古诗词

少稷远访弊庐仍留佳句书此写怀抱不足为报也

刘子翚

常嫌门外车,驱驰但扬尘。cháng xián mén wài chē,qū chí dàn yáng chén。
今朝故人来,喜听声辚辚。jīn cháo gù rén lái,xǐ tīng shēng lín lín。
昔别自梁苑,分飞湘吴闽。xī bié zì liáng yuàn,fēn fēi xiāng wú mǐn。
痛心鸣镝祸,事往勿复陈。tòng xīn míng dī huò,shì wǎng wù fù chén。
共载谐寥阒,分筇上嶙峋。gòng zài xié liáo qù,fēn qióng shàng lín xún。
山川旧赏识,挟友意弥新。shān chuān jiù shǎng shí,xié yǒu yì mí xīn。
徘徊小精庐,剧谈口翻津。pái huái xiǎo jīng lú,jù tán kǒu fān jīn。
为言漂荡馀,投迹荒寒滨。wèi yán piāo dàng yú,tóu jì huāng hán bīn。
夕火斧僧林,朝餐籴邻囷。xī huǒ fǔ sēng lín,cháo cān dí lín qūn。
官闲非所恨,有禄不济贫。guān xián fēi suǒ hèn,yǒu lù bù jì pín。
牢愁写万斛,语壮眉不颦。láo chóu xiě wàn hú,yǔ zhuàng méi bù pín。
定知撑肠书,为君发精神。dìng zhī chēng cháng shū,wèi jūn fā jīng shén。
调钟尚变哑,画龙孰窥真。diào zhōng shàng biàn yǎ,huà lóng shú kuī zhēn。
吾闻倜傥才,韬默贵自珍。wú wén tì tǎng cái,tāo mò guì zì zhēn。
量海浚宜广,豪山磨欲磷。liàng hǎi jùn yí guǎng,háo shān mó yù lín。
十科世所重,群公谓当仁。shí kē shì suǒ zhòng,qún gōng wèi dāng rén。
向来荐牍飞,璧光动高旻。xiàng lái jiàn dú fēi,bì guāng dòng gāo mín。
陈编论糟粕,中有王道谆。chén biān lùn zāo pò,zhōng yǒu wáng dào zhūn。
谋国必张国,疗民须活民。móu guó bì zhāng guó,liáo mín xū huó mín。
但得君名扬,何异我志伸。dàn dé jūn míng yáng,hé yì wǒ zhì shēn。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

快雨不相期,平湖忽萧飒。kuài yǔ bù xiāng qī,píng hú hū xiāo sà。
坐久日明檐,繁声静中灭。zuò jiǔ rì míng yán,fán shēng jìng zhōng miè。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

秋空晚自明,孤烟澹难起。qiū kōng wǎn zì míng,gū yān dàn nán qǐ。
适意一枝筇,时来对寒水。shì yì yī zhī qióng,shí lái duì hán shuǐ。

和熊叔雅四咏石峰春霭

刘子翚

谁怜组练寒,夜雪连营积。shuí lián zǔ liàn hán,yè xuě lián yíng jī。
有客卧衡茅,淮山梦中白。yǒu kè wò héng máo,huái shān mèng zhōng bái。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

取名慕横枝,要自同风格。qǔ míng mù héng zhī,yào zì tóng fēng gé。
虽微调鼎味,宛有金铉色。suī wēi diào dǐng wèi,wǎn yǒu jīn xuàn sè。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

浑疑蜡作花,貌野中抱幽。hún yí là zuò huā,mào yě zhōng bào yōu。
冷香不盈阶,意尽仍一流。lěng xiāng bù yíng jiē,yì jǐn réng yī liú。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

尖萼破微霜,明犀透清暾。jiān è pò wēi shuāng,míng xī tòu qīng tūn。
不有朱紫繁,那知中色尊。bù yǒu zhū zǐ fán,nà zhī zhōng sè zūn。

张巨山赋蜡梅因成四首

刘子翚

今日寻此梅,危行石涧东。jīn rì xún cǐ méi,wēi xíng shí jiàn dōng。
花神欲宣令,万铎悬春风。huā shén yù xuān lìng,wàn duó xuán chūn fēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

秋风吹折碧,削玉如芳根。qiū fēng chuī zhé bì,xuē yù rú fāng gēn。
应傍鹅池发,中怀洒墨痕。yīng bàng é chí fā,zhōng huái sǎ mò hén。

园蔬十咏茭白

刘子翚

分得蹲鸱种,连根占地腴。fēn dé dūn chī zhǒng,lián gēn zhàn dì yú。
晓吹黏玉糁,深碗啖模糊。xiǎo chuī nián yù sǎn,shēn wǎn dàn mó hú。

园蔬十咏茭白

刘子翚

肉食嘲三九,终怜气韵清。ròu shí cháo sān jiǔ,zhōng lián qì yùn qīng。
一畦春雨足,翠发剪还生。yī qí chūn yǔ zú,cuì fā jiǎn hái shēng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

溉釜熟轮囷,香清味仍美。gài fǔ shú lún qūn,xiāng qīng wèi réng měi。
一线解琼瑶,中有家人齿。yī xiàn jiě qióng yáo,zhōng yǒu jiā rén chǐ。

园蔬十咏茭白

刘子翚

叶实抱芳辛,气烈消烦滞。yè shí bào fāng xīn,qì liè xiāo fán zhì。
登俎效微劳,乍食惊频嚏。dēng zǔ xiào wēi láo,zhà shí jīng pín tì。

园蔬十咏茭白

刘子翚

周郎爱晚菘,对客蒙称赏。zhōu láng ài wǎn sōng,duì kè méng chēng shǎng。
今晨喜荐新,小嚼冰霜响。jīn chén xǐ jiàn xīn,xiǎo jué bīng shuāng xiǎng。

园蔬十咏茭白

刘子翚

金镞因形制,临畦发永叹。jīn zú yīn xíng zhì,lín qí fā yǒng tàn。
时危思撷佩,楚客莫纫兰。shí wēi sī xié pèi,chǔ kè mò rèn lán。

园蔬十咏茭白

刘子翚

新芽肌理腻,映日净如空。xīn yá jī lǐ nì,yìng rì jìng rú kōng。
恰似匀妆指,柔尖带浅红。qià shì yún zhuāng zhǐ,róu jiān dài qiǎn hóng。