古诗词

谢宣赐御草书急就章并朱邸旧集歌

王禹偁

臣闻伏羲画卦朴且淳,苍颉造字初有文。chén wén fú xī huà guà pǔ qiě chún,cāng jié zào zì chū yǒu wén。
大篆小篆八分体,楷隶章草何纷纭。dà zhuàn xiǎo zhuàn bā fēn tǐ,kǎi lì zhāng cǎo hé fēn yún。
因兹八法各有要,遂使六艺区以分。yīn zī bā fǎ gè yǒu yào,suì shǐ liù yì qū yǐ fēn。
其中最难惟草圣,玄妙功夫自天性。qí zhōng zuì nán wéi cǎo shèng,xuán miào gōng fū zì tiān xìng。
又闻关雎本王化,四始洋洋风化下。yòu wén guān jū běn wáng huà,sì shǐ yáng yáng fēng huà xià。
比兴赋颂六义分,乃有变风兼变雅。bǐ xīng fù sòng liù yì fēn,nǎi yǒu biàn fēng jiān biàn yǎ。
仲尼删后屈平作,郢客李陵斗名价。zhòng ní shān hòu qū píng zuò,yǐng kè lǐ líng dòu míng jià。
古来诗道难得人,其唱弥高和弥寡。gǔ lái shī dào nán dé rén,qí chàng mí gāo hé mí guǎ。
如今草圣与雅言,尽在吾皇万机暇。rú jīn cǎo shèng yǔ yǎ yán,jǐn zài wú huáng wàn jī xiá。
元年十月近乾明,崇文院静寒霜晴。yuán nián shí yuè jìn qián míng,chóng wén yuàn jìng hán shuāng qíng。
直庐日午雠书罢,闲曳朱衣绕砌行。zhí lú rì wǔ chóu shū bà,xián yè zhū yī rào qì xíng。
中使传宣来上界,忙把鱼须下阶拜。zhōng shǐ chuán xuān lái shàng jiè,máng bǎ yú xū xià jiē bài。
宝函钿轴光陆离,御札文书御制诗。bǎo hán diàn zhóu guāng lù lí,yù zhá wén shū yù zhì shī。
折腰搢笏拭双目,汗流魄骇聊一窥。zhé yāo jìn hù shì shuāng mù,hàn liú pò hài liáo yī kuī。
急就章,何纵横,蓝田种玉苗初成。jí jiù zhāng,hé zòng héng,lán tián zhǒng yù miáo chū chéng。
雪花洒破烟岚壁,黑云漏出天汉星。xuě huā sǎ pò yān lán bì,hēi yún lòu chū tiān hàn xīng。
乍似鲛人泣下珠无数,错落晶荧满盘贮。zhà shì jiāo rén qì xià zhū wú shù,cuò luò jīng yíng mǎn pán zhù。
又似大鲸吞尽沧海波,查牙露出珊瑚树。yòu shì dà jīng tūn jǐn cāng hǎi bō,chá yá lù chū shān hú shù。
朱邸集,何清奇,仙风撼动琼林枝。zhū dǐ jí,hé qīng qí,xiān fēng hàn dòng qióng lín zhī。
汉皇休道白云句,穆满虚吟黄竹诗。hàn huáng xiū dào bái yún jù,mù mǎn xū yín huáng zhú shī。
乍似三春直上伯阳台,熙熙物华当眼开。zhà shì sān chūn zhí shàng bó yáng tái,xī xī wù huá dāng yǎn kāi。
又似十洲夜伴王母宴,鸾歌凤吟次第来。yòu shì shí zhōu yè bàn wáng mǔ yàn,luán gē fèng yín cì dì lái。
小臣再拜受一轴,捣纸抄诗抄未足。xiǎo chén zài bài shòu yī zhóu,dǎo zhǐ chāo shī chāo wèi zú。
焚香朝向天日看,执简夜对星辰读。fén xiāng cháo xiàng tiān rì kàn,zhí jiǎn yè duì xīng chén dú。
臣见高宗飞帛亦有名,笔迹往往颁公卿。chén jiàn gāo zōng fēi bó yì yǒu míng,bǐ jì wǎng wǎng bān gōng qīng。
所得不过三五字,当时臣子犹为荣。suǒ dé bù guò sān wǔ zì,dāng shí chén zi yóu wèi róng。
又见玄宗诗什颇留意,吟咏时时成御制。yòu jiàn xuán zōng shī shén pǒ liú yì,yín yǒng shí shí chéng yù zhì。
属和止于一两篇,至今史册犹为贵。shǔ hé zhǐ yú yī liǎng piān,zhì jīn shǐ cè yóu wèi guì。
若徵往事比明时,万分之一徒尔为。ruò zhēng wǎng shì bǐ míng shí,wàn fēn zhī yī tú ěr wèi。
未如我四十三纸圣人作,一百二章天子诗。wèi rú wǒ sì shí sān zhǐ shèng rén zuò,yī bǎi èr zhāng tiān zi shī。
永为家宝藏书箧,岂让西方贝多叶。yǒng wèi jiā bǎo cáng shū qiè,qǐ ràng xī fāng bèi duō yè。
且教世世传子孙,长与皇家作臣妾。qiě jiào shì shì chuán zi sūn,zhǎng yǔ huáng jiā zuò chén qiè。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

春晚游太和宫

王禹偁

数里新萍夹岸莎,春来乘兴宿烟萝。shù lǐ xīn píng jiā àn shā,chūn lái chéng xīng sù yān luó。
随风蝴蝶颠狂甚,当路花枝采折多。suí fēng hú dié diān kuáng shén,dāng lù huā zhī cǎi zhé duō。
绛节参差抽苦笋,翠钿狼籍撒圆荷。jiàng jié cān chà chōu kǔ sǔn,cuì diàn láng jí sā yuán hé。
湖山满眼不休去,空羡渔翁雨一蓑。hú shān mǎn yǎn bù xiū qù,kōng xiàn yú wēng yǔ yī suō。

再泛吴江

王禹偁

二年为吏住江滨,重到江头照病身。èr nián wèi lì zhù jiāng bīn,zhòng dào jiāng tóu zhào bìng shēn。
满眼碧波输野鸟,一蓑疏雨属渔人。mǎn yǎn bì bō shū yě niǎo,yī suō shū yǔ shǔ yú rén。
随船晓月孤轮白,入座晴山数点春。suí chuán xiǎo yuè gū lún bái,rù zuò qíng shān shù diǎn chūn。
张翰精灵还笑我,绿袍依旧惹埃尘。zhāng hàn jīng líng hái xiào wǒ,lǜ páo yī jiù rě āi chén。

官舍书怀呈郡守

王禹偁

年来潘令鬓初凋,瘦马青衫耻下僚。nián lái pān lìng bìn chū diāo,shòu mǎ qīng shān chǐ xià liáo。
药债渐多医宿疾,宦情犹切恋明朝。yào zhài jiàn duō yī sù jí,huàn qíng yóu qiè liàn míng cháo。
空江梅雨添幽郁,古县槐花锁寂寥。kōng jiāng méi yǔ tiān yōu yù,gǔ xiàn huái huā suǒ jì liáo。
赖有郡侯知己在,每怜憔悴贳金貂。lài yǒu jùn hóu zhī jǐ zài,měi lián qiáo cuì shì jīn diāo。

赠毋中舍

王禹偁

岭表榆关路崄巇,颁条持节两无辞。lǐng biǎo yú guān lù xiǎn xī,bān tiáo chí jié liǎng wú cí。
四方自是男儿事,万里归来圣主知。sì fāng zì shì nán ér shì,wàn lǐ guī lái shèng zhǔ zhī。
碛雪旧行闲入梦,贪泉曾饮别留诗。qì xuě jiù xíng xián rù mèng,tān quán céng yǐn bié liú shī。
如今已见功名立,休忆当年一桂枝。rú jīn yǐ jiàn gōng míng lì,xiū yì dāng nián yī guì zhī。

赠赞宁大师

王禹偁

诏修僧史浙江滨,万卷书中老一身。zhào xiū sēng shǐ zhè jiāng bīn,wàn juǎn shū zhōng lǎo yī shēn。
赴阙尚留支遁马,援毫应待仲尼麟。fù quē shàng liú zhī dùn mǎ,yuán háo yīng dài zhòng ní lín。
溟蒙雪影松窗晓,狼籍苔花竹院春。míng méng xuě yǐng sōng chuāng xiǎo,láng jí tái huā zhú yuàn chūn。
还许幽斋暂相访,却惭陶令满衣尘。hái xǔ yōu zhāi zàn xiāng fǎng,què cán táo lìng mǎn yī chén。

武平寺留题

王禹偁

县斋东面是禅斋,公退何妨引鹤来。xiàn zhāi dōng miàn shì chán zhāi,gōng tuì hé fáng yǐn hè lái。
长爱座中如洞府,却惭衣上有尘埃。zhǎng ài zuò zhōng rú dòng fǔ,què cán yī shàng yǒu chén āi。
竹声冷撼秋窗雨,山影青笼晓院苔。zhú shēng lěng hàn qiū chuāng yǔ,shān yǐng qīng lóng xiǎo yuàn tái。
最忆去年飞雪里,煮茶煨栗夜深回。zuì yì qù nián fēi xuě lǐ,zhǔ chá wēi lì yè shēn huí。

赠湖州张从事

王禹偁

前年春榜亚龙头,词赋曾推第一流。qián nián chūn bǎng yà lóng tóu,cí fù céng tuī dì yī liú。
上直未归红药院,供吟先得白蘋洲。shàng zhí wèi guī hóng yào yuàn,gōng yín xiān dé bái píng zhōu。
酒醒野寺烹山蕨,公退溪亭狎海鸥。jiǔ xǐng yě sì pēng shān jué,gōng tuì xī tíng xiá hǎi ōu。
自是吴门折腰吏,满衣尘土为君羞。zì shì wú mén zhé yāo lì,mǎn yī chén tǔ wèi jūn xiū。

送李中舍罢萧山赴阙

王禹偁

吏隐江东五六年,归时犹恋好山川。lì yǐn jiāng dōng wǔ liù nián,guī shí yóu liàn hǎo shān chuān。
野僧送别携诗句,瘦马临歧当酒钱。yě sēng sòng bié xié shī jù,shòu mǎ lín qí dāng jiǔ qián。
吴苑醉逢梅弄雪,隋堤吟见柳垂烟。wú yuàn zuì féng méi nòng xuě,suí dī yín jiàn liǔ chuí yān。
自言更共秋涛约,未舍西兴一钓船。zì yán gèng gòng qiū tāo yuē,wèi shě xī xīng yī diào chuán。

和郡僚题李中舍公署

王禹偁

树影池光映晓霞,绿杨阴下吏排衙。shù yǐng chí guāng yìng xiǎo xiá,lǜ yáng yīn xià lì pái yá。
闲拖屐齿妨横笋,静拂琴床有落花。xián tuō jī chǐ fáng héng sǔn,jìng fú qín chuáng yǒu luò huā。
地脉暗分吴苑水,厨烟时煮洞庭茶。dì mài àn fēn wú yuàn shuǐ,chú yān shí zhǔ dòng tíng chá。
青宫词客多闲暇,按曲飞觞待岁华。qīng gōng cí kè duō xián xiá,àn qū fēi shāng dài suì huá。

题张处士溪居

王禹偁

云里寒溪竹里桥,野人居处绝尘嚣。yún lǐ hán xī zhú lǐ qiáo,yě rén jū chù jué chén xiāo。
病来芳草生渔艇,睡起残花落酒瓢。bìng lái fāng cǎo shēng yú tǐng,shuì qǐ cán huā luò jiǔ piáo。
闲把道书寻晚径,静携茶鼎洗春潮。xián bǎ dào shū xún wǎn jìng,jìng xié chá dǐng xǐ chūn cháo。
长洲懒吏频过此,为爱盘飧有药苗。zhǎng zhōu lǎn lì pín guò cǐ,wèi ài pán sūn yǒu yào miáo。

馆中春值偶题

王禹偁

御柳差差拂禁墙,菲才何事直仙乡。yù liǔ chà chà fú jìn qiáng,fēi cái hé shì zhí xiān xiāng。
坐闻鸡唱皇宫近,睡枕鱼须白日长。zuò wén jī chàng huáng gōng jìn,shuì zhěn yú xū bái rì zhǎng。
帘挂藓庭微雨霁,研添桐井落花香。lián guà xiǎn tíng wēi yǔ jì,yán tiān tóng jǐng luò huā xiāng。
春风老尽诗情淡,翻卷青编独绕廊。chūn fēng lǎo jǐn shī qíng dàn,fān juǎn qīng biān dú rào láng。

寄赞宁上人

王禹偁

支公兼有董狐才,史传修成乙夜开。zhī gōng jiān yǒu dǒng hú cái,shǐ chuán xiū chéng yǐ yè kāi。
天子远酬丹诏去,高僧不出白云来。tiān zi yuǎn chóu dān zhào qù,gāo sēng bù chū bái yún lái。
眉毫久别应垂雪,心印休传本似灰。méi háo jiǔ bié yīng chuí xuě,xīn yìn xiū chuán běn shì huī。
若念重瞳欲相见,未妨西上一浮杯。ruò niàn zhòng tóng yù xiāng jiàn,wèi fáng xī shàng yī fú bēi。

岁暮偶书寄苏台旧僚友

王禹偁

吴门吏隐过三年,何事陶潜捧诏还。wú mén lì yǐn guò sān nián,hé shì táo qián pěng zhào hái。
步武已趋龙尾道,梦魂犹忆虎丘山。bù wǔ yǐ qū lóng wěi dào,mèng hún yóu yì hǔ qiū shān。
花开茂苑谁同醉,雪满梁园独掩关。huā kāi mào yuàn shuí tóng zuì,xuě mǎn liáng yuán dú yǎn guān。
会待他年求郡印,剑池重绕碧潺潺。huì dài tā nián qiú jùn yìn,jiàn chí zhòng rào bì chán chán。

朝退偶题

王禹偁

吏隐金门只似闲,退朝穷巷懒开关。lì yǐn jīn mén zhǐ shì xián,tuì cháo qióng xiàng lǎn kāi guān。
经年不到公卿宅,五日空随侍从班。jīng nián bù dào gōng qīng zhái,wǔ rì kōng suí shì cóng bān。
禁漏出花寒历历,御泉通市细潺潺。jìn lòu chū huā hán lì lì,yù quán tōng shì xì chán chán。
功名未立年犹少,争忍携琴去旧山。gōng míng wèi lì nián yóu shǎo,zhēng rěn xié qín qù jiù shān。

送王司谏赴淮南转运

王禹偁

白兽樽前侍玉除,暂分邦计别宸居。bái shòu zūn qián shì yù chú,zàn fēn bāng jì bié chén jū。
映淮风月供吟笔,拱极星辰伴使车。yìng huái fēng yuè gōng yín bǐ,gǒng jí xīng chén bàn shǐ chē。
别岸酒浓桑叶落,野亭霜薄菊花疏。bié àn jiǔ nóng sāng yè luò,yě tíng shuāng báo jú huā shū。
东南莫作三年调,红药香繁在直庐。dōng nán mò zuò sān nián diào,hóng yào xiāng fán zài zhí lú。