古诗词

吴江县寺留题

王禹偁

松江江寺对峰峦,槛外生池接野滩。sōng jiāng jiāng sì duì fēng luán,kǎn wài shēng chí jiē yě tān。
幽鹭静翘春草碧,病僧闲说夜涛寒。yōu lù jìng qiào chūn cǎo bì,bìng sēng xián shuō yè tāo hán。
晨斋施笋唯溪叟,国忌行香祇县官。chén zhāi shī sǔn wéi xī sǒu,guó jì xíng xiāng qí xiàn guān。
尽日门前照流水,尘缨浑疑濯汍澜。jǐn rì mén qián zhào liú shuǐ,chén yīng hún yí zhuó wán lán。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

扬州寒食赠屯田张员外成均吴博士同年殿省柳丞

王禹偁

前年寒食节,待诏直内庭。qián nián hán shí jié,dài zhào zhí nèi tíng。
休假百官出,独掩深严扃。xiū jiǎ bǎi guān chū,dú yǎn shēn yán jiōng。
近侍不敢醉,赐酒空满瓶。jìn shì bù gǎn zuì,cì jiǔ kōng mǎn píng。
闲就通中枕,时闻索上铃。xián jiù tōng zhōng zhěn,shí wén suǒ shàng líng。
思入无何乡,兀然欲忘形。sī rù wú hé xiāng,wù rán yù wàng xíng。
去年寒食日,滁上忝专城。qù nián hán shí rì,chú shàng tiǎn zhuān chéng。
山歌喧里巷,春物媚池亭。shān gē xuān lǐ xiàng,chūn wù mèi chí tíng。
永阳溪水渌,琅邪山色青。yǒng yáng xī shuǐ lù,láng xié shān sè qīng。
谪宦自消遣,不敢夸独醒。zhé huàn zì xiāo qiǎn,bù gǎn kuā dú xǐng。
往往取官酝,时时对花倾。wǎng wǎng qǔ guān yùn,shí shí duì huā qīng。
醉来念身世,翻使泪纵横。zuì lái niàn shēn shì,fān shǐ lèi zòng héng。
今年莅淮海,时节又清明。jīn nián lì huái hǎi,shí jié yòu qīng míng。
堆案有留事,听歌无欢声。duī àn yǒu liú shì,tīng gē wú huān shēng。
胥徒费簿领,使客烦送迎。xū tú fèi bù lǐng,shǐ kè fán sòng yíng。
狴牢未空歇,堰埭劳修营。bì láo wèi kōng xiē,yàn dài láo xiū yíng。
衰病力不支,懒慢性已成。shuāi bìng lì bù zhī,lǎn màn xìng yǐ chéng。
虚花满双目,素发添几茎。xū huā mǎn shuāng mù,sù fā tiān jǐ jīng。
酒肴略无味,妓乐固难听。jiǔ yáo lüè wú wèi,jì lè gù nán tīng。
谁言寒食下,终日取茶烹。shuí yán hán shí xià,zhōng rì qǔ chá pēng。
屯田布素交,屈此关市征。tún tián bù sù jiāo,qū cǐ guān shì zhēng。
昔年同应举,典衣飞巨觥。xī nián tóng yīng jǔ,diǎn yī fēi jù gōng。
博士东观客,求官得步兵。bó shì dōng guān kè,qiú guān dé bù bīng。
况且丹陛前,同为出谷莺。kuàng qiě dān bì qián,tóng wèi chū gǔ yīng。
殿丞尹我邑,桑梓复弟兄。diàn chéng yǐn wǒ yì,sāng zǐ fù dì xiōng。
吏隐掌鹾茗,终朝看道经。lì yǐn zhǎng cuó míng,zhōng cháo kàn dào jīng。
三贤宴会少,七夕休假并。sān xián yàn huì shǎo,qī xī xiū jiǎ bìng。
何不策我马,废苑寻放萤。hé bù cè wǒ mǎ,fèi yuàn xún fàng yíng。
何不荡我舟,楼基访摘星。hé bù dàng wǒ zhōu,lóu jī fǎng zhāi xīng。
三春景欲尽,九曲波始平。sān chūn jǐng yù jǐn,jiǔ qū bō shǐ píng。
居然逼吏役,顿此阻交情。jū rán bī lì yì,dùn cǐ zǔ jiāo qíng。
老态厌春华,病身忧宿酲。lǎo tài yàn chūn huá,bìng shēn yōu sù chéng。
如水若不改,藉糟亦胡宁。rú shuǐ ruò bù gǎi,jí zāo yì hú níng。
解印蓄素志,吟诗露丹诚。jiě yìn xù sù zhì,yín shī lù dān chéng。
维扬非所爱,有便即归耕。wéi yáng fēi suǒ ài,yǒu biàn jí guī gēng。

扬州池亭即事

王禹偁

冥心阅群动,亦各趋所安。míng xīn yuè qún dòng,yì gè qū suǒ ān。
胡为名利人,戚戚常鲜欢。hú wèi míng lì rén,qī qī cháng xiān huān。
吾生四十四,结佩呼郎官。wú shēng sì shí sì,jié pèi hū láng guān。
掌言入纶阁,待诏直金銮。zhǎng yán rù lún gé,dài zhào zhí jīn luán。
匪谓得禄少,所嗟行道难。fěi wèi dé lù shǎo,suǒ jiē xíng dào nán。
前年谪滁上,忧畏双鬓残。qián nián zhé chú shàng,yōu wèi shuāng bìn cán。
赖有琅邪溪,时濯尘缨冠。lài yǒu láng xié xī,shí zhuó chén yīng guān。
朝佥徙淮海,任重力易殚。cháo qiān xǐ huái hǎi,rèn zhòng lì yì dān。
君恩讵可报,感激涕汍澜。jūn ēn jù kě bào,gǎn jī tì wán lán。
民瘼不能治,恻隐情悲酸。mín mò bù néng zhì,cè yǐn qíng bēi suān。
况复多病身,名宦心已阑。kuàng fù duō bìng shēn,míng huàn xīn yǐ lán。
归田未果决,怀禄尚盘桓。guī tián wèi guǒ jué,huái lù shàng pán huán。
公退何所适,池亭一凭栏。gōng tuì hé suǒ shì,chí tíng yī píng lán。
旭日媚春卉,微风生鸣湍。xù rì mèi chūn huì,wēi fēng shēng míng tuān。
呵僮勿挟弹,留客不持竿。hē tóng wù xié dàn,liú kè bù chí gān。
用冀鱼鸟驯,熙熙肆游观。yòng jì yú niǎo xùn,xī xī sì yóu guān。
神仙未可学,吏隐聊自宽。shén xiān wèi kě xué,lì yǐn liáo zì kuān。
孤吟刻幽石,此义非考槃。gū yín kè yōu shí,cǐ yì fēi kǎo pán。

一品孙郑昱

王禹偁

卜葬得假告,南出安上门。bo zàng dé jiǎ gào,nán chū ān shàng mén。
鞭马六十里,暮投中书村。biān mǎ liù shí lǐ,mù tóu zhōng shū cūn。
村翁馆我宿,茅屋欲黄昏。cūn wēng guǎn wǒ sù,máo wū yù huáng hūn。
有客忽投刺,自称一品孙。yǒu kè hū tóu cì,zì chēng yī pǐn sūn。
气貌不凡俗,因为开酒樽。qì mào bù fán sú,yīn wèi kāi jiǔ zūn。
坐久问家谍,其族大且繁。zuò jiǔ wèn jiā dié,qí zú dà qiě fán。
池州有清节,滥觞登洪源。chí zhōu yǒu qīng jié,làn shāng dēng hóng yuán。
太傅擅鸿笔,入相又出藩。tài fù shàn hóng bǐ,rù xiāng yòu chū fān。
其家本开封,改号一何尊。qí jiā běn kāi fēng,gǎi hào yī hé zūn。
至昱始六代,布衣老丘樊。zhì yù shǐ liù dài,bù yī lǎo qiū fán。
跨驴入府县,驱犊耕郊原。kuà lǘ rù fǔ xiàn,qū dú gēng jiāo yuán。
家庙固已毁,国史空具存。jiā miào gù yǐ huǐ,guó shǐ kōng jù cún。
盛德百世著,功必格乾坤。shèng dé bǎi shì zhù,gōng bì gé qián kūn。
高太已不祀,羡絪何可论。gāo tài yǐ bù sì,xiàn yīn hé kě lùn。
况复起章句,乘时宠便蕃。kuàng fù qǐ zhāng jù,chéng shí chǒng biàn fān。
子孙虽替陵,尚得守田园。zi sūn suī tì líng,shàng dé shǒu tián yuán。
我爱三代时,法度有深根。wǒ ài sān dài shí,fǎ dù yǒu shēn gēn。
卿大夫称家,世世奉蘋蘩。qīng dà fū chēng jiā,shì shì fèng píng fán。
四民有定分,宦路无驰奔。sì mín yǒu dìng fēn,huàn lù wú chí bēn。
自从杂伯道,倾夺日喧喧。zì cóng zá bó dào,qīng duó rì xuān xuān。
脱耒秉金钺,吮笔乘朱轩。tuō lěi bǐng jīn yuè,shǔn bǐ chéng zhū xuān。
朝荣又暮辱,容易如掌翻。cháo róng yòu mù rǔ,róng yì rú zhǎng fān。
古道不可复,颓波益以浑。gǔ dào bù kě fù,tuí bō yì yǐ hún。
何况度木者,倒置轮与辕。hé kuàng dù mù zhě,dào zhì lún yǔ yuán。
我亦起白屋,两朝直紫垣。wǒ yì qǐ bái wū,liǎng cháo zhí zǐ yuán。
荫子有官常,赏延弟与昆。yīn zi yǒu guān cháng,shǎng yán dì yǔ kūn。
尽待食人禄,将何报君恩。jǐn dài shí rén lù,jiāng hé bào jūn ēn。
农桑国之本,孝义古所敦。nóng sāng guó zhī běn,xiào yì gǔ suǒ dūn。
吾族不力穑,终岁饱且温。wú zú bù lì sè,zhōng suì bǎo qiě wēn。
虽非享富贵,亦以蠹黎元。suī fēi xiǎng fù guì,yì yǐ dù lí yuán。
唐贤尚消歇,我辈奚足言。táng xián shàng xiāo xiē,wǒ bèi xī zú yán。
呼儿讽此诗,播在篪与埙。hū ér fěng cǐ shī,bō zài chí yǔ xūn。

凤皇陂

王禹偁

次公治颍川,仁政被一方。cì gōng zhì yǐng chuān,rén zhèng bèi yī fāng。
神物不藏瑞,兹焉集凤皇。shén wù bù cáng ruì,zī yān jí fèng huáng。
在昔奏箫韶,舜庭来跄跄。zài xī zòu xiāo sháo,shùn tíng lái qiāng qiāng。
西伯有至化,亦见鸣岐阳。xī bó yǒu zhì huà,yì jiàn míng qí yáng。
仲尼岂无德,已矣空悲伤。zhòng ní qǐ wú dé,yǐ yǐ kōng bēi shāng。
夫何刀笔吏,而能致殊祥。fū hé dāo bǐ lì,ér néng zhì shū xiáng。
我来过荒陂,烟草但苍苍。wǒ lái guò huāng bēi,yān cǎo dàn cāng cāng。
缅怀汉循吏,史笔恐未详。miǎn huái hàn xún lì,shǐ bǐ kǒng wèi xiáng。

月波楼咏怀

王禹偁

郡城无大小,雉堞皆有楼。jùn chéng wú dà xiǎo,zhì dié jiē yǒu lóu。
其间著名者,不过十数州。qí jiān zhù míng zhě,bù guò shí shù zhōu。
吹箫事辽夐,仙迹难寻求。chuī xiāo shì liáo xiòng,xiān jì nán xún qiú。
庾公在九江,缔构何风流。yǔ gōng zài jiǔ jiāng,dì gòu hé fēng liú。
谢守镇宣城,叠嶂名有由。xiè shǒu zhèn xuān chéng,dié zhàng míng yǒu yóu。
东阳敞八咏,吾闻沈隐侯。dōng yáng chǎng bā yǒng,wú wén shěn yǐn hóu。
白雪架郢中,调高难和酬。bái xuě jià yǐng zhōng,diào gāo nán hé chóu。
黄鹤倚鄂渚,仙去事悠悠。huáng hè yǐ è zhǔ,xiān qù shì yōu yōu。
赞皇谪滁上,作赋怀嵩丘。zàn huáng zhé chú shàng,zuò fù huái sōng qiū。
楼居出俗态,泽国多胜游。lóu jū chū sú tài,zé guó duō shèng yóu。
好景不遇人,安得名存留。hǎo jǐng bù yù rén,ān dé míng cún liú。
齐安古郡废,移此清江头。qí ān gǔ jùn fèi,yí cǐ qīng jiāng tóu。
筑城随山势,屈曲复环周。zhù chéng suí shān shì,qū qū fù huán zhōu。
兹楼最轩豁,旷望西北陬。zī lóu zuì xuān huō,kuàng wàng xī běi zōu。
武昌地如掌,天末入双眸。wǔ chāng dì rú zhǎng,tiān mò rù shuāng móu。
平远无林木,一望同离娄。píng yuǎn wú lín mù,yī wàng tóng lí lóu。
山形如八字,会合势相勾。shān xíng rú bā zì,huì hé shì xiāng gōu。
三国事既远,六朝名亦休。sān guó shì jì yuǎn,liù cháo míng yì xiū。
近从唐末来,争夺互仇雠。jìn cóng táng mò lái,zhēng duó hù chóu chóu。
斯楼备矢石,此地控咽喉。sī lóu bèi shǐ shí,cǐ dì kòng yàn hóu。
终朝望烽燧,连岁事戈矛。zhōng cháo wàng fēng suì,lián suì shì gē máo。
可怜好诗景,牢落无人收。kě lián hǎo shī jǐng,láo luò wú rén shōu。
皇家统万国,远迩尽怀柔。huáng jiā tǒng wàn guó,yuǎn ěr jǐn huái róu。
三圣四十年,荡荡文德修。sān shèng sì shí nián,dàng dàng wén dé xiū。
淮甸为内地,黄冈压上游。huái diān wèi nèi dì,huáng gāng yā shàng yóu。
儒冠假郡印,践更若公邮。rú guān jiǎ jùn yìn,jiàn gèng ruò gōng yóu。
况多办职吏,谁肯恣吟讴。kuàng duō bàn zhí lì,shuí kěn zì yín ōu。
伊余何为者,窃慕骚人俦。yī yú hé wèi zhě,qiè mù sāo rén chóu。
两朝掌文翰,十年侍冕旒。liǎng cháo zhǎng wén hàn,shí nián shì miǎn liú。
去岁出西掖,谪居抱穷愁。qù suì chū xī yē,zhé jū bào qióng chóu。
日日江楼上,风物得冥搜。rì rì jiāng lóu shàng,fēng wù dé míng sōu。
何人名月波,此义颇为优。hé rén míng yuè bō,cǐ yì pǒ wèi yōu。
西南新桂魄,初上悬玉钩。xī nán xīn guì pò,chū shàng xuán yù gōu。
晓濑清且浅,漂荡影沉浮。xiǎo lài qīng qiě qiǎn,piāo dàng yǐng chén fú。
三五金波满,夜光如暗投。sān wǔ jīn bō mǎn,yè guāng rú àn tóu。
骊龙弄颔珠,晃朗照汀洲。lí lóng nòng hàn zhū,huǎng lǎng zhào tīng zhōu。
澹台拔宝剑,碎璧斩长虬。dàn tái bá bǎo jiàn,suì bì zhǎn zhǎng qiú。
冰轮晓入地,推下赤金毬。bīng lún xiǎo rù dì,tuī xià chì jīn qiú。
阑干四五星,斜汉印清秋。lán gàn sì wǔ xīng,xié hàn yìn qīng qiū。
谁家上元灯,儿戏刳?■。shuí jiā shàng yuán dēng,ér xì kū guó。
此景吟不出,谩使声呦呦。cǐ jǐng yín bù chū,mán shǐ shēng yōu yōu。
千里画图阔,四时诗兴幽。qiān lǐ huà tú kuò,sì shí shī xīng yōu。
野花媚宫缬,芳草铺碧紬。yě huā mèi gōng xié,fāng cǎo pù bì chóu。
火云照沙浦,暴雨倾瓦沟。huǒ yún zhào shā pǔ,bào yǔ qīng wǎ gōu。
白乱芦花散,红殷蓼穗稠。bái luàn lú huā sàn,hóng yīn liǎo suì chóu。
檐冰垂若绠,雪片大于鸥。yán bīng chuí ruò gěng,xuě piàn dà yú ōu。
江蓠烟漠漠,官柳雨飕飕。jiāng lí yān mò mò,guān liǔ yǔ sōu sōu。
舟子斜荡桨,牧童倒骑牛。zhōu zi xié dàng jiǎng,mù tóng dào qí niú。
水獭有时戏,江豚颇能泅。shuǐ tǎ yǒu shí xì,jiāng tún pǒ néng qiú。
山鸟奏竽籁,落霞展衾裯。shān niǎo zòu yú lài,luò xiá zhǎn qīn chóu。
鱼网雪离离,酒旗风飂飂。yú wǎng xuě lí lí,jiǔ qí fēng liù liù。
旅怀虽自适,诗物奈相尤。lǚ huái suī zì shì,shī wù nài xiāng yóu。
右顾徐邈洞,精灵知在否。yòu gù xú miǎo dòng,jīng líng zhī zài fǒu。
左瞰伍员庙,荒隙令人羞。zuǒ kàn wǔ yuán miào,huāng xì lìng rén xiū。
楼中何所有,官酝湛蚍蜉。lóu zhōng hé suǒ yǒu,guān yùn zhàn pí fú。
棋枰留客坐,琴调待僧抽。qí píng liú kè zuò,qín diào dài sēng chōu。
橘苞邻药鼎,诗笔间茶瓯。jú bāo lín yào dǐng,shī bǐ jiān chá ōu。
平生性幽独,寂寞谁献酬。píng shēng xìng yōu dú,jì mò shuí xiàn chóu。
官常已三黜,怀抱罹百忧。guān cháng yǐ sān chù,huái bào lí bǎi yōu。
凭栏忆王粲,望阙同子牟。píng lán yì wáng càn,wàng quē tóng zi móu。
自甘成潦倒,无复事声猷。zì gān chéng lǎo dào,wú fù shì shēng yóu。
身世喻泡幻,衣冠如赘瘤。shēn shì yù pào huàn,yī guān rú zhuì liú。
放意无何乡,谁分亲与仇。fàng yì wú hé xiāng,shuí fēn qīn yǔ chóu。
寓形朝籍中,毁誉任啁啾。yù xíng cháo jí zhōng,huǐ yù rèn zhāo jiū。
君恩无路报,民瘼无术瘳。jūn ēn wú lù bào,mín mò wú shù chōu。
唯惭恋禄俸,未去耕田畴。wéi cán liàn lù fèng,wèi qù gēng tián chóu。
题诗郡楼上,含毫思夷犹。tí shī jùn lóu shàng,hán háo sī yí yóu。
功名非范蠡,何必泛扁舟。gōng míng fēi fàn lí,hé bì fàn biǎn zhōu。

十月二十日作

王禹偁

重衾又重茵,盖覆衰懒身。zhòng qīn yòu zhòng yīn,gài fù shuāi lǎn shēn。
中夜忽涕泗,无复及吾亲。zhōng yè hū tì sì,wú fù jí wú qīn。
须臾残漏歇,吏报国忌辰。xū yú cán lòu xiē,lì bào guó jì chén。
凌旦骑马出,溪冰薄潾潾。líng dàn qí mǎ chū,xī bīng báo lín lín。
路傍饥冻者,颜色颇悲辛。lù bàng jī dòng zhě,yán sè pǒ bēi xīn。
饱暖我不觉,羞见黄州民。bǎo nuǎn wǒ bù jué,xiū jiàn huáng zhōu mín。
昔贤终禄养,往往归隐沦。xī xián zhōng lù yǎng,wǎng wǎng guī yǐn lún。
谁教为妻子,头白走风尘。shuí jiào wèi qī zi,tóu bái zǒu fēng chén。
修身与行道,多愧古时人。xiū shēn yǔ xíng dào,duō kuì gǔ shí rén。

王禹偁

商山春夏旱,旱雷不降雨。shāng shān chūn xià hàn,hàn léi bù jiàng yǔ。
及秋又霖霪,雷声时一举。jí qiū yòu lín yín,léi shēng shí yī jǔ。
南山复北山,?磕若贙虎。nán shān fù běi shān,hōng kē ruò xuàn hǔ。
君子容必变,所以敬天怒。jūn zi róng bì biàn,suǒ yǐ jìng tiān nù。
无乃丰隆鬼,恣意挝雷鼓。wú nǎi fēng lóng guǐ,zì yì wō léi gǔ。
此怒既非天,敬之亦奚取。cǐ nù jì fēi tiān,jìng zhī yì xī qǔ。

秋霖二首

王禹偁

秋霖过百日,岁望终何如。qiū lín guò bǎi rì,suì wàng zhōng hé rú。
嘉谷就穗生,茁茁垂青须。jiā gǔ jiù suì shēng,zhuó zhuó chuí qīng xū。
宿麦未入土,大田多泥涂。sù mài wèi rù tǔ,dà tián duō ní tú。
河阔不辨马,原高恐生鱼。hé kuò bù biàn mǎ,yuán gāo kǒng shēng yú。
时政苟云失,生民亦何辜。shí zhèng gǒu yún shī,shēng mín yì hé gū。
雨若是天泪,天眼应已枯。yǔ ruò shì tiān lèi,tiān yǎn yīng yǐ kū。

秋霖二首

王禹偁

山云百日雨,山水十丈波。shān yún bǎi rì yǔ,shān shuǐ shí zhàng bō。
田畴与道路,一夕成江河。tián chóu yǔ dào lù,yī xī chéng jiāng hé。
巨石大于瓮,吹转如蓬窠。jù shí dà yú wèng,chuī zhuǎn rú péng kē。
夏旱既损麦,秋潦复无禾。xià hàn jì sǔn mài,qiū lǎo fù wú hé。
津梁尽倾坏,商贩绝经过。jīn liáng jǐn qīng huài,shāng fàn jué jīng guò。
斗米二百金,吾生将奈何。dòu mǐ èr bǎi jīn,wú shēng jiāng nài hé。
安敢比夷齐,愚圣不同科。ān gǎn bǐ yí qí,yú shèng bù tóng kē。
应如元鲁山,饿死深山阿。yīng rú yuán lǔ shān,è sǐ shēn shān ā。

真娘墓

王禹偁

女命在于色,士命在于才。nǚ mìng zài yú sè,shì mìng zài yú cái。
无色无才者,未死如尘灰。wú sè wú cái zhě,wèi sǐ rú chén huī。
虎丘真娘墓,止是空土堆。hǔ qiū zhēn niáng mù,zhǐ shì kōng tǔ duī。
香魂与腻骨,销散随黄埃。xiāng hún yǔ nì gǔ,xiāo sàn suí huáng āi。
何事千百年,一名长在哉。hé shì qiān bǎi nián,yī míng zhǎng zài zāi。
吴越多妇人,死即藏山隈。wú yuè duō fù rén,sǐ jí cáng shān wēi。
无色固无名,丘冢空崔嵬。wú sè gù wú míng,qiū zhǒng kōng cuī wéi。
唯此真娘墓,客到情徘徊。wéi cǐ zhēn niáng mù,kè dào qíng pái huái。
我是好名士,为尔倾一杯。wǒ shì hǎo míng shì,wèi ěr qīng yī bēi。
我非好色者,后人无相咍。wǒ fēi hǎo sè zhě,hòu rén wú xiāng hāi。

游虎丘

王禹偁

乐天曾守郡,酷爱虎丘山。lè tiān céng shǒu jùn,kù ài hǔ qiū shān。
一年十二度,五马来松关。yī nián shí èr dù,wǔ mǎ lái sōng guān。
我今方吏隐,心在云水间。wǒ jīn fāng lì yǐn,xīn zài yún shuǐ jiān。
野性群麋鹿,忘机狎鸥鹇。yě xìng qún mí lù,wàng jī xiá ōu xián。
乘兴即一到,兴尽复自还。chéng xīng jí yī dào,xīng jǐn fù zì hái。
不知使君贵,何似长官闲。bù zhī shǐ jūn guì,hé shì zhǎng guān xián。

吴王墓

王禹偁

惜哉吴王墓,秦帝尝开破。xī zāi wú wáng mù,qín dì cháng kāi pò。
应笑埋金玉,千年贾馀祸。yīng xiào mái jīn yù,qiān nián jiǎ yú huò。
不待虎迹销,已闻鲍车过。bù dài hǔ jì xiāo,yǐ wén bào chē guò。
又是骊山头,炎炎三月火。yòu shì lí shān tóu,yán yán sān yuè huǒ。

橄榄

王禹偁

江东多果实,橄榄称珍奇。jiāng dōng duō guǒ shí,gǎn lǎn chēng zhēn qí。
北人将就酒,食之先颦眉。běi rén jiāng jiù jiǔ,shí zhī xiān pín méi。
皮核苦且涩,历口复弃遗。pí hé kǔ qiě sè,lì kǒu fù qì yí。
良久有回味,始觉甘如饴。liáng jiǔ yǒu huí wèi,shǐ jué gān rú yí。
我今何所喻,喻彼忠臣词。wǒ jīn hé suǒ yù,yù bǐ zhōng chén cí。
直道逆君耳,斥逐投天涯。zhí dào nì jūn ěr,chì zhú tóu tiān yá。
世乱思其言,噬脐焉能追。shì luàn sī qí yán,shì qí yān néng zhuī。
寄语采诗者,无轻橄榄诗。jì yǔ cǎi shī zhě,wú qīng gǎn lǎn shī。

为恶

王禹偁

明时巧言士,乱世佞幸郎。míng shí qiǎo yán shì,luàn shì nìng xìng láng。
佞幸惟苟且,巧言颇包藏。nìng xìng wéi gǒu qiě,qiǎo yán pǒ bāo cáng。
为恶虽不同,同归于覆亡。wèi è suī bù tóng,tóng guī yú fù wáng。

谢宣赐御草书急就章并朱邸旧集歌

王禹偁

臣闻伏羲画卦朴且淳,苍颉造字初有文。chén wén fú xī huà guà pǔ qiě chún,cāng jié zào zì chū yǒu wén。
大篆小篆八分体,楷隶章草何纷纭。dà zhuàn xiǎo zhuàn bā fēn tǐ,kǎi lì zhāng cǎo hé fēn yún。
因兹八法各有要,遂使六艺区以分。yīn zī bā fǎ gè yǒu yào,suì shǐ liù yì qū yǐ fēn。
其中最难惟草圣,玄妙功夫自天性。qí zhōng zuì nán wéi cǎo shèng,xuán miào gōng fū zì tiān xìng。
又闻关雎本王化,四始洋洋风化下。yòu wén guān jū běn wáng huà,sì shǐ yáng yáng fēng huà xià。
比兴赋颂六义分,乃有变风兼变雅。bǐ xīng fù sòng liù yì fēn,nǎi yǒu biàn fēng jiān biàn yǎ。
仲尼删后屈平作,郢客李陵斗名价。zhòng ní shān hòu qū píng zuò,yǐng kè lǐ líng dòu míng jià。
古来诗道难得人,其唱弥高和弥寡。gǔ lái shī dào nán dé rén,qí chàng mí gāo hé mí guǎ。
如今草圣与雅言,尽在吾皇万机暇。rú jīn cǎo shèng yǔ yǎ yán,jǐn zài wú huáng wàn jī xiá。
元年十月近乾明,崇文院静寒霜晴。yuán nián shí yuè jìn qián míng,chóng wén yuàn jìng hán shuāng qíng。
直庐日午雠书罢,闲曳朱衣绕砌行。zhí lú rì wǔ chóu shū bà,xián yè zhū yī rào qì xíng。
中使传宣来上界,忙把鱼须下阶拜。zhōng shǐ chuán xuān lái shàng jiè,máng bǎ yú xū xià jiē bài。
宝函钿轴光陆离,御札文书御制诗。bǎo hán diàn zhóu guāng lù lí,yù zhá wén shū yù zhì shī。
折腰搢笏拭双目,汗流魄骇聊一窥。zhé yāo jìn hù shì shuāng mù,hàn liú pò hài liáo yī kuī。
急就章,何纵横,蓝田种玉苗初成。jí jiù zhāng,hé zòng héng,lán tián zhǒng yù miáo chū chéng。
雪花洒破烟岚壁,黑云漏出天汉星。xuě huā sǎ pò yān lán bì,hēi yún lòu chū tiān hàn xīng。
乍似鲛人泣下珠无数,错落晶荧满盘贮。zhà shì jiāo rén qì xià zhū wú shù,cuò luò jīng yíng mǎn pán zhù。
又似大鲸吞尽沧海波,查牙露出珊瑚树。yòu shì dà jīng tūn jǐn cāng hǎi bō,chá yá lù chū shān hú shù。
朱邸集,何清奇,仙风撼动琼林枝。zhū dǐ jí,hé qīng qí,xiān fēng hàn dòng qióng lín zhī。
汉皇休道白云句,穆满虚吟黄竹诗。hàn huáng xiū dào bái yún jù,mù mǎn xū yín huáng zhú shī。
乍似三春直上伯阳台,熙熙物华当眼开。zhà shì sān chūn zhí shàng bó yáng tái,xī xī wù huá dāng yǎn kāi。
又似十洲夜伴王母宴,鸾歌凤吟次第来。yòu shì shí zhōu yè bàn wáng mǔ yàn,luán gē fèng yín cì dì lái。
小臣再拜受一轴,捣纸抄诗抄未足。xiǎo chén zài bài shòu yī zhóu,dǎo zhǐ chāo shī chāo wèi zú。
焚香朝向天日看,执简夜对星辰读。fén xiāng cháo xiàng tiān rì kàn,zhí jiǎn yè duì xīng chén dú。
臣见高宗飞帛亦有名,笔迹往往颁公卿。chén jiàn gāo zōng fēi bó yì yǒu míng,bǐ jì wǎng wǎng bān gōng qīng。
所得不过三五字,当时臣子犹为荣。suǒ dé bù guò sān wǔ zì,dāng shí chén zi yóu wèi róng。
又见玄宗诗什颇留意,吟咏时时成御制。yòu jiàn xuán zōng shī shén pǒ liú yì,yín yǒng shí shí chéng yù zhì。
属和止于一两篇,至今史册犹为贵。shǔ hé zhǐ yú yī liǎng piān,zhì jīn shǐ cè yóu wèi guì。
若徵往事比明时,万分之一徒尔为。ruò zhēng wǎng shì bǐ míng shí,wàn fēn zhī yī tú ěr wèi。
未如我四十三纸圣人作,一百二章天子诗。wèi rú wǒ sì shí sān zhǐ shèng rén zuò,yī bǎi èr zhāng tiān zi shī。
永为家宝藏书箧,岂让西方贝多叶。yǒng wèi jiā bǎo cáng shū qiè,qǐ ràng xī fāng bèi duō yè。
且教世世传子孙,长与皇家作臣妾。qiě jiào shì shì chuán zi sūn,zhǎng yǔ huáng jiā zuò chén qiè。