古诗词

水调歌头·罢政东归,十八日晚抵西兴

李光

晚渡呼舟疾,寒日正苍茫。wǎn dù hū zhōu jí,hán rì zhèng cāng máng。
西兴浦口云树,真个是吾乡。xī xīng pǔ kǒu yún shù,zhēn gè shì wú xiāng。
闻□蜗庐好在,小圃犹存松菊,三径未全荒。wén wō lú hǎo zài,xiǎo pǔ yóu cún sōng jú,sān jìng wèi quán huāng。
收拾桑榆景,蓑笠换金章。shōu shí sāng yú jǐng,suō lì huàn jīn zhāng。
珥金貂,拥珠履,在岩廊。ěr jīn diāo,yōng zhū lǚ,zài yán láng。
回头万事何有,一枕梦黄粮。huí tóu wàn shì hé yǒu,yī zhěn mèng huáng liáng。
十载人间忧患,赢得萧萧华发,清镜照星霜。shí zài rén jiān yōu huàn,yíng dé xiāo xiāo huá fā,qīng jìng zhào xīng shuāng。
醉倒休扶我,身世永相忘。zuì dào xiū fú wǒ,shēn shì yǒng xiāng wàng。
李光

李光

李光(1078年12月16日[1] —1159年4月22日),字泰发,一作字泰定,号转物老人。越州上虞(今浙江上虞东南)人。南宋名臣、文学家、词人,南宋四名臣之一,唐汝阳王李琎之后。徽宗崇宁五年(1106年)进士,调知开化县,移知常熟县。累官至参知政事,因与秦桧不合,出知绍兴府,改提举洞霄宫。绍兴十一年(1141年),贬藤州安置,后更贬至昌化军。秦桧死,内迁郴州。绍兴二十八年(1158年),复左朝奉大夫。绍兴二十九年(1159年),致仕,行至江州卒,年八十二。宋孝宗即位后,赠资政殿学士,赐谥庄简。有前后集三十卷,已佚。又有《椒亭小集》、《庄简集》等。 李光的作品>>

猜您喜欢

余将卜居水东先以诗寄吴令

李光

茅斋背郭面孱颜,已有幽人约往还。máo zhāi bèi guō miàn càn yán,yǐ yǒu yōu rén yuē wǎng hái。
学道远寻岣嵝令,卜居长占荔支湾。xué dào yuǎn xún gǒu lǒu lìng,bo jū zhǎng zhàn lì zhī wān。
窗间山色红尘远,竹外棋声白昼闲。chuāng jiān shān sè hóng chén yuǎn,zhú wài qí shēng bái zhòu xián。
静扫风轩同宴坐,柴扉应为夜留关。jìng sǎo fēng xuān tóng yàn zuò,chái fēi yīng wèi yè liú guān。

签判黄元功顷摄守蔚平枕江有小亭予假居久之稍加葺治且作诗其上名之曰横江今既还职辄用写呈

李光

西来一水护山城,突兀横江占小亭。xī lái yī shuǐ hù shān chéng,tū wù héng jiāng zhàn xiǎo tíng。
春尽浪花浮竹屋,夜深渔火乱沙汀。chūn jǐn làng huā fú zhú wū,yè shēn yú huǒ luàn shā tīng。
支颐尘榻清无梦,隐几明窗醉有经。zhī yí chén tà qīng wú mèng,yǐn jǐ míng chuāng zuì yǒu jīng。
扫洒待君还旧隐,却来相对守黄庭。sǎo sǎ dài jūn hái jiù yǐn,què lái xiāng duì shǒu huáng tíng。

寄内

李光

学道参禅久不成,惟将曲糵破愁城。xué dào cān chán jiǔ bù chéng,wéi jiāng qū niè pò chóu chéng。
三杯径醉客已去,一枕未回天欲明。sān bēi jìng zuì kè yǐ qù,yī zhěn wèi huí tiān yù míng。
长羡篱边元亮醉,谁怜泽畔屈原醒。zhǎng xiàn lí biān yuán liàng zuì,shuí lián zé pàn qū yuán xǐng。
瓮头浊酒须多酿,准拟归来细细倾。wèng tóu zhuó jiǔ xū duō niàng,zhǔn nǐ guī lái xì xì qīng。

迁城南新居

李光

背郭通幽面翠微,病躯野性最相宜。bèi guō tōng yōu miàn cuì wēi,bìng qū yě xìng zuì xiāng yí。
旋栽花竹频开径,恐碍云山短著篱。xuán zāi huā zhú pín kāi jìng,kǒng ài yún shān duǎn zhù lí。
晓日临窗时读易,晚凉隔屋听评棋。xiǎo rì lín chuāng shí dú yì,wǎn liáng gé wū tīng píng qí。
三年瘴岭无归日,聊向深林占一枝。sān nián zhàng lǐng wú guī rì,liáo xiàng shēn lín zhàn yī zhī。

次前韵

李光

瓮牖茅檐白版扉,地偏犹与病相宜。wèng yǒu máo yán bái bǎn fēi,dì piān yóu yǔ bìng xiāng yí。
雨添山涧苔侵径,竹近阳陂笋过篱。yǔ tiān shān jiàn tái qīn jìng,zhú jìn yáng bēi sǔn guò lí。
三爵沉酣陶令酒,一奁成败谢公棋。sān jué chén hān táo lìng jiǔ,yī lián chéng bài xiè gōng qí。
车尘不到门前路,渐觉蒿莱长旧枝。chē chén bù dào mén qián lù,jiàn jué hāo lái zhǎng jiù zhī。

申之移竹数十竿植之后圃增贲幽人之居作诗为谢

李光

节概平生慕此君,晚年流落偶相亲。jié gài píng shēng mù cǐ jūn,wǎn nián liú luò ǒu xiāng qīn。
装添小圃林泉胜,隔尽权门车马尘。zhuāng tiān xiǎo pǔ lín quán shèng,gé jǐn quán mén chē mǎ chén。
雨浥寒梢香掩冉,月归疏影夜精神。yǔ yì hán shāo xiāng yǎn rǎn,yuè guī shū yǐng yè jīng shén。
他年亭下清阴满,谁记当时种莳人。tā nián tíng xià qīng yīn mǎn,shuí jì dāng shí zhǒng shí rén。

再蒙自然使君宠和竹诗率尔为谢

李光

画手休夸最逼真,东墙月影画难亲。huà shǒu xiū kuā zuì bī zhēn,dōng qiáng yuè yǐng huà nán qīn。
常陪翠柏凌寒景,几见夭桃委路尘。cháng péi cuì bǎi líng hán jǐng,jǐ jiàn yāo táo wěi lù chén。
鸣凤引雏来应瑞,箨龙得雨便能神。míng fèng yǐn chú lái yīng ruì,tuò lóng dé yǔ biàn néng shén。
双泉异日增幽胜,开盏时时中圣人。shuāng quán yì rì zēng yōu shèng,kāi zhǎn shí shí zhōng shèng rén。

自然使君连赋竹诗辄复次韵

李光

闲客携觞日对君,岁寒相与独心亲。xián kè xié shāng rì duì jūn,suì hán xiāng yǔ dú xīn qīn。
栽培野外千竿碧,抖擞胸中万斛尘。zāi péi yě wài qiān gān bì,dǒu sǒu xiōng zhōng wàn hú chén。
月影临窗如见画,风轮长笋不无神。yuè yǐng lín chuāng rú jiàn huà,fēng lún zhǎng sǔn bù wú shén。
使君好事频吟赏,萧洒襟怀似晋人。shǐ jūn hǎo shì pín yín shǎng,xiāo sǎ jīn huái shì jìn rén。

琼台

李光

玉台孤耸出尘寰,碧瓦朱甍缥缈间。yù tái gū sǒng chū chén huán,bì wǎ zhū méng piāo miǎo jiān。
爽气遥通天际月,沧波不隔海中山。shuǎng qì yáo tōng tiān jì yuè,cāng bō bù gé hǎi zhōng shān。
潮平贾客连樯至,日晚耕牛带犊还。cháo píng jiǎ kè lián qiáng zhì,rì wǎn gēng niú dài dú hái。
安得此身生羽翼,便乘风驭叩天关。ān dé cǐ shēn shēng yǔ yì,biàn chéng fēng yù kòu tiān guān。

庭植家琼山水北小园颇幽胜予顷寓双泉每食罢招邻士杖策访之园有小亭常与客对奕因名坐隐今岁亭侧辄生双竹庭植二子皆卓然有立岂造物者产此以瑞其家庭乎作长句赠之

李光

桃笙涩勒漫成林,并立林亭一径深。táo shēng sè lēi màn chéng lín,bìng lì lín tíng yī jìng shēn。
月下竞看双凤影,风来时听二龙吟。yuè xià jìng kàn shuāng fèng yǐng,fēng lái shí tīng èr lóng yín。
冰霜不改夷齐操,富贵无忘鲁卫心。bīng shuāng bù gǎi yí qí cāo,fù guì wú wàng lǔ wèi xīn。
寄语园人频爱护,等闲莫遣斧斤侵。jì yǔ yuán rén pín ài hù,děng xián mò qiǎn fǔ jīn qīn。

用孟博寄孟坚韵

李光

汝到家时解我忧,归来何处遇中秋。rǔ dào jiā shí jiě wǒ yōu,guī lái hé chù yù zhōng qiū。
梦游沧海休回首,路入浯滩稳泛舟。mèng yóu cāng hǎi xiū huí shǒu,lù rù wú tān wěn fàn zhōu。
屋里琴书无汝爱,宅边松菊为吾留。wū lǐ qín shū wú rǔ ài,zhái biān sōng jú wèi wú liú。
朋游若问南方事,莫说琼州胜越州。péng yóu ruò wèn nán fāng shì,mò shuō qióng zhōu shèng yuè zhōu。

丙寅元日偶出见桃李已离披海南风土之异不无感叹独追维三伏中荔支之胜又江浙所不及也因并见于诗

李光

逐客新年偶叹嗟,海南风物异中华。zhú kè xīn nián ǒu tàn jiē,hǎi nán fēng wù yì zhōng huá。
溪边赤足多蛮女,门外青帘尽酒家。xī biān chì zú duō mán nǚ,mén wài qīng lián jǐn jiǔ jiā。
庭院秋深时有燕,园林春半已无花。tíng yuàn qiū shēn shí yǒu yàn,yuán lín chūn bàn yǐ wú huā。
堆盘荔子如冰雪,惟此堪将北地夸。duī pán lì zi rú bīng xuě,wéi cǐ kān jiāng běi dì kuā。

久旱得雨奉呈申之权郡学士

李光

不用椎牛渎帝乡,精诚端可格穹苍。bù yòng chuí niú dú dì xiāng,jīng chéng duān kě gé qióng cāng。
举头忽见千山雨,默祷惟凭一瓣香。jǔ tóu hū jiàn qiān shān yǔ,mò dǎo wéi píng yī bàn xiāng。
已度南天三伏旱,未妨北牖午风凉。yǐ dù nán tiān sān fú hàn,wèi fáng běi yǒu wǔ fēng liáng。
老蛟欲睡重鞭起,莫遣晴鸠唤夕阳。lǎo jiāo yù shuì zhòng biān qǐ,mò qiǎn qíng jiū huàn xī yáng。

次林庭植喜雨韵

李光

一瓣黎沈彻九幽,随车甘雨散民忧。yī bàn lí shěn chè jiǔ yōu,suí chē gān yǔ sàn mín yōu。
风声震海驱云出,雨点翻空卷地流。fēng shēng zhèn hǎi qū yún chū,yǔ diǎn fān kōng juǎn dì liú。
午夜村墟无吠犬,夕阳坡陇有耕牛。wǔ yè cūn xū wú fèi quǎn,xī yáng pō lǒng yǒu gēng niú。
欢谣不独闻田父,更向东陵觅故侯。huān yáo bù dú wén tián fù,gèng xiàng dōng líng mì gù hóu。

题将领占胜亭亭据双泉之上尽见城东南风物之胜落成之初屡来乞诗为赋长句云

李光

结茅坡顶俯平川,占得城东胜概全。jié máo pō dǐng fǔ píng chuān,zhàn dé chéng dōng shèng gài quán。
衮衮长江通瀚海,森森乔木带云烟。gǔn gǔn zhǎng jiāng tōng hàn hǎi,sēn sēn qiáo mù dài yún yān。
月当庭户初圆夜,雾隐楼台欲雨天。yuè dāng tíng hù chū yuán yè,wù yǐn lóu tái yù yǔ tiān。
玉帐今闻罢刁斗,却来闲处玩林泉。yù zhàng jīn wén bà diāo dòu,què lái xián chù wán lín quán。