古诗词

樱桃

王禹偁

凤实落嶙峋,蟠根出俗尘。fèng shí luò lín xún,pán gēn chū sú chén。
子多将尽夏,花晚不争春。zi duō jiāng jǐn xià,huā wǎn bù zhēng chūn。
上苑空枝后,荒岩满树新。shàng yuàn kōng zhī hòu,huāng yán mǎn shù xīn。
鸟含红映嘴,猿饱渍流唇。niǎo hán hóng yìng zuǐ,yuán bǎo zì liú chún。
溪寺初供佛,山斋已待宾。xī sì chū gōng fú,shān zhāi yǐ dài bīn。
升筵参李柰,入市附樵薪。shēng yán cān lǐ nài,rù shì fù qiáo xīn。
叶衬青舒槲,龙擎绿透筠。yè chèn qīng shū hú,lóng qíng lǜ tòu yún。
泻盘能宛转,就酒益甘辛。xiè pán néng wǎn zhuǎn,jiù jiǔ yì gān xīn。
致养侔怀橘,投诚等献芹。zhì yǎng móu huái jú,tóu chéng děng xiàn qín。
齿酸虽欲动,喉渴尚宜频。chǐ suān suī yù dòng,hóu kě shàng yí pín。
溉水应无主,驱禽免废人。gài shuǐ yīng wú zhǔ,qū qín miǎn fèi rén。
栽培伤物性,髡接失天真。zāi péi shāng wù xìng,kūn jiē shī tiān zhēn。
自笑羹梅忝,谁知社栗神。zì xiào gēng méi tiǎn,shuí zhī shè lì shén。
用堪登俎豆,生合委荆榛。yòng kān dēng zǔ dòu,shēng hé wěi jīng zhēn。
差小同谦退,饶先似屈伸。chà xiǎo tóng qiān tuì,ráo xiān shì qū shēn。
叔孙如荐庙,朴野味弥纯。shū sūn rú jiàn miào,pǔ yě wèi mí chún。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

茶园十二韵

王禹偁

勤王修岁贡,晚驾过郊原。qín wáng xiū suì gòng,wǎn jià guò jiāo yuán。
蔽芾余千本,青葱共一园。bì fèi yú qiān běn,qīng cōng gòng yī yuán。
芽新撑老叶,土软迸深根。yá xīn chēng lǎo yè,tǔ ruǎn bèng shēn gēn。
舌小侔黄雀,毛狞摘绿猿。shé xiǎo móu huáng què,máo níng zhāi lǜ yuán。
出蒸香更别,入焙火微温。chū zhēng xiāng gèng bié,rù bèi huǒ wēi wēn。
采近桐华节,生无谷雨痕。cǎi jìn tóng huá jié,shēng wú gǔ yǔ hén。
缄縢防远道,进献趁头番。jiān téng fáng yuǎn dào,jìn xiàn chèn tóu fān。
待破华胥梦,先经阊阖门。dài pò huá xū mèng,xiān jīng chāng hé mén。
汲泉鸣玉甃,开宴压瑶罇。jí quán míng yù zhòu,kāi yàn yā yáo zūn。
茂育知天意,甄收荷主恩。mào yù zhī tiān yì,zhēn shōu hé zhǔ ēn。
沃心同直谏,苦口类嘉言。wò xīn tóng zhí jiàn,kǔ kǒu lèi jiā yán。
未复金銮召,年年奉至尊。wèi fù jīn luán zhào,nián nián fèng zhì zūn。