古诗词

岁晚禁直呈承旨侍郎同院五学士

胡宿

广内施重闼,承明敞直庐。guǎng nèi shī zhòng tà,chéng míng chǎng zhí lú。
上清通帝所,方丈拟仙居。shàng qīng tōng dì suǒ,fāng zhàng nǐ xiān jū。
汉后前釐席,淮王重报书。hàn hòu qián lí xí,huái wáng zhòng bào shū。
时宗登贾马,暮召得严徐。shí zōng dēng jiǎ mǎ,mù zhào dé yán xú。
玉至光秦玺,珠来照魏车。yù zhì guāng qín xǐ,zhū lái zhào wèi chē。
高文参正始,密旨奉权舆。gāo wén cān zhèng shǐ,mì zhǐ fèng quán yú。
王泽宣从綍,天香对满裾。wáng zé xuān cóng fú,tiān xiāng duì mǎn jū。
论思皆药石,咳唾亦琼琚。lùn sī jiē yào shí,ké tuò yì qióng jū。
弱水沧波在,然山老墨馀。ruò shuǐ cāng bō zài,rán shān lǎo mò yú。
睿篇朱雁刻,宸翰白龙摅。ruì piān zhū yàn kè,chén hàn bái lóng shū。
宝肆还容砾,珍林误植樗。bǎo sì hái róng lì,zhēn lín wù zhí chū。
匪躬无謇謇,每食有渠渠。fěi gōng wú jiǎn jiǎn,měi shí yǒu qú qú。
寒日分宵直,繁云向岁除。hán rì fēn xiāo zhí,fán yún xiàng suì chú。
九门催钥下,三殿警签初。jiǔ mén cuī yào xià,sān diàn jǐng qiān chū。
北斗低层掖,明河拂太虚。běi dòu dī céng yē,míng hé fú tài xū。
求衣钦德盛,襆被省才疏。qiú yī qīn dé shèng,fú bèi shěng cái shū。
多病长思越,知非晚学蘧。duō bìng zhǎng sī yuè,zhī fēi wǎn xué qú。
烟霄叨步武,江海隔樵渔。yān xiāo dāo bù wǔ,jiāng hǎi gé qiáo yú。
榆性诚为钝,葵心但欲舒。yú xìng chéng wèi dùn,kuí xīn dàn yù shū。
日祈同舍进,跻俗到华胥。rì qí tóng shě jìn,jī sú dào huá xū。
胡宿

胡宿

《全唐诗》收诗19首,小传云:“胡宿,唐末人。”误。胡宿(995—1067),字武平,常州晋陵(今江苏常州)人。宋仁宗天圣二年(1024)登进士第。历官翰林学士等职。官至枢密副使。卒谥文恭。《宋史》有传,《欧阳文忠公文集》卷三四有墓志。今存《文恭集》50卷。《宋诗纪事》卷一一收其诗。《全唐诗》沿《唐诗鼓吹》卷八之误而收作唐人,所录诸诗,皆见《文恭集》。 胡宿的作品>>

猜您喜欢

感怀

胡宿

高秋感憀慄,中夜起盘桓。gāo qiū gǎn liáo lì,zhōng yè qǐ pán huán。
啼螀思月底,哀鸿查云端。tí jiāng sī yuè dǐ,āi hóng chá yún duān。
遗蜩尚号节,初鵙早催寒。yí tiáo shàng hào jié,chū jú zǎo cuī hán。
新霜沾客鬓,凄风入人肝。xīn shuāng zhān kè bìn,qī fēng rù rén gān。
拂枕了无寐,取琴不能弹。fú zhěn le wú mèi,qǔ qín bù néng dàn。
壮图成龃龉,老泪空汍澜。zhuàng tú chéng jǔ yǔ,lǎo lèi kōng wán lán。
逢辰今匪易,行志古良难。féng chén jīn fěi yì,xíng zhì gǔ liáng nán。