古诗词

王禹偁

我闻天有二十八个星,降生下界为英灵。wǒ wén tiān yǒu èr shí bā gè xīng,jiàng shēng xià jiè wèi yīng líng。
东方曼倩萧相国,至今留得终天名。dōng fāng màn qiàn xiāo xiāng guó,zhì jīn liú dé zhōng tiān míng。
又闻地有三十六所洞,洞中多聚神仙众。yòu wén dì yǒu sān shí liù suǒ dòng,dòng zhōng duō jù shén xiān zhòng。
神仙负过遭谴谪,谪来人世为辞客。shén xiān fù guò zāo qiǎn zhé,zhé lái rén shì wèi cí kè。
李白王维并杜甫,诗颠酒狂振寰宇。lǐ bái wáng wéi bìng dù fǔ,shī diān jiǔ kuáng zhèn huán yǔ。
今来相去千百年,寥落乾坤阒无睹。jīn lái xiāng qù qiān bǎi nián,liáo luò qián kūn qù wú dǔ。
皇天何不生奇人,庸儿蠢夫空纷纷。huáng tiān hé bù shēng qí rén,yōng ér chǔn fū kōng fēn fēn。
夜眠朝走不觉老,饭囊酒瓮奚足云。yè mián cháo zǒu bù jué lǎo,fàn náng jiǔ wèng xī zú yún。
陶丘忽见安秘书,星精仙骨真有馀。táo qiū hū jiàn ān mì shū,xīng jīng xiān gǔ zhēn yǒu yú。
月中曾折最高桂,趁出玉兔惊蟾蜍。yuè zhōng céng zhé zuì gāo guì,chèn chū yù tù jīng chán chú。
示我歌诗百馀首,笔锋闪闪摩星斗。shì wǒ gē shī bǎi yú shǒu,bǐ fēng shǎn shǎn mó xīng dòu。
乍似碧落长拖万丈虹,饮竭四海波澜空。zhà shì bì luò zhǎng tuō wàn zhàng hóng,yǐn jié sì hǎi bō lán kōng。
又似赤晴乾撒一阵雹,打折琼林枝倒卓。yòu shì chì qíng qián sā yī zhèn báo,dǎ zhé qióng lín zhī dào zhuó。
夜来梦见李长吉,叩头再拜须来乞。yè lái mèng jiàn lǐ zhǎng jí,kòu tóu zài bài xū lái qǐ。
自言失却照海珠,至今黑坐骊龙窟。zì yán shī què zhào hǎi zhū,zhì jīn hēi zuò lí lóng kū。
方知安侯不是星辰类,即是神仙辈。fāng zhī ān hóu bù shì xīng chén lèi,jí shì shén xiān bèi。
不然又争得标格峻迈,文辞颠怪。bù rán yòu zhēng dé biāo gé jùn mài,wén cí diān guài。
有时醉起一长噫,八极风清鬼神骇。yǒu shí zuì qǐ yī zhǎng yī,bā jí fēng qīng guǐ shén hài。
他年却入蓬莱宫,休使麻姑更爬背。tā nián què rù péng lái gōng,xiū shǐ má gū gèng pá bèi。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

旅次新安

王禹偁

迁客乍离群,秋砧不忍闻。qiān kè zhà lí qún,qiū zhēn bù rěn wén。
回头恋红药,失脚下青云。huí tóu liàn hóng yào,shī jiǎo xià qīng yún。
尚假金貂冕,犹残柱国勋。shàng jiǎ jīn diāo miǎn,yóu cán zhù guó xūn。
此身未敢死,会拟报明君。cǐ shēn wèi gǎn sǐ,huì nǐ bào míng jūn。

硖石县旅舍

王禹偁

霜乾红叶飞,迁客思凄凄。shuāng qián hóng yè fēi,qiān kè sī qī qī。
处险人垂瘿,登山马跙蹄。chù xiǎn rén chuí yǐng,dēng shān mǎ jù tí。
篱荒蛩韵苦,云冻雁行低。lí huāng qióng yùn kǔ,yún dòng yàn xíng dī。
此夕应无寐,何烦报晓鸡。cǐ xī yīng wú mèi,hé fán bào xiǎo jī。

元日作

王禹偁

献岁在商州,依然想旧游。xiàn suì zài shāng zhōu,yī rán xiǎng jiù yóu。
前年捧玉册,此日对珠旒。qián nián pěng yù cè,cǐ rì duì zhū liú。
御酒尧樽畔,仙韶舜殿头。yù jiǔ yáo zūn pàn,xiān sháo shùn diàn tóu。
自惭非贾傅,宣室讵重求。zì cán fēi jiǎ fù,xuān shì jù zhòng qiú。

岁暮感怀贻冯同年中允

王禹偁

谪宦商于郡,闲门车马稀。zhé huàn shāng yú jùn,xián mén chē mǎ xī。
尘侵书命笔,香散入朝衣。chén qīn shū mìng bǐ,xiāng sàn rù cháo yī。
烧尽峰峦出,霜晴木叶飞。shāo jǐn fēng luán chū,shuāng qíng mù yè fēi。
夜来天欲雪,寒梦不成归。yè lái tiān yù xuě,hán mèng bù chéng guī。

岁暮感怀贻冯同年中允

王禹偁

岁暮客商山,谪居多昼眠。suì mù kè shāng shān,zhé jū duō zhòu mián。
梦回红药树,身落紫微天。mèng huí hóng yào shù,shēn luò zǐ wēi tiān。
不得亲公事,如何望俸钱。bù dé qīn gōng shì,rú hé wàng fèng qián。
荒城共谁语,除却访同年。huāng chéng gòng shuí yǔ,chú què fǎng tóng nián。

岁暮感怀贻冯同年中允

王禹偁

谪居京信断,岁暮更凄凉。zhé jū jīng xìn duàn,suì mù gèng qī liáng。
郡僻青山合,官闲白日长。jùn pì qīng shān hé,guān xián bái rì zhǎng。
烧烟侵寺舍,林雪照街坊。shāo yān qīn sì shě,lín xuě zhào jiē fāng。
为有迁莺侣,诗情不敢忘。wèi yǒu qiān yīng lǚ,shī qíng bù gǎn wàng。

送秦供奉自商州使鄂渚

王禹偁

携家昼锦行,山驿接江城。xié jiā zhòu jǐn xíng,shān yì jiē jiāng chéng。
使是皇华贵,人还故国荣。shǐ shì huáng huá guì,rén hái gù guó róng。
离筵青杏小,别夜子规鸣。lí yán qīng xìng xiǎo,bié yè zi guī míng。
鹦鹉洲边宿,无忘吊祢衡。yīng wǔ zhōu biān sù,wú wàng diào mí héng。

谪居

王禹偁

亲老复婴孩,吾生自可哀。qīn lǎo fù yīng hái,wú shēng zì kě āi。
无田得归去,有俸是嗟来。wú tián dé guī qù,yǒu fèng shì jiē lái。
直道虽已矣,壮心犹在哉。zhí dào suī yǐ yǐ,zhuàng xīn yóu zài zāi。
端居寡俦侣,怀抱向谁开。duān jū guǎ chóu lǚ,huái bào xiàng shuí kāi。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

玄象中台坼,皇家上相薨。xuán xiàng zhōng tái chè,huáng jiā shàng xiāng hōng。
大功铭玉铉,密事在金縢。dà gōng míng yù xuàn,mì shì zài jīn téng。
无复同鱼水,空嗟失股肱。wú fù tóng yú shuǐ,kōng jiē shī gǔ gōng。
若言丰沛旧,陪葬近长陵。ruò yán fēng pèi jiù,péi zàng jìn zhǎng líng。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

经纬千年业,陶镕万物功。jīng wěi qiān nián yè,táo róng wàn wù gōng。
藩垣龙节在,禁掖凤池空。fān yuán lóng jié zài,jìn yē fèng chí kōng。
卤簿蒙寒雨,铭旌扬晓风。lǔ bù méng hán yǔ,míng jīng yáng xiǎo fēng。
太常草仪注,全似葬周公。tài cháng cǎo yí zhù,quán shì zàng zhōu gōng。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

重位经三入,高年过七旬。zhòng wèi jīng sān rù,gāo nián guò qī xún。
有言皆为国,无日不忧民。yǒu yán jiē wèi guó,wú rì bù yōu mín。
温树萧萧影,甘棠漠漠春。wēn shù xiāo xiāo yǐng,gān táng mò mò chūn。
遥知神德庙,配飨更何人。yáo zhī shén dé miào,pèi xiǎng gèng hé rén。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

国丧三台首,家藏五庙尊。guó sàng sān tái shǒu,jiā cáng wǔ miào zūn。
纪功谁秉笔,册赠帝临轩。jì gōng shuí bǐng bǐ,cè zèng dì lín xuān。
盛德留千古,贞魂闭九原。shèng dé liú qiān gǔ,zhēn hún bì jiǔ yuán。
皇情弥轸悼,天柱折昆仑。huáng qíng mí zhěn dào,tiān zhù zhé kūn lún。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

麟丧虚灵囿,凤衰空帝梧。lín sàng xū líng yòu,fèng shuāi kōng dì wú。
陶镕存庶汇,霖雨润寰区。táo róng cún shù huì,lín yǔ rùn huán qū。
旧疏同伊训,遗章入禹谟。jiù shū tóng yī xùn,yí zhāng rù yǔ mó。
九原何所恨,犹未灭匈奴。jiǔ yuán hé suǒ hèn,yóu wèi miè xiōng nú。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

空留遗像在凌烟,谁继堂堂命世贤。kōng liú yí xiàng zài líng yān,shuí jì táng táng mìng shì xián。
将相位高三十载,风云道合一千年。jiāng xiāng wèi gāo sān shí zài,fēng yún dào hé yī qiān nián。
霖收傅说岩前雨,石陨娲皇补后天。lín shōu fù shuō yán qián yǔ,shí yǔn wā huáng bǔ hòu tiān。
见说吾君举哀处,重瞳挥洒泪潺湲。jiàn shuō wú jūn jǔ āi chù,zhòng tóng huī sǎ lèi chán yuán。

太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵

王禹偁

君恩虽听罢居留,官拜维师命更优。jūn ēn suī tīng bà jū liú,guān bài wéi shī mìng gèng yōu。
异物忽随黄石葬,晚年终负赤松游。yì wù hū suí huáng shí zàng,wǎn nián zhōng fù chì sōng yóu。
凭谁借箸论归马,无复停车问喘牛。píng shuí jiè zhù lùn guī mǎ,wú fù tíng chē wèn chuǎn niú。
唯有功名书信史,肯同尘土一时休。wéi yǒu gōng míng shū xìn shǐ,kěn tóng chén tǔ yī shí xiū。
5261234567»