古诗词

酬处才上人

王禹偁

我闻三代淳且质,华人熙熙谁信佛。wǒ wén sān dài chún qiě zhì,huá rén xī xī shuí xìn fú。
茹蔬剃发在西戎,胡法不敢干华风。rú shū tì fā zài xī róng,hú fǎ bù gǎn gàn huá fēng。
周家子孙何不肖,奢淫惛乱隳王道。zhōu jiā zi sūn hé bù xiào,shē yín hūn luàn huī wáng dào。
秦皇汉帝又杂霸,只以威刑取天下。qín huáng hàn dì yòu zá bà,zhǐ yǐ wēi xíng qǔ tiān xià。
苍生哀苦不自知,从此中国思蛮夷。cāng shēng āi kǔ bù zì zhī,cóng cǐ zhōng guó sī mán yí。
无端更作金人梦,万里迎来万民重。wú duān gèng zuò jīn rén mèng,wàn lǐ yíng lái wàn mín zhòng。
为君为相犹归依,嗤嗤聋俗谁敢非。wèi jūn wèi xiāng yóu guī yī,chī chī lóng sú shuí gǎn fēi。
若教都似周公时,生民岂肯须披缁。ruò jiào dōu shì zhōu gōng shí,shēng mín qǐ kěn xū pī zī。
可怜嗷嗷避征役,半入金田不耕织。kě lián áo áo bì zhēng yì,bàn rù jīn tián bù gēng zhī。
君子之道动即穷,亦有贤达藏其中。jūn zi zhī dào dòng jí qióng,yì yǒu xián dá cáng qí zhōng。
上人来自九华山,叩门遗我琼瑶编。shàng rén lái zì jiǔ huá shān,kòu mén yí wǒ qióng yáo biān。
铮铮五轴馀百篇,定交仍以书为先。zhēng zhēng wǔ zhóu yú bǎi piān,dìng jiāo réng yǐ shū wèi xiān。
书中不说经,文中不言佛,有心直欲兴文物。shū zhōng bù shuō jīng,wén zhōng bù yán fú,yǒu xīn zhí yù xīng wén wù。
感师自远来相亲,为师画卦成同人。gǎn shī zì yuǎn lái xiāng qīn,wèi shī huà guà chéng tóng rén。
出门无咎非群分,袈裟墨绶何足云。chū mén wú jiù fēi qún fēn,jiā shā mò shòu hé zú yún。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

贺温正言赐紫

王禹偁

密疏封来乙夜看,延英召对议安边。mì shū fēng lái yǐ yè kàn,yán yīng zhào duì yì ān biān。
荣颁紫绶同三品,旧赐朱衣未一年。róng bān zǐ shòu tóng sān pǐn,jiù cì zhū yī wèi yī nián。
白兽捧樽斟御酒,金鱼垂鬣惹炉烟。bái shòu pěng zūn zhēn yù jiǔ,jīn yú chuí liè rě lú yān。
从今便有公卿望,休梦天台瀑布泉。cóng jīn biàn yǒu gōng qīng wàng,xiū mèng tiān tái pù bù quán。

送光禄王寺丞通判徐方

王禹偁

通悴徐方茜绶新,老莱衣服暂离身。tōng cuì xú fāng qiàn shòu xīn,lǎo lái yī fú zàn lí shēn。
家君莲幕开厅事,府帅金貂耀缙绅。jiā jūn lián mù kāi tīng shì,fǔ shuài jīn diāo yào jìn shēn。
戏马台荒春寂寞,斩蛇乡古树轮囷。xì mǎ tái huāng chūn jì mò,zhǎn shé xiāng gǔ shù lún qūn。
公馀应长吟滋味,好寄西垣寓直人。gōng yú yīng zhǎng yín zī wèi,hǎo jì xī yuán yù zhí rén。

谢同年黄法曹送道服

王禹偁

鲍照贻我羽人衣,下直何妨尽日披。bào zhào yí wǒ yǔ rén yī,xià zhí hé fáng jǐn rì pī。
老去自堪将野鹤,客来休更佩金龟。lǎo qù zì kān jiāng yě hè,kè lái xiū gèng pèi jīn guī。
官供谩说青绫被,私便全胜白接䍦。guān gōng mán shuō qīng líng bèi,sī biàn quán shèng bái jiē lí。
未脱朝簪恋明主,耿怀空作谢君诗。wèi tuō cháo zān liàn míng zhǔ,gěng huái kōng zuò xiè jūn shī。

送冯学士入蜀

王禹偁

锦川宜共少年期,四十风情去未迟。jǐn chuān yí gòng shǎo nián qī,sì shí fēng qíng qù wèi chí。
蚕市夜歌攲枕处,峨嵋春雪倚楼时。cán shì yè gē qī zhěn chù,é méi chūn xuě yǐ lóu shí。
休夸上直吟红药,多羡乘轺听子规。xiū kuā shàng zhí yín hóng yào,duō xiàn chéng yáo tīng zi guī。
莫学当初杜工部,因循不赋海棠诗。mò xué dāng chū dù gōng bù,yīn xún bù fù hǎi táng shī。

和陈州田舍人留别

王禹偁

宛丘分理藉贤明,暂辍词臣抚百城。wǎn qiū fēn lǐ jí xián míng,zàn chuò cí chén fǔ bǎi chéng。
职罢掖垣人共惜,郡连京辅自为荣。zhí bà yē yuán rén gòng xī,jùn lián jīng fǔ zì wèi róng。
休吟红药阶前色,且听长淮枕上声。xiū yín hóng yào jiē qián sè,qiě tīng zhǎng huái zhěn shàng shēng。
驻马都门相别处,柳黄莎碧上林莺。zhù mǎ dōu mén xiāng bié chù,liǔ huáng shā bì shàng lín yīng。

和陈州田舍人留别

王禹偁

东风初暖酒难销,五马行春罢趁朝。dōng fēng chū nuǎn jiǔ nán xiāo,wǔ mǎ xíng chūn bà chèn cháo。
道畔棠阴同召伯,阶前蓂荚别唐尧。dào pàn táng yīn tóng zhào bó,jiē qián míng jiá bié táng yáo。
下车正是尝新笋,得句何妨寄旧僚。xià chē zhèng shì cháng xīn sǔn,dé jù hé fáng jì jiù liáo。
预想郡斋公宴处,桃花凝露柳垂条。yù xiǎng jùn zhāi gōng yàn chù,táo huā níng lù liǔ chuí tiáo。

和陈州田舍人留别

王禹偁

演纶多暇每封章,暂去颁条道更光。yǎn lún duō xiá měi fēng zhāng,zàn qù bān tiáo dào gèng guāng。
郡吏好排红粉妓,史君曾是紫微郎。jùn lì hǎo pái hóng fěn jì,shǐ jūn céng shì zǐ wēi láng。
楼台有月新诗出,囹圄无人绿草长。lóu tái yǒu yuè xīn shī chū,líng yǔ wú rén lǜ cǎo zhǎng。
地接清淮足佳致,水村烟坞似鱼乡。dì jiē qīng huái zú jiā zhì,shuǐ cūn yān wù shì yú xiāng。

和陈州田舍人留别

王禹偁

淮阳冰绽柳条新,风物暄妍土俗淳。huái yáng bīng zhàn liǔ tiáo xīn,fēng wù xuān yán tǔ sú chún。
捧诏暂辞双阙路,劝农深入四郊春。pěng zhào zàn cí shuāng quē lù,quàn nóng shēn rù sì jiāo chūn。
茶烟静拂听琴鹤,谷雨轻笼锄麦人。chá yān jìng fú tīng qín hè,gǔ yǔ qīng lóng chú mài rén。
赢得褰帷恣吟兴,落花飞絮满车茵。yíng dé qiān wéi zì yín xīng,luò huā fēi xù mǎn chē yīn。

和陈州田舍人留别

王禹偁

颁条京辅近吾君,政术高于召信臣。bān tiáo jīng fǔ jìn wú jūn,zhèng shù gāo yú zhào xìn chén。
道服日斜披鹤氅,药畦春暖步龙鳞。dào fú rì xié pī hè chǎng,yào qí chūn nuǎn bù lóng lín。
归朝莫指三年调,化俗应苏一郡人。guī cháo mò zhǐ sān nián diào,huà sú yīng sū yī jùn rén。
愿作淮阳去思颂,与君刊石慰陈民。yuàn zuò huái yáng qù sī sòng,yǔ jūn kān shí wèi chén mín。

贺将作孔监致仕

王禹偁

泣辞明主挂冠簪,便约幽云老旧林。qì cí míng zhǔ guà guān zān,biàn yuē yōu yún lǎo jiù lín。
朝请罢来频典笏,田园归去只携琴。cháo qǐng bà lái pín diǎn hù,tián yuán guī qù zhǐ xié qín。
焚香静院当山色,晒药空庭避竹阴。fén xiāng jìng yuàn dāng shān sè,shài yào kōng tíng bì zhú yīn。
一子得官三品禄,未饶疏傅有黄金。yī zi dé guān sān pǐn lù,wèi ráo shū fù yǒu huáng jīn。

送密直温学士西京迁葬

王禹偁

锦衣西去道何光,卜葬伊川旧钓乡。jǐn yī xī qù dào hé guāng,bo zàng yī chuān jiù diào xiāng。
留守开筵亲举白,故人垂泪看焚黄。liú shǒu kāi yán qīn jǔ bái,gù rén chuí lèi kàn fén huáng。
重寻泉石应多感,旋插松楸未著行。zhòng xún quán shí yīng duō gǎn,xuán chā sōng qiū wèi zhù xíng。
一月归程如有暇,云间时到读书房。yī yuè guī chéng rú yǒu xiá,yún jiān shí dào dú shū fáng。

寄田舍人

王禹偁

出处升沉不足悲,羡君操履是男儿。chū chù shēng chén bù zú bēi,xiàn jūn cāo lǚ shì nán ér。
左迁郡印辞纶阁,直谏书囊在殿帷。zuǒ qiān jùn yìn cí lún gé,zhí jiàn shū náng zài diàn wéi。
未有佥谐徵贾谊,可无章疏雪微之。wèi yǒu qiān xié zhēng jiǎ yì,kě wú zhāng shū xuě wēi zhī。
朝行孤立知音少,闲步苍苔一泪垂。cháo xíng gū lì zhī yīn shǎo,xián bù cāng tái yī lèi chuí。

送同年刘司谏通判西都

王禹偁

元老留司卧雒阳,谏官通理辍鸳行。yuán lǎo liú sī wò luò yáng,jiàn guān tōng lǐ chuò yuān xíng。
仲宣旧佐红莲幕,裴度新开绿野堂。zhòng xuān jiù zuǒ hóng lián mù,péi dù xīn kāi lǜ yě táng。
几处古碑停马读,到时春笋约僧尝。jǐ chù gǔ bēi tíng mǎ dú,dào shí chūn sǔn yuē sēng cháng。
香山居士真容在,为我公馀奠一觞。xiāng shān jū shì zhēn róng zài,wèi wǒ gōng yú diàn yī shāng。

贺范舍人再入西掖

王禹偁

再入承明旧直庐,腰间仍得佩金鱼。zài rù chéng míng jiù zhí lú,yāo jiān réng dé pèi jīn yú。
重批汉武求贤诏,曾上东方自荐书。zhòng pī hàn wǔ qiú xián zhào,céng shàng dōng fāng zì jiàn shū。
红药篇章应感动,紫泥封检未生疏。hóng yào piān zhāng yīng gǎn dòng,zǐ ní fēng jiǎn wèi shēng shū。
樊川杜曲休劳梦,日日延英侍玉除。fán chuān dù qū xiū láo mèng,rì rì yán yīng shì yù chú。

阁下咏怀

王禹偁

正向承明恋直庐,年来华发已侵梳。zhèng xiàng chéng míng liàn zhí lú,nián lái huá fā yǐ qīn shū。
官清自比乘轩鹤,心小还同畏网鱼。guān qīng zì bǐ chéng xuān hè,xīn xiǎo hái tóng wèi wǎng yú。
西掖永怀王阁老,北门堪叹扈尚书。xī yē yǒng huái wáng gé lǎo,běi mén kān tàn hù shàng shū。
会当辞禄东陵去,数亩瓜田一柄锄。huì dāng cí lù dōng líng qù,shù mǔ guā tián yī bǐng chú。