古诗词

谢宣赐御草书急就章并朱邸旧集歌

王禹偁

臣闻伏羲画卦朴且淳,苍颉造字初有文。chén wén fú xī huà guà pǔ qiě chún,cāng jié zào zì chū yǒu wén。
大篆小篆八分体,楷隶章草何纷纭。dà zhuàn xiǎo zhuàn bā fēn tǐ,kǎi lì zhāng cǎo hé fēn yún。
因兹八法各有要,遂使六艺区以分。yīn zī bā fǎ gè yǒu yào,suì shǐ liù yì qū yǐ fēn。
其中最难惟草圣,玄妙功夫自天性。qí zhōng zuì nán wéi cǎo shèng,xuán miào gōng fū zì tiān xìng。
又闻关雎本王化,四始洋洋风化下。yòu wén guān jū běn wáng huà,sì shǐ yáng yáng fēng huà xià。
比兴赋颂六义分,乃有变风兼变雅。bǐ xīng fù sòng liù yì fēn,nǎi yǒu biàn fēng jiān biàn yǎ。
仲尼删后屈平作,郢客李陵斗名价。zhòng ní shān hòu qū píng zuò,yǐng kè lǐ líng dòu míng jià。
古来诗道难得人,其唱弥高和弥寡。gǔ lái shī dào nán dé rén,qí chàng mí gāo hé mí guǎ。
如今草圣与雅言,尽在吾皇万机暇。rú jīn cǎo shèng yǔ yǎ yán,jǐn zài wú huáng wàn jī xiá。
元年十月近乾明,崇文院静寒霜晴。yuán nián shí yuè jìn qián míng,chóng wén yuàn jìng hán shuāng qíng。
直庐日午雠书罢,闲曳朱衣绕砌行。zhí lú rì wǔ chóu shū bà,xián yè zhū yī rào qì xíng。
中使传宣来上界,忙把鱼须下阶拜。zhōng shǐ chuán xuān lái shàng jiè,máng bǎ yú xū xià jiē bài。
宝函钿轴光陆离,御札文书御制诗。bǎo hán diàn zhóu guāng lù lí,yù zhá wén shū yù zhì shī。
折腰搢笏拭双目,汗流魄骇聊一窥。zhé yāo jìn hù shì shuāng mù,hàn liú pò hài liáo yī kuī。
急就章,何纵横,蓝田种玉苗初成。jí jiù zhāng,hé zòng héng,lán tián zhǒng yù miáo chū chéng。
雪花洒破烟岚壁,黑云漏出天汉星。xuě huā sǎ pò yān lán bì,hēi yún lòu chū tiān hàn xīng。
乍似鲛人泣下珠无数,错落晶荧满盘贮。zhà shì jiāo rén qì xià zhū wú shù,cuò luò jīng yíng mǎn pán zhù。
又似大鲸吞尽沧海波,查牙露出珊瑚树。yòu shì dà jīng tūn jǐn cāng hǎi bō,chá yá lù chū shān hú shù。
朱邸集,何清奇,仙风撼动琼林枝。zhū dǐ jí,hé qīng qí,xiān fēng hàn dòng qióng lín zhī。
汉皇休道白云句,穆满虚吟黄竹诗。hàn huáng xiū dào bái yún jù,mù mǎn xū yín huáng zhú shī。
乍似三春直上伯阳台,熙熙物华当眼开。zhà shì sān chūn zhí shàng bó yáng tái,xī xī wù huá dāng yǎn kāi。
又似十洲夜伴王母宴,鸾歌凤吟次第来。yòu shì shí zhōu yè bàn wáng mǔ yàn,luán gē fèng yín cì dì lái。
小臣再拜受一轴,捣纸抄诗抄未足。xiǎo chén zài bài shòu yī zhóu,dǎo zhǐ chāo shī chāo wèi zú。
焚香朝向天日看,执简夜对星辰读。fén xiāng cháo xiàng tiān rì kàn,zhí jiǎn yè duì xīng chén dú。
臣见高宗飞帛亦有名,笔迹往往颁公卿。chén jiàn gāo zōng fēi bó yì yǒu míng,bǐ jì wǎng wǎng bān gōng qīng。
所得不过三五字,当时臣子犹为荣。suǒ dé bù guò sān wǔ zì,dāng shí chén zi yóu wèi róng。
又见玄宗诗什颇留意,吟咏时时成御制。yòu jiàn xuán zōng shī shén pǒ liú yì,yín yǒng shí shí chéng yù zhì。
属和止于一两篇,至今史册犹为贵。shǔ hé zhǐ yú yī liǎng piān,zhì jīn shǐ cè yóu wèi guì。
若徵往事比明时,万分之一徒尔为。ruò zhēng wǎng shì bǐ míng shí,wàn fēn zhī yī tú ěr wèi。
未如我四十三纸圣人作,一百二章天子诗。wèi rú wǒ sì shí sān zhǐ shèng rén zuò,yī bǎi èr zhāng tiān zi shī。
永为家宝藏书箧,岂让西方贝多叶。yǒng wèi jiā bǎo cáng shū qiè,qǐ ràng xī fāng bèi duō yè。
且教世世传子孙,长与皇家作臣妾。qiě jiào shì shì chuán zi sūn,zhǎng yǔ huáng jiā zuò chén qiè。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

甘棠即事简孙何

王禹偁

甘棠风雅美贤臣,伐树悽悽亦圣人。gān táng fēng yǎ měi xián chén,fá shù qī qī yì shèng rén。
因感得时留蔽芾,更嗟无位泣麒麟。yīn gǎn dé shí liú bì fèi,gèng jiē wú wèi qì qí lín。
谁知素教长多难,我向清朝自不辰。shuí zhī sù jiào zhǎng duō nán,wǒ xiàng qīng cháo zì bù chén。
听讼何如使无讼,与君忧道合沾巾。tīng sòng hé rú shǐ wú sòng,yǔ jūn yōu dào hé zhān jīn。

解梁官舍

王禹偁

郡在中条山脚下,盬南风起昼昏昏。jùn zài zhōng tiáo shān jiǎo xià,gǔ nán fēng qǐ zhòu hūn hūn。
舍人谪宦谁言命,副使量移岂是恩。shě rén zhé huàn shuí yán mìng,fù shǐ liàng yí qǐ shì ēn。
月有俸钱堆长物,日无公事掩闲门。yuè yǒu fèng qián duī zhǎng wù,rì wú gōng shì yǎn xián mén。
上天于我心还厚,祇遣文章道更尊。shàng tiān yú wǒ xīn hái hòu,qí qiǎn wén zhāng dào gèng zūn。

书孙仅甘棠集后

王禹偁

新集甘棠尽雅言,独疑陈杜指根源。xīn jí gān táng jǐn yǎ yán,dú yí chén dù zhǐ gēn yuán。
一飞事往名虽屈,六义功成道更尊。yī fēi shì wǎng míng suī qū,liù yì gōng chéng dào gèng zūn。
骨气向人蹲獬豸,波涛无敌泻昆仑。gǔ qì xiàng rén dūn xiè zhì,bō tāo wú dí xiè kūn lún。
明年再就尧阶试,应被人呼小状元。míng nián zài jiù yáo jiē shì,yīng bèi rén hū xiǎo zhuàng yuán。

赠朗上人

王禹偁

净剃霜髭展旧真,自疑容貌是前身。jìng tì shuāng zī zhǎn jiù zhēn,zì yí róng mào shì qián shēn。
僧中独守三千戒,诗里闲销七十春。sēng zhōng dú shǒu sān qiān jiè,shī lǐ xián xiāo qī shí chūn。
僻寺藓深人少到,故山云好梦归频。pì sì xiǎn shēn rén shǎo dào,gù shān yún hǎo mèng guī pín。
禅斋近日谁还往,只有西垣放逐臣。chán zhāi jìn rì shuí hái wǎng,zhǐ yǒu xī yuán fàng zhú chén。

再授小谏偶书所怀

王禹偁

宦途滋味饱更谙,命薄于人分亦甘。huàn tú zī wèi bǎo gèng ān,mìng báo yú rén fēn yì gān。
两鬓雪霜为小谏,六街泥雨趁常参。liǎng bìn xuě shuāng wèi xiǎo jiàn,liù jiē ní yǔ chèn cháng cān。
便休禄仕饥寒累,强逐班行面目惭。biàn xiū lù shì jī hán lèi,qiáng zhú bān xíng miàn mù cán。
安得去如种处士,板舆荣侍卧终南。ān dé qù rú zhǒng chù shì,bǎn yú róng shì wò zhōng nán。

赠礼部宋员外阁老

王禹偁

未还西掖旧词臣,且向南宫作舍人。wèi hái xī yē jiù cí chén,qiě xiàng nán gōng zuò shě rén。
休叹贰车如竹苇,须知百日掌丝纶。xiū tàn èr chē rú zhú wěi,xū zhī bǎi rì zhǎng sī lún。
锦窠官重真殊拜,玉笋班清只一身。jǐn kē guān zhòng zhēn shū bài,yù sǔn bān qīng zhǐ yī shēn。
堪笑白头王小谏,握兰犹未得相亲。kān xiào bái tóu wáng xiǎo jiàn,wò lán yóu wèi dé xiāng qīn。

自宽

王禹偁

身世龙钟且自宽,追量才分合饥寒。shēn shì lóng zhōng qiě zì kuān,zhuī liàng cái fēn hé jī hán。
朝中旧友休夸贵,箧里新诗不博官。cháo zhōng jiù yǒu xiū kuā guì,qiè lǐ xīn shī bù bó guān。
晓发静梳微霰落,夜琴闲拂古风残。xiǎo fā jìng shū wēi xiàn luò,yè qín xián fú gǔ fēng cán。
会须归去沧江上,累石移莎拥钓滩。huì xū guī qù cāng jiāng shàng,lèi shí yí shā yōng diào tān。

赠卫尉宋卿二十二丈送

王禹偁

性情和雅得天真,卿寺鳌头任屈伸。xìng qíng hé yǎ dé tiān zhēn,qīng sì áo tóu rèn qū shēn。
三品且随前宰相,重瞳偏认旧词臣。sān pǐn qiě suí qián zǎi xiāng,zhòng tóng piān rèn jiù cí chén。
宿斋院冷琴横膝,朝退门闲鹤伴身。sù zhāi yuàn lěng qín héng xī,cháo tuì mén xián hè bàn shēn。
多少抠衣门弟子,侧聆还望秉陶钧。duō shǎo kōu yī mén dì zi,cè líng hái wàng bǐng táo jūn。

赠卫尉宋卿二十二丈送

王禹偁

谪宦归来发更斑,徊翔犹在寺卿间。zhé huàn guī lái fā gèng bān,huái xiáng yóu zài sì qīng jiān。
几多僚吏三台上,太半生徒两制间。jǐ duō liáo lì sān tái shàng,tài bàn shēng tú liǎng zhì jiān。
旧赐锦袍多贳酒,新裁纱帽欲归山。jiù cì jǐn páo duō shì jiǔ,xīn cái shā mào yù guī shān。
东垣小谏龙钟甚,空愧洪炉早铸颜。dōng yuán xiǎo jiàn lóng zhōng shén,kōng kuì hóng lú zǎo zhù yán。

送融州任巽户曹

王禹偁

御前曾取好科名,一掾如何万里行。yù qián céng qǔ hǎo kē míng,yī yuàn rú hé wàn lǐ xíng。
身落蛮夷人共惜,罪因文学自为荣。shēn luò mán yí rén gòng xī,zuì yīn wén xué zì wèi róng。
吏供版籍多鱼税,民种山田见象耕。lì gōng bǎn jí duō yú shuì,mín zhǒng shān tián jiàn xiàng gēng。
君看咸通十司户,投荒终久是公卿。jūn kàn xián tōng shí sī hù,tóu huāng zhōng jiǔ shì gōng qīng。

寄商州冯十八仲咸同年

王禹偁

迁客秋来捧诏还,故人多怪鬓毛斑。qiān kè qiū lái pěng zhào hái,gù rén duō guài bìn máo bān。
重为东掖垣中士,犹梦西晖亭下山。zhòng wèi dōng yē yuán zhōng shì,yóu mèng xī huī tíng xià shān。
静算宦途皆是命,老思身计不如闲。jìng suàn huàn tú jiē shì mìng,lǎo sī shēn jì bù rú xián。
何时相约同归隐,水竹萧萧并掩关。hé shí xiāng yuē tóng guī yǐn,shuǐ zhú xiāo xiāo bìng yǎn guān。

送史馆学士杨亿闽中迎侍

王禹偁

迎侍闽川去路长,才名官职过欧阳。yíng shì mǐn chuān qù lù zhǎng,cái míng guān zhí guò ōu yáng。
翰林贵族夸东榻,史馆清衔庆北堂。hàn lín guì zú kuā dōng tà,shǐ guǎn qīng xián qìng běi táng。
别酒正逢寒菊绽,归舟应见早梅香。bié jiǔ zhèng féng hán jú zhàn,guī zhōu yīng jiàn zǎo méi xiāng。
拾遗健羡吟诗送,莫笑蹉跎两鬓霜。shí yí jiàn xiàn yín shī sòng,mò xiào cuō tuó liǎng bìn shuāng。

幕次闲吟

王禹偁

二年憔悴咏江蓠,恩诏重教侍玉墀。èr nián qiáo cuì yǒng jiāng lí,ēn zhào zhòng jiào shì yù chí。
寓直掖垣休入梦,常参幕次且吟诗。yù zhí yē yuán xiū rù mèng,cháng cān mù cì qiě yín shī。
新文自负山中集,旧吏多惊鬓畔丝。xīn wén zì fù shān zhōng jí,jiù lì duō jīng bìn pàn sī。
莫道谏官无一事,犹胜闲卧解州时。mò dào jiàn guān wú yī shì,yóu shèng xián wò jiě zhōu shí。

幕次闲吟

王禹偁

禁漏迟迟待玉班,坐愁身计忽长叹。jìn lòu chí chí dài yù bān,zuò chóu shēn jì hū zhǎng tàn。
时清偶直千载运,头白重为八品官。shí qīng ǒu zhí qiān zài yùn,tóu bái zhòng wèi bā pǐn guān。
乌帽半攲残月冷,马鞭慵执晓霜寒。wū mào bàn qī cán yuè lěng,mǎ biān yōng zhí xiǎo shuāng hán。
君恩未报心犹壮,不敢思归七里滩。jūn ēn wèi bào xīn yóu zhuàng,bù gǎn sī guī qī lǐ tān。

幕次闲吟

王禹偁

文章曾受帝褒称,幕次孤吟冷似冰。wén zhāng céng shòu dì bāo chēng,mù cì gū yín lěng shì bīng。
借马趁朝长后到,问人求米尽难凭。jiè mǎ chèn cháo zhǎng hòu dào,wèn rén qiú mǐ jǐn nán píng。
僮教罢药朝无酒,儿废看书夜绝灯。tóng jiào bà yào cháo wú jiǔ,ér fèi kàn shū yè jué dēng。
除却金章在腰下,其馀滋味一如僧。chú què jīn zhāng zài yāo xià,qí yú zī wèi yī rú sēng。