古诗词

酬种放徵君一百韵

王禹偁

太岁在辛卯,九月万木落。tài suì zài xīn mǎo,jiǔ yuè wàn mù luò。
是时太阴亏,占云臣道剥。shì shí tài yīn kuī,zhàn yún chén dào bō。
王生出紫微,谴逐走商洛。wáng shēng chū zǐ wēi,qiǎn zhú zǒu shāng luò。
扶亲又抱子,迤逦过京索。fú qīn yòu bào zi,yí lǐ guò jīng suǒ。
弊车载书史,病马悬囊橐。bì chē zài shū shǐ,bìng mǎ xuán náng tuó。
西都不敢住,空负香山约。xī dōu bù gǎn zhù,kōng fù xiāng shān yuē。
阌乡正南路,秦岭峭如削。wén xiāng zhèng nán lù,qín lǐng qiào rú xuē。
肩舆碍巨石,十步三四却。jiān yú ài jù shí,shí bù sān sì què。
妻孥亦徒步,碛砾不容脚。qī nú yì tú bù,qì lì bù róng jiǎo。
山店盖木皮,烟火浑熏灼。shān diàn gài mù pí,yān huǒ hún xūn zhuó。
夜深闻贙虎,全家屡惊戄。yè shēn wén xuàn hǔ,quán jiā lǚ jīng jué。
山泉何萦回,切冽无桥彴。shān quán hé yíng huí,qiè liè wú qiáo zhuó。
卸鞍引羸蹄,解袜事芒屩。xiè ān yǐn léi tí,jiě wà shì máng juē。
晨澜发可鉴,朝涉胫如斮。chén lán fā kě jiàn,cháo shè jìng rú cuò。
商山六百里,天设皆岩崿。shāng shān liù bǎi lǐ,tiān shè jiē yán è。
上洛在其中,狴牢曾未若。shàng luò zài qí zhōng,bì láo céng wèi ruò。
逐臣自可死,何必在远恶。zhú chén zì kě sǐ,hé bì zài yuǎn è。
刺史不我顾,古寺聊淹泊。cì shǐ bù wǒ gù,gǔ sì liáo yān pō。
卜居杂民氓,致养无精糳。bo jū zá mín máng,zhì yǎng wú jīng zuò。
知道由自宽,有亲强为乐。zhī dào yóu zì kuān,yǒu qīn qiáng wèi lè。
侧闻种先生,终南卧云壑。cè wén zhǒng xiān shēng,zhōng nán wò yún hè。
长沮既躬耕,元礼仍开学。zhǎng jǔ jì gōng gēng,yuán lǐ réng kāi xué。
王绩妇未娶,介洁翘孤鹤。wáng jì fù wèi qǔ,jiè jié qiào gū hè。
之推母偕隐,教诲修天爵。zhī tuī mǔ xié yǐn,jiào huì xiū tiān jué。
诗情亦嗜酒,道气不服药。shī qíng yì shì jiǔ,dào qì bù fú yào。
田衣剪荷芰,野饭烹茝蒻。tián yī jiǎn hé jì,yě fàn pēng chǎi ruò。
雾豹泽文彩,冥鸿避矰缴。wù bào zé wén cǎi,míng hóng bì zēng jiǎo。
肯从羔雁聘,唯恐簪裾缚。kěn cóng gāo yàn pìn,wéi kǒng zān jū fù。
如何宋右史,斥鴳议雕鹗。rú hé sòng yòu shǐ,chì yàn yì diāo è。
玄纁与丹诏,恩礼诚非薄。xuán xūn yǔ dān zhào,ēn lǐ chéng fēi báo。
仍敕京兆府,敦谕辞恭恪。réng chì jīng zhào fǔ,dūn yù cí gōng kè。
先生恋板舆,纯孝心坚确。xiān shēng liàn bǎn yú,chún xiào xīn jiān què。
散发走烟峦,拜章谢恩渥。sàn fā zǒu yān luán,bài zhāng xiè ēn wò。
巨材犹在涧,大玉不出璞。jù cái yóu zài jiàn,dà yù bù chū pú。
使者遂空回,软轮何寂寞。shǐ zhě suì kōng huí,ruǎn lún hé jì mò。
贤母召徵君,庭责词嗃嗃。xián mǔ zhào zhēng jūn,tíng zé cí hè hè。
胡为事章句,漏名入街郭。hú wèi shì zhāng jù,lòu míng rù jiē guō。
府县污我山,胥徒噪吾幄。fǔ xiàn wū wǒ shān,xū tú zào wú wò。
以兹近声利,安得成高邈。yǐ zī jìn shēng lì,ān dé chéng gāo miǎo。
誓将徙穷谷,庶可逃喧浊。shì jiāng xǐ qióng gǔ,shù kě táo xuān zhuó。
先生拜引过,为寿开樽杓。xiān shēng bài yǐn guò,wèi shòu kāi zūn biāo。
陶陶又熙熙,何啻闻竽籥。táo táo yòu xī xī,hé chì wén yú yuè。
人传到迁客,面目敦惭怍。rén chuán dào qiān kè,miàn mù dūn cán zuò。
器小识不远,当年事头角。qì xiǎo shí bù yuǎn,dāng nián shì tóu jiǎo。
遭时得一第,游宦何龌龊。zāo shí dé yī dì,yóu huàn hé wò chuò。
逐膻甚蚍蜉,斗耀同??。zhú shān shén pí fú,dòu yào tóng xí yuè。
宰邑乏弦歌,谏垣无謇谔。zǎi yì fá xián gē,jiàn yuán wú jiǎn è。
便蕃朱紫绶,僭忝丝纶阁。biàn fān zhū zǐ shòu,jiàn tiǎn sī lún gé。
方号骙骙龙,已困狺狺㹱。fāng hào kuí kuí lóng,yǐ kùn yín yín què。
待罪始知非,咄哉昧先觉。dài zuì shǐ zhī fēi,duō zāi mèi xiān jué。
一聆高世行,罪发庸可擢。yī líng gāo shì xíng,zuì fā yōng kě zhuó。
忍耻赋三章,尘埃寄寥廓。rěn chǐ fù sān zhāng,chén āi jì liáo kuò。
明年会恩宥,量移井蛙跃。míng nián huì ēn yòu,liàng yí jǐng wā yuè。
靡暇谒南山,征途望西岳。mí xiá yè nán shān,zhēng tú wàng xī yuè。
黄河波汹涌,白径苔班驳。huáng hé bō xiōng yǒng,bái jìng tái bān bó。
中条围解县,五老烟龊龊。zhōng tiáo wéi jiě xiàn,wǔ lǎo yān chuò chuò。
此焉为郡副,乌敢事陨穫。cǐ yān wèi jùn fù,wū gǎn shì yǔn huò。
笼禽幸未死,尚且谋饮啄。lóng qín xìng wèi sǐ,shàng qiě móu yǐn zhuó。
米呼村婢舂,樵雇山僮斫。mǐ hū cūn bì chōng,qiáo gù shān tóng zhuó。
喂马捽寒芜,看书爇秋箨。wèi mǎ zuó hán wú,kàn shū ruò qiū tuò。
信口亦吟哦,放心无适莫。xìn kǒu yì yín ó,fàng xīn wú shì mò。
君恩已绝望,人事终难度。jūn ēn yǐ jué wàng,rén shì zhōng nán dù。
相府一张纸,唤起久屈蠖。xiāng fǔ yī zhāng zhǐ,huàn qǐ jiǔ qū huò。
诚知有梁栋,未忍弃榱桷。chéng zhī yǒu liáng dòng,wèi rěn qì cuī jué。
五城天上开,三殿云间卓。wǔ chéng tiān shàng kāi,sān diàn yún jiān zhuó。
重取故衣冠,笼裹山猱玃。zhòng qǔ gù yī guān,lóng guǒ shān náo jué。
病翼得风云,坏墙劳赭垩。bìng yì dé fēng yún,huài qiáng láo zhě è。
谏官与史氏,旧职聊羁络。jiàn guān yǔ shǐ shì,jiù zhí liáo jī luò。
举袖拂石螭,凝眸睨金雀。jǔ xiù fú shí chī,níng móu nì jīn què。
冥心想前事,一梦何挥矐。míng xīn xiǎng qián shì,yī mèng hé huī huò。
长恐先生闻,倚松成大噱。zhǎng kǒng xiān shēng wén,yǐ sōng chéng dà jué。
关中朋友来,遗我神仙作。guān zhōng péng yǒu lái,yí wǒ shén xiān zuò。
繁华远客骑,铮鏦美人错。fán huá yuǎn kè qí,zhēng cōng měi rén cuò。
古澹啜铏羹,文雅铿木铎。gǔ dàn chuài xíng gēng,wén yǎ kēng mù duó。
千言距百韵,旨趣何绰绰。qiān yán jù bǎi yùn,zhǐ qù hé chuò chuò。
孰念气如虹,翻然轻抵鹊。shú niàn qì rú hóng,fān rán qīng dǐ què。
俊甚麻姑抓,快比屠门嚼。jùn shén má gū zhuā,kuài bǐ tú mén jué。
浑金岂在镕,尺璧宁施琢。hún jīn qǐ zài róng,chǐ bì níng shī zuó。
愈风齐捧檄,忘味同闻乐。yù fēng qí pěng xí,wàng wèi tóng wén lè。
致之向怀袖,日夕芬兰若。zhì zhī xiàng huái xiù,rì xī fēn lán ruò。
褒我尘俗韵,铅刀化干镆。bāo wǒ chén sú yùn,qiān dāo huà gàn mò。
同声必有应,过实还疑谑。tóng shēng bì yǒu yīng,guò shí hái yí xuè。
盛夸山中事,云屋张霞幕。shèng kuā shān zhōng shì,yún wū zhāng xiá mù。
兰芽含露采,石髓和烟酌。lán yá hán lù cǎi,shí suǐ hé yān zhuó。
巢由泉涤耳,园绮芝盈握。cháo yóu quán dí ěr,yuán qǐ zhī yíng wò。
有时上绝顶,星斗近可摸。yǒu shí shàng jué dǐng,xīng dòu jìn kě mō。
下视尘世人,营营似螶?。xià shì chén shì rén,yíng yíng shì qú lüè。
男儿既束发,出处岐路各。nán ér jì shù fā,chū chù qí lù gè。
苟非秉陶钧,即去持矛槊。gǒu fēi bǐng táo jūn,jí qù chí máo shuò。
致主比唐虞,安边如卫霍。zhì zhǔ bǐ táng yú,ān biān rú wèi huò。
不尔为逸人,深居返吾朴。bù ěr wèi yì rén,shēn jū fǎn wú pǔ。
胡然自碌碌,名节日销铄。hú rán zì lù lù,míng jié rì xiāo shuò。
行年过半世,功业欠圭勺。xíng nián guò bàn shì,gōng yè qiàn guī sháo。
无术铸五兵,使民兴钱镈。wú shù zhù wǔ bīng,shǐ mín xīng qián bó。
无材统六师,逐寇开沙漠。wú cái tǒng liù shī,zhú kòu kāi shā mò。
空言说王道,肆眼看人瘼。kōng yán shuō wáng dào,sì yǎn kàn rén mò。
多惭指佞草,虚效倾心藿。duō cán zhǐ nìng cǎo,xū xiào qīng xīn huò。
一览大雅文,起予亦何博。yī lǎn dà yǎ wén,qǐ yǔ yì hé bó。
况兹山野性,谟画昧方略。kuàng zī shān yě xìng,mó huà mèi fāng lüè。
搔首谢朝簪,行将返耕凿。sāo shǒu xiè cháo zān,xíng jiāng fǎn gēng záo。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

仲咸见予一百六十韵赋

王禹偁

劳将诗什比兵权,兵数虽多气不全。láo jiāng shī shén bǐ bīng quán,bīng shù suī duō qì bù quán。
乌合师徒空百万,虎贲精锐只三千。wū hé shī tú kōng bǎi wàn,hǔ bēn jīng ruì zhǐ sān qiān。
扬镳正突渔阳骑,避箭甘回赤壁船。yáng biāo zhèng tū yú yáng qí,bì jiàn gān huí chì bì chuán。
若许英雄君与操,更当劘励整櫜鞬。ruò xǔ yīng xióng jūn yǔ cāo,gèng dāng mó lì zhěng gāo jiān。

次韵和仲咸感怀贻道友

王禹偁

莫问穷通事若何,遇花逢酒且狂歌。mò wèn qióng tōng shì ruò hé,yù huā féng jiǔ qiě kuáng gē。
人情易逐炎凉改,官路难防陷阱多。rén qíng yì zhú yán liáng gǎi,guān lù nán fáng xiàn jǐng duō。
只合收心抛世网,不须推命说天罗。zhǐ hé shōu xīn pāo shì wǎng,bù xū tuī mìng shuō tiān luó。
如今玉石休分别,免被无辜刖卞和。rú jīn yù shí xiū fēn bié,miǎn bèi wú gū yuè biàn hé。

次韵和仲咸感怀贻道友

王禹偁

好齐生死与穷通,古往今来事略同。hǎo qí shēng sǐ yǔ qióng tōng,gǔ wǎng jīn lái shì lüè tóng。
轩后谩留烧药鼎,汉皇虚筑望仙宫。xuān hòu mán liú shāo yào dǐng,hàn huáng xū zhù wàng xiān gōng。
鉴中容鬓看看老,梦里荣枯旋旋空。jiàn zhōng róng bìn kàn kàn lǎo,mèng lǐ róng kū xuán xuán kōng。
不逐冥鸿天外去,可怜燋烂扑灯虫。bù zhú míng hóng tiān wài qù,kě lián jiāo làn pū dēng chóng。

仲咸以一秋苦雨两日忽晴以四韵见寄因次原韵兼纾客情

王禹偁

愁霖百日思低迷,昨夜星辰似旧时。chóu lín bǎi rì sī dī mí,zuó yè xīng chén shì jiù shí。
稼穑已伤忧客计,津梁全坏怯归期。jià sè yǐ shāng yōu kè jì,jīn liáng quán huài qiè guī qī。
丹河浪减沙痕涨,锦岭霜晴月影迟。dān hé làng jiǎn shā hén zhǎng,jǐn lǐng shuāng qíng yuè yǐng chí。
喜霁未遑抽赋笔,劳君先惠碧云诗。xǐ jì wèi huáng chōu fù bǐ,láo jūn xiān huì bì yún shī。

唱和暂停霖淫复作因书四韵呈仲咸兼简宋从事

王禹偁

山云漠漠雨霏霏,正是骚人唱和时。shān yún mò mò yǔ fēi fēi,zhèng shì sāo rén chàng hé shí。
谪宦惭无贾生赋,愁霖合有谢公诗。zhé huàn cán wú jiǎ shēng fù,chóu lín hé yǒu xiè gōng shī。
已妨步月尘凝榭,恐误登高菊满篱。yǐ fáng bù yuè chén níng xiè,kǒng wù dēng gāo jú mǎn lí。
且喜宾筵得同道,不为篇什欲何为。qiě xǐ bīn yán dé tóng dào,bù wèi piān shén yù hé wèi。

次韵和仲咸送池秀才西游

王禹偁

夏课诗成又旅游,离离秦树叶惊秋。xià kè shī chéng yòu lǚ yóu,lí lí qín shù yè jīng qiū。
青霄路在何难到,白雪才高岂易酬。qīng xiāo lù zài hé nán dào,bái xuě cái gāo qǐ yì chóu。
几处读碑寻野径,共谁沽酒上高楼。jǐ chù dú bēi xún yě jìng,gòng shuí gū jiǔ shàng gāo lóu。
商于迁客曾如此,系滞空思十二旒。shāng yú qiān kè céng rú cǐ,xì zhì kōng sī shí èr liú。

酬仲咸雪霁春融偶题见寄之什

王禹偁

琼华消散暖风来,多费阳春白雪才。qióng huá xiāo sàn nuǎn fēng lái,duō fèi yáng chūn bái xuě cái。
守道也知心下乐,流年争奈鬓边催。shǒu dào yě zhī xīn xià lè,liú nián zhēng nài bìn biān cuī。
君愁离别烟花好,我待量移翅羽开。jūn chóu lí bié yān huā hǎo,wǒ dài liàng yí chì yǔ kāi。
渐老分飞更堪惜,海棠凋尽始应回。jiàn lǎo fēn fēi gèng kān xī,hǎi táng diāo jǐn shǐ yīng huí。

和安邑刘宰君见赠

王禹偁

数年侍从立丹墀,掌诰长惭格调卑。shù nián shì cóng lì dān chí,zhǎng gào zhǎng cán gé diào bēi。
左宦久劳青琐梦,归山犹负白云期。zuǒ huàn jiǔ láo qīng suǒ mèng,guī shān yóu fù bái yún qī。
一生得丧唯凭道,千古声名合在诗。yī shēng dé sàng wéi píng dào,qiān gǔ shēng míng hé zài shī。
深谢多才遗佳句,此身休退是何时。shēn xiè duō cái yí jiā jù,cǐ shēn xiū tuì shì hé shí。

朗上人见访复谒不遇留刺而还有诗见谢依韵和答

王禹偁

汤休访我我重寻,独叩松关绝好音。tāng xiū fǎng wǒ wǒ zhòng xún,dú kòu sōng guān jué hǎo yīn。
满袖尘埃回俗步,一炉香火隔禅林。mǎn xiù chén āi huí sú bù,yī lú xiāng huǒ gé chán lín。
偶留刺字情非浅,忽枉诗章思更深。ǒu liú cì zì qíng fēi qiǎn,hū wǎng shī zhāng sī gèng shēn。
犹喜谪官无吏役,往来从此伴闲吟。yóu xǐ zhé guān wú lì yì,wǎng lái cóng cǐ bàn xián yín。

次韵和朗公见赠

王禹偁

朗公垂老尚吟诗,曾泛三湘看九疑。lǎng gōng chuí lǎo shàng yín shī,céng fàn sān xiāng kàn jiǔ yí。
欲问劳生心扰扰,强酬佳句思迟迟。yù wèn láo shēng xīn rǎo rǎo,qiáng chóu jiā jù sī chí chí。
红尘策马殊无味,碧嶂携僧自合宜。hóng chén cè mǎ shū wú wèi,bì zhàng xié sēng zì hé yí。
共待中条山有雪,寺楼吟尽更同谁。gòng dài zhōng tiáo shān yǒu xuě,sì lóu yín jǐn gèng tóng shuí。

赁宅

王禹偁

萍流匏系任行藏,惟指无何是我乡。píng liú páo xì rèn xíng cáng,wéi zhǐ wú hé shì wǒ xiāng。
左宦只抛红药案,僦居犹住玉泉坊。zuǒ huàn zhǐ pāo hóng yào àn,jiù jū yóu zhù yù quán fāng。
白公渭北眠村舍,杜甫瀼西赁草堂。bái gōng wèi běi mián cūn shě,dù fǔ ráng xī lìn cǎo táng。
未有吾庐莫惆怅,古来贤达尽茫茫。wèi yǒu wú lú mò chóu chàng,gǔ lái xián dá jǐn máng máng。

次韵和史馆丁学士赴阙书怀见示

王禹偁

清夜哀吟敌晓鸡,行藏无玷白于圭。qīng yè āi yín dí xiǎo jī,xíng cáng wú diàn bái yú guī。
阳春寡和人传郢,肉味都忘子在齐。yáng chūn guǎ hé rén chuán yǐng,ròu wèi dōu wàng zi zài qí。
绝俗文章终远大,循资班列暂卑栖。jué sú wén zhāng zhōng yuǎn dà,xún zī bān liè zàn bēi qī。
看君更刷鸾皇翼,一举方知燕雀低。kàn jūn gèng shuā luán huáng yì,yī jǔ fāng zhī yàn què dī。

次韵和丁学士途中偶作

王禹偁

淮海丰登接帝畿,家家耕破旧荒陂。huái hǎi fēng dēng jiē dì jī,jiā jiā gēng pò jiù huāng bēi。
乳牛引犊精神健,野叟携孙鬓发衰。rǔ niú yǐn dú jīng shén jiàn,yě sǒu xié sūn bìn fā shuāi。
河市妓翻轻茜袖,社筵人插小红旗。hé shì jì fān qīng qiàn xiù,shè yán rén chā xiǎo hóng qí。
凭谁画取村田乐,尽使忧民圣主知。píng shuí huà qǔ cūn tián lè,jǐn shǐ yōu mín shèng zhǔ zhī。

出守黄州上史馆相公

王禹偁

出入西垣与内廷,十年四度直承明。chū rù xī yuán yǔ nèi tíng,shí nián sì dù zhí chéng míng。
又为太守黄州去,依旧郎官白发生。yòu wèi tài shǒu huáng zhōu qù,yī jiù láng guān bái fā shēng。
贫有妻贤须薄禄,老无田宅可归耕。pín yǒu qī xián xū báo lù,lǎo wú tián zhái kě guī gēng。
未甘便葬江鱼腹,敢向台阶请罪名。wèi gān biàn zàng jiāng yú fù,gǎn xiàng tái jiē qǐng zuì míng。

登秦岭

王禹偁

巉岩石上候肩舁,因想前贤似坦途。chán yán shí shàng hòu jiān yú,yīn xiǎng qián xián shì tǎn tú。
韩愈谪官忧瘴疠,乐天左宦白髭须。hán yù zhé guān yōu zhàng lì,lè tiān zuǒ huàn bái zī xū。
商于郡僻何人到,秦岭峰高我仆痡。shāng yú jùn pì hé rén dào,qín lǐng fēng gāo wǒ pū fū。
且咏诗章自开解,任从霄汉落泥涂。qiě yǒng shī zhāng zì kāi jiě,rèn cóng xiāo hàn luò ní tú。