古诗词

平江送连亨叟赴省

陈藻

吾庐元在亮功坊,祖母东街家姓张。wú lú yuán zài liàng gōng fāng,zǔ mǔ dōng jiē jiā xìng zhāng。
舅翁官小先富强,有子破荡开书堂。jiù wēng guān xiǎo xiān fù qiáng,yǒu zi pò dàng kāi shū táng。
我随表伯学文章,忽然好怪不好常。wǒ suí biǎo bó xué wén zhāng,hū rán hǎo guài bù hǎo cháng。
走师月鱼舍莆阳,三山士子厌我狂。zǒu shī yuè yú shě pú yáng,sān shān shì zi yàn wǒ kuáng。
避我谈吐如簸糠,北郭先君吴讳骧。bì wǒ tán tǔ rú bǒ kāng,běi guō xiān jūn wú huì xiāng。
姨弟余入京朝行,惟此二人见科场。yí dì yú rù jīng cháo xíng,wéi cǐ èr rén jiàn kē chǎng。
期我前列每参商,面嗔考官识未长。qī wǒ qián liè měi cān shāng,miàn chēn kǎo guān shí wèi zhǎng。
我因随老客他乡,一钱亦欠真空囊。wǒ yīn suí lǎo kè tā xiāng,yī qián yì qiàn zhēn kōng náng。
君出凤池游上庠,长洲适值日同房。jūn chū fèng chí yóu shàng xiáng,zhǎng zhōu shì zhí rì tóng fáng。
我忆东街往事详,得君情话胜琼浆。wǒ yì dōng jiē wǎng shì xiáng,dé jūn qíng huà shèng qióng jiāng。
百杯饮我何以偿,欲饯一醉难赊尝。bǎi bēi yǐn wǒ hé yǐ cháng,yù jiàn yī zuì nán shē cháng。
虽然旅困颜无光,狂言欲发藉激昂。suī rán lǚ kùn yán wú guāng,kuáng yán yù fā jí jī áng。
自矜到此亦可伤,末篇听我送行装。zì jīn dào cǐ yì kě shāng,mò piān tīng wǒ sòng xíng zhuāng。
临轩策试亮阴妨,首擢南宫丹桂芳。lín xuān cè shì liàng yīn fáng,shǒu zhuó nán gōng dān guì fāng。
奉常格法经先扬,亚魁谁赋非君当。fèng cháng gé fǎ jīng xiān yáng,yà kuí shuí fù fēi jūn dāng。
占牌前引归骑忙,蓝袍色映萱草苍。zhàn pái qián yǐn guī qí máng,lán páo sè yìng xuān cǎo cāng。
美人二八宫样妆,阀阅贵盛金多藏。měi rén èr bā gōng yàng zhuāng,fá yuè guì shèng jīn duō cáng。
爱君坦腹羲之床,红紬扇鼓迎新郎。ài jūn tǎn fù xī zhī chuáng,hóng chóu shàn gǔ yíng xīn láng。
我还尽粜箪食粮,赛君痛饮寻歌娼。wǒ hái jǐn tiào dān shí liáng,sài jūn tòng yǐn xún gē chāng。
莫学浅夫唾肥羊,傲岸贺客峻门墙。mò xué qiǎn fū tuò féi yáng,ào àn hè kè jùn mén qiáng。

陈藻

宋福州福清人,字元洁,号乐轩。师事林亦之,为林光朝再传弟子。不仕,授徒不足自给,课妻子耕织以为生。卒年七十五。私谥文远。有《乐轩集》。 陈藻的作品>>

猜您喜欢

贫病

陈藻

正图奔走救寒饥,喘嗽那堪力已疲。zhèng tú bēn zǒu jiù hán jī,chuǎn sòu nà kān lì yǐ pí。
意是无钱休买药,情知有命不求医。yì shì wú qián xiū mǎi yào,qíng zhī yǒu mìng bù qiú yī。
旧恩莫报空怀念,新识相逢淡更宜。jiù ēn mò bào kōng huái niàn,xīn shí xiāng féng dàn gèng yí。
多少贫交书畀我,触来又得一篇诗。duō shǎo pín jiāo shū bì wǒ,chù lái yòu dé yī piān shī。

寿山种柑命名学圃

陈藻

数亩崎岖带寺傍,水颓沙石古来荒。shù mǔ qí qū dài sì bàng,shuǐ tuí shā shí gǔ lái huāng。
住山有道神通现,学圃成蹊鬼魅藏。zhù shān yǒu dào shén tōng xiàn,xué pǔ chéng qī guǐ mèi cáng。
每隔岁华留硕果,早从春事媚幽香。měi gé suì huá liú shuò guǒ,zǎo cóng chūn shì mèi yōu xiāng。
黄橙绿橘真堪咏,胜是长年引兴长。huáng chéng lǜ jú zhēn kān yǒng,shèng shì zhǎng nián yǐn xīng zhǎng。

用余子畏韵其诗有警句云若知瓦砾真成道便觉珠玑不属君

陈藻

少长城闉老一村,平生好语不曾闻。shǎo zhǎng chéng yīn lǎo yī cūn,píng shēng hǎo yǔ bù céng wén。
百年马鬣空埋我,三载鳌头更祝君。bǎi nián mǎ liè kōng mái wǒ,sān zài áo tóu gèng zhù jūn。
幸有邻僧分隙地,岂无座主识雄文。xìng yǒu lín sēng fēn xì dì,qǐ wú zuò zhǔ shí xióng wén。
须臾忍死携筇立,更看峥嵘足蹑云。xū yú rěn sǐ xié qióng lì,gèng kàn zhēng róng zú niè yún。

次韵回叔经

陈藻

从来剽窃为场屋,直是无繇识古书。cóng lái piāo qiè wèi chǎng wū,zhí shì wú yáo shí gǔ shū。
屈指罕能官显达,到头剩得腹空虚。qū zhǐ hǎn néng guān xiǎn dá,dào tóu shèng dé fù kōng xū。
君今身计非谋禄,地有人耕免荷锄。jūn jīn shēn jì fēi móu lù,dì yǒu rén gēng miǎn hé chú。
高适学诗年更晚,才名何患不相如。gāo shì xué shī nián gèng wǎn,cái míng hé huàn bù xiāng rú。

喜雨

陈藻

年登犹藉米船通,去岁那堪一大凶。nián dēng yóu jí mǐ chuán tōng,qù suì nà kān yī dà xiōng。
人死多因饥后疫,秧焦争值北来风。rén sǐ duō yīn jī hòu yì,yāng jiāo zhēng zhí běi lái fēng。
晴空又似骄阳起,罄室谁支此患重。qíng kōng yòu shì jiāo yáng qǐ,qìng shì shuí zhī cǐ huàn zhòng。
甘雨连朝虽未洽,莳田渐喜泽边农。gān yǔ lián cháo suī wèi qià,shí tián jiàn xǐ zé biān nóng。

咏陈和伯母坟嘉禾芝草甘露之祥

陈藻

慕亲五十叹姚虞,况是行年六十馀。mù qīn wǔ shí tàn yáo yú,kuàng shì xíng nián liù shí yú。
方执母丧啼若孺,虽居禫制饭犹蔬。fāng zhí mǔ sàng tí ruò rú,suī jū dàn zhì fàn yóu shū。
天存屋漏人纯孝,晓到坟头暮倚庐。tiān cún wū lòu rén chún xiào,xiǎo dào fén tóu mù yǐ lú。
芝草嘉禾甘露应,少为嫠妇解生雏。zhī cǎo jiā hé gān lù yīng,shǎo wèi lí fù jiě shēng chú。

横江亭

陈藻

东注流求日本波,西吞金翅玉融河。dōng zhù liú qiú rì běn bō,xī tūn jīn chì yù róng hé。
好开亭馆延三益,横截江潮看万艘。hǎo kāi tíng guǎn yán sān yì,héng jié jiāng cháo kàn wàn sōu。
此是人烟生巨海,莫辞鲜食送新醪。cǐ shì rén yān shēng jù hǎi,mò cí xiān shí sòng xīn láo。
网山胜处名贤迹,隔水相迎立两坡。wǎng shān shèng chù míng xián jì,gé shuǐ xiāng yíng lì liǎng pō。

送张谦父往潭州

陈藻

八卦重来梦一周,人生更得几年浮。bā guà zhòng lái mèng yī zhōu,rén shēng gèng dé jǐ nián fú。
看君矍铄犹堪展,似我龙钟只合休。kàn jūn jué shuò yóu kān zhǎn,shì wǒ lóng zhōng zhǐ hé xiū。
淮广早供词峡兴,湖湘留与鬓霜游。huái guǎng zǎo gōng cí xiá xīng,hú xiāng liú yǔ bìn shuāng yóu。
还乡试问同庚客,剩有头颅话旧否。hái xiāng shì wèn tóng gēng kè,shèng yǒu tóu lú huà jiù fǒu。

赠余子畏

陈藻

相识红泉旧日多,年年地上渐消磨。xiāng shí hóng quán jiù rì duō,nián nián dì shàng jiàn xiāo mó。
眼青好我今无几,头白逢君喜若何。yǎn qīng hǎo wǒ jīn wú jǐ,tóu bái féng jūn xǐ ruò hé。
纵道索居无伴侣,却能默悟自雄豪。zòng dào suǒ jū wú bàn lǚ,què néng mò wù zì xióng háo。
细君扫去床书怒,笑答为儒合诋诃。xì jūn sǎo qù chuáng shū nù,xiào dá wèi rú hé dǐ hē。

子畏惠诗用韵酬之

陈藻

老慵只合在鸡群,变化那能慕海鹍。lǎo yōng zhǐ hé zài jī qún,biàn huà nà néng mù hǎi kūn。
壮岁亲朋多死别,穷途造化与生存。zhuàng suì qīn péng duō sǐ bié,qióng tú zào huà yǔ shēng cún。
欲寻衣食愁无路,却被妻孥怨少恩。yù xún yī shí chóu wú lù,què bèi qī nú yuàn shǎo ēn。
健笔期君今落第,相赒未得剩空论。jiàn bǐ qī jūn jīn luò dì,xiāng zhōu wèi dé shèng kōng lùn。

问吴叔经病

陈藻

向来风月已伤多,谁料中身更被魔。xiàng lái fēng yuè yǐ shāng duō,shuí liào zhōng shēn gèng bèi mó。
萱草别非资灌溉,桐音何事不纯和。xuān cǎo bié fēi zī guàn gài,tóng yīn hé shì bù chún hé。
人伦自古无娼妓,世态凭渠暂笑歌。rén lún zì gǔ wú chāng jì,shì tài píng qú zàn xiào gē。
若是此身能解脱,扫除药饵病消磨。ruò shì cǐ shēn néng jiě tuō,sǎo chú yào ěr bìng xiāo mó。

龙屿偶作

陈藻

年少弯弓中鹄心,到头衰暮也沉沉。nián shǎo wān gōng zhōng gǔ xīn,dào tóu shuāi mù yě chén chén。
有机悟道书篇懒,无事关怀睡思深。yǒu jī wù dào shū piān lǎn,wú shì guān huái shuì sī shēn。
跋扈笑非当日态,低回静向此山吟。bá hù xiào fēi dāng rì tài,dī huí jìng xiàng cǐ shān yín。
拨来自有洪纤韵,牙是天工我是琴。bō lái zì yǒu hóng xiān yùn,yá shì tiān gōng wǒ shì qín。

寄黄景咏

陈藻

仙翁早岁学吾乡,我到衰年客仞墙。xiān wēng zǎo suì xué wú xiāng,wǒ dào shuāi nián kè rèn qiáng。
柳下和风今有惠,江西诗派又传黄。liǔ xià hé fēng jīn yǒu huì,jiāng xī shī pài yòu chuán huáng。
幽居众仰仁山静,默坐身回佛日光。yōu jū zhòng yǎng rén shān jìng,mò zuò shēn huí fú rì guāng。
人世大都如梦觉,虽然如梦话难忘。rén shì dà dōu rú mèng jué,suī rán rú mèng huà nán wàng。

暮秋闰月平步楼口占

陈藻

恰已论心四十秋,朱颜化作素丝头。qià yǐ lùn xīn sì shí qiū,zhū yán huà zuò sù sī tóu。
种田有穫须知足,应物无贪亦寡尤。zhǒng tián yǒu huò xū zhī zú,yīng wù wú tān yì guǎ yóu。
浮世欲回残梦未,男儿休管读书否。fú shì yù huí cán mèng wèi,nán ér xiū guǎn dú shū fǒu。
任他门户随时变,尊酒相逢且劝酬。rèn tā mén hù suí shí biàn,zūn jiǔ xiāng féng qiě quàn chóu。

西轩罢斋暂别先后进诸友

陈藻

菜羹脱粟布襕衫,酒肉随时亦饱酣。cài gēng tuō sù bù lán shān,jiǔ ròu suí shí yì bǎo hān。
生理傍人那得见,泉源在我久弥甘。shēng lǐ bàng rén nà dé jiàn,quán yuán zài wǒ jiǔ mí gān。
此身可是陶成器,来学须教青出蓝。cǐ shēn kě shì táo chéng qì,lái xué xū jiào qīng chū lán。
若要参禅垂一问,也胜削发礼瞿昙。ruò yào cān chán chuí yī wèn,yě shèng xuē fā lǐ qú tán。
2641234567»