古诗词

酬处才上人

王禹偁

我闻三代淳且质,华人熙熙谁信佛。wǒ wén sān dài chún qiě zhì,huá rén xī xī shuí xìn fú。
茹蔬剃发在西戎,胡法不敢干华风。rú shū tì fā zài xī róng,hú fǎ bù gǎn gàn huá fēng。
周家子孙何不肖,奢淫惛乱隳王道。zhōu jiā zi sūn hé bù xiào,shē yín hūn luàn huī wáng dào。
秦皇汉帝又杂霸,只以威刑取天下。qín huáng hàn dì yòu zá bà,zhǐ yǐ wēi xíng qǔ tiān xià。
苍生哀苦不自知,从此中国思蛮夷。cāng shēng āi kǔ bù zì zhī,cóng cǐ zhōng guó sī mán yí。
无端更作金人梦,万里迎来万民重。wú duān gèng zuò jīn rén mèng,wàn lǐ yíng lái wàn mín zhòng。
为君为相犹归依,嗤嗤聋俗谁敢非。wèi jūn wèi xiāng yóu guī yī,chī chī lóng sú shuí gǎn fēi。
若教都似周公时,生民岂肯须披缁。ruò jiào dōu shì zhōu gōng shí,shēng mín qǐ kěn xū pī zī。
可怜嗷嗷避征役,半入金田不耕织。kě lián áo áo bì zhēng yì,bàn rù jīn tián bù gēng zhī。
君子之道动即穷,亦有贤达藏其中。jūn zi zhī dào dòng jí qióng,yì yǒu xián dá cáng qí zhōng。
上人来自九华山,叩门遗我琼瑶编。shàng rén lái zì jiǔ huá shān,kòu mén yí wǒ qióng yáo biān。
铮铮五轴馀百篇,定交仍以书为先。zhēng zhēng wǔ zhóu yú bǎi piān,dìng jiāo réng yǐ shū wèi xiān。
书中不说经,文中不言佛,有心直欲兴文物。shū zhōng bù shuō jīng,wén zhōng bù yán fú,yǒu xīn zhí yù xīng wén wù。
感师自远来相亲,为师画卦成同人。gǎn shī zì yuǎn lái xiāng qīn,wèi shī huà guà chéng tóng rén。
出门无咎非群分,袈裟墨绶何足云。chū mén wú jiù fēi qún fēn,jiā shā mò shòu hé zú yún。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

曾拜四章辞相府,又陈三表罢留司。céng bài sì zhāng cí xiāng fǔ,yòu chén sān biǎo bà liú sī。
朝廷年德刘仁轨,终始功名郭子仪。cháo tíng nián dé liú rén guǐ,zhōng shǐ gōng míng guō zi yí。
印锁黄金尘暗澹,堂闲绿野草离披。yìn suǒ huáng jīn chén àn dàn,táng xián lǜ yě cǎo lí pī。
吾君若念先朝旧,应似文贞御制碑。wú jūn ruò niàn xiān cháo jiù,yīng shì wén zhēn yù zhì bēi。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

忍听咚咚窆鼓声,笳箫呜咽暮云凝。rěn tīng dōng dōng biǎn gǔ shēng,jiā xiāo wū yàn mù yún níng。
勋劳自合同萧相,谥法还须比魏徵。xūn láo zì hé tóng xiāo xiāng,shì fǎ hái xū bǐ wèi zhēng。
晓月暗垂丹旐露,夜风轻触穗帷灯。xiǎo yuè àn chuí dān zhào lù,yè fēng qīng chù suì wéi dēng。
三川父老知何限,尽逐灵輀泪满膺。sān chuān fù lǎo zhī hé xiàn,jǐn zhú líng ér lèi mǎn yīng。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

元老令终归葬日,有司重奏辍朝时。yuán lǎo lìng zhōng guī zàng rì,yǒu sī zhòng zòu chuò cháo shí。
骈罗卤簿三公礼,告赴同盟五月期。pián luó lǔ bù sān gōng lǐ,gào fù tóng méng wǔ yuè qī。
何处更求廊庙器,是谁重作帝王师。hé chù gèng qiú láng miào qì,shì shuí zhòng zuò dì wáng shī。
商山副使偏垂泪,未报当年国士知。shāng shān fù shǐ piān chuí lèi,wèi bào dāng nián guó shì zhī。

五更睡

王禹偁

数载直承明,宠深还若惊。shù zài zhí chéng míng,chǒng shēn hái ruò jīng。
趁朝鸡唤起,残梦马驮行。chèn cháo jī huàn qǐ,cán mèng mǎ tuó xíng。
左宦离双阙,高眠尽五更。zuǒ huàn lí shuāng quē,gāo mián jǐn wǔ gèng。
如将闲比贵,此味敌公卿。rú jiāng xián bǐ guì,cǐ wèi dí gōng qīng。

自咏

王禹偁

华发不称老,高堂为有亲。huá fā bù chēng lǎo,gāo táng wèi yǒu qīn。
宁同贾生恨,自比老莱身。níng tóng jiǎ shēng hèn,zì bǐ lǎo lái shēn。
官散且无过,俸微犹助贫。guān sàn qiě wú guò,fèng wēi yóu zhù pín。
谁能学屈蠖,拳局苦求神。shuí néng xué qū huò,quán jú kǔ qiú shén。

秋居幽兴

王禹偁

秋光虽寂澹,幽兴入诗家。qiū guāng suī jì dàn,yōu xīng rù shī jiā。
篱暗螀啼菊,园荒蚁上茄。lí àn jiāng tí jú,yuán huāng yǐ shàng jiā。
围棋知日影,理发见霜华。wéi qí zhī rì yǐng,lǐ fā jiàn shuāng huá。
向晓儿童喜,溪僧遗晚瓜。xiàng xiǎo ér tóng xǐ,xī sēng yí wǎn guā。

秋居幽兴

王禹偁

园林经积雨,晚步思悠哉。yuán lín jīng jī yǔ,wǎn bù sī yōu zāi。
宿鸟头相并,秋瓜顶自开。sù niǎo tóu xiāng bìng,qiū guā dǐng zì kāi。
药田荒野蔓,屐齿没苍苔。yào tián huāng yě màn,jī chǐ méi cāng tái。
幽兴将何遣,燋琴贳酒杯。yōu xīng jiāng hé qiǎn,jiāo qín shì jiǔ bēi。

秋居幽兴

王禹偁

谪居人事慵,幽兴与谁同。zhé jū rén shì yōng,yōu xīng yǔ shuí tóng。
僧到烹秋菌,儿啼索草虫。sēng dào pēng qiū jūn,ér tí suǒ cǎo chóng。
扫苔留嫩绿,写叶惜残红。sǎo tái liú nèn lǜ,xiě yè xī cán hóng。
岁晏琴樽好,篱边有菊丛。suì yàn qín zūn hǎo,lí biān yǒu jú cóng。

赋得纸送朱严

王禹偁

洁白又方正,似君心坦平。jié bái yòu fāng zhèng,shì jūn xīn tǎn píng。
空随文价贵,未免刺毛生。kōng suí wén jià guì,wèi miǎn cì máo shēng。
客被侵霜薄,山窗映雪明。kè bèi qīn shuāng báo,shān chuāng yìng xuě míng。
前春悬作榜,应见淡书名。qián chūn xuán zuò bǎng,yīng jiàn dàn shū míng。

送閤门秦舍人

王禹偁

郡印我未解,轺轩君不留。jùn yìn wǒ wèi jiě,yáo xuān jūn bù liú。
相逢都几日,此别又经秋。xiāng féng dōu jǐ rì,cǐ bié yòu jīng qiū。
山雪晴犹在,河澌暖渐浮。shān xuě qíng yóu zài,hé sī nuǎn jiàn fú。
内庭连上閤,早晚共优游。nèi tíng lián shàng gé,zǎo wǎn gòng yōu yóu。

寒食

王禹偁

寒食江都郡,青旗卖楚醪。hán shí jiāng dōu jùn,qīng qí mài chǔ láo。
楼台藏绿柳,篱落露红桃。lóu tái cáng lǜ liǔ,lí luò lù hóng táo。
妓女穿轻屐,笙歌泛小舠。jì nǚ chuān qīng jī,shēng gē fàn xiǎo dāo。
史君慵不出,愁坐读离骚。shǐ jūn yōng bù chū,chóu zuò dú lí sāo。

登寿宁寺阁

王禹偁

乘兴登虚阁,披襟一望间。chéng xīng dēng xū gé,pī jīn yī wàng jiān。
圣朝新日月,亡国旧江山。shèng cháo xīn rì yuè,wáng guó jiù jiāng shān。
柱隔晴虹断,檐喧夕鸟还。zhù gé qíng hóng duàn,yán xuān xī niǎo hái。
归衙不辞晚,吟思白云闲。guī yá bù cí wǎn,yín sī bái yún xián。

池上作

王禹偁

未遂沧洲去,池边弄绿波。wèi suì cāng zhōu qù,chí biān nòng lǜ bō。
醉浮船底兀,吟绕履痕多。zuì fú chuán dǐ wù,yín rào lǚ hén duō。
静照新华发,沉思旧钓蓑。jìng zhào xīn huá fā,chén sī jiù diào suō。
晚凉得幽趣,鱼戏上圆荷。wǎn liáng dé yōu qù,yú xì shàng yuán hé。

官舍偶题

王禹偁

俸钱随月尽,公务逐时生。fèng qián suí yuè jǐn,gōng wù zhú shí shēng。
白发多悲感,皇华倦送迎。bái fā duō bēi gǎn,huáng huá juàn sòng yíng。
奉身无实事,困我为虚名。fèng shēn wú shí shì,kùn wǒ wèi xū míng。
会向沧浪上,秋风自濯缨。huì xiàng cāng làng shàng,qiū fēng zì zhuó yīng。

太宗皇帝挽歌

王禹偁

卜世知无极,上仙安可寻。bo shì zhī wú jí,shàng xiān ān kě xún。
祝尧违众望,传启合天心。zhù yáo wéi zhòng wàng,chuán qǐ hé tiān xīn。
陵柏萧骚韵,阶茅寂寞阴。líng bǎi xiāo sāo yùn,jiē máo jì mò yīn。
何人开殿閤,尘暗九弦琴。hé rén kāi diàn gé,chén àn jiǔ xián qín。
5261234567»