古诗词

水龙吟·听房氏自然歌,求词为赋

张翥

春风琼树香中,数声恰似流莺啭。chūn fēng qióng shù xiāng zhōng,shù shēng qià shì liú yīng zhuàn。
歌尘飞下,落花起舞,骊珠脱串。gē chén fēi xià,luò huā qǐ wǔ,lí zhū tuō chuàn。
豆蔻珠帘,牡丹雪岭,小桃人面。dòu kòu zhū lián,mǔ dān xuě lǐng,xiǎo táo rén miàn。
是自然绝艺,天然书谱,霓裳序,六幺遍。shì zì rán jué yì,tiān rán shū pǔ,ní shang xù,liù yāo biàn。
独占二分月色,向尊前、几番曾见。dú zhàn èr fēn yuè sè,xiàng zūn qián jǐ fān céng jiàn。
赏音如此,不辞醉墨,为题纨扇。shǎng yīn rú cǐ,bù cí zuì mò,wèi tí wán shàn。
浪雨闲云,剩香残黛,莫论恩怨。làng yǔ xián yún,shèng xiāng cán dài,mò lùn ēn yuàn。
看秾华又老,情缘未断,寄楼中燕。kàn nóng huá yòu lǎo,qíng yuán wèi duàn,jì lóu zhōng yàn。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

送薛鹤斋南归吴中

张翥

老鹤幡然忆楚皋,南来直渡浙江涛。lǎo hè fān rán yì chǔ gāo,nán lái zhí dù zhè jiāng tāo。
千年故国悲城郭,万里晴空见羽毛。qiān nián gù guó bēi chéng guō,wàn lǐ qíng kōng jiàn yǔ máo。
候馆夜吟飞彩翰,灵坛秋醮振琅璈。hòu guǎn yè yín fēi cǎi hàn,líng tán qiū jiào zhèn láng áo。
隃麋白屋山中路,留得仙家旧种桃。shù mí bái wū shān zhōng lù,liú dé xiān jiā jiù zhǒng táo。

云台真馆为上清周用章作

张翥

突兀中天积翠遥,层台宛似郁罗萧。tū wù zhōng tiān jī cuì yáo,céng tái wǎn shì yù luó xiāo。
清池晓浴丹如火,白石春耕玉有苗。qīng chí xiǎo yù dān rú huǒ,bái shí chūn gēng yù yǒu miáo。
此地来龙如可筑,他年归鹤底须招。cǐ dì lái lóng rú kě zhù,tā nián guī hè dǐ xū zhāo。
只应月夜游仙侣,时复吹笙下紫霄。zhǐ yīng yuè yè yóu xiān lǚ,shí fù chuī shēng xià zǐ xiāo。

送方玉壶羽士之京师

张翥

学道武夷还上清,羽人毛骨鹤同轻。xué dào wǔ yí hái shàng qīng,yǔ rén máo gǔ hè tóng qīng。
丹留别室生虹气,啸隔空山作虎声。dān liú bié shì shēng hóng qì,xiào gé kōng shān zuò hǔ shēng。
剑外鬼神来叱咤,画中河岳入经营。jiàn wài guǐ shén lái chì zhà,huà zhōng hé yuè rù jīng yíng。
缑山合在飞廉馆,会见祠光彻夜明。gōu shān hé zài fēi lián guǎn,huì jiàn cí guāng chè yè míng。

广东帅府掾林德恭饷藤簟

张翥

韬向筒中一握轻,风漪八尺胜桃笙。tāo xiàng tǒng zhōng yī wò qīng,fēng yī bā chǐ shèng táo shēng。
文编黑白蚺皮滑,漆透丹黄虎魄明。wén biān hēi bái rán pí huá,qī tòu dān huáng hǔ pò míng。
坞上卷将沧海色,岭南寄与故人情。wù shàng juǎn jiāng cāng hǎi sè,lǐng nán jì yǔ gù rén qíng。
竹床楠枕山窗下,从此酣眠梦亦清。zhú chuáng nán zhěn shān chuāng xià,cóng cǐ hān mián mèng yì qīng。

挽张伯雨宗契

张翥

一夕星坛蜕羽衣,山灵何许散灵辉。yī xī xīng tán tuì yǔ yī,shān líng hé xǔ sàn líng huī。
书留真诰陶弘景,名在丹台马子微。shū liú zhēn gào táo hóng jǐng,míng zài dān tái mǎ zi wēi。
海上青骡应远去,垆中白兔想潜飞。hǎi shàng qīng luó yīng yuǎn qù,lú zhōng bái tù xiǎng qián fēi。
风篁后夜还成韵,犹似箫声月下归。fēng huáng hòu yè hái chéng yùn,yóu shì xiāo shēng yuè xià guī。

挽张伯雨宗契

张翥

鹿巾曾入紫宸朝,归向名山驻绿轺。lù jīn céng rù zǐ chén cháo,guī xiàng míng shān zhù lǜ yáo。
龟脱生筒无俗累,鹤存瘦骨有仙标。guī tuō shēng tǒng wú sú lèi,hè cún shòu gǔ yǒu xiān biāo。
三元饥饭杯犹在,五色香烟火已消。sān yuán jī fàn bēi yóu zài,wǔ sè xiāng yān huǒ yǐ xiāo。
应复神游易仙馆,人间楚些若为招。yīng fù shén yóu yì xiān guǎn,rén jiān chǔ xiē ruò wèi zhāo。

挽张伯雨宗契

张翥

童稚情亲到白纷,真香几向鹊炉焚。tóng zhì qíng qīn dào bái fēn,zhēn xiāng jǐ xiàng què lú fén。
丹成自浣天坛雨,剑解空埋月涧坟。dān chéng zì huàn tiān tán yǔ,jiàn jiě kōng mái yuè jiàn fén。
山友分将石刻帖,门人唱得锦飞群。shān yǒu fēn jiāng shí kè tiē,mén rén chàng dé jǐn fēi qún。
他时会续君前传,刊作青琼板上文。tā shí huì xù jūn qián chuán,kān zuò qīng qióng bǎn shàng wén。

铁笛为孟天炜赋

张翥

爱此轻圆铁铸成,何须楚竹选孤生。ài cǐ qīng yuán tiě zhù chéng,hé xū chǔ zhú xuǎn gū shēng。
年多化作青蛇色,夜静吹如彩凤声。nián duō huà zuò qīng shé sè,yè jìng chuī rú cǎi fèng shēng。
绣出碧花凝错落,冷含金气发铿清。xiù chū bì huā níng cuò luò,lěng hán jīn qì fā kēng qīng。
最宜携向君山去,一听仙翁奏月明。zuì yí xié xiàng jūn shān qù,yī tīng xiān wēng zòu yuè míng。

正一冲和宫杨弘道以虞学士诗求和

张翥

玄都桃是旧时花,曾驻春游送客车。xuán dōu táo shì jiù shí huā,céng zhù chūn yóu sòng kè chē。
翰墨尚看延阁老,松萝长护羽人家。hàn mò shàng kàn yán gé lǎo,sōng luó zhǎng hù yǔ rén jiā。
丹砂鍊得仙翁术,白绢封来谏议茶。dān shā liàn dé xiān wēng shù,bái juàn fēng lái jiàn yì chá。
文采风流徒想见,九霄无佩乞飞霞。wén cǎi fēng liú tú xiǎng jiàn,jiǔ xiāo wú pèi qǐ fēi xiá。

正一冲和宫杨弘道以虞学士诗求和

张翥

往事真成过眼花,前王俱此走降车。wǎng shì zhēn chéng guò yǎn huā,qián wáng jù cǐ zǒu jiàng chē。
鹤归华表千年郭,燕入乌衣百姓家。hè guī huá biǎo qiān nián guō,yàn rù wū yī bǎi xìng jiā。
雨坏苑墙生野荠,云残候馆老山茶。yǔ huài yuàn qiáng shēng yě jì,yún cán hòu guǎn lǎo shān chá。
欲将吊古无穷意,高倚披云赋落霞。yù jiāng diào gǔ wú qióng yì,gāo yǐ pī yún fù luò xiá。

给事以马乳贶就索诗

张翥

挏官载出橐驼马,分得官壶给事家。dòng guān zài chū tuó tuó mǎ,fēn dé guān hú gěi shì jiā。
代饮酪奴宁许敌,蒸豚人乳不成夸。dài yǐn lào nú níng xǔ dí,zhēng tún rén rǔ bù chéng kuā。
肥凝晓露䲭夷革,香带秋风苜蓿花。féi níng xiǎo lù yí gé,xiāng dài qiū fēng mù xu huā。
长与诗翁消酒渴,肯辞为客住龙沙。zhǎng yǔ shī wēng xiāo jiǔ kě,kěn cí wèi kè zhù lóng shā。

仙娥玩月图为野云陈氏题

张翥

仙娥微步下高寒,独立长松月满山。xiān é wēi bù xià gāo hán,dú lì zhǎng sōng yuè mǎn shān。
妆影透明金背镜,佩声飞动玉连环。zhuāng yǐng tòu míng jīn bèi jìng,pèi shēng fēi dòng yù lián huán。
洗空碧海银蟾冷,舞罢瑶阶白凤闲。xǐ kōng bì hǎi yín chán lěng,wǔ bà yáo jiē bái fèng xián。
不是丹青寄颜色,行云无梦到人间。bù shì dān qīng jì yán sè,xíng yún wú mèng dào rén jiān。

陈子平寄所作琼花答谢

张翥

凤在阳冈鹤在皋,相思空遣梦劳劳。fèng zài yáng gāng hè zài gāo,xiāng sī kōng qiǎn mèng láo láo。
箫吹夜月江桥酒,槎泛秋风海市涛。xiāo chuī yè yuè jiāng qiáo jiǔ,chá fàn qiū fēng hǎi shì tāo。
故国山川吴分野,美人词赋楚离骚。gù guó shān chuān wú fēn yě,měi rén cí fù chǔ lí sāo。
琼花新制人争写,应使扬州纸价高。qióng huā xīn zhì rén zhēng xiě,yīng shǐ yáng zhōu zhǐ jià gāo。

海楼为宛丘秋藏用题

张翥

不著阑干百尺高,难容此客卧云涛。bù zhù lán gàn bǎi chǐ gāo,nán róng cǐ kè wò yún tāo。
深连厚地三千轴,迥压神仙十五鳌。shēn lián hòu dì sān qiān zhóu,jiǒng yā shén xiān shí wǔ áo。
日影夜生浮画栋,珠光秋孕射霜袍。rì yǐng yè shēng fú huà dòng,zhū guāng qiū yùn shè shuāng páo。
醉来白眼看馀子,未许元龙气独豪。zuì lái bái yǎn kàn yú zi,wèi xǔ yuán lóng qì dú háo。

太古楼为豫章傅道士题

张翥

羽客栖玄紫极宫,楼居三景自玲珑。yǔ kè qī xuán zǐ jí gōng,lóu jū sān jǐng zì líng lóng。
游云宛在洪荒世,探道元居恍惚中。yóu yún wǎn zài hóng huāng shì,tàn dào yuán jū huǎng hū zhōng。
窗白夜生南浦月,帘高时卷上江风。chuāng bái yè shēng nán pǔ yuè,lián gāo shí juǎn shàng jiāng fēng。
如何宴坐忘机者,千劫尘缘一息空。rú hé yàn zuò wàng jī zhě,qiān jié chén yuán yī xī kōng。