古诗词

和陈州田舍人留别

王禹偁

东风初暖酒难销,五马行春罢趁朝。dōng fēng chū nuǎn jiǔ nán xiāo,wǔ mǎ xíng chūn bà chèn cháo。
道畔棠阴同召伯,阶前蓂荚别唐尧。dào pàn táng yīn tóng zhào bó,jiē qián míng jiá bié táng yáo。
下车正是尝新笋,得句何妨寄旧僚。xià chē zhèng shì cháng xīn sǔn,dé jù hé fáng jì jiù liáo。
预想郡斋公宴处,桃花凝露柳垂条。yù xiǎng jùn zhāi gōng yàn chù,táo huā níng lù liǔ chuí tiáo。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

霁后望山中春雪

王禹偁

谁种离离碎玉苗,晓楼吟望兴偏饶。shuí zhǒng lí lí suì yù miáo,xiǎo lóu yín wàng xīng piān ráo。
白云作伴宜长在,红日无情已半销。bái yún zuò bàn yí zhǎng zài,hóng rì wú qíng yǐ bàn xiāo。
聚映早霞明野寺,散随春水过溪桥。jù yìng zǎo xiá míng yě sì,sàn suí chūn shuǐ guò xī qiáo。
世间安得王摩诘,醉展霜缣把笔描。shì jiān ān dé wáng mó jí,zuì zhǎn shuāng jiān bǎ bǐ miáo。

春郊寓目

王禹偁

百舌娇慵未苦啼,雪随春水下松溪。bǎi shé jiāo yōng wèi kǔ tí,xuě suí chūn shuǐ xià sōng xī。
何人樵树和云斫,几处山田带雨犁。hé rén qiáo shù hé yún zhuó,jǐ chù shān tián dài yǔ lí。
蜀柳半开鸲鹆眼,海棠深结麝香脐。shǔ liǔ bàn kāi qú yù yǎn,hǎi táng shēn jié shè xiāng qí。
东风似待闲人出,一路青莎榇马蹄。dōng fēng shì dài xián rén chū,yī lù qīng shā chèn mǎ tí。

寄陕府通判孙状元

王禹偁

商山留滞再经年,咫尺无由见状元。shāng shān liú zhì zài jīng nián,zhǐ chǐ wú yóu jiàn zhuàng yuán。
会赦未教归北阙,高歌应合遇东园。huì shè wèi jiào guī běi quē,gāo gē yīng hé yù dōng yuán。
寸心谩道如弦直,两鬓难禁似雪繁。cùn xīn mán dào rú xián zhí,liǎng bìn nán jìn shì xuě fán。
兄弟相知情未改,著书呼取屈原魂。xiōng dì xiāng zhī qíng wèi gǎi,zhù shū hū qǔ qū yuán hún。

日长简仲咸

王禹偁

日长何计到黄昏,郡僻官闲昼掩门。rì zhǎng hé jì dào huáng hūn,jùn pì guān xián zhòu yǎn mén。
子美集开诗世界,伯阳书见道根源。zi měi jí kāi shī shì jiè,bó yáng shū jiàn dào gēn yuán。
风飘北院花千片,月上东楼酒一樽。fēng piāo běi yuàn huā qiān piàn,yuè shàng dōng lóu jiǔ yī zūn。
不是同年来主郡,此心牢落共谁论。bù shì tóng nián lái zhǔ jùn,cǐ xīn láo luò gòng shuí lùn。

春郊独步

王禹偁

襟袖飘飘晚吹轻,孤吟何必共人行。jīn xiù piāo piāo wǎn chuī qīng,gū yín hé bì gòng rén xíng。
绿杨系马寻芳径,春草随人上古城。lǜ yáng xì mǎ xún fāng jìng,chūn cǎo suí rén shàng gǔ chéng。
不愤黄鹂夸巧舌,多惭戴胜劝归耕。bù fèn huáng lí kuā qiǎo shé,duō cán dài shèng quàn guī gēng。
凭高朗咏沉湘赋,自许吾生似贾生。píng gāo lǎng yǒng chén xiāng fù,zì xǔ wú shēng shì jiǎ shēng。

偶置小园因题

王禹偁

十亩春畦两眼泉,置来应得弄潺湲。shí mǔ chūn qí liǎng yǎn quán,zhì lái yīng dé nòng chán yuán。
三年谪宦供厨菜,数月朝行赁宅钱。sān nián zhé huàn gōng chú cài,shù yuè cháo xíng lìn zhái qián。
空愧先师轻学圃,未如平子便归田。kōng kuì xiān shī qīng xué pǔ,wèi rú píng zi biàn guī tián。
此身久畜耕山计,不敢抛官为左迁。cǐ shēn jiǔ chù gēng shān jì,bù gǎn pāo guān wèi zuǒ qiān。

偶置小园因题

王禹偁

偶营菜圃为盘飧,淮渎祠前水北村。ǒu yíng cài pǔ wèi pán sūn,huái dú cí qián shuǐ běi cūn。
泉响静连衙鼓响,柴门深近子城门。quán xiǎng jìng lián yá gǔ xiǎng,chái mén shēn jìn zi chéng mén。
蒙蒙细雨春蔬甲,亹亹寒流老树根。méng méng xì yǔ chūn shū jiǎ,wěi wěi hán liú lǎo shù gēn。
从此商于地图上,画工添个舍人园。cóng cǐ shāng yú dì tú shàng,huà gōng tiān gè shě rén yuán。

三月廿七日偶作简仲咸

王禹偁

一未量移一转勋,貂冠羊胃总非真。yī wèi liàng yí yī zhuǎn xūn,diāo guān yáng wèi zǒng fēi zhēn。
韶光只有两三日,浮世稀逢七十人。sháo guāng zhǐ yǒu liǎng sān rì,fú shì xī féng qī shí rén。
青杏劝君重酌酒,牡丹邀我且寻春。qīng xìng quàn jūn zhòng zhuó jiǔ,mǔ dān yāo wǒ qiě xún chūn。
请看富贵赵中令,已作北邙山下尘。qǐng kàn fù guì zhào zhōng lìng,yǐ zuò běi máng shān xià chén。

送巡抚侍读吕司谏

王禹偁

三十军城百万家,侍臣分命走轺车。sān shí jūn chéng bǎi wàn jiā,shì chén fēn mìng zǒu yáo chē。
长春殿里承丹诏,乙夜书边别翠华。zhǎng chūn diàn lǐ chéng dān zhào,yǐ yè shū biān bié cuì huá。
驻马只教看垄麦,忧民无暇醉溪花。zhù mǎ zhǐ jiào kàn lǒng mài,yōu mín wú xiá zuì xī huā。
归朝旧友如相问,为道山中学种畬。guī cháo jiù yǒu rú xiāng wèn,wèi dào shān zhōng xué zhǒng shē。

留别仲咸

王禹偁

二年商岭赖知音,惜别难藏泪满襟。èr nián shāng lǐng lài zhī yīn,xī bié nán cáng lèi mǎn jīn。
头白忽抛攀桂伴,道消休话拔茅心。tóu bái hū pāo pān guì bàn,dào xiāo xiū huà bá máo xīn。
科名偶得同年分,交契都因谪宦深。kē míng ǒu dé tóng nián fēn,jiāo qì dōu yīn zhé huàn shēn。
唱和诗章收拾取,两家留与子孙吟。chàng hé shī zhāng shōu shí qǔ,liǎng jiā liú yǔ zi sūn yín。

留别仲咸

王禹偁

世网婴缠不自由,可怜匏系又萍流。shì wǎng yīng chán bù zì yóu,kě lián páo xì yòu píng liú。
忽从清洛南边郡,移向黄河北岸州。hū cóng qīng luò nán biān jùn,yí xiàng huáng hé běi àn zhōu。
命薄我甘闲副使,道孤君是假诸侯。mìng báo wǒ gān xián fù shǐ,dào gū jūn shì jiǎ zhū hóu。
解梁去此无多地,时寄新诗慰客愁。jiě liáng qù cǐ wú duō dì,shí jì xīn shī wèi kè chóu。

阌乡县留题陶氏林亭

王禹偁

年来恩例得量移,只合高歌不合悲。nián lái ēn lì dé liàng yí,zhǐ hé gāo gē bù hé bēi。
消长盈虚存大易,东南西北有先师。xiāo zhǎng yíng xū cún dà yì,dōng nán xī běi yǒu xiān shī。
未抛轩冕终妨道,偶见林泉且赋诗。wèi pāo xuān miǎn zhōng fáng dào,ǒu jiàn lín quán qiě fù shī。
何事阌乡住三日,吟情难舍竹边池。hé shì wén xiāng zhù sān rì,yín qíng nán shě zhú biān chí。

寄潘处士

王禹偁

卖药先生白布衣,书来方信在京师。mài yào xiān shēng bái bù yī,shū lái fāng xìn zài jīng shī。
减君炉里烧丹术,助我山中买酒资。jiǎn jūn lú lǐ shāo dān shù,zhù wǒ shān zhōng mǎi jiǔ zī。
闲似野云终不仕,闭如笼鹤已多时。xián shì yě yún zhōng bù shì,bì rú lóng hè yǐ duō shí。
飘飘又去黄河北,更负中条几首诗。piāo piāo yòu qù huáng hé běi,gèng fù zhōng tiáo jǐ shǒu shī。

将及陕郊先寄孙状元

王禹偁

宦途漂荡似浮萍,又到棠阴邵伯城。huàn tú piāo dàng shì fú píng,yòu dào táng yīn shào bó chéng。
亲老转添衰鬓白,妻儿犹免智囊生。qīn lǎo zhuǎn tiān shuāi bìn bái,qī ér yóu miǎn zhì náng shēng。
状元馆谷如无倦,副使量移岂系程。zhuàng yuán guǎn gǔ rú wú juàn,fù shǐ liàng yí qǐ xì chéng。
吾道不拘官冷暖,唯君应合出郊迎。wú dào bù jū guān lěng nuǎn,wéi jūn yīng hé chū jiāo yíng。

甘棠即事简孙何

王禹偁

甘棠风雅美贤臣,伐树悽悽亦圣人。gān táng fēng yǎ měi xián chén,fá shù qī qī yì shèng rén。
因感得时留蔽芾,更嗟无位泣麒麟。yīn gǎn dé shí liú bì fèi,gèng jiē wú wèi qì qí lín。
谁知素教长多难,我向清朝自不辰。shuí zhī sù jiào zhǎng duō nán,wǒ xiàng qīng cháo zì bù chén。
听讼何如使无讼,与君忧道合沾巾。tīng sòng hé rú shǐ wú sòng,yǔ jūn yōu dào hé zhān jīn。