古诗词

不见阳城驿

王禹偁

不见阳城驿,空吟昔人诗。bù jiàn yáng chéng yì,kōng yín xī rén shī。
谁改避贤邮,唱首元微之。shuí gǎi bì xián yóu,chàng shǒu yuán wēi zhī。
微之谪江陵,憔悴为判司。wēi zhī zhé jiāng líng,qiáo cuì wèi pàn sī。
路宿商山驿,一夕见嗟咨。lù sù shāng shān yì,yī xī jiàn jiē zī。
所嗟阳道州,抗直贞元时。suǒ jiē yáng dào zhōu,kàng zhí zhēn yuán shí。
时亦被斥逐,南荒终一麾。shí yì bèi chì zhú,nán huāng zhōng yī huī。
题诗改驿名,格力何高奇。tí shī gǎi yì míng,gé lì hé gāo qí。
乐天在翰林,亦和迁客词。lè tiān zài hàn lín,yì hé qiān kè cí。
遂使道州名,光与日月驰。suì shǐ dào zhōu míng,guāng yǔ rì yuè chí。
是后数十年,借问经者谁。shì hòu shù shí nián,jiè wèn jīng zhě shuí。
留题富水驿,始见杜紫微。liú tí fù shuǐ yì,shǐ jiàn dù zǐ wēi。
紫微言驿名,不合轻改移。zǐ wēi yán yì míng,bù hé qīng gǎi yí。
欲遣朝天者,惕然知在兹。yù qiǎn cháo tiān zhě,tì rán zhī zài zī。
一以讳事神,名呼不忍为。yī yǐ huì shì shén,míng hū bù rěn wèi。
一以名警众,名存教可施。yī yǐ míng jǐng zhòng,míng cún jiào kě shī。
为善虽不同,同归化之基。wèi shàn suī bù tóng,tóng guī huà zhī jī。
迩来又百稔,编集空鳞差。ěr lái yòu bǎi rěn,biān jí kōng lín chà。
我迁上雒郡,罪谴身絷维。wǒ qiān shàng luò jùn,zuì qiǎn shēn zhí wéi。
旧诗犹可诵,古驿殊无遗。jiù shī yóu kě sòng,gǔ yì shū wú yí。
富水地虽在,阳城名岂知。fù shuǐ dì suī zài,yáng chéng míng qǐ zhī。
空想数君子,贯若珠累累。kōng xiǎng shù jūn zi,guàn ruò zhū lèi lèi。
三章诗未泯,千古名亦随。sān zhāng shī wèi mǐn,qiān gǔ míng yì suí。
德音苟不嗣,吾道当已而。dé yīn gǒu bù sì,wú dào dāng yǐ ér。
前贤尚如此,今我复何悲。qián xián shàng rú cǐ,jīn wǒ fù hé bēi。
题此商于驿,吟之聊自贻。tí cǐ shāng yú yì,yín zhī liáo zì yí。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

滁州官舍

王禹偁

忽从天上谪人间,知向山州住几年。hū cóng tiān shàng zhé rén jiān,zhī xiàng shān zhōu zhù jǐ nián。
俸外不教收果实,公馀多爱入林泉。fèng wài bù jiào shōu guǒ shí,gōng yú duō ài rù lín quán。
朝簪未解虽妨道,宦路无机即是禅。cháo zān wèi jiě suī fáng dào,huàn lù wú jī jí shì chán。
铃阁悄然私自问,郡斋何异玉堂前。líng gé qiāo rán sī zì wèn,jùn zhāi hé yì yù táng qián。

滁州官舍

王禹偁

失职金銮假一麾,琅邪山色绕城池。shī zhí jīn luán jiǎ yī huī,láng xié shān sè rào chéng chí。
解龟且作三年调,下马先吟八绝诗。jiě guī qiě zuò sān nián diào,xià mǎ xiān yín bā jué shī。
勾检簿书宁免俗,逢迎使命亦随时。gōu jiǎn bù shū níng miǎn sú,féng yíng shǐ mìng yì suí shí。
公馀不敢妨吟咏,异日声名继至之。gōng yú bù gǎn fáng yín yǒng,yì rì shēng míng jì zhì zhī。

为郡

王禹偁

为郎为郡意何阑,羞拂朝缨盖病颜。wèi láng wèi jùn yì hé lán,xiū fú cháo yīng gài bìng yán。
赐笔任分双管赤,梳头已是二毛斑。cì bǐ rèn fēn shuāng guǎn chì,shū tóu yǐ shì èr máo bān。
道孤自合先归隐,俸薄无由便买山。dào gū zì hé xiān guī yǐn,fèng báo wú yóu biàn mǎi shān。
出坐两衙皆勉强,此心长在水云间。chū zuò liǎng yá jiē miǎn qiáng,cǐ xīn zhǎng zài shuǐ yún jiān。

自笑

王禹偁

年来失职别金銮,身世漂沦鬓发残。nián lái shī zhí bié jīn luán,shēn shì piāo lún bìn fā cán。
贫藉俸钱犹典郡,老为郎吏是何官。pín jí fèng qián yóu diǎn jùn,lǎo wèi láng lì shì hé guān。
开樽暂喜愁肠破,堆案仍劳病眼看。kāi zūn zàn xǐ chóu cháng pò,duī àn réng láo bìng yǎn kàn。
自笑不归田里去,谩将名姓挂朝端。zì xiào bù guī tián lǐ qù,mán jiāng míng xìng guà cháo duān。

夜长

王禹偁

后楼前閤互严更,年鬓侵人睡渐轻。hòu lóu qián gé hù yán gèng,nián bìn qīn rén shuì jiàn qīng。
病眼已甘书册废,愁肠犹取酒杯倾。bìng yǎn yǐ gān shū cè fèi,chóu cháng yóu qǔ jiǔ bēi qīng。
风摇纸帐灯花碎,月照铜壶漏水清。fēng yáo zhǐ zhàng dēng huā suì,yuè zhào tóng hú lòu shuǐ qīng。
吟尽旧诗犹展转,百回移枕未天明。yín jǐn jiù shī yóu zhǎn zhuǎn,bǎi huí yí zhěn wèi tiān míng。

与嘉祐同游宝应寺

王禹偁

滁阳领郡经三月,宝应游山始一回。chú yáng lǐng jùn jīng sān yuè,bǎo yīng yóu shān shǐ yī huí。
屐齿免忧岩下折,簿书长苦案头堆。jī chǐ miǎn yōu yán xià zhé,bù shū zhǎng kǔ àn tóu duī。
潾潾泉石吟魂健,漠漠烟岚病眼开。lín lín quán shí yín hún jiàn,mò mò yān lán bìng yǎn kāi。
尽日引渠寻胜境,读碑看篆扫苍苔。jǐn rì yǐn qú xún shèng jìng,dú bēi kàn zhuàn sǎo cāng tái。

今冬

王禹偁

休思官职落青云,且算今冬养病身。xiū sī guān zhí luò qīng yún,qiě suàn jīn dōng yǎng bìng shēn。
白纸糊窗堪听雪,红炉著火别藏春。bái zhǐ hú chuāng kān tīng xuě,hóng lú zhù huǒ bié cáng chūn。
旋篘官酝漂浮蚁,时取溪鱼削白鳞。xuán chōu guān yùn piāo fú yǐ,shí qǔ xī yú xuē bái lín。
况是丰年公事少,为郎为郡似闲人。kuàng shì fēng nián gōng shì shǎo,wèi láng wèi jùn shì xián rén。

戏题二章述滁州官况寄翰林旧同院

王禹偁

要知滁上兴如何,养拙偷安幸亦多。yào zhī chú shàng xīng rú hé,yǎng zhuō tōu ān xìng yì duō。
小郡既无衣袄使,丰年兼有裤襦歌。xiǎo jùn jì wú yī ǎo shǐ,fēng nián jiān yǒu kù rú gē。
公馀处处携山屐,官酝时时泛海螺。gōng yú chù chù xié shān jī,guān yùn shí shí fàn hǎi luó。
病眼白头唯醉睡,朝廷好事不闻他。bìng yǎn bái tóu wéi zuì shuì,cháo tíng hǎo shì bù wén tā。

戏题二章述滁州官况寄翰林旧同院

王禹偁

要见滁州谪宦情,信缘随俗且营营。yào jiàn chú zhōu zhé huàn qíng,xìn yuán suí sú qiě yíng yíng。
不夸两制词臣贵,多伴三班奉职行。bù kuā liǎng zhì cí chén guì,duō bàn sān bān fèng zhí xíng。
楼堞倚空乘月上,樽罍有酒对山倾。lóu dié yǐ kōng chéng yuè shàng,zūn léi yǒu jiǔ duì shān qīng。
升沉得丧何须问,况是浮生已半生。shēng chén dé sàng hé xū wèn,kuàng shì fú shēng yǐ bàn shēng。

高闲

王禹偁

谪官滁上欲何为,唯把高闲度岁时。zhé guān chú shàng yù hé wèi,wéi bǎ gāo xián dù suì shí。
费尽俸钱因合药,忙于公事是吟诗。fèi jǐn fèng qián yīn hé yào,máng yú gōng shì shì yín shī。
京中吏去慵传信,江外僧来与撰碑。jīng zhōng lì qù yōng chuán xìn,jiāng wài sēng lái yǔ zhuàn bēi。
更待吾家婚嫁了,解龟休致未全迟。gèng dài wú jiā hūn jià le,jiě guī xiū zhì wèi quán chí。

腊月

王禹偁

腊月滁州始觉寒,年丰岁暮郡斋闲。là yuè chú zhōu shǐ jué hán,nián fēng suì mù jùn zhāi xián。
官供好酒何忧雪,天与新诗合看山。guān gōng hǎo jiǔ hé yōu xuě,tiān yǔ xīn shī hé kàn shān。
日照野塘梅欲绽,烧回荒径草犹斑。rì zhào yě táng méi yù zhàn,shāo huí huāng jìng cǎo yóu bān。
吏人散后无公事,门戟森森夕鸟还。lì rén sàn hòu wú gōng shì,mén jǐ sēn sēn xī niǎo hái。

雪中看梅花因书诗酒之兴

王禹偁

冬来滁上兴何长,唯把吟情入醉乡。dōng lái chú shàng xīng hé zhǎng,wéi bǎ yín qíng rù zuì xiāng。
雪片引诗胜玉帛,梅花劝酒似嫔嫱。xuě piàn yǐn shī shèng yù bó,méi huā quàn jiǔ shì pín qiáng。
凝眸未厌频频落,拥鼻还怜细细香。níng móu wèi yàn pín pín luò,yōng bí hái lián xì xì xiāng。
谪宦老郎无一物,清贫犹且放怀狂。zhé huàn lǎo láng wú yī wù,qīng pín yóu qiě fàng huái kuáng。

朝簪

王禹偁

一戴朝簪已十年,半居谪宦半荣迁。yī dài cháo zān yǐ shí nián,bàn jū zhé huàn bàn róng qiān。
壮心无复思行道,病眼唯堪学坐禅。zhuàng xīn wú fù sī xíng dào,bìng yǎn wéi kān xué zuò chán。
醉谢陶公长欠酒,俸惭吾祖不言钱。zuì xiè táo gōng zhǎng qiàn jiǔ,fèng cán wú zǔ bù yán qián。
白头郎署成何事,见拟休官自种田。bái tóu láng shǔ chéng hé shì,jiàn nǐ xiū guān zì zhǒng tián。

贺吕祐之谏议

王禹偁

凤阁前年陪步武,麟台昔日是交游。fèng gé qián nián péi bù wǔ,lín tái xī rì shì jiāo yóu。
先归内署身虽忝,直上高坡命更优。xiān guī nèi shǔ shēn suī tiǎn,zhí shàng gāo pō mìng gèng yōu。
玉笋外郎全弃掷,土山果毅免经由。yù sǔn wài láng quán qì zhì,tǔ shān guǒ yì miǎn jīng yóu。
却应回笑滁阳守,官似冯唐半白头。què yīng huí xiào chú yáng shǒu,guān shì féng táng bàn bái tóu。

贺冯起张秉二舍人

王禹偁

八年东观知深屈,百日南床祇暂经。bā nián dōng guān zhī shēn qū,bǎi rì nán chuáng qí zàn jīng。
春暖并吟红药树,云开双见紫微星。chūn nuǎn bìng yín hóng yào shù,yún kāi shuāng jiàn zǐ wēi xīng。
绣衣脱后休持斧,珠履抛来免过厅。xiù yī tuō hòu xiū chí fǔ,zhū lǚ pāo lái miǎn guò tīng。
应念出官淮水上,被人还笑屈原醒。yīng niàn chū guān huái shuǐ shàng,bèi rén hái xiào qū yuán xǐng。