古诗词

送姚著作之任宣城

王禹偁

平生闻说宣城郡,水石幽奇人物俊。píng shēng wén shuō xuān chéng jùn,shuǐ shí yōu qí rén wù jùn。
槛外澄江练不收,窗中远岫眉初印。kǎn wài chéng jiāng liàn bù shōu,chuāng zhōng yuǎn xiù méi chū yìn。
六朝繁盛至隋唐,才人名士遥相望。liù cháo fán shèng zhì suí táng,cái rén míng shì yáo xiāng wàng。
谢公向此凭熊轼,白傅曾为鹿鸣客。xiè gōng xiàng cǐ píng xióng shì,bái fù céng wèi lù míng kè。
江楼山寺多赋诗,往往题名在僧壁。jiāng lóu shān sì duō fù shī,wǎng wǎng tí míng zài sēng bì。
皇家早岁平吴后,翰林贾公为太守。huáng jiā zǎo suì píng wú hòu,hàn lín jiǎ gōng wèi tài shǒu。
至今清话玉堂中,夸诧江山不离口。zhì jīn qīng huà yù táng zhōng,kuā chà jiāng shān bù lí kǒu。
吾君御极初选艺,东枢贰卿新擢第。wú jūn yù jí chū xuǎn yì,dōng shū èr qīng xīn zhuó dì。
解褐曾縻佐郡官,首得宣城为历试。jiě hè céng mí zuǒ jùn guān,shǒu dé xuān chéng wèi lì shì。
紫微田郎次登科,东枢受代传厅事。zǐ wēi tián láng cì dēng kē,dōng shū shòu dài chuán tīng shì。
第三榜中第二人,今在乌台为察视。dì sān bǎng zhōng dì èr rén,jīn zài wū tái wèi chá shì。
迩来通倅少名流,云泉竹树应包羞。ěr lái tōng cuì shǎo míng liú,yún quán zhú shù yīng bāo xiū。
今春忽命姚著作,学术纵横才磊落。jīn chūn hū mìng yáo zhù zuò,xué shù zòng héng cái lěi luò。
当年雄揖第三名,官路迍邅久漂泊。dāng nián xióng yī dì sān míng,guān lù zhūn zhān jiǔ piāo pō。
去岁献文重召试,新恩始上芸香阁。qù suì xiàn wén zhòng zhào shì,xīn ēn shǐ shàng yún xiāng gé。
未教修史未演纶,宣城奉使聊亲民。wèi jiào xiū shǐ wèi yǎn lún,xuān chéng fèng shǐ liáo qīn mín。
且忻彩服得就养,莫叹朱衣未即真。qiě xīn cǎi fú dé jiù yǎng,mò tàn zhū yī wèi jí zhēn。
旧游应有交朋在,此去仍言婚宦新。jiù yóu yīng yǒu jiāo péng zài,cǐ qù réng yán hūn huàn xīn。
下车布政民休休,高吟浅酌谁献酬。xià chē bù zhèng mín xiū xiū,gāo yín qiǎn zhuó shuí xiàn chóu。
夜深红烛在何处,绮霞阁通叠嶂楼。yè shēn hóng zhú zài hé chù,qǐ xiá gé tōng dié zhàng lóu。
公权书札燕许词,未免山僧乞撰碑。gōng quán shū zhá yàn xǔ cí,wèi miǎn shān sēng qǐ zhuàn bēi。
撰碑书碑即三载,眼看徵诏在丹墀。zhuàn bēi shū bēi jí sān zài,yǎn kàn zhēng zhào zài dān chí。
却愁未尽江南兴,闲坐蓬瀛挥玉柄。què chóu wèi jǐn jiāng nán xīng,xián zuò péng yíng huī yù bǐng。
黄枢侍臣两制官,待君同说宣城景。huáng shū shì chén liǎng zhì guān,dài jūn tóng shuō xuān chéng jǐng。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

茶园十二韵

王禹偁

勤王修岁贡,晚驾过郊原。qín wáng xiū suì gòng,wǎn jià guò jiāo yuán。
蔽芾余千本,青葱共一园。bì fèi yú qiān běn,qīng cōng gòng yī yuán。
芽新撑老叶,土软迸深根。yá xīn chēng lǎo yè,tǔ ruǎn bèng shēn gēn。
舌小侔黄雀,毛狞摘绿猿。shé xiǎo móu huáng què,máo níng zhāi lǜ yuán。
出蒸香更别,入焙火微温。chū zhēng xiāng gèng bié,rù bèi huǒ wēi wēn。
采近桐华节,生无谷雨痕。cǎi jìn tóng huá jié,shēng wú gǔ yǔ hén。
缄縢防远道,进献趁头番。jiān téng fáng yuǎn dào,jìn xiàn chèn tóu fān。
待破华胥梦,先经阊阖门。dài pò huá xū mèng,xiān jīng chāng hé mén。
汲泉鸣玉甃,开宴压瑶罇。jí quán míng yù zhòu,kāi yàn yā yáo zūn。
茂育知天意,甄收荷主恩。mào yù zhī tiān yì,zhēn shōu hé zhǔ ēn。
沃心同直谏,苦口类嘉言。wò xīn tóng zhí jiàn,kǔ kǒu lèi jiā yán。
未复金銮召,年年奉至尊。wèi fù jīn luán zhào,nián nián fèng zhì zūn。