古诗词

状元张监丞倅陕郊兼之阆中省亲

胡宿

藻衮御中楹,详延得世英。zǎo gǔn yù zhōng yíng,xiáng yán dé shì yīng。
宾乡具三物,题塔冠千名。bīn xiāng jù sān wù,tí tǎ guān qiān míng。
玉擅昆山价,篪兼仲氏声。yù shàn kūn shān jià,chí jiān zhòng shì shēng。
平渊二龙跃,碣石一鸿轻。píng yuān èr lóng yuè,jié shí yī hóng qīng。
慈宴尧厨洽,宸章禹律鸣。cí yàn yáo chú qià,chén zhāng yǔ lǜ míng。
入辞瞻翠葆,去候过朱樱。rù cí zhān cuì bǎo,qù hòu guò zhū yīng。
赞治崤陵险,归宁蜀栈横。zàn zhì xiáo líng xiǎn,guī níng shǔ zhàn héng。
都门百壶送,宿馆五浆迎。dōu mén bǎi hú sòng,sù guǎn wǔ jiāng yíng。
帝所衔标隽,亲前戏彩荣。dì suǒ xián biāo juàn,qīn qián xì cǎi róng。
勒铭知有作,叱驭肯辞行。lēi míng zhī yǒu zuò,chì yù kěn cí xíng。
桂色窅窊秀,棠阴蔽芾清。guì sè yǎo wā xiù,táng yīn bì fèi qīng。
期年随诏入,修路接瑶京。qī nián suí zhào rù,xiū lù jiē yáo jīng。
胡宿

胡宿

《全唐诗》收诗19首,小传云:“胡宿,唐末人。”误。胡宿(995—1067),字武平,常州晋陵(今江苏常州)人。宋仁宗天圣二年(1024)登进士第。历官翰林学士等职。官至枢密副使。卒谥文恭。《宋史》有传,《欧阳文忠公文集》卷三四有墓志。今存《文恭集》50卷。《宋诗纪事》卷一一收其诗。《全唐诗》沿《唐诗鼓吹》卷八之误而收作唐人,所录诸诗,皆见《文恭集》。 胡宿的作品>>

猜您喜欢

感怀

胡宿

高秋感憀慄,中夜起盘桓。gāo qiū gǎn liáo lì,zhōng yè qǐ pán huán。
啼螀思月底,哀鸿查云端。tí jiāng sī yuè dǐ,āi hóng chá yún duān。
遗蜩尚号节,初鵙早催寒。yí tiáo shàng hào jié,chū jú zǎo cuī hán。
新霜沾客鬓,凄风入人肝。xīn shuāng zhān kè bìn,qī fēng rù rén gān。
拂枕了无寐,取琴不能弹。fú zhěn le wú mèi,qǔ qín bù néng dàn。
壮图成龃龉,老泪空汍澜。zhuàng tú chéng jǔ yǔ,lǎo lèi kōng wán lán。
逢辰今匪易,行志古良难。féng chén jīn fěi yì,xíng zhì gǔ liáng nán。