng huāng cí àn,huí huí luàn shí tān。
雨寒收市早,风急泊舟难。yǔ hán shōu shì zǎo,fēng jí pō zhōu nán。
宇县兵犹斗,乾坤网正宽。yǔ xiàn bīng yóu dòu,qián kūn wǎng zhèng kuān。
殷勤嘱龙剑,莫久卧波澜。yīn qín zhǔ lóng jiàn,mò jiǔ wò bō lán。

舟中寄似表

刘子翚

溪流元自急,积雨更兼旬。xī liú yuán zì jí,jī yǔ gèng jiān xún。
曲渚方移棹,高城忽背人。qū zhǔ fāng yí zhào,gāo chéng hū bèi rén。
艰难争避地,去住不由身。jiān nán zhēng bì dì,qù zhù bù yóu shēn。
客食怜诗李,相期一问津。kè shí lián shī lǐ,xiāng qī yī wèn jīn。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

午枕回清梦,疏林逗远风。wǔ zhěn huí qīng mèng,shū lín dòu yuǎn fēng。
茶瓯烹叶白,果饤剥方红。chá ōu pēng yè bái,guǒ dìng bō fāng hóng。
小垒常稀讼,邻邦近息戎。xiǎo lěi cháng xī sòng,lín bāng jìn xī róng。
民谣知善政,佽助亦何功。mín yáo zhī shàn zhèng,cì zhù yì hé gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

一卮那惜醉,引剑坐生风。yī zhī nà xī zuì,yǐn jiàn zuò shēng fēng。
怒发冠冲绿,忧颜镜损红。nù fā guān chōng lǜ,yōu yán jìng sǔn hóng。
莫轻秦黩武,旧耻汉和戎。mò qīng qín dú wǔ,jiù chǐ hàn hé róng。
慷慨今贤守,燕然拟勒功。kāng kǎi jīn xián shǒu,yàn rán nǐ lēi gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

漂流今海角,胡骑忽秋风。piāo liú jīn hǎi jiǎo,hú qí hū qiū fēng。
旧隐怀空翠,征途厌软红。jiù yǐn huái kōng cuì,zhēng tú yàn ruǎn hóng。
时平犹倦仕,力小况从戎。shí píng yóu juàn shì,lì xiǎo kuàng cóng róng。
欲遣愁城破,须论酒子功。yù qiǎn chóu chéng pò,xū lùn jiǔ zi gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

灿烂燕公笔,飘然迈祖风。càn làn yàn gōng bǐ,piāo rán mài zǔ fēng。
高吟时举白,戏语或题红。gāo yín shí jǔ bái,xì yǔ huò tí hóng。
讶敏文翻水,夸严律比戎。yà mǐn wén fān shuǐ,kuā yán lǜ bǐ róng。
诗坛如第将,苏李谢前功。shī tán rú dì jiāng,sū lǐ xiè qián gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

海市从萧索,杯盘乐土风。hǎi shì cóng xiāo suǒ,bēi pán lè tǔ fēng。
郡楼山向背,村坞树青红。jùn lóu shān xiàng bèi,cūn wù shù qīng hóng。
玉麈嗤夷甫,牙筹陋阿戎。yù zhǔ chī yí fǔ,yá chóu lòu ā róng。
王侯真梦耳,穴蚁更论功。wáng hóu zhēn mèng ěr,xué yǐ gèng lùn gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

微吟时拥鼻,潇洒晋人风。wēi yín shí yōng bí,xiāo sǎ jìn rén fēng。
客至添樽绿,官闲省印红。kè zhì tiān zūn lǜ,guān xián shěng yìn hóng。
易徂嗟岁月,迭盛叹华戎。yì cú jiē suì yuè,dié shèng tàn huá róng。
愿草浯溪颂,中兴旦暮功。yuàn cǎo wú xī sòng,zhōng xīng dàn mù gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

断虹明晚井,烟霭半随风。duàn hóng míng wǎn jǐng,yān ǎi bàn suí fēng。
岸柳霜收绿,庭榴日贷红。àn liǔ shuāng shōu lǜ,tíng liú rì dài hóng。
酒酣肠有海,棋战手兴戎。jiǔ hān cháng yǒu hǎi,qí zhàn shǒu xīng róng。
赓唱逢勍敌,方知比兴功。gēng chàng féng qíng dí,fāng zhī bǐ xīng gōng。

张守唱和红字韵诗八首

刘子翚

济难资长策,常怀国士风。jì nán zī zhǎng cè,cháng huái guó shì fēng。
秦强因将白,鲁弱更蒐红。qín qiáng yīn jiāng bái,lǔ ruò gèng sōu hóng。
叹己怀孤愤,忧时咏小戎。tàn jǐ huái gū fèn,yōu shí yǒng xiǎo róng。
儒冠须勿溺,邂逅亦成功。rú guān xū wù nì,xiè hòu yì chéng gōng。
5961234567»