古诗词

谢方德顺古风

刘子翚

吾闻沧溟深,浸灌东南维。wú wén cāng míng shēn,jìn guàn dōng nán wéi。
长风一荡潏,莽苍天为低。zhǎng fēng yī dàng yù,mǎng cāng tiān wèi dī。
中藏百怪珍,文彩光陆离。zhōng cáng bǎi guài zhēn,wén cǎi guāng lù lí。
潜鲲尽鹏材,游鱼悉龙资。qián kūn jǐn péng cái,yóu yú xī lóng zī。
罔象溯波浮,天吴跃空飞。wǎng xiàng sù bō fú,tiān wú yuè kōng fēi。
蚌虽辱泥涂,犹能吐珠玑。bàng suī rǔ ní tú,yóu néng tǔ zhū jī。
地灵物固然,在人必多奇。dì líng wù gù rán,zài rén bì duō qí。
英英方家郎,秀发如琼枝。yīng yīng fāng jiā láng,xiù fā rú qióng zhī。
装怀素王书,落笔幼妇词。zhuāng huái sù wáng shū,luò bǐ yòu fù cí。
我昔官壶山,邂逅初见之。wǒ xī guān hú shān,xiè hòu chū jiàn zhī。
宾筵为劝驾,一武登云梯。bīn yán wèi quàn jià,yī wǔ dēng yún tī。
鸿鶱九霄快,骥骋天路夷。hóng xiān jiǔ xiāo kuài,jì chěng tiān lù yí。
似闻东诸侯,辟书已交驰。shì wén dōng zhū hóu,pì shū yǐ jiāo chí。
惠然访吾庐,窈窕穷山溪。huì rán fǎng wú lú,yǎo tiǎo qióng shān xī。
夜灯一笑欢,愁抱忽若遗。yè dēng yī xiào huān,chóu bào hū ruò yí。
语妙时脱尘,饮豪屡反卮。yǔ miào shí tuō chén,yǐn háo lǚ fǎn zhī。
领新意自失,佳处昔未窥。lǐng xīn yì zì shī,jiā chù xī wèi kuī。
胡为遽改辕,归袂风披披。hú wèi jù gǎi yuán,guī mèi fēng pī pī。
上祈养德业,下祝慎鼎帏。shàng qí yǎng dé yè,xià zhù shèn dǐng wéi。
敬言崇道公,久别良伫思。jìng yán chóng dào gōng,jiǔ bié liáng zhù sī。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

快雨不相期,平湖忽萧飒。kuài yǔ bù xiāng qī,píng hú hū xiāo sà。
坐久日明檐,繁声静中灭。zuò jiǔ rì míng yán,fán shēng jìng zhōng miè。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

秋空晚自明,孤烟澹难起。qiū kōng wǎn zì míng,gū yān dàn nán qǐ。
适意一枝筇,时来对寒水。shì yì yī zhī qióng,shí lái duì hán shuǐ。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

谁怜组练寒,夜雪连营积。shuí lián zǔ liàn hán,yè xuě lián yíng jī。
有客卧衡茅,淮山梦中白。yǒu kè wò héng máo,huái shān mèng zhōng bái。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

取名慕横枝,要自同风格。qǔ míng mù héng zhī,yào zì tóng fēng gé。
虽微调鼎味,宛有金铉色。suī wēi diào dǐng wèi,wǎn yǒu jīn xuàn sè。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

浑疑蜡作花,貌野中抱幽。hún yí là zuò huā,mào yě zhōng bào yōu。
冷香不盈阶,意尽仍一流。lěng xiāng bù yíng jiē,yì jǐn réng yī liú。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

尖萼破微霜,明犀透清暾。jiān è pò wēi shuāng,míng xī tòu qīng tūn。
不有朱紫繁,那知中色尊。bù yǒu zhū zǐ fán,nà zhī zhōng sè zūn。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

今日寻此梅,危行石涧东。jīn rì xún cǐ méi,wēi xíng shí jiàn dōng。
花神欲宣令,万铎悬春风。huā shén yù xuān lìng,wàn duó xuán chūn fēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

秋风吹折碧,削玉如芳根。qiū fēng chuī zhé bì,xuē yù rú fāng gēn。
应傍鹅池发,中怀洒墨痕。yīng bàng é chí fā,zhōng huái sǎ mò hén。

园蔬十咏茭白

刘子翚

分得蹲鸱种,连根占地腴。fēn dé dūn chī zhǒng,lián gēn zhàn dì yú。
晓吹黏玉糁,深碗啖模糊。xiǎo chuī nián yù sǎn,shēn wǎn dàn mó hú。

园蔬十咏茭白

刘子翚

肉食嘲三九,终怜气韵清。ròu shí cháo sān jiǔ,zhōng lián qì yùn qīng。
一畦春雨足,翠发剪还生。yī qí chūn yǔ zú,cuì fā jiǎn hái shēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

溉釜熟轮囷,香清味仍美。gài fǔ shú lún qūn,xiāng qīng wèi réng měi。
一线解琼瑶,中有家人齿。yī xiàn jiě qióng yáo,zhōng yǒu jiā rén chǐ。

园蔬十咏茭白

刘子翚

叶实抱芳辛,气烈消烦滞。yè shí bào fāng xīn,qì liè xiāo fán zhì。
登俎效微劳,乍食惊频嚏。dēng zǔ xiào wēi láo,zhà shí jīng pín tì。

园蔬十咏茭白

刘子翚

周郎爱晚菘,对客蒙称赏。zhōu láng ài wǎn sōng,duì kè méng chēng shǎng。
今晨喜荐新,小嚼冰霜响。jīn chén xǐ jiàn xīn,xiǎo jué bīng shuāng xiǎng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

金镞因形制,临畦发永叹。jīn zú yīn xíng zhì,lín qí fā yǒng tàn。
时危思撷佩,楚客莫纫兰。shí wēi sī xié pèi,chǔ kè mò rèn lán。

园蔬十咏茭白

刘子翚

新芽肌理腻,映日净如空。xīn yá jī lǐ nì,yìng rì jìng rú kōng。
恰似匀妆指,柔尖带浅红。qià shì yún zhuāng zhǐ,róu jiān dài qiǎn hóng。