古诗词

谢刘致中瓜二首

刘子翚

病翁痴绝端可笑,文墨骫骳谁得称。bìng wēng chī jué duān kě xiào,wén mò wěi bèi shuí dé chēng。
故人分甘聊尔耳,更向诗流说我能。gù rén fēn gān liáo ěr ěr,gèng xiàng shī liú shuō wǒ néng。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

次韵温其元日诗

刘子翚

晓来飞雨挟风颠,洗出韶容换故年。xiǎo lái fēi yǔ xié fēng diān,xǐ chū sháo róng huàn gù nián。
花动一红明屋角,山寒乱碧到樽前。huā dòng yī hóng míng wū jiǎo,shān hán luàn bì dào zūn qián。
病如夜鹤孤还警,老似春蚕饱即眠。bìng rú yè hè gū hái jǐng,lǎo shì chūn cán bǎo jí mián。
赖有故人开寂寞,锦囊诗句许时传。lài yǒu gù rén kāi jì mò,jǐn náng shī jù xǔ shí chuán。

无诸策题问颜亡绝好轲没无传

刘子翚

孔林黄玉化飞埃,一派渊源有自来。kǒng lín huáng yù huà fēi āi,yī pài yuān yuán yǒu zì lái。
具体好时心似谷,厉辞传处口如雷。jù tǐ hǎo shí xīn shì gǔ,lì cí chuán chù kǒu rú léi。
闻声尽是缁帷客,见色无非古市槐。wén shēng jǐn shì zī wéi kè,jiàn sè wú fēi gǔ shì huái。
却讶文公迷圣户,不知灵钥有人开。què yà wén gōng mí shèng hù,bù zhī líng yào yǒu rén kāi。

翁仁山受恩归以诗相访因次其韵

刘子翚

寒阶响叶终日静,剥啄欣闻人叩关。hán jiē xiǎng yè zhōng rì jìng,bō zhuó xīn wén rén kòu guān。
一听清言风洒座,几回幽梦月沈山。yī tīng qīng yán fēng sǎ zuò,jǐ huí yōu mèng yuè shěn shān。
遗珠未许留沧海,老骥终闻在六闲。yí zhū wèi xǔ liú cāng hǎi,lǎo jì zhōng wén zài liù xián。
献策明光岂无用,人心久矣厌多艰。xiàn cè míng guāng qǐ wú yòng,rén xīn jiǔ yǐ yàn duō jiān。

寄巨山

刘子翚

分携六换禁城烟,梦也慵飞到日边。fēn xié liù huàn jìn chéng yān,mèng yě yōng fēi dào rì biān。
彩笔尚怀貂可续,冰衔时许雁遥传。cǎi bǐ shàng huái diāo kě xù,bīng xián shí xǔ yàn yáo chuán。
紫薇院静君宵直,绿苎村深我昼眠。zǐ wēi yuàn jìng jūn xiāo zhí,lǜ zhù cūn shēn wǒ zhòu mián。
会向急流归亦好,双筇同访幔亭仙。huì xiàng jí liú guī yì hǎo,shuāng qióng tóng fǎng màn tíng xiān。

次韵熊叔雅七言

刘子翚

只今漂荡贾长沙,来往三山蹑纬霞。zhǐ jīn piāo dàng jiǎ zhǎng shā,lái wǎng sān shān niè wěi xiá。
马上新诗犹忆友,枕边幽梦不离家。mǎ shàng xīn shī yóu yì yǒu,zhěn biān yōu mèng bù lí jiā。
风惊枯苇连汀雨,霜着寒枫满树花。fēng jīng kū wěi lián tīng yǔ,shuāng zhe hán fēng mǎn shù huā。
却记梁园初识面,干戈岂料落天涯。què jì liáng yuán chū shí miàn,gàn gē qǐ liào luò tiān yá。

题吴若愚一经堂

刘子翚

老矣惟书爱未消,喜闻新塾出尘嚣。lǎo yǐ wéi shū ài wèi xiāo,xǐ wén xīn shú chū chén xiāo。
轩窗近水来无厌,弦诵因风听忽遥。xuān chuāng jìn shuǐ lái wú yàn,xián sòng yīn fēng tīng hū yáo。
游艺定知轻拾芥,正心端欲似耘苗。yóu yì dìng zhī qīng shí jiè,zhèng xīn duān yù shì yún miáo。
一经教子诚为乐,家世从今未寂寥。yī jīng jiào zi chéng wèi lè,jiā shì cóng jīn wèi jì liáo。

朱乔年同傅茂元见访

刘子翚

校书兰台昔名士,怀□会稽今望郎。xiào shū lán tái xī míng shì,huái huì jī jīn wàng láng。
忽惊风采照户牖,便觉肺腑流冰霜。hū jīng fēng cǎi zhào hù yǒu,biàn jué fèi fǔ liú bīng shuāng。
手谈逼剥屡争局,眼食咍台时对床。shǒu tán bī bō lǚ zhēng jú,yǎn shí hāi tái shí duì chuáng。
山林情话政可乐,只恐云路双雕翔。shān lín qíng huà zhèng kě lè,zhǐ kǒng yún lù shuāng diāo xiáng。

次韵白水雪梅二诗

刘子翚

闽雪少曾栖瓦白,怪来浩浩拥寒滨。mǐn xuě shǎo céng qī wǎ bái,guài lái hào hào yōng hán bīn。
严威故作敝裘厄,淡彩潜催幽幌晨。yán wēi gù zuò bì qiú è,dàn cǎi qián cuī yōu huǎng chén。
眼观醉中迷有色,心华净处照无垠。yǎn guān zuì zhōng mí yǒu sè,xīn huá jìng chù zhào wú yín。
摇松旋拾晶荧煮,已觉肥生齿颊津。yáo sōng xuán shí jīng yíng zhǔ,yǐ jué féi shēng chǐ jiá jīn。

次韵白水雪梅二诗

刘子翚

豪气无根老自摧,尚留馀习爱寻梅。háo qì wú gēn lǎo zì cuī,shàng liú yú xí ài xún méi。
苦寒扶病也须去,薄暮微吟垂欲开。kǔ hán fú bìng yě xū qù,báo mù wēi yín chuí yù kāi。
静纳长芬风外坞,醉临高白水边台。jìng nà zhǎng fēn fēng wài wù,zuì lín gāo bái shuǐ biān tái。
无言自得幽贞意,莫吐肝肠锦绣才。wú yán zì dé yōu zhēn yì,mò tǔ gān cháng jǐn xiù cái。

原仲致中寄梅雪二诗再次前韵

刘子翚

一雪度腊寒不春,风光淡然溪谷滨。yī xuě dù là hán bù chūn,fēng guāng dàn rán xī gǔ bīn。
清湖读易月当午,乌石挂庐梅照晨。qīng hú dú yì yuè dāng wǔ,wū shí guà lú méi zhào chén。
未借流膏耕沃野,聊乘爽气款苍垠。wèi jiè liú gāo gēng wò yě,liáo chéng shuǎng qì kuǎn cāng yín。
嗣音风雅愧辞竭,安得笔翻云汉津。sì yīn fēng yǎ kuì cí jié,ān dé bǐ fān yún hàn jīn。

原仲致中寄梅雪二诗再次前韵

刘子翚

饭了意行忘远近,翛翛老眼入疏梅。fàn le yì xíng wàng yuǎn jìn,xiāo xiāo lǎo yǎn rù shū méi。
愁边赏味平生剧,乱后横斜几度开。chóu biān shǎng wèi píng shēng jù,luàn hòu héng xié jǐ dù kāi。
胜韵撩诗频呫嗫,冷香薰梦破咍台。shèng yùn liāo shī pín tiè niè,lěng xiāng xūn mèng pò hāi tái。
莫将花客轻题品,自有渠侬十倍才。mò jiāng huā kè qīng tí pǐn,zì yǒu qú nóng shí bèi cái。

寄巨山

刘子翚

故人浮家槜李傍,为爱修竹分僧房。gù rén fú jiā zuì lǐ bàng,wèi ài xiū zhú fēn sēng fáng。
霏霏玉尘梦千里,剡剡银钩书数行。fēi fēi yù chén mèng qiān lǐ,shàn shàn yín gōu shū shù xíng。
极知神潜鼻端白,只恐喜动眉间黄。jí zhī shén qián bí duān bái,zhǐ kǒng xǐ dòng méi jiān huáng。
烟波莫久费吟笔,好绘日月增天光。yān bō mò jiǔ fèi yín bǐ,hǎo huì rì yuè zēng tiān guāng。

居仁报李季言论养生之益

刘子翚

平生外骛已知非,木枕藤衾老可依。píng shēng wài wù yǐ zhī fēi,mù zhěn téng qīn lǎo kě yī。
春半风光唯掩户,病边怀抱自忘机。chūn bàn fēng guāng wéi yǎn hù,bìng biān huái bào zì wàng jī。
不知静守绵绵息,何似闲随栩栩飞。bù zhī jìng shǒu mián mián xī,hé shì xián suí xǔ xǔ fēi。
欲寄勤渠问仙李,玄关底处是真归。yù jì qín qú wèn xiān lǐ,xuán guān dǐ chù shì zhēn guī。

次居仁韵

刘子翚

是身如树槁穷冬,一点心华自闭封。shì shēn rú shù gǎo qióng dōng,yī diǎn xīn huá zì bì fēng。
久矣吹嘘存泛爱,偶于迟暮得相从。jiǔ yǐ chuī xū cún fàn ài,ǒu yú chí mù dé xiāng cóng。
颇闻妙用纵横是,深愧真源左右逢。pǒ wén miào yòng zòng héng shì,shēn kuì zhēn yuán zuǒ yòu féng。
白雪黄芽计虽下,可能无意起龙钟。bái xuě huáng yá jì suī xià,kě néng wú yì qǐ lóng zhōng。

大年三月书来许访敝庐继闻阻雨已归近闻复有来意以诗温之

刘子翚

画沙笔妙言犹在,折角巾攲兴已穷。huà shā bǐ miào yán yóu zài,zhé jiǎo jīn qī xīng yǐ qióng。
不见此豪春色晚,至今遗恨雨声中。bù jiàn cǐ háo chūn sè wǎn,zhì jīn yí hèn yǔ shēng zhōng。
词华端是补天手,谑浪故存高世风。cí huá duān shì bǔ tiān shǒu,xuè làng gù cún gāo shì fēng。
闻欲寻盟石峰下,人生能费几枝筇。wén yù xún méng shí fēng xià,rén shēng néng fèi jǐ zhī qióng。