古诗词

筵上狂歌送侍棋衣袄天使

王禹偁

昔事先皇叨近侍,北门西掖清华地。xī shì xiān huáng dāo jìn shì,běi mén xī yē qīng huá dì。
太宗多材复多艺,万机馀暇翻棋势。tài zōng duō cái fù duō yì,wàn jī yú xiá fān qí shì。
对面千里为第一,独飞天蛾为第二。duì miàn qiān lǐ wèi dì yī,dú fēi tiān é wèi dì èr。
第三海底取明珠,三阵堂堂皆御制。dì sān hǎi dǐ qǔ míng zhū,sān zhèn táng táng jiē yù zhì。
中使宣来示近臣,天机秘密通鬼神。zhōng shǐ xuān lái shì jìn chén,tiān jī mì mì tōng guǐ shén。
乃知棋法同军法,既诫贪心又嫌怯。nǎi zhī qí fǎ tóng jūn fǎ,jì jiè tān xīn yòu xián qiè。
唯宜静胜守封疆,不乐穷兵用戈甲。wéi yí jìng shèng shǒu fēng jiāng,bù lè qióng bīng yòng gē jiǎ。
先皇三势有深旨,岂独一枰而已矣。xiān huáng sān shì yǒu shēn zhǐ,qǐ dú yī píng ér yǐ yǐ。
当时受赐感君恩,藏于箧笥传子孙。dāng shí shòu cì gǎn jūn ēn,cáng yú qiè sì chuán zi sūn。
至道年中出滁上,失脚青云空怅望。zhì dào nián zhōng chū chú shàng,shī jiǎo qīng yún kōng chàng wàng。
移典维扬日望还,轩辕鼎成飞上天。yí diǎn wéi yáng rì wàng hái,xuān yuán dǐng chéng fēi shàng tiān。
龙髯忽断攀不得,旧朝衣上泪潺湲。lóng rán hū duàn pān bù dé,jiù cháo yī shàng lèi chán yuán。
吾皇曲念先朝物,徵归再掌西垣笔。wú huáng qū niàn xiān cháo wù,zhēng guī zài zhǎng xī yuán bǐ。
悲凉忽见红药开,哭临空随梓宫出。bēi liáng hū jiàn hóng yào kāi,kū lín kōng suí zǐ gōng chū。
去年领郡得齐安,山州僻陋在江干。qù nián lǐng jùn dé qí ān,shān zhōu pì lòu zài jiāng gàn。
黄民谁识旧学士,白头犹作老郎官。huáng mín shuí shí jiù xué shì,bái tóu yóu zuò lǎo láng guān。
昨日江边天使到,随例沾恩着衣袄。zuó rì jiāng biān tiān shǐ dào,suí lì zhān ēn zhe yī ǎo。
皇华本是江南客,久侍先皇对棋弈。huáng huá běn shì jiāng nán kè,jiǔ shì xiān huáng duì qí yì。
筵中偶说当年事,三势分明皆记得。yán zhōng ǒu shuō dāng nián shì,sān shì fēn míng jiē jì dé。
我从失职别上台,御书深锁不将来。wǒ cóng shī zhí bié shàng tái,yù shū shēn suǒ bù jiāng lái。
遥想棋图在私室,天香散尽空尘埃。yáo xiǎng qí tú zài sī shì,tiān xiāng sàn jǐn kōng chén āi。
今日因君聊话及,翻作停杯向隅泣。jīn rì yīn jūn liáo huà jí,fān zuò tíng bēi xiàng yú qì。
人生不易逢圣朝,君恩未报双鬓凋。rén shēng bù yì féng shèng cháo,jūn ēn wèi bào shuāng bìn diāo。
金銮殿花春灼灼,永熙陵树夜萧萧。jīn luán diàn huā chūn zhuó zhuó,yǒng xī líng shù yè xiāo xiāo。
空叹拖肠在泥土,不如舐鼎升烟霄。kōng tàn tuō cháng zài ní tǔ,bù rú shì dǐng shēng yān xiāo。
多病相如犹未死,追思往事欲魂销。duō bìng xiāng rú yóu wèi sǐ,zhuī sī wǎng shì yù hún xiāo。
星使今辰回马首,强对离筵满倾酒。xīng shǐ jīn chén huí mǎ shǒu,qiáng duì lí yán mǎn qīng jiǔ。
悲歌一曲从事书,唱与朝中旧知友。bēi gē yī qū cóng shì shū,chàng yǔ cháo zhōng jiù zhī yǒu。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

寄郓城萧处士

王禹偁

收藏家谱恐人寻,雨笠烟蓑自称心。shōu cáng jiā pǔ kǒng rén xún,yǔ lì yān suō zì chēng xīn。
夜踏月华三径小,晓耕秋色一犁深。yè tà yuè huá sān jìng xiǎo,xiǎo gēng qiū sè yī lí shēn。
庭园纵窄犹栽药,活计虽贫不卖琴。tíng yuán zòng zhǎi yóu zāi yào,huó jì suī pín bù mài qín。
应笑区区未名客,九衢尘土满衣襟。yīng xiào qū qū wèi míng kè,jiǔ qú chén tǔ mǎn yī jīn。

寄潘阆处士

王禹偁

烂醉狂歌出上都,秋风时节忆鲈鱼。làn zuì kuáng gē chū shàng dōu,qiū fēng shí jié yì lú yú。
江城卖药长将鹤,古寺看碑不下驴。jiāng chéng mài yào zhǎng jiāng hè,gǔ sì kàn bēi bù xià lǘ。
一片野心云出岫,几茎吟发雪侵梳。yī piàn yě xīn yún chū xiù,jǐ jīng yín fā xuě qīn shū。
算应冷笑文场客,岁岁求人荐子虚。suàn yīng lěng xiào wén chǎng kè,suì suì qiú rén jiàn zi xū。

寄汶阳田告处士

王禹偁

汶水年来涨绿波,先生居此兴如何。wèn shuǐ nián lái zhǎng lǜ bō,xiān shēng jū cǐ xīng rú hé。
门连别浦闲垂饵,宅枕平沙好种莎。mén lián bié pǔ xián chuí ěr,zhái zhěn píng shā hǎo zhǒng shā。
治水共谁言鲧禹,著书空自继丘轲。zhì shuǐ gòng shuí yán gǔn yǔ,zhù shū kōng zì jì qiū kē。
可怜垂白无人问,却伴渔翁著钓蓑。kě lián chuí bái wú rén wèn,què bàn yú wēng zhù diào suō。

赠郝处士

王禹偁

尽见闲人话息机,唯君的个厌轻肥。jǐn jiàn xián rén huà xī jī,wéi jūn de gè yàn qīng féi。
盘中药菜真僧舍,箧里烟霞旧道衣。pán zhōng yào cài zhēn sēng shě,qiè lǐ yān xiá jiù dào yī。
江渚鸥鹇情已狎,洛阳樱笋梦应稀。jiāng zhǔ ōu xián qíng yǐ xiá,luò yáng yīng sǔn mèng yīng xī。
县斋喜与书斋近,公暇何妨扣竹扉。xiàn zhāi xǐ yǔ shū zhāi jìn,gōng xiá hé fáng kòu zhú fēi。

松江亭

王禹偁

登临陡觉挹尘埃,时有清风飒满怀。dēng lín dǒu jué yì chén āi,shí yǒu qīng fēng sà mǎn huái。
螮蝀一条连古岸,玻璃万顷自天来。dì dōng yī tiáo lián gǔ àn,bō lí wàn qǐng zì tiān lái。
寒光浩渺轻烟阔,绿玉参差远岫排。hán guāng hào miǎo qīng yān kuò,lǜ yù cān chà yuǎn xiù pái。
南指闽山犹万里,远人归兴正无涯。nán zhǐ mǐn shān yóu wàn lǐ,yuǎn rén guī xīng zhèng wú yá。

松江亭

王禹偁

中郎亭树据江乡,雅称诗翁赋醉章。zhōng láng tíng shù jù jiāng xiāng,yǎ chēng shī wēng fù zuì zhāng。
莼菜鲈鱼好时节,晚风斜日旧烟光。chún cài lú yú hǎo shí jié,wǎn fēng xié rì jiù yān guāng。
一杯有味功名小,万事无心岁月长。yī bēi yǒu wèi gōng míng xiǎo,wàn shì wú xīn suì yuè zhǎng。
安得便抛尘网去,钓舟闲倚画栏旁。ān dé biàn pāo chén wǎng qù,diào zhōu xián yǐ huà lán páng。

长洲遣兴

王禹偁

七十浮生已半生,徒劳何日见功名。qī shí fú shēng yǐ bàn shēng,tú láo hé rì jiàn gōng míng。
折腰米贱堪羞死,负郭田荒好力耕。zhé yāo mǐ jiàn kān xiū sǐ,fù guō tián huāng hǎo lì gēng。
庭鹤惯侵孤坐影,邻鸡应信夜吟声。tíng hè guàn qīn gū zuò yǐng,lín jī yīng xìn yè yín shēng。
年来更待贤良诏,咫尺松江未濯缨。nián lái gèng dài xián liáng zhào,zhǐ chǐ sōng jiāng wèi zhuó yīng。

长洲遣兴

王禹偁

妻儿莫笑甑中尘,只患功名不患贫。qī ér mò xiào zèng zhōng chén,zhǐ huàn gōng míng bù huàn pín。
自觉有文行古道,可能无位泰生民。zì jué yǒu wén xíng gǔ dào,kě néng wú wèi tài shēng mín。
烟村旧业劳归梦,雪屋孤灯照病身。yān cūn jiù yè láo guī mèng,xuě wū gū dēng zhào bìng shēn。
投老绿袍未休去,九重天子用平人。tóu lǎo lǜ páo wèi xiū qù,jiǔ zhòng tiān zi yòng píng rén。

送牛学士知润州

王禹偁

诏从书殿理江干,江外生民识谏官。zhào cóng shū diàn lǐ jiāng gàn,jiāng wài shēng mín shí jiàn guān。
京口浪花迎棹白,海门山色入楼寒。jīng kǒu làng huā yíng zhào bái,hǎi mén shān sè rù lóu hán。
茅君仙洞披图见,张祜诗牌拂藓看。máo jūn xiān dòng pī tú jiàn,zhāng hù shī pái fú xiǎn kàn。
他日政成无一事,好吟新句寄长安。tā rì zhèng chéng wú yī shì,hǎo yín xīn jù jì zhǎng ān。

诗一首

王禹偁

兰清时雨和甘棠,石壁洄澜映塔光。lán qīng shí yǔ hé gān táng,shí bì huí lán yìng tǎ guāng。
陆羽茶泉金鼎冷,右军墨沼兔毫香。lù yǔ chá quán jīn dǐng lěng,yòu jūn mò zhǎo tù háo xiāng。
龙潭彻底明秋月,凤顶当空背夕阳。lóng tán chè dǐ míng qiū yuè,fèng dǐng dāng kōng bèi xī yáng。
乘得绿杨春晓兴,玉台井畔泛霞觞。chéng dé lǜ yáng chūn xiǎo xīng,yù tái jǐng pàn fàn xiá shāng。

阌乡旅夜

王禹偁

行尽两京路,将登六里山。xíng jǐn liǎng jīng lù,jiāng dēng liù lǐ shān。
全家空洒泪,知是几时还。quán jiā kōng sǎ lèi,zhī shì jǐ shí hái。

偶题三首

王禹偁

贾谊因才逐,桓谭以谶疏。jiǎ yì yīn cái zhú,huán tán yǐ chèn shū。
古今常似此,吾道竟何如。gǔ jīn cháng shì cǐ,wú dào jìng hé rú。

偶题三首

王禹偁

郑兴亲未葬,张籍眼多昏。zhèng xīng qīn wèi zàng,zhāng jí yǎn duō hūn。
何时解印绶,归去卧山村。hé shí jiě yìn shòu,guī qù wò shān cūn。

偶题三首

王禹偁

白头厌郎署,病眼欲分司。bái tóu yàn láng shǔ,bìng yǎn yù fēn sī。
寸心犹未决,所顾在妻儿。cùn xīn yóu wèi jué,suǒ gù zài qī ér。

题滁州怀嵩楼

王禹偁

昔是优贤地,今为省过州。xī shì yōu xián dì,jīn wèi shěng guò zhōu。
非贤亦非过,醉卧怀嵩楼。fēi xián yì fēi guò,zuì wò huái sōng lóu。